Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack

Chương 718: Tóc đen trong hư không

Thiên phạt chi nhãn khổng lồ ngày càng trở nên hung dữ hơn!
Thế mà có người dám tự ý thay đổi tương lai!
Người to gan trộm nhìn trời trước mặt phải chết!
Sức mạnh vô tận của sấm sét trút về phía Đát Kỷ, dưới tia sét đỏ tím tràn ngập trên bầu trời khiến đài cao khổng lồ sụp đổ.
Vô số sấm sét từ đỏ tím đến đen đánh vào Đát Kỷ, muốn xóa bỏ hoàn toàn yêu tu vô cùng to gan này từ trong dòng thời gian!
Vào lúc này thời gian dừng lại, mà thiên phạt cũng buông xuống!
Trước thiên phạt cuồn cuộn này, bóng dáng của ba người đến muộn ngăn cản trước mặt Đát Kỷ.
Giống như núi cao đồ sộ, bảo hộ Đát Kỷ bất tỉnh trên đài cao đang ngã xuống ở phía sau.
Thiên phạt cuồn cuộn, coi như không có chuyện gì xảy ra.
Tất cả nghiệp chướng đều phải do nữ hoàng tối cao của yêu tộc gánh chịu!
Trong sách sử của yêu tộc có ghi chép:
Vào ngày này, nữ hoàng của yêu tộc đã thống nhất yêu tộc và phong thiện, trời giáng xuống lôi phạt, nhưng thiên đạo không cho phép.
Cũng vào ngày này, thuỷ hoàng đế đã dùng thủ đoạn quyết đoán để hợp nhất thành một đế quốc yêu tộc khổng lồ, biến mất không dấu vết.
Vì không có chỉ định người thừa kế, sau khi đế quốc khổng lồ trải qua hơn mười năm phân tranh, trong nháy mắt cũng sụp đổ.
Nhưng đế quốc giống như phù dung sớm nở tối tàn này lại chôn trong lòng toàn bộ yêu tộc một hạt giống!
Đó chính là hàng vạn hàng nghìn yêu tộc có thể hợp nhất thành một!
Hễ là yêu tu trong yêu tộc có dã tâm, có năng lực, cả đời đều vì yêu tộc thống nhất ở trong tay mình như một vinh quang lớn nhất!
Mà yêu tộc ở trong muôn đời sau không ngừng thống nhất, không ngừng sụp đổ!
Tạo nên các vương triều yêu tộc thịnh vượng và những đại hào kiệt trong yêu tộc!
Đây là chuyện của sau này, tạm thời không nhắc đến.
Mà ở bên ngoài sự hỗn loạn, trong Thái Hư Cung, ba vị chí thánh liên thủ ngăn chặn sức sống không ngừng trôi đi của Đát Kỷ.
Cảnh giới của Đát Kỷ cũng đang không ngừng rơi xuống.
Bán bộ chí thánh, bán thánh, độ kiếp, đại thừa, hợp thể...
Cho đến khi rơi xuống cảnh giới phân thần, sức sống không ngừng trôi đi của Đát Kỷ mới chầm chậm dừng lại.
Nhìn vẻ mặt tái mét trước mặt, Đát Kỷ bất tỉnh nằm trên giường.
Khuôn mặt của ba chí thánh âm trầm như nước, nhìn hơi thở Đát Kỷ như sợi tơ, ba chí thánh không những đau lòng mà còn tức giận!
Rõ ràng đã sắp xếp tốt tất cả con đường cho tiểu sư muội nhà mình!
Chỉ cần đợi Cửu U luân hồi ổn định, đại tu sĩ bay lên trong hỗn loạn, tạo ra tiểu thế giới, tiểu sư muội liền trở thành thánh nhân đầu tiên của thiên địa này!
Dưới ba người, trên chúng sinh!
Cho dù muốn tự mình tạo ra một cái trong trung thiên thế giới, ba chí thánh bọn họ cũng mặc kệ để nàng làm!
Nhưng bây giờ chỉ vì một bộ quần áo màu xanh lại tự huỷ tu vi, từ bỏ tiền đồ tốt đẹp của mình mà không quan tâm!
Lúc này tâm trạng của ba vị chí thánh giống như con gái nuôi nấng mấy chục năm, lần đầu tiên lớn tiếng phản bác chính mình: “Cha, vốn dĩ cha không hiểu gì về hắn!”
“Càn quấy!” Lãnh Thanh Tùng lạnh lùng quát một tiếng, khí thế cực kỳ mạnh mẽ xung quanh khiến Trần Trường Sinh và Bạch Phi Vũ cảm thấy sợ hãi.
Trong ba chí thánh, Lãnh Thanh Tùng cao quý như thanh kiếm của thiên địa, nắm giữ sát phạt chi đạo mạnh nhất giữa thiên địa, trong cơn thịnh nộ đủ để khiến thiên địa rạn nứt.
Lúc này vô tình phẫn nộ khiến hai chí thánh bên cạnh cảm thấy hoảng sợ!
“Đại sư huynh, bây giờ chuyện đã đến nước này, đạo cơ Đồ Đồ đã hoàn toàn bị phá huỷ, e rằng kiếp này sẽ không còn khả năng đột phá đến hợp thể! Không bằng phong thành thần chủ một phương? Tuy rằng có hơi hạn chế, nhưng vẫn có thể sống một cuộc sống ung dung tự tại!” Bạch Phi Vũ cau mày nói.
“Không cần thiết, vốn dĩ nàng không muốn làm quân cờ nên mới phản kháng như vậy, nàng sao có thể bằng lòng đứng trong danh sách phong thần của ngươi?” Trần Trường Sinh liếc nhìn Bạch Phi Vũ lạnh nhạt nói.
“Còn không phải vì ngươi thiết lập ván cục Cửu U, khiến Đồ Đồ nãy sinh nghi ngờ!” Bạch Phi Vũ trừng mắt nhìn Trần Trường Sinh, hung hăng nói.
“Cho dù không có lượng kiếp lần này, Đồ Đồ cũng không thể chờ đợi quá lâu, ngươi đừng bắt ai thì cắn người đó!” Trần Trường Sinh có hơi bất mãn trừng mắt nhìn Bạch Phi Vũ mắng.
“Câm miệng!” Lãnh Thanh Tùng đột nhiên mở mắt ra, ánh mắt như thanh kiếm sắc bén, khiến hai vị chí thanh ngoan ngoãn ngậm miệng lại.
Bầu không khí trong đại điện cứng lại, nhìn Đát Kỷ bất tỉnh trên giường mây, trong mắt Lãnh Thanh Tùng hiện lên một tia tự trách.
Thu hồi ánh mắt, Lãnh Thanh Tùng mới lần nữa nhắm mắt lại rồi nói: “Dòng thời gian!”
Trong lòng hai chí thánh giật mình, sau đó gật đầu.
Giây tiếp theo ba vị chí thánh xuất hiện trên dòng thời gian.
Là Chí Thánh, bọn họ được chúng sinh nâng lên trên dòng thời gian, không ở trong dòng thời gian mà ở trên dòng thời gian, đương nhiên có thể nhìn thấy sự hùng vĩ của dòng thời gian!
Nhưng bây giờ dòng thời gian đã thay đổi hoàn toàn diện mạo.
Dòng thời gian vẫn rộng lớn nhưng dưới dòng thời gian đã chia nhánh ra thành dòng sông ngầm, lưu động phía dưới dòng thời gian, một bên dòng thời gian có một sông nhỏ có hơi nhỏ bé từ trên dòng thời gian phân luồng ra và chảy theo một hướng khác.
Đó chính là trung thiên thế giới mà Cửu U và Phật môn chí thánh nâng lên!
Từ giờ trở đi sẽ có nhiều hơn một dòng thời gian và cũng sẽ có vô số phân luồng trong dòng thời gian.
Nhưng bọn họ là chí thánh, chỉ có thể nhìn thấy hướng chảy của dòng thời gian bây giờ chứ không cách nào như Cửu Vĩ Thiên Hồ dự báo được kết quả của dòng thời gian sẽ chảy theo hướng nào.
Bọn họ càng muốn biết, bộ quần áo màu xanh được Hồ Đồ Đồ đặt ở đâu trong tương lai!
Nhìn dòng thời gian không ngừng lao nhanh, nhìn Lãnh Thanh Tùng im lặng hồi lâu mới nói: “Bộ quần áo màu xanh thật sự tồn tại sao?”
“Đại sư huynh, ngươi tại sao cũng tin chuyện này? Chúng ta là thánh nhân, chẳng lẽ giữa thiên địa này còn thật sự có thể có chuyện giấu chúng ta sao?” Bạch Phi Vũ có hơi bất mãn hỏi.
“Im đi! Đồ Đồ đã như vậy rồi, ngươi còn phủ nhận sao? Phủ nhận bản thân ngươi bất lực sao?” Trần Trường Sinh ở một bên đột nhiên tức giận nói.
Lời nói này của Trần Trường Sinh chính là điều mà hai vị thánh nhân còn lại không muốn thừa nhận, nhưng dù không muốn thừa nhận, miệng lại cứng.
Bây giờ hai vị chí thánh cũng không dám phủ nhận chuyện này nữa.
Có lẽ, thực sự có điều gì đó bị bọn họ đã lãng quên mất.
Chắc chắn có một điều mà ngay cả ba vị chí thánh cũng không thể biết được.
Nhưng là thánh nhân, ba người cũng biết nếu thực sự có chấp niệm nào thì ba người không thể bỏ qua, và ba người cũng không cách nào trở thành chí thánh của thiên địa như bây giờ!
Bị lãng quên không cách nào cứu vãn, chỉ có thể dựa vào thời gian để xoa dịu những bất bình trong lòng.
Nếu ba người đã trở thành chí thánh, tức là ba người đã buông bỏ điều này trong lòng.
Thu hồi tâm tư, Lãnh Thanh Tùng trầm giọng nói: “Đợi sau khi Đồ Đồ tỉnh lại, liền thành tam thánh đại hành giả, lấy tam thánh chi danh hành tẩu chư thiên vạn giới!”
“Tốt!” Trần Trường Sinh và Bạch Phi Vũ gật đầu, đối với sự sắp xếp này của đại sư huynh thì hai người đều không có ý kiến gì.
“Nếu như...” Lãnh Thanh Tùng lại lên tiếng, nhưng lần này hắn hơi do dự.
Bạch Phi Vũ và Trần Trường Sinh im lặng nhìn nhau, thiên nhân chi tướng, không vui không buồn.
Trên dòng thời gian, Tam Thánh không thể ở lại quá lâu, ba người tâm ý tương thông, cũng không cần lắm lời.
Sau khi Tam Thánh rời đi, trung thiên thế giới của phật môn chí thánh nâng lên trong dòng thời gian .
Mặc dù dòng thời gian dài này không hùng vĩ bằng thế giới chủ nhưng không ngừng lớn mạnh.
Và sau khi Tam Thánh rời đi, một lọn tóc đen du đãng trong dòng thời của trung thiên thế giới này.
Trỗi dậy cao vút, chìm xuống, giống như một con cá đang bơi, rồi cuối cùng lao thẳng vào hư không.
Trong hư không, một giọng nói quen thuộc nhưng âm thanh lãnh đạm máy móc yếu ớt vang lên:
“Lần thứ chín trăm sáu mươi sáu trăm sáu mươi hai nghìn năm trăm bốn mươi ba!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận