Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack

Chương 350: Cứu tràng muốn tại thời khắc quan trọng nhất

Ngưu Nhị nhìn Hổ Bính hăng hái trước mắt, kỳ thật hắn cũng đã sớm nghe nói về vị Tam hoàng tử Hổ tộc thời gian trước đã từng đến ở núi Thanh Khâu này.
Vốn chỉ là một con Hổ tộc nửa yêu, nhưng bởi vì thân có huyết mạch đích hệ Hổ tộc cho nên vẫn được nuôi dưỡng trong hoàng thất Hổ tộc, nhưng bởi vì thân phận đặc biệt và bộ lông màu trắng kỳ lạ bẩm sinh cho nên vẫn không được coi trọng.
Nhưng sau khi từ núi Thanh Khâu trở về Hổ tộc, một tiếng hót lên làm kinh người. Lần lượt luận võ đánh bại hai vị huynh trưởng Hổ Giáp, Hổ Ất được gọi là tân tinh trong Hổ tộc, sau đó khi tộc sài lang phản loạn đã chinh chiến, một tay lôi pháp trời sinh trực tiếp làm trọng thương tộc trưởng Hợp Thể của tộc sài lang.
Một trận thành danh, thiếu niên anh hùng!
Trong yêu tộc, đi kèm với danh xưng hổ trắng Thiên Lôi, lập tức được tộc trưởng Hổ tộc chỉ định là tộc trưởng đời tiếp theo!
Thậm chí một lần truyền ngôn, vị quốc chủ Vạn Yêu quốc kia cũng cảm thấy mười phần hứng thú đối với vị Tam hoàng tử Hổ tộc này!
Vốn cho là đã từng có duyên phận tá túc với vị Tam hoàng tử Hổ tộc này, không nghĩ tới vậy mà hôm nay ác hổ này đánh tới cửa, còn muốn cướp Hồ Đồ Đồ đi làm thiếp?
Làm thiếp?
Mặc dù thân phận của Hồ Đồ Đồ vẫn bị mấy lão bất tử bọn họ lén che giấu đi, nhưng tương lai Hồ Đồ Đồ chắc chắn sẽ trở thành tộc trưởng Hồ tộc!
Tộc trưởng Hồ tộc làm thiếp?
Tiểu tử này cũng dám nói ra? Với lại hôm nay cái tình thế này rõ ràng chính là muốn ăn cướp trắng trợn!
Ngưu Nhị trừng đôi mắt trâu có chút phiếm hồng nhìn Tam hoàng tử Hổ tộc trước mắt, hừ lạnh một tiếng, chỉ lên trời bò...ò... dài!
Chỉ một thoáng, toàn bộ núi Thanh Khâu bay ra vô số ánh sáng, hơn mười vị đại yêu Hợp Thể chia sang hai bên, sau lưng còn có mấy trăm vị tu sĩ yêu tộc Phân Thần Xuất Khiếu.
Hình thái khác nhau nhưng thấp nhất đều là cường giả Phân Thần!
Đây cũng là thành quả của kế hoạch người ở rể hào môn đã được tiến hành mấy trăm năm qua của Hồ tộc ta!
Ngưu Nhị đối diện với mãnh hổ khắp núi nhưng không hề sợ hãi chút nào, cơ thể phía dưới lớn lên, trong tay xuất hiện một thanh Khai Sơn phủ, vung vẩy hai lần, một tay chắp ở sau lưng, lạnh lùng nhìn chằm chằm Hổ Bính trước mắt nói: "Mặc dù Hồ tộc suy thoái nhưng cũng chưa tới tình trạng mặc cho người chém giết!"
Hổ Bính nhìn mấy trăm vị tu sĩ yêu tộc đột nhiên xuất hiện từ trong núi Thanh Khâu, trên mặt treo biểu cảm trêu tức, chỉ bằng những dã tu ngay cả truyền thừa tộc đàn cũng chưa từng lấy được này mà cũng xứng là một trong mười hai tộc mạnh nhất Vạn Yêu quốc, đùa nghịch uy phong trước mặt Hổ tộc?
Khuyết điểm trí mạng nhất của yêu tộc tán tu chính là không cách nào đạt được thức tỉnh huyết mạch của chủng tộc bản thân, chỉ có thể dựa vào nguyên khí thiên địa để thi triển thuật pháp, không khác gì với tu sĩ nhân tộc.
Chỉ có kích phát huyết mạch bản thân, thức tỉnh bản mệnh yêu tộc thần thông mới có được cảnh giới cùng với thực lực cường hãn lấy một địch ba!
Ở trong mắt Hổ Bính, những kẻ bị Hổ tộc lung lạc tới yêu tộc tán tu trước mắt này không có bất cứ lực uy hiếp gì, thậm chí còn có chút buồn cười!
Hổ trắng ngửa mặt lên trời gầm to, mãnh hổ khắp núi cũng theo sau, tiếng hổ gầm vang vọng núi rừng, hơn mười vị đại yêu tu Hổ tộc Hợp Thể kéo đến một mảng mây đen, cuốn theo yêu khí đầy trời từ phía trên tới bên cạnh!
Toàn bộ mây đen nhìn như mãnh hổ, cuồn cuộn, cảm giác như một giây sau là miệng hổ đen nhánh kia có thể trực tiếp nuốt chửng người vào trong!
Yêu khí cường hãn cuốn lấy nguyên khí thiên địa, miệng hổ như vực sâu muốn hút cạn kiệt tất cả nguyên khí thiên địa xung quanh!
Chỉ một cái liếc mắt đã làm cho người chứng kiến sợ vỡ mật!
Nhóm đại yêu tu sau lưng Ngưu Nhị dưới uy áp như thế không nhịn được mà nhao nhao lui lại phía sau, nhưng nghĩ tới phía sau mình chính là vợ con của mình thì lại dừng bước, cố gắng đối mặt với một màn kinh khủng.
Hổ Bính xòe hai tay ra, trong mây đen hình hổ, sấm sét lập lòe, một tiếng sấm đáng sợ vang lên, dòng điện to lớn màu trắng trực tiếp rót vào người Hổ Bính.
Bộ lông màu trắng bị lôi điện gây nên, Hổ Bính vươn tay nắm chặt trường đao sau lưng mình, nhìn Ngưu Nhị trước mắt, mở miệng nói: "Ngưu gia gia, đao của ta một khi rút ra ắt phải đổ máu!"
Ngưu Nhị cầm Khai Sơn phủ trong tay, nhìn Hổ Bính trước mắt cùng thiếu niên Hổ tộc đã từng khiếp nhược kia mà ngỡ như hai người, khóe miệng xuất hiện một nụ cười khổ.
Xem như kế hoạch người ở rể hào môn của Hồ tộc đã được tiến hành mấy trăm năm qua cũng không thể bằng được bọn mèo lông đỏ tu hành vài vạn năm chính thống của Hổ tộc.
Một con chim đen to lớn đỉnh đầu choàng một cái áo, trong tay cầm một thanh tế kiếm, đáp xuống bên cạnh Ngưu Nhị, nhìn chằm chằm Hổ Bính trước mắt, hỏi Ngưu Nhị: "Lão nhị, chuyện gì xảy ra vậy?"
Rùa đen có một sừng ở đỉnh đầu cũng chống quải trượng đến, cũng đáp xuống bên cạnh Ngưu Nhị.
Ngoại trừ tam cữu của Hổ Bính đi xa chưa về thì bây giờ toàn bộ ba vị cung phụng mạnh nhất trong Hồ tộc đã ra mặt.
Ngưu Nhị nhìn chằm chằm Hổ Bính, mở miệng nói ngắn gọn: "Tiểu tử này muốn cướp Đồ Đồ đi để nạp Đồ Đồ làm thiếp!"
Biểu cảm trên mặt chim đen nháy mắt trở nên mất ổn định, nhìn Hổ Bính nói: "Tam tiểu tử Hổ gia, Đồ Đồ đã đến Thanh Vân tông để bái sư, bây giờ không còn ở trong tộc!"
Hổ Bính nghe chim đen nói, mặt hổ trầm xuống, chẳng lẽ Hồ Đồ Đồ đã không còn tấc đất cắm dùi nào ở núi Thanh Khâu, đã bị ép chạy đến tông môn của tu sĩ nhân tộc sao?
"Các ngươi thật sự đều đáng chết!" Hai mắt Hổ Bính lạnh lùng nhìn một đám yêu tu Thanh Khâu, nghiêm nghị quát, đột nhiên rút trường đao phía sau ra, vô số điện tương xanh trắng chạy dọc theo trường đao.
Tiểu tử này có bệnh nặng gì sao? Đột nhiên phát điên cái gì?
Một tay Hổ Bính nắm chặt chuôi đao, một tay nhấn trên sống đao, hung hăng bổ xuống một cái, một đạo đao khí lôi điện cực kỳ bá đạo bổ tới một đám yêu tu của núi Thanh Khâu.
Đạo đao khí này có thể làm cho ba yêu tu Hợp Thể cũng cảm thấy kinh tâm động phách, thậm chí mơ hồ còn có thể thấy một con mãnh hổ săn mồi, từ bên trong đao khí này, há to miệng định cắn xé chính mình.
"Hắc!" Ngưu Nhị quát khẽ một tiếng, đôi móng trâu mạnh mẽ giẫm sâu vào trong lòng đất, vung lên Khai Sơn phủ, tập hợp chi lực toàn thân vung một búa ra.
Lưỡi búa màu xanh phóng về phía đao khí màu xanh trắng, nhân mã song phương yên tĩnh im ắng nhìn hai đạo công kích tuyệt cường giữa sân.
Lưỡi búa màu xanh hóa thành một đầu trâu xanh lao nhanh, còn đao khí màu xanh trắng thì hóa thành một con mãnh hổ vồ mồi, song phương hung hăng đụng vào nhau.
Bốn phía lập tức diễn hóa địa lôi Phong Hỏa, hết thảy bốn phía đều bị ép thành bột mịn dưới hai cỗ công kích tuyệt cường này.
Trận chiến kéo dài cùng lắm chỉ một hơi, sừng trâu xanh đâm vào phần bụng mãnh hổ, mãnh hổ mở miệng máu lớn cắn cổ trâu xanh, song phương đồng thời tiêu tán tại chỗ.
Chưa từng nghĩ đến việc một kích có thể giải quyết Ngưu Nhị, Hổ Bính giống như sát thần, trong tay cầm trường đao cấp tốc chạy tới phía yêu tộc Thanh Khâu.
Khi Hổ Bính khởi hành một sát na, mãnh hổ khắp núi kia và mây đen trên bầu trời cũng đồng thời đánh tới núi Thanh Khâu.
Đại quân trùng trùng điệp điệp lấy Hổ Bính làm đầu, hóa thành một thanh kiếm sắc đâm về phía yêu tu Thanh Khâu.
Hòa bình đã lâu nên Thanh Khâu nhất tộc nào có thấy qua tràng cảnh như thế, có thể đứng im tại chỗ này mà không chạy trốn cũng đã là rất có khí phách hán tử.
Ngưu Nhị, chim đen, rùa đen liếc nhau một cái, hét lớn một tiếng, ba hư ảnh chậm rãi xuất hiện sau lưng, hiện ra bản mệnh thần thông chuẩn bị liều chết đánh cược một lần!
Một đạo kiếm ý Thanh Liên trực tiếp xuyên qua bầu trời, kiếm ý sắc bén từ trên trời mà đến!
Mây đen như là khoá kéo bị kéo ra, mãnh hổ khắp núi bị chặn bước chân dưới kiếm ý này.
Lãnh Thanh Tùng toàn thân áo đen nhấn kiếm mà đến, chân đạp Thanh Liên, kiếm ý Thanh Liên như thác nước hóa thành dòng lũ trực tiếp tách song phương ra!
Hổ Bính thét dài một tiếng, hổ trắng chợt hiện sau lưng, cầm đao đánh tới phía Lãnh Thanh Tùng!
Lãnh Thanh Tùng nhìn cũng chưa từng nhìn, đưa tay một kiếm đâm xuyên xương bả vai Hổ Bính, sau đó một cước trực tiếp đá bay Hổ Bính ra ngoài.
Dưới chân Thanh Liên biến ra mười ba chuôi trường kiếm màu xanh, chia thành hai bên đối diện nhau.
Vị này như là Kiếm tiên thiếu niên từ trên trời rơi xuống nhàn nhạt mở miệng:
"Người dám động, chết!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận