Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack

Chương 438: Đạo gia ta thành rồi

Giọng nói của âu Dương rất nhỏ nhẹ, nhưng vô cùng kiên định, giống như đang an ủi, lại giống như có chút oán trách.
Ngược lại sự oán trách này khiến trái tim vốn hoảng loạn của Trần Trường Sinh dần ổn định lại.
Đúng vậy, kiếp này xuất hiện quá nhiều biến cố so với kiếp trước, có sự thay đổi khác biệt một trời một vực với kiếp trước.
Mà ngoài cảnh giới ra, mình đã vượt qua tất cả các mặt của mình trước kia.
Chỉ riêng trên Tiểu Sơn phong đã không chỉ có mình và đại sư huynh, mà còn có nhị sư huynh, tứ sư đệ, ngũ sư muội, lục sư đệ.
Thậm chí so với kiếp trước, quan hệ của nhị sư huynh còn tốt hơn cả mình và đại sư huynh!
Nghĩ tới đây, Trần Trường Sinh nhìn về phía Lãnh Thanh Tùng ôm kiếm đứng một bên, không khỏi mang theo bất mãn.
Lãnh Thanh Tùng nhạy bén cảm nhận được một tia bất mãn, khó hiểu nhìn về phía Trần Trường Sinh.
Tiểu tử này có vấn đề sao? Mình đứng ở chỗ này không phải sự khích lệ lớn nhất đối với ngươi sao, tiểu tử ngươi đó là ánh mắt gì?
Thật sự ấu trĩ!
Bỏ qua Nhị sư huynh nổi bật, đời này mình cũng mạnh hơn nhiều lắm, vì sao không thể lật ngược tình thế?
Dưới một câu chỉ bảo của âu Dương, Trần Trường Sinh vốn thông minh trong nháy mắt đã tỉnh táo hơn rất nhiều, mặc dù hắn vẫn chưa lấy lại được tinh thần sau chấn động khi Ma tộc hiện thế.
Nhưng Trần Trường Sinh cũng dần bình tĩnh lại.
“Đa tạ đại sư huynh giải thích nghi hoặc!” Trần Trường Sinh nhẹ giọng nói với âu Dương.
âu Dương cười hì hì vươn nắm đấm ra, xoa đầu theo kiểu Shin cậu bé bút chì, như thể dùng Trần Trường Sinh để trút giận: “Tiểu tử thối bướng bỉnh!”
“Đau đau đau! Đại sư huynh!” Trần Trường Sinh phối hợp với âu Dương, không ngừng xin tha.
Lãnh Thanh Tùng đứng ôm kiếm ở một bên, giả vờ như không thấy.
Ngay khi âu Dương sử dụng tuyệt chiêu chiêu bài của đại sư huynh “mũi khoan song quyền”, một tiếng cười lớn sang sảng vang vọng thiên địa.
Chỉ thấy những đám mây vàng cuồn cuộn trên bầu trời, từng sợi khí đen vàng chiếu xuống, hoa sen vàng mọc lên từ mặt đất, các cây hoa cỏ kỳ lạ điên cuồng sinh trưởng.
Một cảnh tượng thiên địa khác lạ không ngừng thay đổi theo tiếng cười.
Ba người đồng thời nhìn về phía Triệu Tiền Tôn, chỉ thấy Triệu Tiền Tôn vốn bị nụ hoa bao phủ, đang ngồi ngay ngắn trên đóa hoa sen màu vàng.
Tay kết pháp ấn, khuôn mặt từ bi lại có vẻ lấm la lấm lét.
Hai luồng khí đen vàng từ miệng mũi thở ra, lại luồn vào hai tai, Triệu Tiền Tôn từ phía trên đài sen nhảy dựng lên, nụ cười trên mặt không kìm được sự ngông cuồng.
Sự hăng hái cao ngất trong lòng, tất nhiên là không cần nhiều lời.
Ánh sáng vàng lưu chuyển quanh người, đạo vận như ẩn như hiện, gần như ngưng tụ thành hình dạng pháp tắc.
Không nghĩ tới, không nghĩ tới!
Cơ duyên lớn này lại bị mình đụng phải, vốn tưởng rằng chỉ là một nhiệm vụ trừ yêu gian nan.
Không nghĩ tới toàn bộ quá trình mình đánh xì dầu, mình lại là người thu lợi lớn nhất!
Trên người xà yêu này lại có yết ngữ chí cao của Phật gia và truyền thừa hoàn chỉnh của hai vị thế tôn Phật môn!
Còn cao minh hơn truyền thừa của Hồ Vân sư phụ mà mình gặp nhiều!
Mình chỉ tìm hiểu một lát mà đã lĩnh ngộ được đạo vận của Phật môn, thậm chí thiếu chút nữa dựa vào Kim Liên mười hai phẩm trong cơ thể mình ngưng tụ thành pháp tắc, bước vào hàng ngũ đại tu sĩ!
Thậm chí còn đạt được bí pháp Phật môn, khẩu lệnh chân ngôn, chính là bảo vật sót lại!
Triệu Tiền Tôn giơ tay ném ra một đồng tiền, trong miệng khẽ tụng khẩu lệnh chân ngôn, trong nháy mắt một đạo ánh sáng vàng của Phật môn phủ lên đồng tiền.
Đồng tiền rơi vào trong tay, cảm nhận được lực lượng pháp tắc lưu chuyển trên đồng tiền, Triệu Tiền Tôn mừng rỡ vô cùng.
Hiện tại đồng tiền này có uy năng hóa giải pháp bảo của người khác, cho dù là pháp bảo gì, chỉ cần va chạm với đồng tiền của mình thì sẽ mất đi uy năng!
Chân ngôn Phật môn này thật sự bá đạo!
Mình không chỉ đạt được truyền thừa chí cao của Phật môn, mà tu vi còn tăng thêm một bước, lại còn có bí pháp Phật môn trong người.
Chuyến đi này có thể nói là thu hoạch lớn!
Để tìm được một môn pháp thuật cũng đã vô cùng khó khăn với các tán tu, còn đó là bí pháp Phật môn hay là Đạo môn thì đều không có gì quan trọng với họ.
Triệu Tiền Tôn luôn vẻ vang với tán tu lại càng không có cấm kỵ về phương diện này, chỉ có sự vui sướng khi chuyến này thắng lợi trở về!
Triệu Tiền Tôn có chút ngứa ngáy, sờ gáy, một nắm tóc bị Triệu Tiền Tôn kéo xuống theo động tác của Triệu Tiền Tôn.
Triệu Tiền Tôn nhìn nắm tóc trong tay, thân thể không khỏi cứng đờ,
bí pháp Phật môn này thật sự bá đạo.
Mặc dù uy lực kinh người, nhưng tốc độ rụng tóc có chút nhanh quá thì phải?
Triệu Tiền Tôn nhìn tóc trong tay, không khỏi mơ hồ lo lắng cho ba ngàn sợi tóc của mình.
So với thu hoạch của mình, chút tổn thất này cũng không tính là gì.
Tác dụng phụ rụng ít tóc này cũng là việc nhỏ, rụng hết thì có thể thế nào?
Cũng không đến mức bị kéo đến Đại Linh sơn tự làm hòa thượng chứ?
So với việc mất đầu, rụng tóc đã được xem như tác dụng phụ dễ tiếp nhận nhất đối với Triệu Tiền Tôn!
Lại nghĩ đến thu hoạch lần này của mình, Triệu Tiền Tôn lại nhịn không được cười ha ha:
“Ha ha ha, đạo gia ta thành công rồi!”
Một bóng người hiện lên, theo sau đó một cái tát rơi xuống, biểu cảm trên mặt Triệu Tiền Tôn dừng lại, hắn theo bản năng vận chuyển Phật môn Kim quang tráo, trong lòng không khỏi cười lạnh một tiếng.
Ngươi cho rằng ta vẫn là ta của hai canh giờ trước, hôm nay ta đã…
Triệu Tiền Tôn còn chưa nghĩ ngợi xong, chỉ cảm thấy mình bị tát một cái vừa nhanh vừa mạnh đập vào mặt.
Cả người đột nhiên hơi bay lên, thân thể nhất thời mất đi trọng lượng, lăn một vòng rồi bị đập trên mặt đất.
“Đồ chó, ngươi thành cái gì cơ?” âu Dương nhìn tên hỗn đản không làm được cái gì lại toàn vớt được thứ tốt trước mắt, nhất thời tức giận không có chỗ phát tiết.
Loại gia hỏa may mắn +12 này thật sự không nói một chút đạo lý nào.
Nằm cũng có thể vớt hết thứ tốt, đúng là ông trời đã đuổi theo đút cơm ngươi còn kén ăn!
âu Dương luôn vận khí không tốt nên tức đến đỏ mắt, loại vận khí chó này!
Kiếp trước khi chơi trò chơi hạ phó bản, mình ghét nhất chính là âu hoàng, mỗi khi roll trang bị, cho đến bây giờ mình chưa từng thắng lần nào.
Mẹ nó, đều là do cha mẹ nuôi, vốn nhìn thấy phú nhị đại cha mẹ song toàn đã phiền, kết quả vận khí người ta còn tốt hơn mình.
Có thiên lý sao?
âu Dương tức giận bất bình nhìn Triệu Tiền Tôn bị mình tát ngã xuống đất, vẻ mặt mơ hồ nhìn mình, ánh mắt vốn kiêu ngạo cũng trở nên trong suốt hơn rất nhiều.
“âu Dương quần áo màu xanh này rốt cuộc có lai lịch gì? Chỉ dựa vào chân nguyên lại có thể xuyên thủng Phật môn Kim quang tráo của ta?” Triệu Tiền Tôn không thể tin mà ôm má.
Bí pháp Phật môn vừa rồi mình cảm ngộ không phải là bản lậu chứ?
Có đạo lý không?
Chỉ là chân nguyên đơn thuần mà lại có thể xuyên thấu Phật môn Kim quang tráo của mình không có chút trở ngại nào!
Đây chính là bí pháp Phật môn, Phật môn Kim quang tráo!
Ngay cả một cái tát cũng không đỡ được, thậm chí còn thiếu chút nữa đánh chính mình đến trạng thái hôn mê!
Chẳng trách có thể là đại sư huynh đám quái vật kia, còn là vị đệ tử thân truyền của Hồ Vân sư phụ.
Tướng mạo xấu xí, cảnh giới luôn ẩn giấu ở Trúc Cơ, e rằng phía sau đã là đại tu sĩ đã tu luyện ra pháp tắc rồi?
Không thể trêu chọc! Tuyệt đối không thể đối địch!
Nghĩ đến đây, vẻ kiêu ngạo vốn có của Triệu Tiền Tôn trở nên ôn thuận, hai mắt cũng trong suốt ngây thơ.
Ngoan ngoãn từ dưới đất đứng lên, thành thật nói với âu Dương, mặt sưng húp xin lỗi:
“Sư huynh, thật sự xin lỗi, tại hạ nhất thời kích động, quên chừng mực! Kính xin sư huynh thứ tội!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận