Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack

Chương 586: Thế giới này đã xảy ra chuyện gì vậy?

Khi âu Dương rời đi, những chúng sinh do thế giới treo ngược xuất hiện càng trở nên càng hỗn loạn. Thế lực khắp nơi đều rục rịch muốn hành động.
Vì đột nhiên một thế giới mới xuất hiện ở trước mắt tất cả mọi người không ai biết mình sẽ phải đối mặt với chuyện gì trong tương lai!
Các đại tông môn có đại tu sĩ tọa trấn cho nên cảm xúc cũng coi như vững vàng.
Nhưng những sinh linh bình thường trong nhân gian, những tiểu tông môn và nhóm tán tu, tất cả đều giống như con ruồi không đầu chạy tán loạn khắp nơi.
Các loại tin đồn bắt đầu nổi lên lan truyền bốn phía, lòng người hoảng sợ. Chín đại thánh địa như lửa tắt lịm, không ai đứng ra lên tiếng giải thích cho mọi người rốt cục là có chuyện gì xảy ra!
Khi người có quyền lực chưa lên tiếng, thì mọi người đều có quyền suy đoán.
Suy đoán của mọi người đều biến thành những tin đồn.
Có người nói, ngày mà hai thiên địa giao nhau đó chính là ngày tận thế, đến lúc đó tất cả sinh linh đều sẽ chết!
Có người nói thế giới treo ngược trên đầu kỳ thật ra là thủ đoạn để thống trị thiên địa của một vị thần đại năng.
Có người nói, đây chính là âm mưu của chín đại tông môn liên hợp lại muốn thu nạp tất cả tu sĩ trong thiên hạ!
Có người nói, mấy ngày trước vừa chém một con con rắn khổng lồ bên bờ một con sông lớn!
Lời đồn càng truyền càng lung tung, nhưng truyền nhiều, truyền đi truyền lại càng có nhiều người tin.
Tận thế, âm mưu, thiên tai, do con người gây ra...
Tất cả tin đồn đều là tin xấu, mọi lời đồn đều trở thành những mũi tên gây ra hỗn loạn.
Những sinh linh trong thiên hạ hoảng loạn như những con ngựa bị trúng tên vào mông, chạy đông chạy tây lại không biết mình có thể làm gì!
Có người muốn bo bo bảo vệ bản thân nhưng lại không biết tự bảo vệ phải làm cái gì.
Có người muốn thay đổi tình hình nhưng cũng không biết bắt đầu từ đâu.
Lại có người cố ý tạo ra hỗn loạn để thu lợi ích bất chính.
Tuy rằng thế giới này khác với thế giới trước kia âu Dương xuyên qua nhưng trên bản chất con người vẫn là giống nhau.
Cách họ đối mặt với nỗi sợ hãi xuất hiện do những điều chưa biết tạo ra cũng giống nhau.
Trong khi những lời đồn dồn dập như sóng tràn thì chín đại thánh địa lại yên ắng đến khác thường, thậm chí phong tỏa lối vào sơn môn, đóng cửa từ chối không tiếp khách.
Từ xưa tới nay, những đại tông môn luôn được hưởng thụ tài nguyên tốt nhất. Nhưng khi chuyện lớn xảy ra lại làm rùa đen rụt đầu. Điều này làm sao không khiến cho chúng sinh cảm thấy tức giận?
Trong tiếng lên án công khai, trong tiếng mắng chửi, thanh danh của chín đại thánh địa xuống dốc không phanh.
Ngày đêm bên ngoài cửa sơn môn của mấy đại thánh địa rất nhiều tu sĩ đến đây muốn được nghe giải thích, hoặc là bọn họ muốn ở bên cạnh mấy đại thánh địa tìm được một chút cảm giác an toàn.
Nhưng không hề có bất kỳ tin tức nào từ trong mấy đại thánh địa được thả ra bên ngoài, mấy đại thánh địa yên tĩnh như là một vũng nước đọng.
Phong Thần Nhân Gian Bạch Phi Vũ đứng ở một chỗ cao nhìn về thế giới treo ngược trên bầu trời.
Trang phục từ trên xuống dưới đều là màu trắng, bước đi vững chắc, khuôn mặt trang nghiêm oai vệ.
Ba mươi sáu chốn nhân gian đã được hắn phong thần ba mươi nơi rồi!
Hơn nửa thiên hạ nhân gian đã được hắn phong thần.
Thực ra sau khi phong thần vài nơi trong nhân gian thì về sau Bạch Phi Vũ không cần tự mình đi phong thần nữa.
Các vị thần dưới quyền hắn có thể làm công việc đó, hắn chỉ cần đứng ở chỗ này thì trên Phong Thần Bảo Thư không ngừng hiện ra tên của thần nhân mới!
Một khi tất cả mọi chuyện thành hình thì tự nhiên nó sẽ tự mình bắt đầu chuyển động, sắc phong vô số thần minh tạo thành một cỗ máy hoàn hảo, có thể nhanh chóng vận hành.
Thần luật, thần phạt, thần quy, thần chức, thần văn.
Nhưng chuyện hắn chưa nghĩ tới cũng đã có vô số người dưới đi làm.
Hắn giống như một chủ tịch hội đồng quản trị của một công ty niêm yết ra thị trường.
Bây giờ chức trách của Bạch Phi Vũ chính là phê duyệt tấu chương từ các chính thần, đại thần của Ngũ Nhạc, Giang Hà dâng lên.
Hắn chỉ cần đưa ra một phương hướng đại khái chung chung, phía dưới sẽ có vô số thần minh thay hắn hoàn thành việc đó.
Đây cũng là sự hình thành quyền lực.
Nhưng hiện tại thế giới treo ngược trên bầu trời này xuất hiện lại mang đến cho Bạch Phi Vũ áp lực rất lớn.
Bạch Phi Vũ đương nhiên biết rất rõ cái thế giới treo ngược này là địa phương nào.
Nó đã từng ma giới, là nơi bị tiên nhân lợi dụng để chồng chất bầu trời nhằm mục đích bắt chúng sinh.
Người trong Ma giới này không tu đức hạnh, không có thần hồn, chỉ tu luyện thân thể và thần thông, truy đuổi sức mạnh mà không quan tâm đến sinh mạng.
Nếu thông đạo giữa Ma giới và thiên địa nơi đây bị mở ra, đứng mũi chịu sào chính là Nhân gian giới tay không tấc sắt!
Nghĩ đến Nhân gian giới hiện nay, Bạch Phi Vũ cũng cảm thấy lo lắng.
Tuy rằng hắn là Phong Thần Nhân Gian nhưng luân hồi nhân gian lại không nằm trong khống chế của hắn.
Vòng luân hồi của con người không nằm trong sự kiểm soát của thần, nếu luân hồi dừng lại, vô số thần linh mà hắn sắc phong trong mấy trăm năm ngắn ngủn sẽ trở thành một câu chuyện cười.
Không có sinh linh tôn thờ thần minh thì làm sao còn có thể được xưng là thần minh.
Nhưng luân hồi lại dây dưa không thể tách rời với chân linh tiên nhân, thậm chí có thể nói, chân linh tiên nhân đã trở thành luân hồi!
Đây chính là chuyện khiến Bạch Phi Vũ đau đầu nhất.
Bạch Phi Vũ đã từng hỏi ý kiến Yêu Tổ, nhưng Yêu Tổ cũng lực bất tòng tâm, hắn có thể quản chế Yêu tộc luân hồi ở nhân gian, nhưng không có cách nào vươn tay tiếp cận đến thế giới nhân loại.
Làm sao có thể đối phó với sự xuất hiện của Ma giới và làm sao bắt được chân linh tiên nhân từ trong luân hồi ra, hiện tại đó là hai vấn đề khiến cho Bạch Phi Vũ đau đầu nhất.
Tay phải của Bạch Phi Vũ nhẹ nhàng đặt lên chỗ cán thước khí giới ở bên hông, ngón tay ma sát với 8 nút nhỏ trên cán thước làm cho lòng hắn an tâm trở lại.
Đây chỉ là một ít khó khăn nhất thời mà thôi, đến khi hoàn thành phong thần khẳng định hắn phải tranh đấu một trận với thiên địa!
Trong mắt Bạch Phi Vũ toả ra Tử Kim chi khí, nai Bạch Vân khổng lồ phía sau dần dần hiện ra.
Tư thế của Thần Đế, quy phục vạn thần!
Bầu trời giả bị mở ra cũng gây ra sóng to gió lớn ở Ma giới!
Từ tu hành giới nhìn ma giới là thế giới treo ngược, ngược lại từ ma giới nhìn tu hành giới cũng vậy.
Ai đứng dưới bầu trời có thế giới lộn ngược mà chẳng hoảng hốt lo sợ.
Nhưng ưu diểm của Ma tộc là thẳng thắn và suy nghĩ đơn giản, ăn hôm nay không nghĩ đến ngày mai.
Ban đầu bất ngờ nhìn thấy một thế giới treo ngược trên đỉnh đầu, đám Ma tộc trong Ma giới còn hơi hoảng hốt.
Nhưng Ma Thần đại nhân của tộc bọn họ đã hạ xuống thần dụ, bảo các bộ tộc nên làm gì thì làm cái đó.
Nghe được Ma Thần đại nhân nhà mình đã nói như vậy, thì bọn họ cũng không bàn tán gì cả!
Dù sao từ trước đến giờ bầu trời của Ma giới vẫn luôn đen tối xám xịt, hiện tại treo ngược một cái thế giới phía trên đầu, trời đất lại sáng sủa không ít!
Bên trong Ma giới, tin tức trên đỉnh đầu đột nhiên xuất hiện một cái thế giới khác giống như ném một tảng đá lớn vào trong hồ nước.
Tuy rằng gây ra gợn sóng không nhỏ, nhưng rất nhanh cũng gió êm sóng lặng.
Duy chỉ có trong lòng của Trần Trường Sinh đang hóa thân thành Tổ Uyên là hoảng sợ!
"Chuyện gì đã xảy ra thế này? Tại sao bầu trời lại là giả? Tại sao thế giới lại diễn biến như vậy?" Tổ Uyên nhìn thế giới treo ngược trên đầu, liên tục nhớ lại ngày tận thế trước khi tái sinh.
Bầu trời không vỡ nát mà chỉ có ma khí vô tận bao phủ.
Càng không có thế giới treo ngược xuất hiện!
Lúc giây phút thế giới treo ngược này xuất hiện, thậm chí Tổ Uyên còn sinh ra cảm giác hoài nghi có phải bản thân trọng sinh là ảo giác hay không.
Kiếp trước vị nhị sư huynh kia cũng không có chém ra kiếm thứ hai!
Thế giới treo ngược được kiếm thứ hai bổ ra này rốt cuộc đến từ đâu?
Kiếm thứ hai thể hiện ra sức mạnh và uy lực lớn như vậy, kiếp trước Tổ Uyên cũng chưa từng có loại áp lực này.
Tổ Uyên ngơ ngác nhìn bầu trời trên đỉnh đầu có thế giới treo ngược:
“Tại sao thế giới lại trở thành như thế này?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận