Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack

Chương 385: Chân thành mới là chiêu giết người mạnh nhất

Không biết qua bao lâu, Cửu Vĩ màu trắng đột nhiên mở to mắt, nàng không nhìn thấy hồ ly con nằm trên móng vuốt mình nữa.
"Quả nhiên vẫn đang gạt ta sao? Để cho ta buông lỏng cảnh giác sau đó lén chạy đi?" Cửu Vĩ màu trắng hận, nàng không ngờ chuyện này vẫn xảy ra.
Tính cách ngây thơ, vô tội đều là giả, chỉ vì muốn nàng thả lỏng cảnh giác, sau đó chạy trốn thôi!
Nàng tức giận nghĩ thầm nhưng trong lòng cũng có cảm giác thất vọng mất mát!
"Ta lại bỏ qua một cơ hội!" Cửu Vĩ tiếc nuối nhìn về phía hàng rào sắt phong ấn nàng, ánh mắt đột nhiên co lại.
Hàng rào sắt nhốt nàng vô số năm đã bị mở ra!
Vô số năm, nàng đã dùng rất nhiều cách với hàng rào sắt trước mặt nhưng vẫn không thành công, tới bây giờ, nàng đã từ bỏ suy nghĩ mở ra hàng rào sắt.
Khi hàng rào sắt đã mở ra nhưng Cửu Vĩ vẫn không dám tin tưởng thậm chí nàng còn hơi sợ hãi.
Là âm mưu? Chẳng lẽ có bẫy gì sao?
"Mẫu thân? Ngươi đã tỉnh rồi sao!" Hồ ly con nhô đầu ra, ngạc nhiên nhìn Cửu Vĩ.
"Ngươi mở hàng rào bằng cách nào?" Cửu Vĩ hung ác nhìn Hồ Đồ Đồ trước mắt, phong ấn có thể nhốt nàng vậy mà bị hồ ly con tùy ý mở ra.
Chắc chắn thần hồn thứ ba trước mặt nàng không đơn giản như cách nó thể hiện cho nàng thấy.
Hồ ly con đắc ý nhảy ra ngoài, ưỡn ngực nhìn Cửu Vĩ, nói: "Ta đẩy nó ra từ bên ngoài!"
Hồ Đồ Đồ kiêu ngạo giống như đang nói mẫu thân mau khen ta đi.
Cửu Vĩ nhìn kèn trong tay hồ ly con, đôi mắt đục ngầu, nhanh chóng suy nghĩ, nàng quyết định đánh cược một lần!
Nàng biến thành một luồng khói trắng không do dự bay qua phong ấn, nàng không ngờ mình có thể dễ dàng bước ra khỏi phong ấn đã nhốt mình nhiều năm như vậy!
"Ha ha ha! Ta ra ngoài rồi! Ta đã ra ngoài!" Cửu Vĩ hét lớn, nhưng sau đó cảm giác được sau lưng truyền đến một lực hút mạnh.
Cái lồng giam này không thể khuyết phạm nhân, khi nàng bước ra, nhất định phải có một phạm nhân khác bị nhốt vào!
Cửu Vĩ nhìn Hồ Đồ Đồ đang đứng ưỡn ngực, nhẹ nhàng quét cái đuôi qua, Hồ Đồ Đồ lập tức bị quét vào trong lồng giam.
Khi Hồ Đồ Đồ tiến vào, hàng rào sắt vốn bị mở ra đã chậm rãi đóng lại.
Hồ Đồ Đồ đang chờ mẫu thân khen nàng thì mờ mịt nhìn Cửu Vĩ, móng vuốt vừa chạm đến hàng rào sắt, một dòng điện đã khiến nàng lui về, Hồ Đồ Đồ che móng vuốt nhỏ rụt rè nhìn Cửu Vĩ hồi: "Mẫu thân, đây là có chuyện gì vậy?"
Nó thật ngốc!
Ngốc tới mức khiến ta buồn nôn!
Cửu Vĩ nhìn hồ ly con bị giam trong phong ấn, cảm thấy chán ghét con hồ ly con ngốc trước mắt, trong lòng đã sớm xác định.
Hồ ly con không phải tới cướp đoạt lực lượng của nàng mà thật sự ngốc tới mức bị nàng lừa!
Tuy là thần hồn thứ ba giống hệt nàng và Đồ Vân nhưng Hồ Đồ Đồ ngu tới mức này thì sẽ làm nhục tên tuổi của Cửu Vĩ!
Cửu Vĩ nhìn Hồ Đồ Đồ trong hàng rào sắt, lời mỉa mai đã biến thành nói dối: "Ngươi ở đây chờ mẫu thân, mẫu thân ra ngoài một lát sẽ trở lại!"
Nói dối?
Cửu Vĩ vừa nói dứt câu đã sửng sốt, nàng mà cũng nói dối, lừa gạt một con hồ ly nhỏ.
Hồ Đồ Đồ nhìn Cửu Vĩ trước mặt, nghiêm túc gật đầu đáp: "Vâng, Đồ Đồ sẽ ở đây chờ mẫu thân trở về, chúng ta sẽ cùng đi tìm Đại sư huynh, Đồ Đồ cũng muốn cho Đại sư huynh gặp mẫu thân!"
"Thật là ngốc đến mức hết thuốc chữa!" Cửu Vĩ xoay người rời đi, mắng hồ ly con bị giam trong hàng rào sắt.
Bước chân thoăn thoắt, nàng nhanh chóng lướt qua cống thoát nước phía trước, chỉ cần đi qua khỏi nơi đây thì nàng sẽ có tự do vĩnh viễn!
Cửu Vĩ vui vẻ đến mức lộ ra vẻ mặt điên cuồng, sau vô số năm bị giam cầm, nàng đã cảm thấy mình thật sự đã điên rồi!
Sau khi nàng bị coi như rác rưởi tách ra khỏi cơ thể Đồ Vân thì bị giam giữ trong lồng giam này?
Nàng vất vả lắm mới trốn ra ngoài, chẳng lẽ còn chưa tìm được ý nghĩa của cuộc sống thì bị giam lần nữa sao?
Giống như vô số năm sau lần đó, nàng sẽ vĩnh viễn nhận tra tấn không thấy ánh mặt trời sao?
"Ta muốn hủy đi tất cả những gì ta có thể nhìn thấy! Ta muốn hủy đi tất cả những gì ta có thể nhìn thấy!"
Cửu Vĩ điên cuồng cười, khói trắng không ngừng biến thành một con hồ ly to có hoa văn màu đen.
"Mẫu thân, ngươi sẽ trở về sao?"
Giọng hồ ly con đột nhiên vang lên trong lòng Cửu Vĩ.
Bước chân thoăn thoắt, đột nhiên trở nên nặng nề, Cửu Vĩ đăm chiêu xoay người nhìn thoáng qua phía có lồng giam, khi nàng rời đi, những ngọn nến đã dập tắt.
Bóng hồ ly con cũng biến mất trong bóng tối.
Cửu Vĩ màu trắng do dự một chút, nhưng vẫn là không chút do dự lao ra, chiếm cơ thể của Hồ Đồ Đồ để xuất hiện trên thế giới này lần nữa.
Nàng chưa kịp mừng rỡ thì một người áo xanh ở đối diện đã bóp lấy cổ nàng nhấc lên.
Là tiên nhân kia!
Vẫn còn có tiên nhân sống ở trên thế giới này!
Nàng được tiên nhân tạo ra nên cảm thấy sợ hãi, khi bị người áo xanh kéo vào trong thế giới con của tiên nhân, nàng đã biết bản thân sẽ trở về lồng giam vĩnh viễn không thấy ánh sáng mặt trời kia một lần nữa!
Có lẽ tiên nhân muốn đạt được lực lượng của nàng mới lập bẫy đưa con hồ ly ngu ngốc kia thay thế nàng!
âu Dương rút ký ức như đoạn phim ra khỏi ngực Cửu Vĩ.
Ý thức của Cửu Vĩ đã về tới cống thoát nước kia nhưng trong lòng nàng cũng biết, tất cả đã kết thúc!
Trong ống cống tối om, chỉ có tiếng nước chảy róc rách và tiếng kèn thê lương giống giống như đang chiêu hồn cho nàng.
Cửu Vĩ buồn bực, phất tay thắp hàng nến xung quanh. Khi hàng nến sáng lên, nàng nhìn thấy Hồ Đồ Đồ đang phồng má thổi kèn.
Hồ ly con nhìn thấy Cửu Vĩ xuất hiện thì ngạc nhiên buông kèn trong tay xuống: "Mẫu thân, ngươi về rồi!"
"Ngươi thổi khó nghe như vậy còn thổi làm gì?" Cửu Vĩ tức giận đi tới trước hàng rào.
"Sư nương nói, ta nghĩ tới ai hay thứ gì thì có thể thổi kèn, sư nương nói, dù cách xa bao nhiêu, họ cũng có thể nghe được! Không phải mẫu thân nghe được ta thổi kèn nên mới về sao?" Hồ ly con vui mừng, híp mắt nói.
"Ngươi thật ngốc, ngốc đến mức ngươi và ta đều phải chết cũng không biết!" Cửu Vĩ mở hàng rào sắt, bò vào cạnh Hồ Đồ Đồ, nàng nói thầm.
"Mẫu thân, chúng ta có thể ra ngoài hay không?" Hồ Đồ Đồ tới trước mặt Cửu Vĩ nói ríu rít.
"Đi? Sắp chết tới nơi, còn đi đâu được chứ?" Tâm trạng Cửu Vĩ rất kém, nàng biết rõ ở trước mặt tiên nhân, nàng và hồ ly con đều phải chết.
Dù sao nàng đã từng lừa gạt tất cả tiên nhân, chắc chắn bọn họ hận không thể xé nát nàng, chỉ là tội cho thần hồn thứ ba!
Cửu Vĩ đau lòng nhìn Đồ Đồ, Đồ Đồ còn ngây thơ quơ cánh tay làm nũng với nàng.
Lạch bạch lạch bạch!
Từng tiếng bước chân vang lên, Cửu Vĩ đột nhiên đứng dậy, bảo hộ hồ ly con ở sau lưng, nhìn chằm chằm về phía đối diện.
Một người mặc áo xanh chậm rãi đi tới từ xa!
Bạn cần đăng nhập để bình luận