Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack

Chương 216: Con hạc từ đâu ra!

"Rốt cuộc ngươi là thứ gì?"
âu Dương phóng khoáng ngồi trên ghế đẩu do Trần Trường Sinh lấy trong không gian trữ vật ra, vỗ bàn quát lớn.
Lúc này cổ của lão đầu mập kia đã nối lại, thành thật ngồi xổm dưới mặt đất, trên người chỉ còn độc một chiếc quần lót thêu hình tiểu Phi Hạc. Nghe thấy âu Dương vỗ bàn thì bị dọa giật mình, lớp thịt mỡ trên người run lên.
"Ta nói bị lọt khí!" Lão đầu mập bị âu Dương đánh gãy hai cái răng nên nói hơi lọt khí, bây giờ lão đầu mập không còn ngang ngược như lúc đầu nữa. Bởi vì một đấm của âu Dương đã nện vào mắt phải của ông ta, nên giờ ông ta chỉ có thể cố gắng mở mắt phải sưng vù lên nhìn mấy người ở đối diện.
"Mẹ nhà nó còn bị bệnh tắc ruột đấy! Lão già nhà ông cảm thấy bị đánh vẫn chưa đủ à?" âu Dương xắn tay áo định đứng lên cho ông ta biết thêm một chút nữa thế nào là nắm đấm an phận thành thật.
Làm dọa lão đầu đang ngồi xổm dưới đất co rụt người, hai tay giơ lên che đầu, mồm miệng cầu xin tha thứ liên tục: "Đừng đánh... Đừng đánh!"
"Đại sư huynh, hắn nói hắn là Khí Tổ. Ngươi lại đánh hắn nữa thì có lẽ ngay cả nói hắn cũng không nói rõ ràng được đâu!" Bạch Phi Vũ cản âu Dương lại, hơi buồn cười nhìn Khí Tổ ngồi xổm trước mặt, bèn mở miệng khuyên ngăn.
Khi bộ xương khô Khí Tổ bị âu Dương đập cho một trận, khiến vị tiên này phải lộ chân thân, thì người không thể chấp nhận nhất ở đây chính là Mộ Vân Ca.
Dù thế nào nàng cũng không thể ngờ được vị tổ sư khai sơn Bồng Lai tiên sơn lại là một lão đầu mập mạp thế này!
Vậy mà mỗi một sơn chủ Bồng Lai đều bị lão đầu mập mạp thế nào chiếm giữ thân thể!
Khi bị âu Dương đánh một trận tơi bời, bộ xương khô trong mắt Mộ Vân Ca biến thành lão đầu mập mạp, tam quan của Mộ Vân Ca đã sụp đổ hoàn toàn.
Cái lão đầu mập mạp cả người toàn mỡ này dám âm mưu xâm chiếm cơ thể của muội muội mình?
Còn làm cho muội muội vì phải chống lại tiên nhân xâm chiếm cơ thể mà hàng ngàn hàng vạn năm không thể sống được một ngày yên ổn nào!
Người được gọi là tiên chính là thứ tai to mặt lớn, béo ú buồn nôn thế này sao?
Mộ Vân Ca mặc kệ cái gì mà tôn sư trọng đạo, nén giận ra tay, xông lên đá một cước, đạp bay cả người lão đầu mập kia ra ngoài.
Sau đó cõng Mộ Vân Hải đang hôn mê rời khỏi nơi khiến nàng cảm thấy buồn nôn này!
Ban đầu mọi người nhìn thấy cảnh tượng khác nhau, nhưng giờ lại biến thành cảnh tượng giống nhau như đúc. Là do khi âu Dương đánh lão đầu mập kia đơ người đã nhân cơ hội rót chân nguyên vào, tiện thể điểm hóa lão đầu này luôn!
Rồi để Trường Sinh vỗ mạnh lên cổ đầu lâu, lúc này chân thân của lão đầu mập mới hoàn toàn lộ ra trước mặt mọi người. Dưới sự cưỡng ép của âu Dương mới thành thật ngồi xổm dưới đất.
Còn lão đầu mập bây giờ đã bị đánh tới mức phải nghi ngờ tiên sinh.
Từ khi ra đời mình đã là người tôn quý nhất thế gian, từ khi bắt đầu đã ngồi tít trên cao ngắm nhìn chúng sinh rồi.
Mãi tới khi bị Kiếm tiên Lý Thái Bạch đâm cho một kiếm thì chưa từng phải chịu đau khổ bao giờ.
Không ngờ vạn năm sau lại gặp phải khuất nhục to lớn như này!
Mình là tiên đấy!
Là vị tiên độc nhất vô nhị, cao quý nhất trên thế gian này!
Giờ lại lưu lạc tới mức bị nhân tộc bắt nạt tùy ý, thậm chí còn bị tay đấm chân đá nữa!
Nghĩ tới đây, cộng thêm cảm giác chênh lệch vô cùng nặng nề khiến nỗi buồn dâng trào, lão đầu mập bật khóc.
"Ngậm mồm lại cho ông! Nếu không ta đánh ngươi!" âu Dương trừng mắt to tiếng quát.
Dọa lão đầu sợ hãi thành thật im miệng, không dám phát ra tiếng động nào nữa. Chỉ có bả vai lẳng lặng run lên thút thít.
Bộ dạng đáng thương bất lực ấy sẽ khiến các anh hùng bàn phím không biết chuyện gì dùng ngòi bút làm vũ khí:
Tin tức bất ngờ đây! Ba thanh niên không ngờ lại làm ra chuyện như này với một ông già!
Thế nhưng lão đầu đáng thương trước mặt lại chính là người từng chiếm cơ thể của hơn mười vị sơn chủ đứng đầu của Bồng Lai tiên sơn!
Thủ đoạn buồn nôn, khiến âu Dương cảm thấy mắc ói!
âu Dương nhìn chằm chằm lão đầu mập, lạnh lùng nói: "Ngươi có biến thái không? Lại còn chỉ đoạt xá cơ thể của nữ tu sĩ!"
Lão đầu mập nghe thấy câu hỏi của âu Dương thì lắc đầu nguầy nguậy, nói: "Không, không phải, là do họ tự nguyện!"
"Tự nguyện cái rắm, có ai lại tự nguyện bị chiếm đoạt cơ thể?" âu Dương đập bàn quát lên, lão già này vẫn còn dám mạnh mồm, xem ra là đánh chưa đủ!
Bạch Phi Vũ đứng một bên nói: "Sư huynh, khả năng là hắn đang nói thật. Tiên là hóa thân của đạo, được tiên đoạt xá với một tu sĩ chính là dung nhập vào đạo, khả năng các sơn chủ đều cảm thấy như vậy cả."
Bạch Phi Vũ kiếp trước làm Kiếm tiên nên biết rất rõ vị tiên trước mặt này có ý nghĩa như nào đối với sinh linh!
Tiên là hóa thân của đạo, ở một mức nào đó thì tiên cũng đại biểu cho câu nói này.
Với những tu sĩ khổ tu rất nhiều năm kia, khi họ nhìn thấy đạo mà mình theo đuổi biết bao năm đang đứng trước mặt, những đại tu sĩ đó có làm gì ra chuyện cũng không thấy kỳ lạ.
"Biến thái vậy à?" âu Dương ngờ vực nhìn về phía Bạch Phi Vũ, nhưng Bạch Phi Vũ lại nhìn thẳng vào lão đầu đối diện.
Dù sao cũng mới chỉ bắt được một vị tiên bên ngoài, trên thế gian đã không còn tiên từ lâu. Đột nhiên lại bắt được một vị tiên ở bên ngoài nên ai cũng thấy tò mò.
Nhất là rõ ràng kiếp trước mình đã làm thịt lão đầu mập trước mặt rồi, tại sao bây giờ ông ta vẫn còn sống. Đây là chuyện Bạch Phi Vũ muốn làm rõ.
"Nhưng lão già này ngay cả y phục cũng không mặc, chắc chắn là đồ biến thái." âu Dương thì thầm với Bạch Phi Vũ.
Mặc dù âu Dương nói khẽ, nhưng mọi người trong trận đều nghe thấy rõ ràng. Lão đầu mập cúi đầu nhìn cơ thể của mình, ánh mắt hơi đau buồn.
Bạch Phi Vũ đứng một bên âm thầm nói: "Tiên bị chân linh bỏ rơi thì sao còn áo ngoài được? Đúng là đáng thương mà!"
Chân linh bị đạo bỏ rơi tất nhiên là đã bị vứt bỏ, không có đạo gia trì nên vị tiên đó chỉ mạnh hơn sinh linh một chút mà thôi.
âu Dương trợn mắt nhìn Bạch Phi Vũ đang thở dài, sao tên tiểu tử này lại có thể ra vẻ được như vậy?
Nói tới đây không phải do người làm à?
Kiếp trước một kiếm chém một vị tiên, tay nâng kiếm chém xuống không để lại tên nào.
Giờ còn đứng đây giả vờ mèo khóc chuột?
"Đại sư huynh, lát nữa có thể để ta nói chuyện riêng với hắn được không? Ta có chút chuyện muốn thỉnh giáo vị tiên này!" Trần Trường Sinh đứng một bên đột nhiên nói.
"Cũng được, nhưng ta cảm giác chân nguyên của ta đang bị hắn đào thải ra khỏi cơ thể, chắc không giữ được bao lâu nữa, ngươi cố gắng nói ngắn gọn thôi." âu Dương gật đầu, nói.
Không cần nghĩ cũng biết chắc chắn Trần Trường Sinh muốn hỏi chuyện đoạt xá, tên nhóc này làm gì cũng treo thẳng lên mặt!
Bạch Phi Vũ thấy Trần Trường Sinh nói vậy thì cũng nói luôn: "Đại sư huynh, chờ Tam sư huynh nói chuyện riêng với hắn xong thì có thể để ta nói riêng vài câu với hắn được không?"
Một lão đầu mập được ưa thích như vậy, mà trên người đám nghịch tử này đều có thân phận khác, tất nhiên có bí mật riêng nên đều muốn nói chuyện trực tiếp với tiên nhân.
âu Dương hiểu rõ chuyện này, nên gật đầu, không từ chối.
Cả hai đều muốn tâm sự riêng với lão đầu mập, mình mà không nói hai câu thì có vẻ không có trình độ lắm.
Trong đầu âu Dương đột nhiên nảy lên một suy nghĩ, hắn mở miệng quát lão đầu:
"Nói! Con hạc trên quần lót của ngươi là ai thêu!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận