Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack

Chương 374: Các vị tổ tiên nhảy ra khỏi quan tài khen ngợi

Tiêu Phong nhìn khuôn mặt đầy máu đột nhiên xuất hiện trước mặt mình, nhất thời ngẩn người không kịp phản ứng, đây là cái quỷ gì, còn biết gọi cha nữa!
“Đại sư huynh… cái… cái gì đây?” Tiêu Phong chỉ vào cái mặt người vừa mới đột nhiên gọi cha mà hỏi.
“Thứ này á, có gì đâu, ta chỉ điểm hóa vào cái hồ máu này thôi mà." âu Dương thản nhiên nói.
Có gì đâu?
Chỉ?
Thôi mà?
Nhất thời, Tiêu Phong không tránh khỏi bắt đầu hoài nghi, phải chăng bản thân hắn quá cùi bắp nên không cách nào hiểu được hai chữ “thôi mà” trong lời âu Dương vì sao lại chấn động dữ vậy.
Đây chính là hồ máu của Yêu tộc!
Đây chính là hồ máu do vạn yêu đổ máu, tích tụ không biết bao nhiêu năm mới tạo thành!
Điểm hóa rồi á?
Cứ như vậy là đã bị điểm hóa xong rồi á?
Tiêu Phong vốn tự mãn vì đã đánh bại được Thần thú ngũ phương và lấy được tinh huyết của nó, thế nhưng đối mặt với chiêu này của âu Dương, hắn vẫn bị đả kích.
“Quả nhiên, ta vẫn là người cùi bắp nhất trong Tiểu Sơn phong.” Tiêu Phong nhìn khuôn mặt đẫm máu trước mặt, lẩm bẩm một mình.
“Tiêu sư huynh!”
“Long vương điện hạ!”
Mã Hưng Nghiệp và Trư yêu cũng đã nhìn thấy động tĩnh phía bên này, ngay lập tức chạy đến để xem xét tình hình của Tiêu Phong.
Tiêu Phong lấy lại tinh thần, vội hành động, chuyện này tuyệt đối không thể để Yêu tộc biết được, lập tức hạ lệnh cho Mã Hưng Nghiệp: “Tất cả Long Vương sứ cảnh giác bao vây xung quanh, tất cả bán yêu đưa lưng về phía hồ máu tạo thành tường người. Cứ nói ta sắp sửa đột phá, hiện đang tu luyện!”
Sau khi nói xong, một lệnh bài bằng vàng rơi vào tay Mã Hưng Nghiệp.
Mã Hưng Nghiệp liếc nhìn lệnh bài, trong lòng run lên, sau khi chắp tay nhận mệnh, lập tức triệu tập bảy Long Vương sứ còn lại.
Ánh mắt Tiêu Phong dừng lại trên người Trư yêu, ánh mắt bén nhọn khiến Trư yêu âm thầm run rẩy trong lòng.
“Điện hạ, ta đi theo vị đại lão kia tới đây!!” Trư yêu lập tức thanh minh biểu thị lòng trung thành.
Nghe Trư yêu nói vậy, sự lạnh lẽo trong mắt Tiêu Phong mới giảm đi một tí, hắn thản nhiên nói: “Nếu đã như vậy, ngươi đi theo Mã sư huynh làm việc đi, làm cho đàng hoàng, ta sẽ quan sát!”
Nghe được lời của Tiêu Phong, toàn thân Trư yêu kích động run rẩy, cúi đầu bái lạy không ngừng: “Tiểu nhân đã biết, tiểu nhân đã biết.”
Đây là cơ hội tốt nhất để trở mình! Hắn nhất định phải nắm chặt lấy, Trư yêu thoáng nhìn qua người áo xanh đứng đằng xa và khuôn mặt bê bết máu kia.
Hắn quả nhiên không hề nhìn lầm, không hổ danh là đại nhân tai to mặt lớn, tùy tiện nói một câu cũng đủ để thay đổi vận mệnh của hắn!
Điều này cũng chứng minh một câu nói, đôi khi hay không bằng hên.
Lợn yêu đứng lên, ánh mắt trở nên kiên định, chuyên chú theo sát Mã Hưng Nghiệp, hắn thầm hạ quyết tâm, hôm nay nhất định phải nỗ lực hết mình!
Nếu hắn lọt vào mắt xanh của Long vương, đời hắn sẽ lên hương!
Sau khi Mã Hưng Nghiệp và Trư yêu rời đi, Tiêu Phong bước nhanh đến phía sau lưng âu Dương, âu Dương quay đầu nhìn Tiêu Phong, cười hả hê nói: “Vừa có ân vừa có uy, nhưng cũng chỉ là chót lưỡi đầu môi, tiểu tử nhà ngươi không làm giai cấp tư sản thì thật đáng tiếc!”
“Đại sư huynh, huynh cứ nói đùa, nếu như ta không có thực lực thì thủ đoạn này chẳng qua chỉ là trò hề mà thôi!” Tuy rằng hắn không hiểu “tư sản” âu Dương nói là có ý gì, nhưng hắn theo bản năng có cảm giác nó từa tựa như tông chủ của tông môn vậy.
âu Dương gật đầu, sờ cằm nhìn khuôn mặt người ở trước mặt, không biết đang suy nghĩ gì.
“Đại sư huynh, mặt người này xấu quá à!” Tiểu hồ ly đứng trên vai âu Dương, hơi chán ghét mà nói.
Trên mặt người có máu tươi cuồn cuộn, cũng là bởi vì tạo thành từ máu, cả khuôn mặt thoạt nhìn vặn vẹo quỷ dị, chỗ nào trông cũng kinh dị và cổ quái.
âu Dương không nói chuyện, khuôn mặt trước mắt liên thông với tâm trí của hắn, không cần mở miệng cũng có thể giao tiếp với khuôn mặt đó mà không gặp bất kỳ trở ngại nào.
âu Dương không điểm hóa toàn bộ hồ máu, hồ máu quá lớn, cho nên âu Dương chỉ điểm hóa được một phần nước trong hồ, nhưng nhược điểm của việc thi phép cũng đã xuất hiện.
Đó chính là IQ không cao, ngoài gọi cha ra thì cũng chỉ biết kêu đói.
Giống như một thằng con ngốc nghếch trong nhà địa chủ.
Hỏi nó Vạn Yêu điện nằm ở đâu?
Nó hỏi ngược lại, Vạn Yêu điện là cái gì?
âu Dương kiên nhẫn giải thích rằng đó là một cung điện dưới đáy hồ.
Nó lại hỏi cung điện là cái gì?
Con mẹ nó, rồi sao mà nói chuyện đây?
Khi nói chuyện với một đứa ngốc bẩm sinh, cái khó là:
Làm sao để nó hình dung ra Vạn Yêu điện?
Trong lòng âu Dương đột nhiên nảy ra một ý, hắn nói: “Tiểu tử, tìm giúp cha xem dưới đáy hồ có đồ chơi gì mới mẻ không, để cha được mở rộng tầm mắt!”
âu Dương vừa nói xong, khuôn mặt người lập tức lộ ra vẻ vui mừng, vội chui vào trong hồ.
Trong khoảnh khắc, hồ máu sôi trào, như thể có một con quái vật khổng lồ nào đó đang khuấy động bên trong.
Đột nhiên từ trong hồ máu, vô số hài cốt, đất đá, vũ khí và đủ thứ linh tinh khác bay ngược ra, đây là mấy thứ mà khuôn mặt người kia cảm thấy mới lạ.
âu Dương và Tiêu Phong vội vàng tránh né, nhìn thằng con trai vừa bị mình điểm hóa đang không ngừng ném ra đủ thứ đồ.
Những thứ này có lẽ là những thứ còn sót lại của Yêu tộc thức tỉnh huyết mạch thất bại.
Ở đằng xa, Yêu tộc bị Long Vương sứ và bán yêu ngăn chặn đã nhìn thấy vô số hài cốt từ trong hồ bay ra, vẻ mặt vô cùng phẫn nộ.
Vì vừa rồi bên này có động tĩnh, họ còn tưởng rằng tên bán yêu Long vương đang náo loạn sóng gió gì trong hồ máu, không ngờ hắn lại đào hết xương cốt của những tiền bối Yêu tộc từng đến đây!
Chủng tộc nào mà không có tiền bối đến hồ máu để thức tỉnh huyết mạch?
Chủng tộc nào mà không có tiền bối để lại xương máu trong hồ?
Khó trách bọn họ phái người ngăn cản không cho tới gần, thì ra tên Long vương này vậy mà lại đi đào mồ mả nhà mình lên!
Yêu tộc luôn cho rằng mình có huyết thống cao quý hơn bán yêu, nháy mắt bị kích động, dù là Long vương hùng mạnh cũng không thể đào mồ người khác đúng không?
Bán yêu và Yêu tộc xô đẩy nhau, mặc dù tranh chấp đến đỏ mặt tía tai, nhưng bọn họ vẫn giữ lại ranh giới cuối cùng, không hề động thủ.
Yêu tộc có số lượng đông đảo, chỉ dựa vào bán yêu thì không có cách nào ngăn cản.
Lúc này, Trư yêu đứng sau bức tường người lập tức cao giọng nói: “Mọi người im lặng! Long vương điện hạ đang đào tìm những vị tiền bối đã chết trong hồ máu! Hãy để cho những người đã lầm lạc bao năm trong hồ máu được có cơ hội trở về nhà!”
Trư yêu vừa nói ra lời này, toàn bộ Yêu tộc có mặt tại đây lập tức yên tĩnh lại.
Nếu vị Long vương kia thật sự đang làm như những gì Trư yêu nói, vậy thì Long vương điện hạ thật thiện lương!
Trư yêu nhân cơ hội nói tiếp: “Long vương điện hạ tu hành trong hồ máu, gặp phải vô số xương cốt của các tiền bối yêu tộc chúng ta, không đành lòng để hài cốt chôn dưới đáy hồ máu, đến cả nơi an nghỉ sau khi chết cũng chẳng có, thế nên ngài đã đặc biệt thi phép, để tất cả hài cốt được tự do trở về nhà! Làm ơn giữ im lặng, không nên kích động bốc đồng!”
Vạn yêu xúc động, một lần nữa nhìn về phía hài cốt, hốc mắt không khỏi có chút ẩm ướt.
“Thật không nghĩ tới, Long vương điện hạ lại đại nghĩa chính trực như thế!”
“Vừa rồi ta còn tưởng rằng Long vương điện hạ muốn vơ vét bảo vật hài cốt tổ tiên, ta thật là đáng chết!”
“Người thật là, ta khóc chết mất!”

Vạn yêu mồm năm miệng mười lên tiếng nghị luận, Trư yêu trong lòng sợ hãi thở dài một tiếng.
Thủy triều trong hồ máu càng lúc càng lớn, một tòa cung điện to lớn bị huyết thủy kéo lên, sừng sững trước mặt chúng yêu.
Ngay lập tức, tất cả những tiếng nghị luận đột ngột dừng lại, tất cả Yêu tộc đều tựa như vịt bị bóp cổ.
Trư yêu nhìn cung điện bị kéo ra, ngơ ngác trong chốc lát, có Yêu tộc nào lại chưa từng nghe qua cung điện truyền thuyết này từ trong thoại bản hay qua những câu chuyện cổ truyền miệng?
Tổ tông của ta ơi, vị đại lão kia làm cách nào mà đào lên được Vạn Yêu điện vậy!
Trư yêu ho khan một tiếng, sau đó hưng phấn lớn tiếng nói:
“Mọi người nhìn xem! Các vị tổ tiên đều nhảy ra khỏi quan tài để khen ngợi Long vương kìa!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận