Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Các học sinh của Trương lão sư (1)

Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
Dịch: Tiêu Dao
-----------------
- Muốn xông qua, không dễ dàng như vậy!
Ba vị Chiến Sư thủ hộ Long Vĩ, thấy thương mang của hắn như điện, đồng thời kêu rên, riêng phần mình lấy ra binh khí, ba đạo chân khí dung hợp, phối hợp trận pháp, Long Vĩ cực lớn co rúm, phạm vi hơn mười dặm linh khí, như bỗng chốc bị rút khô, không khí có chút thắt chặt.
- Hừ!
Sớm biết chiêu số của đối phương, Trịnh Dương nhướng mày, bàn chân đạp mạnh trên mặt đất, lâm vào sâu ba tấc, cả người vững như bàn thạch, trường thương mãnh liệt nhảy lên.
Ầm!
Thương cùng Long Vĩ va chạm nhau, va chạm sinh ra sóng khí, kích động ra phía ngoài, một vòng lại một vòng, như tảng đá rơi vào mặt hồ, từng tầng rung động nhộn nhạo, thổi trúng mọi người phía dưới, từng cái đầu tóc dựng thẳng lên.
- Cút ra!
Con mắt trợn tròn, Trịnh Dương hô lớn, trường thương tiếp tục lan tràn ra trước!
Ầm ầm!
Lực lượng cực lớn, lập tức chống Long Vĩ lên, cứng rắn đâm vào không trung.
Một chiêu chấn tam sư!
Phốc! Phốc! Phốc!
Cự Long bị chống, ba vị Chiến Sư phun ra một ngụm máu tươi, lui về sau một bước, lần nữa nhìn về phía thiếu niên đối diện, ánh mắt lộ ra hoảng sợ.
Nghe nói Trác chiến sư không phải đối thủ, Trịnh Dương này cũng dám tiếp nhận Long Môn Trận, liền đoán ra khả năng không phải đối thủ, chỉ là... Nằm mơ cũng không nghĩ đến, đối phương lấy Man lực công kích, mạnh mẽ va chạm, cứng rắn đánh Long Vĩ rơi trên mặt đất!
Mấu chốt nhất là... Lúc này mới chiêu thứ nhất!
Ba người bọn họ liền bị thương, đằng sau còn đánh thế nào?
- Long Môn Trận, Tổng bộ của Chiến Sư Đường tự mình giám sát và điều khiển, không cách nào ăn gian, tuy hắn phá hủy Long Vĩ, muốn thông qua, còn cần chiến thắng chúng ta...
Một vị Chiến Sư quát.
Đánh rơi Cự Long thì như thế nào?
Ba người bọn họ cũng chỉ bị thương nhẹ, ba đại Bách phu trưởng liên thủ, chưa hẳn không thể ngăn ở bên ngoài.
- Tốt!
Một cái trong đó cũng nhẹ gật đầu, đang muốn nói chuyện, liền thấy Chiến Sư thực lực yếu nhất trong ba người, cùng đối phương cấp bậc giống nhau, đã bị một thương đâm thủng bả vai, nằm trên mặt đất.
- Nhanh như vậy?
Đồng tử co rụt lại, cực kỳ hoảng sợ.
Hai người mới nói một cột, liền đâm một cái không còn sức chiến đấu, nếu nói hai câu, chẳng phải không còn một mống?
- Hừ!
Không hổ là Chiến Sư, kinh nghiệm chiến trường vô số, tuy khiếp sợ, lại không có bối rối chút nào, đồng thời gào thét, hai người đồng loạt ra tay.
Phối hợp của bọn hắn không chê vào đâu được, một cái tiến công một cái phòng ngự, hai người bốn tay, chỉ cần đối diện công kích xử lý không thoả đáng, tất nhiên đụng phải công kích khó có thể tưởng tượng.
Trịnh Dương không khẩn trương, trường thương trong tay tiếp tục giơ lên, nhảy về phía trước.
Rầm ào ào!
Thương còn chưa tới trước mặt, liền dốc sức liều mạng thôn phệ Linh khí chung quanh, giống như muốn biến thành một Cự Long.
Bành!
Mũi thương đâm vào trên binh khí của Chiến Sư chịu trách nhiệm phòng ngự, thanh âm đinh đinh đang đang liên tiếp, vị Chiến Sư này chỉ cảm thấy bàn tay mềm nhũn, hổ khẩu vẩy ra máu tươi.
Lực lượng của đối phương, không chỉ tập trung, càng vận chuyển nhanh, tựa hồ vô cùng vô tận, tuy phòng ngự của hắn mạnh, nhưng như trước không đỡ được.
Đâm rơi binh khí của đối phương, Trịnh Dương cũng không tiếp tục, không phải là không muốn, mà là Chiến Sư chịu trách nhiệm tiến công đã đi tới trước mắt.
- Đi!
Cũng không tránh né, Trịnh Dương trước đâm trường thương, đột nhiên biến hướng quất ra.
Bành!
Đánh trúng bên hông vị Chiến Sư này, người sau ngay cả phản ứng cũng không có phản ứng, đã bị đánh bay, người ở trên không trung máu tươi điên cuồng phun, từ trên đài cao bay xuống.
Ô...Ô...n...g!
Sau khi đánh bay gia hỏa kia, mũi thương của Trịnh Dương run lên, rơi vào trên cổ họng Chiến Sư chịu trách nhiệm phòng ngự.
- Chúng ta... Thua!
Cảm nhận được mũi thương mang đến sát khí băng lãnh, vị Chiến Sư này mặt xám như tro.
Ba người bọn họ canh giữ ở Long Vĩ, đối phương trước tiên đâm thủng một cái yếu nhất, mất đi sức chiến đấu, sau đó lại lấy tiến công hắn hấp dẫn chú ý, thay đâm thành quét... liền phá giải liên thủ, trọng thương hai người.
Hiện tại coi như là muốn phản kháng, cũng không có biện pháp.
- Như vậy liền thua?
- Trịnh Dương này chỉ dùng ba chiêu?
- Đúng vậy... Ba chiêu liền đánh bại Long Vĩ... Thật đáng sợ!
- Mặc dù chỉ ba chiêu, nhưng các ngươi nhìn thấy chưa, hắn từ đâm đổi quét, chính giữa không có dừng lại chút nào... chân khí trong người chảy xuôi, sẽ phát sinh va chạm kịch liệt, thân thể nên mạnh bao nhiêu, mới có thể chịu đựng được, không có vấn đề chút nào?
- Cái này thuộc về cưỡng ép biến chiêu, rất dễ dàng xuất hiện nội thương, hắn chẳng những không có vấn đề, còn lực lượng mười phần, nói rõ không chỉ thân thể mạnh mẽ, kinh mạch trong cơ thể cũng cực kỳ bền dẻo, chân khí tinh thuần... Ba loại, thiếu một thứ cũng không được!
- Ân, đổi lại ta mà nói, đừng nói đối diện có đối thủ, coi như là địa phương không ai, bản thân tu luyện cũng có thể trọng thương...
Thấy một màn như vậy, tất cả mọi người khiếp sợ đến sắc mặt trắng bệch.
Vừa rồi chiêu đó của Trịnh Dương thoạt nhìn đơn giản, trên thực tế lại đối với thân thể, chân khí, kinh mạch, phản ứng... Yêu cầu đạt đến tình trạng nghe rợn cả người, thiếu một thứ cũng không được.
Chỉ cần có một chút xảy ra vấn đề, liền vô cùng có khả năng không phải hắn chiến thắng, mà là bản thân bị trọng thương, bị đánh bại ngay tại chỗ.
Có thể nắm chắc thời gian điểm tinh diệu như thế, lấy tiêu hao ít nhất, thời gian ngắn nhất đánh bại ba người, đánh tan Long Vĩ, Trịnh Dương này không chỉ lực lượng mạnh, lý giải đối với chiến đấu, cũng đạt tới trình độ làm cho người ta khó có thể tin.
- Bọn hắn thua không oan...
Thân thể Liêu Tùng cứng ngắc.
Lúc trước còn cảm thấy, Trịnh Dương muốn xông qua Long Môn Trận, hy vọng không lớn, chứng kiến thế mới biết, thiếu niên chỉ có mười sáu, mười bảy tuổi kia, có lẽ thật có thể hoàn thành hành động vĩ đại mà ba trăm năm qua, Chiến Sư Đường không ai có thể hoàn thành.
Ba người này là thuộc hạ của hắn, sức chiến đấu cùng phối hợp hắn biết rất rõ, tăng thêm Long Môn Trận, ngay cả ba chiêu cũng tiếp không được, Trịnh Dương đáng sợ, dưới đồng cấp bậc, coi như là hắn, ba cái chung vào một chỗ, chỉ sợ cũng khó chống lại.
- Vù vù!
Dưới đài khiếp sợ, Trịnh Dương ở trên bục phun ra một ngụm trọc khí, nhìn thoáng qua phía trước, bước về phía Long Bối.
Những người khác xem ra, hắn thắng vô cùng đơn giản, trên thực tế chỉ có hắn biết rõ độ khó.
Nếu không phải lão sư giảng giải sớm đã sáp nhập vào cốt tủy, muốn đánh bại đối phương nhanh như vậy, là căn bản không thể nào.
Dù vậy, như trước cảm thấy ngực có chút khó chịu, kinh mạch trong cơ thể đau đớn tựa như tê liệt.
Vừa rồi bạo lực công kích khiến hắn chịu một ít vết thương nhẹ, bất quá, không nghiêm trọng lắm.
Một bên đi về phía trước một bên dựa theo phương pháp trị liệu lão sư dạy, sau vài chục bước, ngực đã thư thái rất nhiều, thực lực hoàn toàn khôi phục.
Hắn tu luyện mặc dù chỉ là Thiên Đạo công pháp bản rút gọn, nhưng cũng có bộ phận đặc hiệu của Thiên Đạo công pháp, khôi phục thương thế cùng Thể Lực so với chân khí khác càng thêm hữu hiệu, càng thêm mau lẹ.
- Tiếp tục đi!
Lực lượng khôi phục, nhẹ nhàng cười cười, trường thương trong tay Trịnh Dương lần nữa chỉ về phía trước, thẳng tắp trùng kích tới ba người ở Long Bối.
Ba người ở Long Bối, thực lực thấp nhất cũng đạt đến Tàm Phong cảnh đỉnh phong, càng có hai vị Bán Thánh, độ khó so với vừa rồi lớn không chỉ một lần.
Lần này hắn lựa chọn trước tiên xuất kích, dưới chân nhoáng một cái, nhanh như tia chớp xuất hiện ở trước mặt ba người, trường thương run lên, thẳng tắp đâm ra.
- Sư tỷ, ngươi truyền thân pháp cho hắn?
Chứng kiến tốc độ của hắn, Lưu Dương ở một bên nhịn không được nhìn lại.
- Ân!
Vương Dĩnh gật đầu.
Tuy lão sư chỉ truyền thân pháp cho nàng, nhưng giữa sư tỷ đệ, thường xuyên trao đổi, đối phương truyền thụ một ít thương ý của mình, nàng cũng dốc túi truyền thụ thân pháp.
Đáng tiếc thiên phú của Trịnh Dương ở trên thân pháp không bằng nàng, dù như vậy, sau khi tu luyện qua, thân pháp cũng trở nên cực nhanh, để những người này không kịp phản ứng, vẫn có thể làm được.
Trên đài, thương pháp của Trịnh Dương run run, phong bế hai vị Chiến Sư trong đó công kích, một Chiến Sư khác, từ phía sau công kích đến.
Lúc này, thương của hắn không có biện pháp rút về, dưới tình thế cấp bách, một quyền nện về phía sau.
Bành!
Nắm đấm cùng binh khí của đối phương đụng chung một chỗ, người sau sắc mặt trắng nhợt, lui về bảy tám bước.
- Ngươi cũng truyền quyền pháp cho hắn?
Chứng kiến cái này, Vương Dĩnh nhẹ nhàng cười cười.
- Vâng!
Lưu Dương gật đầu.
Hắn học tập quyền pháp, cũng truyền cho Trịnh Dương, nói cách khác, lúc này người sau, quyền pháp, thân pháp, thối pháp, thương pháp không gì không giỏi, không có một chỗ thiếu sót.
- Ba người này, muốn thắng được Trịnh Dương, chỉ sợ rất khó...
Khóe miệng Vương Dĩnh giơ lên.
Lão sư truyền thụ cho võ kỹ, mạnh bao nhiêu, các nàng tự mình tu luyện, biết rất rõ ràng.
Người khác học một chiêu, có thể hành tẩu thiên hạ, đồng cấp bậc bất bại, giờ phút này Trịnh Dương biết tất cả kỹ xảo, càng nghiên cứu võ kỹ đến tận xương tủy.
Ba người ở trên đài, coi như cấp bậc cao hơn hắn, càng có cường giả Bán Thánh, nhưng muốn thắng được, khẳng định không dễ dàng như vậy.
Hai người ở phía dưới cảm khái, ở trên bục, thương phong của Trịnh Dương gào thét, quyền pháp cương mãnh, thân pháp càng giống như quỷ mị, làm cho người ta thấy không rõ lắm.
Ba vị Chiến Sư cùng chiến đấu, mồ hôi trên đầu càng ngày càng nhiều, áp lực cũng càng lúc càng lớn.
- Không được, tiếp tục như vậy, chúng ta phải thua không thể nghi ngờ...
Một vị Chiến Sư nhịn không được rống lên.
Bọn họ đều là tu vi cao đè thấp thực lực, ánh mắt cùng kiến thức so với Bán Thánh bình thường càng thêm lợi hại, lúc này dùng ra toàn bộ thủ đoạn, ba người liên thủ lại một chút tiện nghi cũng chiếm không được, thậm chí hơi không cẩn thận, còn sẽ bị một thương đâm thủng, cảm giác áp bách cường đại để bọn hắn sắp hỏng mất.
Vị thiếu niên trước mắt này, tuổi không lớn lắm, nhục thân, chân khí, nhãn lực, lý giải võ kỹ, so với bọn hắn chỉ mạnh không yếu, không có chút lỗ thủng nào.
- Dùng ra tuyệt chiêu đi!
Gào thét một tiếng, một vị Chiến Sư khác vung binh khí trong tay, gào thét mà ra, chân khí hùng hậu ở trên không trung hình thành một màn sân khấu thật lớn, như sóng lớn lật tung, bao phủ Trịnh Dương ở bên trong.
Một vị khác chứng kiến hắn sử dụng toàn lực, cũng không cam chịu rớt lại phía sau, binh khí trong lòng bàn tay đâm nhanh ra, trong nháy mắt, thiên địa biến sắc, hào quang binh khí lóe ra ánh sáng màu lam chói mắt, tựa như đâm trời ra lổ một thủng, thẳng tắp bay về phía Trịnh Dương.
- Còn có ta!
Vị Chiến Sư thứ ba tay cầm cự chùy rơi đập, trên đài cao như xuất hiện một nắp nồi thật lớn, bao phủ khắp nơi, làm cho người ta nghe không được cũng nhìn không thấy.
Ba người liên thủ, có công, có phòng, có khống chế, Trịnh Dương lập tức lâm vào nguy cơ trước đó chưa từng có.
- Nguy rồi, bọn hắn đều phát huy lực lượng lớn nhất của từng cấp bậc có thể thi triển, chỉ sợ Trịnh Dương kiên trì không nổi...
Sắc mặt đám người Mi Trưởng lão trắng nhợt.
Đổi lại bọn hắn khả năng ngay cả một chiêu cũng kiên trì không được, thiếu niên này chỉ có mười sáu, mười bảy tuổi, có thể kiên trì đến bây giờ, đã rất không dễ dàng...
Chỉ là, hiện tại tình thế nguy hiểm này, còn có thể tiếp tục nữa sao?
Trái tim của tất cả mọi người bay tới cổ họng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận