Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Gặp lại tế đàn

Trong hơn hai mươi người bị Dị Linh tộc khống chế, một nữ hài dáng người ngạo nhân, có chút chật vật, lại làm cho người nhìn qua liền khó mà rời đi, chính là người quen ở Hồng Viễn Danh Sư học viện, Yêu Nghiệt hội hội trưởng Hồ Yêu Yêu!
Lúc trước Hồ Yêu Yêu được nhận về tổng bộ Kinh Hồng sư công hội, đạt được tiền bối truyền thừa, mấy tháng không thấy, vậy mà đạt đến Thánh Vực cửu trọng đỉnh phong, cách Kiến Thần Bất Hoại chỉ kém một tia.
Loại thực lực này, ở Danh Sư đại lục có thể cắt cứ một phương, nhưng đến nơi này, lại không chói mắt thế nào, bốn phía hàn khí vọt tới, cóng đến có chút phát run, vẻ mặt tái xanh, mặc dù không bị tổn thương, nhưng tinh thần thật giống như có chút uể oải.
Mọi người bên cạnh nàng, tu vi cũng không quá cao, Thánh Vực cửu trọng có hơn mười, còn lại đều ở Kiến Thần Bất Hoại cảnh, bởi vậy ở dưới ba Dị Linh tộc tu vi Bất Hủ cảnh khống chế, không có chút năng lực phản kháng nào.
Tuy thấy được người quen, nhưng Trương Huyền không lo lắng, phong cấm không gian bốn phía, lặng lẽ theo ở phía sau.
Ba Bất Hủ cảnh sơ kỳ, không tính là gì, tiện tay có thể chém giết, nhưng hắn muốn nhìn một chút, đối phương quang minh chính đại như vậy, đến cùng tính toán làm gì.
Theo ở phía sau, đi hơn mười phút, một cái băng tràng nhẵn bóng xuất hiện ở trước mắt.
- Hoạt động nhanh lên một chút!
Ngay sau đó, lại nhìn thấy có mấy đoàn người bị áp giải tới, tính gộp lại, chừng trên trăm nhân tộc, bao gồm rất nhiều chức nghiệp.
Ở giữa băng tràng, là một tế đàn hình tròn, bốn phía cắm đầy đủ loại trận kỳ. Một Dị Linh tộc mặc hắc giáp đang đứng ở một bên, chỉ huy ba tộc nhân điêu khắc trận văn.
- Giải những người này tới!
Điêu khắc xong, Dị Linh tộc hắc giáp vẫy tay một cái.
Mọi người đều bị áp tới, dọc theo tế đàn xếp thành một vòng, lúc này Trương Huyền mới phát hiện, trên mạch môn mọi người quả nhiên có một sợi chỉ liên tiếp, tu vi bị phong ấn.
- Chẳng lẽ là hiến tế?
Trương Huyền sầm mặt lại.
Cái tế đàn này, lúc trước gặp qua mấy lần, mấy vị vương giả của Thanh Điền hoàng thất sử dụng qua, dùng để hiến tế Linh Thần, thu được lực lượng đặc thù, lúc trước dùng là bảo vật, lần này bắt tới những Danh Sư kia, chẳng lẽ là muốn lấy người sống hiến tế?
Chỉ là mục đích hiến tế là cái gì?
Chẳng lẽ vì tìm kiếm cửa ra vào của thế giới băng tuyết?
- Chỉ là cửa ra mà nói, không cần thiết như thế a!
Trương Huyền nhíu mày.
Đi qua thế giới rừng rậm, thế giới sa mạc, làm sao tìm được lối ra, cũng coi như có chút kinh nghiệm, chỉ cần tìm được chỗ trọng yếu nhất, thì tìm ra cửa sẽ không quá khó.
Lấy mạng nhiều người như vậy làm đại giá, hoàn toàn không cần thiết ah!
Dị Linh tộc đi vào Khổng miếu mục đích chủ yếu, là vì Xuân Thu đại điển, hiện tại ngay cả vị trí cũng không tìm được, liền trắng trợn sát lục, rất dễ dàng gây nên bắn ngược, tuyệt đối không phải cử chỉ sáng suốt.
- Trước tiên người cứu ra lại nói...
Đã nhìn thấy, tự nhiên không cho phép loại chuyện này phát sinh, huống chi trong đó còn có Hồ Yêu Yêu.
Nhìn lại bốn phía, Dị Linh tộc Bất Hủ cảnh có chừng hơn mười ba cái, Tâm Huyết Lai Triều hơn hai mươi cái, toàn bộ cộng lại không đủ năm mươi, những người này không đáng sợ, có thể ung dung chém giết, người hắc giáp mạnh nhất cũng chỉ là Bất Hủ cảnh hậu kỳ, cách đại viên mãn kém một đoạn dài.
- Sợi chỉ phong ấn tu vi mọi người kia, hẳn là Đại Thánh chí bảo, tùy tiện tiến công, ngộ nhỡ kích hoạt, đám người Hồ Yêu Yêu vô cùng có khả năng bị chém giết tại chỗ!
Trương Huyền nhíu mày.
Những Dị Linh tộc này, coi như không cần năm đại Thánh thú, lấy lực chiến đấu của hắn, cũng có thể ung dung chém giết, nhưng một khi xuất hiện sơ suất, không những không cách nào cứu người, làm không cẩn thận sẽ còn hại mọi người, tuyệt đối không thể xuất hiện một chút sơ suất.
- Đả thông không gian bích lũy, tiêu phí cực lớn, không thể có một tia qua loa, nhất định phải bố trí tốt đủ loại đồ vật!
Hắc giáp nhân tiếp tục dặn dò.
Rất nhiều Dị Linh tộc chuyển đến từng kiện từng kiện bảo vật, đặt ở trên tế đàn.
Trương Huyền nhìn sang, có linh thạch hiếm có, huyết dịch Thánh thú, phù văn đặc thù, đủ loại linh đan diệu dược... Tóm lại, bảo vật rất nhiều, đều sắp đuổi kịp một phần mười tài sản của hắn.
- Đả thông không gian bích lũy? Chẳng lẽ, bọn họ có thể trực tiếp đi vào Khổng miếu?
Đối phương dùng Dị Linh ngữ, Trương Huyền có thể nghe hiểu, không khỏi cau mày.
Những tài nguyên này, coi như đối với toàn bộ Dị Linh tộc mà nói, cũng không phải có thể tùy tiện lãng phí, có thể tìm được lối ra, không đi tìm, ngược lại mượn tế đàn... Mục đích khẳng định không phải đi vào thế giới kế tiếp đơn giản như vậy!
- Cứu người trước lại nói!
Biết muốn tìm hiểu, phải giao chiến với những Dị Linh tộc này, mà trước lúc này, cần phải người cứu ra.
Chần chờ một chút, thay đổi dung mạo, đi tới đằng sau một băng nham, lặng lẽ thu lại không gian phong cấm, cổ tay khẽ đảo, một thanh trường kiếm Thánh Khí tuyệt phẩm xuất hiện ở trong lòng bàn tay.
Vọt thẳng qua, khẳng định cứu không được người, cũng rất khó hỏi thăm ra bí ẩn tế đàn, vì lẽ đó biện pháp tốt nhất chính là giống như đám người Hồ Yêu Yêu, trước bị tóm đến, sau đó mượn cơ hội phá giải phong ấn của mọi người, cuối cùng là giết hay bắt, đều sẽ dễ dàng hơn không ít.
- Bắt đầu!
Nhìn thấy người áo đen kia dẫn dắt mọi người sắp đặt tế đàn, vừa vặn đưa lưng về phía phương hướng này, Trương Huyền biết cơ hội tới, lông mày nâng lên, thân thể bỗng nhiên xông tới.
Hóa thành một đạo thiểm điện, trường kiếm ở trong lòng bàn tay, cùng thân thể hoàn mỹ dung hợp, đâm tới người hắc giáp.
Cùng thời khắc đó, trên người kim quang lập lòe, lực lượng Kim Thân cảnh toàn bộ vận chuyển, tôn lên giống như phật đà.
Lần này đánh lén, thoạt nhìn kinh diễm, trên thực tế Trương Huyền chỉ áp chế lực lượng đến Kim Thân cảnh bình thường, cũng không có sử dụng không gian cùng thời gian chân giải, tốc độ cực nhanh, nhưng ở trong mắt cường giả Bất Hủ cảnh, vẫn không đáng chú ý!
- Còn có một cá lọt lưới! Kim Thân cảnh đỉnh phong, khó trách...
Phát giác được, người hắc giáp hừ lạnh, cũng không xoay người, ngón tay cong lên, bỗng nhiên bắn ra.
Đinh!
Một đạo khí tức thẳng tắp đụng đến mũi kiếm, Trương Huyền thi triển ra kiếm khí tới đụng một cái, tựa như đụng phải tấm thép, gặp lực cản to lớn, lại khó tiến lên mảy may.
- Phá!
Khuôn mặt Trương Huyền dữ tợn, hét lớn một tiếng, trường kiếm bỗng nhiên run lên, lăng không đánh xuống.
Xì xì xì!
Kiếm khí hình thành mấy chục đạo cầu vồng, thời gian nháy mắt hội tụ vào một chỗ, hình thành một đường thẳng, bổ vào trên lực lượng của đối phương.
Rầm!
Lực lượng bị phá ra, Trương Huyền tiếp tục lao nhanh.
- Ừm? Quả nhiên có chút thủ đoạn!
Thấy mình tiện tay một chỉ, lại bị tên này phá vỡ, người hắc giáp sửng sốt một chút, xoay người lại, hướng về phía trước bóp một cái, kẹp mũi kiếm ở đầu ngón tay.
- Có thể ở dưới ánh mắt nhiều người như vậy chạy trốn, còn tới đánh lén ta, thực lực quả nhiên không yếu, bất quá đã xuất hiện, liền lưu lại cho ta đi!
Hắc giáp nhân nhẹ nhàng cười một tiếng, thủ chưởng vỗ xuống.
Phần phật!
Tựa như sao băng từ trên bầu trời rơi xuống, không gian chung quanh tế đàn lập tức kích động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận