Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Trận chung kết (hạ)

Chí Tôn Phong Ma quyền là chiêu số bí truyền của Vọng Giang tông, chưa từng truyền ra ngoài. Một khi thi triển ra, trong thời gian ngắn lực lượng sẽ trong nháy mắt bạo tăng lên một cấp bậc nhỏ. Chỉ có điều, sau khi thi triển qua, tu vi vốn có cũng sẽ sụt giảm.
Thật vất vả Tất Giang Hải mới đột phá Hợp Linh cảnh, nếu như vì vậy mà chôn vùi. Như vậy không chỉ chính hắn, xem như toàn bộ Vọng Giang tông cũng sẽ đối mặt với tổn thất rất lớn.
Phải biết, trong phạm vi 28 thế lực, cường giả Hợp Linh cảnh chỉ đếm được trên đầu ngón tay, sẽ không vượt quá 100 người.
Vọng Giang tông thì càng không đủ năm người, nhiều thêm một vị sẽ mang đến lực uy hiếp cực lớn, làm cho địa vị của cả tông môn tăng lên rất nhiều.
Lại nói, phía trước chính là siêu cấp thiên tài Trương sư, nhiều lần đã đánh vỡ ghi chép Danh sư. Một khi xuất hiện biến cố gì, Vọng Giang tông bọn họ sao có thể đối mặt với Danh sư đường cơ chứ?
- Điên rồi, điên rồi, tên này tuyệt đối điên rồi!
Sắc mặt một vị trưởng lão trắng bệch, thanh âm run rẩy, nói không ra lời.
- Còn có thể ngăn cản được không?
Một vị trưởng lão trong lòng còn chờ mong, thế nhưng câu trả lời của hắn lại là một cái lắc đầu.
Thi đấu Danh sư một khi đã bắt đầu thì sẽ không cho phép cắt ngang, nếu không, tính công bằng ở đâu?
- Chỉ có thể nhìn vào bản thân Trương sư, chỉ mong hắn có thể lần nữa sáng tạo ra kỳ tích!
- Đúng vậy a. Chỉ có điều, Trọc Thanh cảnh sơ kỳ, muốn chiến thắng Hợp Linh cảnh trung kỳ, chỉ sợ không có khả năng gì cả! Cũng không phải là cùng một cấp độ, trừ phi...
- Trừ phi cái gì?
- Trừ phi. . . Trương sư dùng thú sủng của hắn, cũng chính là đầu Yêu Thần thú kia!
- Yêu Thần thú? Đúng a, làm sao ta lại không nghĩ tới chứ? Trương sư là Thuần Thú sư, có tư cách mang theo thú sủng để chiến đấu. Yêu Thần thú có thực lực Hợp Linh cảnh, đã hơn Tất sư, muốn thắng dễ như trở bàn tay a!
- Làm như vậy rất đơn giản, nhưng Trương sư sẽ làm như vậy sao?
- Cái này...
Người đưa ra đề nghị lập tức im lặng.
Vị Trương sư này mặc dù thoạt nhìn tùy tiện, thế nhưng chuyện liên quan đến phương diện này, có lẽ một bước cũng không nhường.
Hắn đã đồng ý giao đấu, như vậy nhất định sẽ dùng thực lực của mình để vượt qua đối phương, không có khả năng mượn lực lượng của thú sủng!
- Tiếp tục xem đi, có lẽ sẽ xuất hiện kỳ tích...
Mọi người tràn ngập lo lắng tiếp tục xem tiếp.
Thi đấu Danh sư, coi trọng tính công bằng, Tất Giang Hải cấp bậc cao khiêu chiến với người cấp bậc thấp cũng đã khiến cho người ta khinh thường. Hiện tại lại còn thi triển tuyệt chiêu làm tổn hao bản thân, càng khiến cho người ta không vui.
Ngược lại, Trương sư rơi vào trong tình thế nguy hiểm như thế mà vẫn kiên trì như cũ, làm cho tất cả mọi người đều bội phục không thôi.
Trên đài dưới đài lo lắng, trên lôi đài tỷ thí cũng đã đến tình trạng gay cấn.
Tất Giang Hải thi triển Chí Tôn Phong Ma quyền, tu vi bạo tăng, lực lượng trên người đã đạt đến 240 vạn đỉnh. Trong lúc giơ tay nhấc chân mang theo lực lượng khổng lồ, bàn tay giơ lên trên cao, còn chưa tới trước mặt đã mang tới lực uy hiếp khiến cho người ta khó mà chống lại được.
- Đến hay lắm!
Trương Huyền không có chút e ngại nào, ngược lại còn hét dài một tiếng, hai mắt bắn ra vẻ hưng phấn, lại tiếp tục xông tới.
Phanh phanh phanh phanh!
Khí tức chấn động, chân khí gào thét, hai người đánh tới mức hừng hực khí thế, không phân cao thấp.
- Cái này...
- Không ngờ tu vi của Trương sư lại không ngừng gia tăng!
- Trọc Thanh cảnh sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ. . . Lúc này mới qua bao lâu chứ?
- Đỉnh phong, đã đạt đến Trọc Thanh cảnh đỉnh phong rồi! Mười cái hô hấp? Hai mươi cái hô hấp? Từ Trọc Thanh cảnh sơ kỳ đến đỉnh phong? Chuyện này sao có thể?
. . .
Vốn cho rằng khi Tất Giang Hải thi triển Chí Tôn Phong Ma quyền thì Trương sư sẽ khó đối phó được đối phương. Thế nhưng mọi người nằm mơ cũng không có nghĩ đến, Trương Huyền không những không có lập tức bại trận mà ngược lại càng đánh càng hăng. Trong hai, ba mươi hô hấp công phu ngắn ngủi, không ngờ lại từ Trọc Thanh cảnh sơ kỳ trực tiếp đạt tới đỉnh phong, tu vi tăng lên không chỉ một lần!
Cho dù tận mắt nhìn thấy thì bọn họ cũng cảm thấy không khác gì nằm mơ.
Thật là đáng sợ!
Người khác từ Trọc Thanh cảnh sơ kỳ tăng lên tới đỉnh phong không có mười mấy năm thậm chí mấy chục năm thì không thể nào làm được. Mà vị Trương sư này ngay cả một phút đồng hồ cũng không cần, đã có thể hoàn toàn hoàn thành, đồng thời còn khiến cho tu vi củng cố!
Tốc độ tấn cấp nhanh chóng đủ để khiến cho rất nhiều người tự xưng là nhân vật thiên tài tuyệt thế trực tiếp xấu hổ mà chết.
- Lợi dụng hồn thể Hợp Linh cảnh áp bách, rèn luyện bản thân, khiến cho Trọc Thanh nhanh chóng tách rời, tu vi tiến nhanh. Phần dũng khí và tự tin này, liền xem cả ta cũng theo không kịp!
Vẻ mặt cũng Hồng sư trắng bệch, không kìm lòng được tự lẩm bẩm.
Dùng nhãn lực của hắn, đương nhiên có thể nhìn ra chuyện gì đang xảy ra.
Dùng thực lực Trọc Thanh cảnh đối mặt với siêu cấp cường giả Hợp Linh cảnh mà không sợ hãi chút nào. Ngược lại còn mượn nhờ lực lượng của đối phương để đánh vỡ ràng buộc trên thân thể. Đừng nói là hắn, xem như đường chủ Mạc Cao Viễn, có thể làm được chuyện này hay không cũng còn không biết.
Vốn hắn cho rằng, vị Trương sư này cũng chỉ vượt qua người ta một bậc ở phương diện Danh sư. Dù sao có một vị lão sư nghi tự bát tinh ngày đêm chỉ điểm, không cao hơn được thì cũng khiến cho người ta không tin. . . Bây giờ hắn mới biết, người ta không chỉ mạnh ở phương diện khác, ngay cả tu vi thoạt nhìn yếu nhất cũng đã vượt qua mọi người rất nhiều.
Hoàn toàn không thể so sánh a.
- Xem ra quán quân lần thi đấu này trừ hắn ra không còn có thể là ai khác nữa.
Cho tới giờ khắc này, trái tim không ngừng treo cao của hắn mới được coi như hoàn toàn buông lỏng.
Đường chủ Mạc Cao Viễn lấy ra một viên linh thạch thượng phẩm trong cái túi bên hông mình. Mục đích của thứ này chính là vì muốn kết giao với vị Trương sư này, lại đặt nền móng cho việc làm quen Dương sư. Hiện tại xem ra, nó đã không khiến cho hắn thất vọng.
Không hổ là học sinh của Danh sư bát tinh, thực lực và tâm trí chỗ nào cũng hơn người.
Oanh!
Phía dưới khẩn trương, lo lắng vô cùng thì giờ phút này Trương Huyền trên đài đã đi vào một loại cảnh giới huyền diệu.
Lợi dụng lực lượng của đối phương để tăng cao tu vi. Đây là do hắn nảy lòng tham nhất thời, vốn cho rằng chuyện này rất khó hoàn thành. Thế nhưng không nghĩ tới không những thành công mà hiệu quả lại còn hoàn mỹ như vậy.
Giờ phút này, chân khí hùng hậu cuồn cuộn xao động ở trong kinh mạch, giống như tiếng sấm, khí tức trên cả người hắn và thực lực cũng có bay vọt về chất.
Bình thường mượn linh thạch trung phẩm để tu luyện, đại khái phải cần một canh giờ mới có thể thành công. Mà bây giờ trong khoảng thời gian ngắn, không chỉ thực lực đạt đến Trọc Thanh cảnh đỉnh phong mà càng quan trọng hơn là, số lượng chân khí dự trữ cũng càng thêm hùng hậu. Khi vận chuyển cũng càng thêm tự nhiên, giống như đắm chìm mấy tháng vậy, đã tiết kiệm thời gian tu luyện rất lớn cho hắn.
Trước đó, khi còn là Âm Dương cảnh đỉnh phong hắn đã nắm giữ lực lượng 100 vạn đỉnh. Mà bây giờ càng gia tăng gấp bội, đã đạt đến hơn 200 vạn đỉnh!
Thân thể chân khí có lực lượng 200 vạn, hồn lực 160 vạn, cộng lại chừng 360 vạn. Chỉ sợ ngay cả cường giả Hợp Linh cảnh đỉnh phong hắn cũng có thể dùng một quyền đấm chết.
Hợp Linh cảnh bình thường, sơ kỳ 200 vạn, trung kỳ 240 vạn, hậu kỳ 280 vạn, đỉnh phong cũng chỉ có 320 vạn đỉnh cự lực mà thôi!
Mạnh mẽ!
Hắn ở bên này cảm ngộ biến hóa trong cơ thể, hưởng thụ khoái cảm khi thực lực tấn thăng, thế nhưng Tất Giang Hải ở phía đối diện thì sắp phát điên lên.
Dựa theo tình huống bình thường, thi triển tuyệt chiêu cuối cùng, tu vi tăng lên nhiều. Muốn nghiền ép đối phương có lẽ cũng dễ như trở bàn tay.
Ai ngờ. . . Càng đánh càng cảm thấy lạnh lẽo, cho dù đã dùng sức đánh loạn, ngay cả khí lực bú sữa cũng đã dùng đến. Thế nhưng đối phương lại giống như mơ ngủ, thuận tay ứng phó đã khiến cho hắn chật vật không chịu nổi, lại cảm thấy không nhịn được nữa.
- Nằm xuống cho ta!
Gầm lên một tiếng giận dữ, lực lượng trong cơ thể không giữ lại chút nào, được đánh mà ra.
Chân khí cuồng bạo giống như nước lũ bao phủ khắp nơi, trong nháy mắt đã nuốt hết thân thể Trương Huyền.
- Nguy rồi!
Con ngươi đám người Hồng sư, Khang đường chủ co rụt lại.
Đây cũng không phải là tỷ võ đơn thuần, chiêu số điên cuồng như vậy đã là chém giết sinh tử. Chỉ cần hơi không cẩn thận là có thể dẫn đến một bên thân tử đạo vẫn, vạn kiếp bất phục.
- Điên rồi, hắn thật sự điên rồi!
Tất cả trưởng lão của Vọng Giang tông, khuôn mặt tất cả đều trắng bệch.
Chuyện Dương sư, mặc dù bọn họ không có tự mình trải qua. Thế nhưng cũng đã nghe nói qua một ít bí văn, biết bối cảnh của Trương sư này không đơn giản.
Nếu không, phá hoại nhiều bảo vật như vậy, làm cho tinh thần của tất cả mọi người sụp đổ. Nhất định đã sớm bị hủy bỏ tư cách tranh tài, làm sao có thể ở lại chỗ này, tiếp tục tham gia trận đấu được chứ? Ngay cả vẻ mặt Hồng sư cũng như phát điên, lo lắng suông như cũng không có cách nào hay sao?
Nhân vật như vậy, ngươi dùng hết toàn lực muốn giết người ta, không phải điên rồi thì là cái gì chứ?
Trong lúc mọi người ở đây tràn ngập lo lắng, không biết nên làm sao thì Trương Huyền đã cảm ngộ xong lực lượng trong cơ thể, rốt cục hắn cũng đã khôi phục lại. Khi nhìn thấy lực lượng cuồng bạo trước mắt, bàn tay hắn nhẹ nhàng vỗ về phía trước một cái!
Oanh!
Bụi mù biến mất, Tất Giang Hải đã dùng toàn lực lại giống như là con muỗi bị vỉ ruồi đập bay vậy. “Sưu” một chút đã bay ra ngoài, Giống như Ngô Thiên Hào trước đó, biến thành người bay ở trên không trung!
- A?
- Đã xảy ra chuyện gì?
- Ta cũng không biết, hình như Trương sư tùy tiện vỗ một cái đã khiến cho Tất sư bay...
Tất cả mọi người như nằm mơ.
Thực lực của Trương sư bọn họ đều nhìn vào trong mắt, dựa theo tình huống bình thường, có lẽ sẽ bị đánh thành đầu heo. Kết quả, ngay cả một cái đánh rắm cũng không có, Tất sư Hợp Linh cảnh lại giống như bóng da bị đánh bay. . . Đã xảy ra chuyện gì?
Lúc nào Trương sư mạnh như vậy sao?
- Cái này...
Nhìn thấy Tất sư bị đánh bay, lúc này Trương Huyền mới từ trạng thái tu luyện hoàn toàn tỉnh táo lại. Hai mắt cũng trợn tròn một chút, gãi gãi đầu có chút mơ hồ, lại vội vàng giải thích:
-Ta thực sự không phải cố ý...
Vừa rồi quả thực là hắn thất thần, mới vừa cảm ngộ tu luyện xong mới xuất thủ. Không nghĩ tới tên này trước đó còn lợi hại như vậy mà sau một khắc đã không đỡ nổi một đòn như thế. . .
Chuyện này là sao vậy, mấy người trước đó bị thương, bị đánh ngất xỉu thì cũng thôi đi. Hiện tại đã tới trận chung kết, gia hỏa đứng thứ hai cũng một bàn tay đánh cho bay đến không trung rồi biến thành điểm đen. . . Không biết hắn nói không phải hắn cố ý, nhiều người ở như vậy, người ta có thể tin tưởng hắn hay không?
- Tất sư...
Nhìn thấy thiên tài tông môn của mình giống như chơi diều càng bay càng xa, mấy vị trưởng lão mới vừa rồi còn lo lắng không thôi. Giờ phút này chẳng những không có gấp gáp mà ngược lại còn nhẹ nhàng thở ra một hơi.
- Hồng sư, chư vị, là Vọng Giang tông chúng ta quản giáo không nghiêm, suýt nữa đã gây ra họa lớn. Chúng ta đi mang Tất Giang Hải trở về, cố gắng giáo dục lại. Vị trí thứ hai hổ thẹn tiếp nhận...
Một vị trưởng lão chủ sự của Vọng Giang tông đứng dậy, vẻ mặt xấu hổ.
Thi đấu Danh sư, tất cả mọi người đều tới điểm dừng, thiên tài tông môn mình thì lại tốt, trực tiếp hạ tử thủ, nếu không phải Trương sư lâm trận đột phá, chỉ sợ người chết sẽ là hắn.
Làm việc mất trí như vậy đã vi phạm với quy củ thi đấu, coi như bảo bọn hắn tiếp tục chờ đợi ở đây bọn hắn cũng không có mặt mũi gì nữa.
- Cái này...
Trương Huyền sững sờ, rốt cuộc là sao a? Nếu quả thật so đo như vậy, chẳng phải bản thân hắn đã bị hủy bỏ tư cách nhiều lần hay sao?
- Vị trưởng lão này nói quá lời rồi. Vừa rồi Tất sư chỉ bị chịu ta kích thích, cho nên mới ra tay nặng chút, trên thực tế cũng không mang đến cho ta bất cứ thương tổn gì. Chuyện này không bằng cứ như vậy đi, quên đi...
- Quên đi? Đa tạ Trương sư!
Thấy hắn tự mình cầu xin, tất cả trưởng lão Vọng Giang tông đều kích động tới mức đỏ mặt, đồng loạt quỳ mọp xuống đất.
Thấy không?
Đây mới là ý chí của Danh sư!
Tất Giang Hải trên không trung rưng rưng:
-Lòng dạ, ta cũng muốn ah, điều kiện tiên quyết là. . . Phải đánh qua được tên biến thái này đã...
Bạn cần đăng nhập để bình luận