Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Tình hình chiến đấu cụ thể (2)

Những người nói chuyện, hầu như đều là nghe được tin tức chạy tới, kết quả lại không tham gia chiến đấu.
Một người đơn đấu năm ngàn người, hơn nữa ngắn ngủi nửa giờ liền đạt được thắng lợi... Thực sự để cho người ta quá không dám tin tưởng!
Không nhìn tình hình chiến đấu cụ thể mà nói, không có người sẽ phục!
- Các ngươi xác định?
Nghe được yêu cầu này, người phụ trách Thông Thần Điện nhíu mày.
Người ở Thông Thần Điện đều ẩn nấp thân phận, tình hình chiến đấu cụ thể lại có thể rõ ràng hiển lộ ra thân phận chân thật cùng với tỉ lệ chiến thắng!
Tuy sẽ không tỉ mỉ đến trong chiến đấu, nhưng tên đã bày ra, cũng là xúc phạm việc riêng tư.
- Không sai! Chúng ta đồng ý!
- Chúng ta cũng đồng ý, tuy thua, cũng muốn biết đến cùng hắn thắng được những người nào!
- Biết hổ thẹn sau đó dũng, như vậy mới có thể xác định, hắn có phải thật thắng được nhiều người như vậy hay không!
...
Một hồi xôn xao.
- Đã có yêu cầu này, lấy ra cũng không sao...
Người phụ trách Thông Thần Điện nhìn quanh một vòng, quay đầu phân phó một câu.
Một thanh niên xoay người rời đi, thời gian rất dài, một cái ngọc bài được mang tới.
- Đây là danh sách Ta Rất Biết Điều trong vòng nửa canh giờ chém giết! Các ngươi có thể nhìn một chút...
Thanh niên lắc bàn tay một cái.
Rầm!
Một danh sách xuất hiện ở trước mặt mọi người, lơ lửng giữa không trung, phía trên ghi chú rậm rạp chằng chịt cái tên.
- Mau nhìn... Lưu Lộ Kiệt sư huynh ở phía trên...
Có người hô lên.
Vội vàng nhìn lại, mọi người nhìn thấy một cái tên xếp ở phía trước, lộ ra chói mắt như vậy:
- Lưu Lộ Kiệt, bốn lần!
- Nói như vậy, Lưu Lộ Kiệt sư huynh đã tới? Chỉ là... Phía sau bốn lần, có ý tứ gì?
Có người nhịn không được tò mò hỏi.
- Bốn lần này, là nói rõ... Hắn bị liên tục chém giết bốn lần! Bị giết chết một lần không cam tâm, đổi Thông Thần ngọc phù, ngụy trang thành thân phận khác, lần nữa tới, lại bị giết, như vậy trọn bốn lần!
Người phụ trách Thông Thần Điện mặt không hề cảm xúc.
- Bị giết liên tục bốn lần? Ta sát! Quá không biết xấu hổ a!
- Hẳn không phải không biết xấu hổ, mà là quá con mẹ nó không biết xấu hổ!
- Mau nhìn, Vương Kiệm Đông sư huynh cũng bị giết bốn lần?
...
Sắc mặt mọi người đều đỏ lên.
Người trước đó hô to, Lưu Lộ Kiệt sư huynh không có tham gia tỷ thí, hận không thể có khe đất chui vào.
Còn tưởng rằng vị nội môn đệ nhất Lưu sư huynh này không có tới, ai nghĩ đến... Bị giết một lần, chạy tới, bị giết một lần chạy tới...
Mất mặt a!
- Ừm? Bạch Nguyễn Khanh là ai? Nội môn thật giống như không có cái tên này... Nàng cũng bị giết hai lần!
Lại có người hô.
- Nàng hình như là... cháu gái ruột của Bạch Diệp trưởng lão, đệ tử hạch tâm!
- Đệ tử hạch tâm cũng vụng trộm chạy tới khiêu chiến, còn bị giết hai lần?
...
Dưới đài lần nữa xôn xao.
Trước đó còn cho rằng Lưu Lộ Kiệt bị giết liên tục bốn lần, liền đủ để cho người ta không ngóc đầu lên được, không nghĩ tới, đệ tử nội môn tỷ thí, đệ tử hạch tâm cũng chạy tới, quan trọng là còn bị chém hai lần!
- Bạch Nguyễn Khanh là đệ tử hạch tâm, như vậy Bạch Phong là ai? Thật giống như chưa từng nghe qua...
- Bạch Phong ta nghe qua, là... người hầu của Bạch Diệp trưởng lão, tuy không phải trưởng lão, nhưng nghe nói thực lực cường đại hơn trưởng lão hạch tâm...
- Cường đại hơn trưởng lão hạch tâm, cũng chạy tới khiêu chiến, bị giết?
...
Tiếp tục nhìn xuống, tất cả đệ tử nội môn đã gần muốn sụp đổ.
Nếu chỉ là Lưu Lộ Kiệt liên tục bốn lần bị giết, bọn họ nhận, dù sao cũng là vì danh tiếng nội môn, không muốn chút mặt, không gì đáng trách.
Đệ tử hạch tâm chạy tới liên tục bị giết hai lần, một người thực lực có thể so với trưởng lão hạch tâm chạy tới cũng bị giết, có chút khoa trương a!
- Huyên náo lớn như vậy, vì sao trưởng lão nội môn không có người quản?
- Đúng vậy, nửa giờ, coi như các trưởng lão tin tức lại lạc hậu, cũng hẳn là biết a...
Mọi người đồng thời toát ra nghi ngờ.
Ngay cả đệ tử hạch tâm cũng chạy tới chiến đấu, bị giết, nội môn nhiều trưởng lão như vậy, vì sao cái gì cũng không nói, cũng không khuyên giải ngăn trở?
- Mau nhìn, phía dưới còn có tên...
Đang kỳ lạ, lại có người hô lên.
Mọi người đồng loạt nhìn lại.
Chỉ thấy trên màn hình lại có không ít tên chậm rãi xuất hiện.
Mộc Tuyền, Hoàng Hữu, Trương Lăng Ba, Lục Vân...
- Mộc Tuyền hình như là... Mộc trưởng lão!
- Hoàng Hữu là trưởng lão của chúng ta!
- Trương Lăng Ba là trưởng lão của chúng ta...
...
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người vẻ mặt biến thành màu đen, suýt chút nữa trái tim không chịu nổi, trực tiếp bạo liệt.
- Ta còn tưởng rằng các trưởng lão không quản, không nghĩ tới, bọn họ cũng giả mạo đệ tử chạy tới khiêu chiến, kết quả... bị giết!
- Truyền thụ cho chúng ta kiếm thuật, lại bị giết chết...
- Vị Ta Rất Biết Điều này rốt cục mạnh đến mức nào?
...
Thật muốn điên rồi.
Đặc biệt là đệ tử trước đó gào to phải xem tình hình chiến đấu cụ thể, hận không thể một tay quất chết mình.
Vốn định vì nội môn cứu danh dự, lần này tốt rồi...
Đường đường đệ tử nội môn cùng người ta đánh cược, kết quả... Đệ tử hạch tâm tới không nói, ngay cả trưởng lão cũng tự mình động thủ...
Quan trọng là, thắng thì thôi, còn thua!
Giống như nhà trẻ đánh nhau, một đứa bé khiêu chiến toàn bộ nhà trẻ, lão sư, phụ huynh chẳng những không giúp đỡ khuyên can, chạy tới đồng dạng bị đánh...
Mất mặt!
Vô cùng xấu hổ!
Không muốn tình hình chiến đấu cụ thể còn tốt, muốn... Hận không thể tại chỗ đi chết.
...
Mọi người đối thoại, cùng tình hình chiến đấu cụ thể, Trương Huyền cũng nhìn ở trong mắt, không khỏi ngây người.
Lúc nào đệ tử nội môn, trưởng lão cũng xuất hiện?
Làm sao một chút cảm giác cũng không có?
Theo lý thuyết, những người này xuất thủ, khẳng định rất mạnh, sẽ tạo thành ảnh hưởng với bản thân ah... nhưng chiến đấu nửa giờ, hầu như đều là một kiếm một cái, không có gặp được chống cự gì ra dáng ah!
- Quên đi, chỉ cần kiếm tiền là được...
Nghĩ một lát, nghĩ mãi mà không rõ, chẳng muốn tiếp tục chú ý, nhìn về phía thẻ mình, con mắt sáng lên.
Lần này chém giết hơn năm ngàn người, dựa theo cá cược, những người này đều phải giao tất cả Kiếm Các tệ cho mình, tính như vậy, khẳng định kiếm rất lớn.
Ngón tay xiết chặt, nhìn lại.
Phía trên rất nhanh hiện ra một chuỗi con số.
283764!
- Hơn 28 vạn Kiếm Các tệ?
Trương Huyền suýt chút nữa cười ra tiếng.
Quả nhiên loại cá cược này, tiền tới nhanh nhất!
Hơn năm ngàn người, mỗi người bình quân hơn năm mươi Kiếm Các tệ, nửa giờ kiếm lời hơn 28 vạn... Tương đương với của cải của toàn bộ nội môn, bị vơ vét tiếp cận một nửa!
Dùng số tiền này mua sắm đan dược, thuần phục hồ lô, nên dễ như trở bàn tay!
- Cáo từ...
Thấy thân thể này đã đi đến mức đèn cạn dầu, bất cứ lúc nào cũng sẽ sụp đổ, Trương Huyền đi tới trước đài mua số lượng Tiên Nguyên đan trung phẩm nhất định, tinh thần khẽ động, rời đi Thông Thần Điện.
Kết quả đi ra, tiền cũng tới tay, không cần thiết tiếp tục đợi ở chỗ này.
Về phòng, lấy đan dược ra, lần nữa thả hồ lô.
- Đây là mười Tiên Nguyên đan trung phẩm... Nhận ta làm chủ, lập tức cho ngươi ăn!
Mở bình ngọc ra, bên trong linh khí nồng nặc, hồ lô lòng ngứa ngáy khó nhịn.
- Thế nào, trước đó nói, không tính toán gì hết?
Thấy nó có chút chần chờ, Trương Huyền cười cười.
- Đương nhiên giữ lời, nhận ngươi làm chủ nhân, không có gì, nhưng ngươi phải cho ta đủ dược vật, bảo vật, giúp ta khôi phục!
Hồ lô xoay xoay cái mông.
- Đây là đương nhiên!
Trương Huyền gật đầu.
Hồ lô nhẹ nhàng run rẩy, một giọt chất lỏng màu vàng óng bất ngờ bay ra, rơi vào mi tâm Trương Huyền.
Ông!
Tinh thần tới tiếp xúc, Trương Huyền lập tức ký kết khế ước, tinh thần cùng hồ lô có thể rõ ràng câu thông, coi như không cần lên tiếng, cũng có thể ý niệm giao lưu.
- Ngươi rốt cuộc là thứ gì?
Bất quá cho dù có thể giao lưu, Trương Huyền vẫn không có phát giác đối phương là cái gì, đồ vật cùng hắn tinh thần câu thông, giống một quả trứng, muốn tiếp xúc bên trong, căn bản không làm được.
- Không phải nói cho ngươi biết ư? Ta chính là Thần thú ngang dọc thiên địa, quát tháo phong vân...
Hồ lô tràn đầy kiêu ngạo.
- Không cần khoác lác, những thuốc này cho ngươi ăn...
Thấy tên này càng thổi càng lớn, Trương Huyền không còn gì để nói, bàn tay lắc một cái, đan dược bay ra.
Há miệng nuốt đan dược vào trong bụng, hồ lô lần nữa trông mong nhìn lại:
- Ta còn muốn...
- Cho!
Thấy bộ dáng của nó, Trương Huyền không còn gì để nói, dù sao hiện tại nhiều tiền, cũng không quan trọng, lại mua chín mươi viên, tiếp cận đủ một trăm, toàn bộ ném cho đối phương, để nó từ từ ăn, bản thân thì ổn định lại tâm thần, yên tĩnh suy nghĩ.
Lần này lấy thực lực cùng cấp bậc, khiêu chiến năm ngàn người, đối với hắn mà nói, cũng được lợi rất nhiều.
Lý giải kiếm thuật càng cao thâm hơn, khống chế lực lượng càng thêm tinh chuẩn.
Vận chuyển tu vi một hồi, lập tức cảm thấy chân khí trong cơ thể rục rà rục rịch, bất cứ lúc nào cũng sẽ đột phá Cổ Thánh tứ trọng đỉnh phong, xung kích Hư Tiên cảnh.
- Thông Thần Điện luyện kiếm, vậy mà cũng có trợ giúp với tu vi...
Con mắt Trương Huyền sáng lên.
Dưới tình huống bình thường, hắn ở mấy canh giờ trước mới xung kích phá toái hư không đỉnh phong, muốn triệt để củng cố, cho dù là Thiên Đạo công pháp cũng cần mấy ngày thời gian ôn dưỡng, mà bây giờ, trải qua trước đó chiến đấu, chân khí trong đan điền có chút phù phiếm, khống chế tự nhiên, nguyên bản khoảng cách Hư Tiên cảnh rất xa, lại có loại cảm giác tùy thời sẽ đột phá!
Nói cách khác, chỉ cần tìm được công pháp thích hợp, có thể tuỳ tiện xung kích Hư Tiên, đi đến cảnh giới cao hơn!
- Xung kích Hư Tiên cảnh, liền có tư cách trở thành đệ tử hạch tâm... Như vậy sẽ có cơ hội xung kích cảnh giới cao hơn!
Công pháp tu luyện trong tàng thư khố của đệ tử nội môn, chỉ có Hư Tiên cảnh trở xuống, muốn xung kích cảnh giới cao hơn, chỉ có thể tìm kiếm đối sách.
- Thiện Hiểu Thiên mới Cổ Thánh nhất trọng đỉnh phong... cách Hư Tiên cảnh quá xa!
Hắn làm người biết điều, không muốn bại lộ thân phận cùng tu vi, trách nhiệm trở thành đệ tử hạch tâm, chỉ có thể ủy thác đệ tử, nhưng vị đồ đệ này, mới Cổ Thánh nhất trọng, kém có chút xa.
Coi như lấy công pháp của hắn tu luyện, tài nguyên không lo, tấn thăng đến Hư Tiên cảnh, ít nhất cũng phải một hai tháng!
Nếu không, tiến bộ quá nhanh, dẫn đến lực lượng phù phiếm, đối với về sau tu luyện có ảnh hưởng rất lớn.
Mặc dù bản thân có nhu cầu, cũng không thể hại học sinh.
- Thật ra thì... xung kích Hư Tiên cảnh, trừ đi hạch tâm, còn có một phương pháp, chính là đi Lạc Vũ cốc, rất nhiều đệ tử nội môn muốn đột phá đều sẽ tới đây, nơi này nắm giữ không ít tâm đắc cùng trải nghiệm đột phá Hư Tiên cảnh!
Đồ đệ dựa vào không được, chỉ có thể dựa vào bản thân, Trương Huyền nhìn qua thư tịch ở trong đầu nhớ lại một lần, mắt sáng rực lên.
Đệ tử nội môn, muốn xung kích Hư Tiên cảnh, là có công pháp đối ứng, chỉ bất quá số lượng quá mức đơn lẻ, đối với hắn mà nói tác dụng không lớn, nhưng rất nhiều đệ tử đều sẽ lựa chọn ở Lạc Vũ cốc đột phá, sau đó nơi này liền lưu lại không ít kinh nghiệm đột phá.
Coi như không phải công pháp, nhưng chỉ cần chỉnh lý tốt mà nói, đồng dạng có thể để cho hắn thuận lợi xung kích Hư Tiên.
Đi đến cảnh giới này, liền có thể vụng trộm lẫn vào đệ tử hạch tâm, đi vào tàng thư khố, quan sát bí tịch, không cần lo lắng thân phận bại lộ.
- Đi qua nhìn một chút!
Nghĩ đến cái này, không chần chờ nữa, nhấc chân ra khỏi phòng.
- Thiếu gia...
Lúc này, Tào Thành Lập đã cùng vị đệ tử nội môn ba trăm cân kia giao thủ xong xuôi, lần nữa trở lại tiểu viện.
Lần này giao thủ, để cả người hắn có chút uể oải, xem ra đối phương cũng không phải kẻ yếu, cho dù vị thống lĩnh sơn tặc này rất mạnh, nhưng giờ phút này thân thể suy nhược, chân run run, có chút gánh không được.
- Thiện Hiểu Thiên đâu?
Không thèm để ý cái tên này, nhìn một vòng, không có phát hiện đệ tử, Trương Huyền cau mày.
- Đệ tử nội môn khẩn cấp tổ chức đại hội, tiểu thiếu gia đã qua!
Tào Thành Lập khom người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận