Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Gặp tông chủ

- Thật, ta là thật muốn học đao, đao pháp đại khai đại hợp, lực lượng cuồng bạo, phù hợp tính cách và khí chất...
Còn tưởng rằng đối phương tin tưởng, Trương Huyền vội vàng gật đầu.
Kiếm pháp nhẹ nhàng, đao pháp nặng nề, dưới tình huống bình thường, cả hai không thể đều học được.
Đối phương muốn mình học kiếm, nói không am hiểu, ưa thích đao pháp thì tốt rồi... Dù sao cũng không phải đệ tử Lăng Vân Kiếm Các, không có gì làm trái nguyên tắc.
Chỉ cần bày ra, mình am hiểu đao pháp, đối phương khẳng định sẽ từ bỏ ý thu đồ!
- Khụ khụ... Không biết đao pháp của ngươi thế nào? Có thể bày ra cho chúng ta nhìn một chút hay không?
Cảm giác trong lòng có một vạn con Thần Thú bay qua, Bạch Diệp trưởng lão cố nén buồn bực hỏi.
Kiếm pháp ngươi mạnh như vậy, không muốn trở thành đệ tử của ta, có thể lý giải, nhưng nói muốn học đao... Ngược lại muốn xem xem, làm sao thi triển!
Không thi triển ra được, hoặc trong đao pháp mang theo kiếm ý, nhìn ngươi làm sao xuống đài!
Bị người cự tuyệt như vậy, thân là một trong tam đại trưởng lão, ở sâu trong nội tâm cũng có chút không vui.
- Ta không có đao...
Trương Huyền xua tay, nói còn chưa dứt lời, chỉ thấy Bạch Diệp trưởng lão đưa tới một thanh trường đao:
- Ta có!
Mặc dù hắn là trưởng lão Lăng Vân Kiếm Các, vũ khí ngoài kiếm cũng đều có mang theo.
Đá ở núi khác có thể công ngọc.
Muốn cho kiếm pháp càng cao minh hơn, nhất định phải biết ưu khuyết của những binh khí khác.
Giống như trong Độc Cô Cửu Kiếm, có Phá Đao thức, Phá Tiên thức, Phá Tiễn thức, Phá Chưởng thức...
Muốn phá giải, đương nhiên cần càng hiểu hơn.
- Tốt thôi!
Không còn đường lui, nhận lấy trường đao, Trương Huyền nhẹ nhàng lắc một cái, một cỗ đao ý cường đại lập tức từ trên người lan ra, ngay sau đó cả người giống như biến thành một thanh trường đao sắc bén vô song, bất cứ lúc nào cũng sẽ bổ thương thiên ra một lỗ thủng.
- ...
Liếc mắt nhìn nhau, đồng tử Bạch Diệp trưởng lão cùng Bạch Phong co rút lại:
- Cái này... Con mẹ nó cũng được?
Trong nháy mắt bọn họ cảm nhận được, kiếm ý trong cơ thể mình bị đao ý trước mắt chèn ép không ngẩng đầu được lên!
Nói cách khác...
Đối phương lý giải đao ý, tới một mức độ nào đó, so với kiếm ý của bọn hắn càng thêm tinh thuần, mạnh mẽ!
Vị trước mắt này, là siêu cấp nhân vật lĩnh ngộ “Thần chi kiếm ý”, có khả năng trở thành Kiếm Thần...
Vậy mà lĩnh ngộ đao ý mạnh như vậy...
Làm sao cảm giác những năm này bản thân khổ tu, đều học trên thân chó a?
- Ta có phải tương đối am hiểu đao pháp hay không...
Lần nữa run đao một chút, Trương Huyền nhẹ nhàng thu lực lượng về trong cơ thể nói.
Nhìn bộ dáng khiếp sợ của đối phương, hẳn là tin tưởng...
Vì không làm đệ tử đối phương, thật sự là liều mạng...
- Là am hiểu đao pháp...
Nuốt ngụm nước bọt, Bạch Diệp trưởng lão áp chế lại khiếp sợ trong lòng, không muốn giấu diếm:
- Thật ra thì, lần này ta tới, cũng không phải muốn thu ngươi làm đồ đệ! Mà là xác nhận thân phận của ngươi, muốn mang ngươi đi Trưởng Lão điện!
- Thân phận?
Trương Huyền cứng đờ:
- Thân phận gì?
- Không có đoán sai, ngươi hẳn là ‘Ta Rất Biết Điều’, ‘Ta Rất Tuấn Tú’ a?
Bạch Diệp trưởng lão nói.
- Cái gì ‘Ta Rất Biết Điều’, ‘Ta Rất Tuấn Tú’ ?
Da đầu Trương Huyền nổ tung, nhưng trên mặt không có bất kỳ biểu lộ gì, vội vàng xua tay:
- Ta không biết các ngươi nói cái gì...
- Không cần phủ nhận! Cháu gái của ta, tình huống gì, ta chẳng lẽ không rõ ràng? Tính cách tùy tiện, học kiếm pháp không có chút chăm chú nào... Nếu không cũng sẽ không chỉ có trình độ hiện tại! Đi theo sau ngươi, ngắn ngủi nửa canh giờ, liền có năng lực khiêu chiến hạch tâm đệ nhất, loại trừ ‘Ta Rất Biết Điều’, vị siêu cấp thiên tài lĩnh ngộ Thần chi kiếm ý, thực sự nghĩ không ra những người khác!
Bạch Diệp trưởng lão nói.
- Ta...
Trương Huyền nổi giận.
Bà mẹ ngươi ah!
Nếu đã xác định, vừa đến liền nói ah...
Để cho ta thi triển đao pháp, diễn kịch, đầu đầy mồ hôi... Khỉ làm xiếc sao?
- Ta không có ác ý, nếu như có, đã sớm động thủ, mặc dù ngươi lĩnh ngộ Thần chi kiếm ý... nhưng không có gì bất ngờ xảy ra, cũng mới Hư Tiên cảnh sơ kỳ, hẳn còn lâu mới là đối thủ của ta!
Bạch Diệp trưởng lão nói.
Mặc dù đối phương không biết dùng bí pháp gì áp chế tu vi, thoạt nhìn chỉ có phá toái hư không đỉnh phong, trên thực tế có thể đi vào Thông Thần điện đệ tử hạch tâm, chứng minh thực lực đã đạt đến Hư Tiên cảnh.
- Tốt thôi... Ta thừa nhận!
Thấy đối phương không nhìn ra tu vi của mình, Trương Huyền cũng không giải thích, đành phải gật đầu.
Đã bị nhìn ra, tiếp tục giấu diếm cũng không có ý nghĩa gì, còn không bằng sảng khoái một chút.
Đối phương nói không sai, mặc kệ mình là Hư Tiên cảnh sơ kỳ hay đỉnh phong... ở trước mặt cường giả Tiên Quân, không có một tia năng lực phản kháng, thật muốn ra tay, căn bản trốn không thoát!
- Quả nhiên...
Thấy hắn thừa nhận, Bạch Diệp trưởng lão xiết chặt nắm đấm.
Mặc dù trong lòng đã xác nhận, nhưng nghe hắn thừa nhận, vẫn tràn đầy kích động.
Thần chi kiếm ý...
Lăng Vân Kiếm Các thành lập mấy ngàn năm, người thứ hai trừ tổ sư ra!
- Nếu là ngươi, có thể cùng ta đi Trưởng Lão điện hay không... Lĩnh ngộ Thần chi kiếm ý, đối với Kiếm Các mà nói, cực kỳ quan trọng... Không có gì bất ngờ xảy ra, tương lai sẽ trở thành tông chủ của chúng ta!
Bạch Diệp trưởng lão ôm quyền.
Lăng Vân Kiếm Các lựa chọn tông chủ phương pháp rất đơn giản, căn cứ kiếm pháp cao thấp quyết định.
Lĩnh ngộ Thần chi kiếm ý, chỉ cần tu vi đủ, trở thành tông chủ, chắc chắn không có bất kỳ dị nghị gì.
- Trở thành tông chủ?
Trương Huyền sửng sốt.
Còn tưởng rằng đối phương nhận ra mình, là bởi vì sự tình nội môn cùng hạch tâm, tiến hành trừng phạt, không nghĩ tới muốn tìm bản thân đi qua làm tông chủ...
Thật muốn có loại thân phận này, không chỉ an toàn không ít, càng quan trọng hơn là... Đứng ở đỉnh phong chân chính của Thượng Thương, đang tìm tung tích của Lạc Nhược Hi liền đơn giản!
- Ừm!
Bạch Diệp trưởng lão gật đầu.
- Vậy thì tốt, ta theo ngươi đi Trưởng Lão điện... Bất quá, không hy vọng quá nhiều người biết!
Dừng lại một chút, Trương Huyền nói.
Mặc dù tin tưởng lão giả trước mắt này, nhưng vẫ phải cẩn thận một chút.
Đạo lý cây có mọc thành rừng gió vẫn thổi bật rễ, hắn hiểu.
Nếu không, cũng sẽ không cho tới nay, đều biết điều như vậy.
- Điểm ấy yên tâm, chúng ta chắc chắn sẽ không truyền ra ngoài!
Bạch Diệp trưởng lão cũng gật đầu.
Không cần hắn nói, thân là nhân vật đỉnh phong nhất đại lục, cũng rõ ràng điểm ấy.
- Nguyễn Khanh, chuyện ngày hôm nay, không được truyền ra ngoài, ta cùng Trương huynh đệ đi một lát sẽ trở lại!
Bàn giao Bạch Nguyễn Khanh một câu, Bạch Diệp trưởng lão mới nhìn tới lần nữa:
- Đi thôi!
Nói xong, nhẹ nhàng vồ một cái, lực lượng bao bọc Trương Huyền, thời gian nháy mắt đã biến mất ở chân trời.
- Lão sư (thiếu gia)... Có khả năng trở thành tông chủ Lăng Vân Kiếm Các?
Nhìn một màn này ở trong mắt, Thiện Hiểu Thiên cùng Tào Thành Lập đều bối rối.
Tuy trong lòng bọn họ, một mực đánh giá cao thanh niên này, cho rằng thiên phú hắn cực cao, thực lực cực mạnh...
Nhưng nằm mơ cũng không nghĩ đến, vậy mà lĩnh ngộ Thần chi kiếm ý!
Tuổi còn trẻ liền có cơ hội trở thành người cầm lái của Lăng Vân Kiếm Các, một trong sáu đại tông môn!
Đặc biệt là người sau, thân thể run rẩy, không tự chủ được ngã trên mặt đất.
Khó trách “quy củ” của thiếu gia kỳ quái như thế, không để cho chân trái vào cửa, cũng không để cho chân phải vào cửa...
Mình nói “Ta Rất Biết Điều” là cái hai hàng... Không phải tương đương với mắng hắn ư?
Không có đánh chết tại chỗ, coi như kiềm chế cực cao.
...
Kiếm Các đình.
Đám người Tông chủ, Hà trưởng lão đang ngồi ở trước mặt tường, trông mòn con mắt.
Lộc cộc lộc cộc lộc cộc lộc cộc!
Một tiếng bước chân dồn dập vang lên.
- Vị ‘Ta Rất Biết Điều’ xuất hiện?
Hà trưởng lão vội vàng mở mắt ra, nhìn về phía một vị lão giả đi tới.
- Không phải... Là có người một người khiêu chiến tất cả đệ tử hạch tâm...
Lão giả vội vàng nói.
Vị này chính là vị trưởng lão trước đó tìm Bạch Diệp kia.
- Khiêu chiến tất cả đệ tử hạch tâm? Chẳng lẽ là... Ta Rất Biết Điều?
Hà trưởng lão đứng dậy, đồng tử co rụt:
- Không đúng, hắn không phải phá toái hư không đỉnh phong ư?
- Người kia gọi... ‘Ta Rất Tuấn Tú’! Một hơi khiêu chiến hơn mười vị đệ tử hạch tâm, tất cả đều chém giết tại chỗ, ta cùng Bạch Diệp trưởng lão lặng lẽ qua... Cũng bị chém đầu...
Lão giả hơi đỏ mặt.
- Chém giết hơn mười đệ tử hạch tâm, ngươi cùng Bạch Diệp cũng chém giết...
Hàn tông chủ mở miệng:
- Khẳng định là vị thiên tài lĩnh ngộ Thần chi kiếm ý, thẩm tra ‘Ta Rất Tuấn Tú’ ở đâu...
Đơn thuần chém giết hơn mười đệ tử hạch tâm, hắn có thể làm được dễ dàng, nhưng tuỳ tiện chém giết Bạch Diệp trưởng lão cùng vị trước mắt này, xem như hắn cũng không dễ dàng như vậy!
Không cần nghĩ, vị “Ta Rất Tuấn Tú” này cùng “Ta Rất Biết Điều” hẳn là một người!
Ông!
Nghe được dặn dò, mặt tường lắc lư một cái, nhưng không biểu hiện nội dung.
- Bẩm báo tông chủ, sau khi hắn chém giết hết tất cả đệ tử hạch tâm, liền rời Thông Thần điện!
Lão giả vội vàng giải thích:
- Bất quá Bạch Diệp trưởng lão nói đã xác định là ai, đi qua tìm, bảo các ngươi về Trưởng Lão điện chờ, không có gì bất ngờ xảy ra, rất nhanh liền có thể mang về!
- Bạch Diệp xác định?
Mấy người nhìn nhau, khó có thể tin.
Bạch Diệp trưởng lão một mực trọng thương, ngay cả trưởng lão hội nghị cũng không có tham gia, làm sao có thể xác định trước bọn hắn?
- Là như vậy...
Lão giả vội vàng giải thích.
Sự tình Bạch Nguyễn Khanh mua thuốc, hắn không biết, có điều lại biết sự tình nàng dựa vào hai chiêu khiêu chiến hạch tâm.
Có lẽ Bạch Diệp trưởng lão chính là căn cứ cái này, xác định thân phận đối phương.
- Bạch Nguyễn Khanh, chỉ học được hai chiêu, từ hạch tâm thứ mười bảy một hơi giết tới hạng nhất, cháu của ta cũng bị đánh ngang?
Hà trưởng lão trợn mắt lên.
Nếu như trước đó còn có chút nghi ngờ, hiện tại cơ bản đã xác định.
- Nhanh trở về...
Biết những sự tình này, mọi người không nói thêm lời, vội vã trở lại Trưởng Lão điện.
Vừa mới ngồi xuống, liền thấy Bạch Diệp trưởng lão mang theo một thanh niên bay tới.
- Tông chủ, ngươi trở về...
Nhìn thấy người đang ngồi ở chủ vị, ánh mắt Bạch Diệp trưởng lão sáng lên, nói một tiếng, vội vàng giới thiệu:
- Vị này chính là... siêu cấp thiên tài lĩnh ngộ Thần chi kiếm ý, Trương Huyền!
- Trương Huyền?
Mọi người tràn đầy tò mò nhìn lại.
Lúc này mới phát hiện, người trước mắt này, chỉ chừng hai mươi tuổi, trẻ không tưởng nổi.
- Trương Huyền, vị này chính là Lăng Vân Kiếm Các đương kim tông chủ, Hàn Kiếm Thu!
Bạch Diệp trưởng lão giới thiệu.
- Tông chủ?
Trương Huyền nhìn sang.
Hàn Kiếm Thu này, là lão giả hơn sáu mươi tuổi, mặc áo xanh, trên người kiếm ý nồng đậm, khí tức càng mạnh mẽ như trụ, để cho người ta nhìn không ra sâu cạn.
Mặc dù không biết tu vi gì, nhưng cũng biết vượt xa Bạch Diệp trưởng lão cùng Hà trưởng lão!
- Chẳng lẽ là một vị cường giả vượt qua Tiên Quân?
Trong lòng Trương Huyền hơi động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận