Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Cạm bẫy

Chỉ cần ở Hồng Viễn Thành ngây ngốc một đoạn thời gian đều biết rõ tầm quan
trọng của Thánh Vực Bồ Đề Thụ đối với hoàng thất Ngọc gia, có thể nói là gốc
rễ lập quốc, đừng nói cho mượn, liếc mắt nhìn cũng rất khó.
Hiện tại Trương Huyền tiện tay lấy ra cả cây, cũng khó trách mọi người suy
nghĩ lung tung.
– Đương nhiên không phải, đây là ta trồng…
Không nghĩ tới mọi người nghĩ mình xấu xa như vậy, Trương Huyền dở khóc dở
cười.
Cái này tự nhiên không phải cây của hoàng thất, mà là dùng Bồ Đề quả đào tạo
thành, một mực gieo trồng ở trong tổ ong, lúc này là dùng đại lực lượng lấy
ra.
Nghe được không phải ăn trộm, mọi người nhẹ nhàng thở ra, như vậy sẽ không
khiến cho Danh Sư Đường cùng thế lực địa phương kết oán rồi.
– Ta thử một chút, có hiệu quả hay không…
Sau khi kinh ngạc, mọi người tràn đầy hưng phấn, Ngô sư tiến về phía trước một
bước.
Lực lượng của pháp bảo Linh Hồn, có thể ngăn cản Hắc Yên Trần Sa chỉ là suy
đoán, cụ thể có thể thành công hay không, lại không ai biết.
Nói xong, tiếp nhận Bồ Đề Thụ ở trên tay Trương Huyền, chân khí tuôn ra, bàn
tay nâng lên, thân cây cực lớn lơ lửng ở trên đỉnh đầu, lực lượng Linh Hồn ở
chỗ mi tâm dọc theo rễ cây tràn vào trong, để cho thân cây tản mát ra hào
quang óng ánh ôn nhuận.
Bồ Đề Thụ không chỉ có thể bồi dưỡng hồn phách, rót hồn lực vào trong đó, cũng
có thể làm cho nó phát huy ra uy lực cường đại.
Nhấc chân đi tới.
Bão cát màu đen bay phất phới, Bồ Đề Thụ bao phủ Ngô sư, đi vào trong đó, hào
quang ấm áp lập tức chắn bão cát ở bên ngoài, giống như Lạc Nhược Hi nói, pháp
bảo Linh Hồn quả nhiên có hiệu quả với trận pháp trước mắt.
– Thật tốt quá!
– Đoán chừng Dị Linh tộc đã sớm biết có cửa khẩu này, nên sớm chuẩn bị loại
Pháp bảo Linh Hồn, mới có thể không nhìn cát bụi đi vào trong.
– Đã có thứ này, chúng ta cũng có thể nhẹ nhõm thông qua…
Chứng kiến thành công, ánh mắt mọi người đều sáng rực lên.
Trương Huyền cũng nhẹ gật đầu, cho tới giờ khắc này mới bừng tỉnh đại ngộ.
Khó trách Vưu Hư nghe theo Dị Linh tộc phân phó, tiêu phí cực lớn, bốc lên
nguy hiểm bị phát hiện, đi độc chết Thánh Vực Bồ Đề Thụ của hoàng thất, lúc
trước một mực không rõ, vì sao phải vẽ vời cho thêm chuyện, hiện tại mới biết…
Là vì phòng ngừa rắc rối có thể xuất hiện.
Chỉ cần Bồ Đề Thụ chết, coi như các Danh Sư biết có Hắc Yên Trần Sa, cũng
không có bất kỳ biện pháp nào, lực bất tòng tâm.
Bất quá nghìn tính vạn tính, nhưng nằm mơ cũng không nghĩ đến, Trương Huyền
không chỉ thành công cứu sống Bồ Đề Thụ, còn lấy được Bồ Đề quả, gieo trồng
thành công.
Trong lúc vô tình trợ giúp hoàng thất, lại làm ra tác dụng mấu chốt.
Trong lòng đang cảm khái, chỉ thấy Ngô sư đi vào cát bụi, lần nữa đi ra.
Lúc này hắn không có hưng phấn như mọi người, sắc mặt có chút trắng bệch, đặt
Bồ Đề Thụ ở dưới đất, cười khổ nói:
– Linh Hồn rót vào Bồ Đề Thụ, hoàn toàn chính xác có thể ngăn cản bão cát, hơn
nữa phạm vi bao phủ đủ để chúng ta đồng thời đi vào… Nhưng mà thứ này tiêu hao
hồn lực thật sự quá lớn, lấy thực lực của ta bây giờ, chỉ có thể vào hơn 100m
sẽ tiêu hao sạch sẽ…
– Hơn 100m?
Tất cả mọi người đều nhíu mày.
Hắc Yên Trần Sa trước mắt, bao phủ phạm vi vài dặm, nếu như chỉ có thể vào
chừng một trăm mét, vậy không khác gì vô dụng.
Ngô sư là cường giả Thánh Vực tứ trọng, ở trong mọi người, Linh Hồn là cực kỳ
cường đại, hắn cũng chỉ có thể đi gần như vậy, những người khác càng không cần
phải nói…
Chẳng lẽ thật vất vả tìm được Pháp bảo Linh Hồn, có phương pháp giải quyết Hắc
Yên Trần Sa, kết quả lại bởi vì hồn lực không đủ, lần nữa dừng bước ở đây?
– Ta tới thử xem…
Trương Huyền trảo một cái, đặt Bồ Đề Thụ ở trên không mọi người, chỗ mi tâm
phun ra hồn lực mênh mông.
Cảm thụ tiêu hao, liền cười nhạt một tiếng:
– Tất cả mọi người theo sát dưới tàng cây, không nên thoát ly phạm vi…
Nói xong, dẫn đầu đi tới khu vực cát bụi.
Mọi người nhìn nhau, thấy hắn tự tin như thế, cũng không dám do dự, theo chặt
ở phía sau.
Vừa tiến vào trong đó, lập tức cảm thấy bão cát màu đen cuốn tới, tựa hồ muốn
thôn phệ tánh mạng, rơi vào trên quang mang do Bồ Đề Thụ bao phủ, phát ra
thanh âm đùng đùng.
Cảm nhận được cát bụi hoàn toàn không thể công kích, Trương Huyền nhẹ nhàng
thở ra, hai mắt tỏa ánh sáng.
Hồn lực vô hình vô chất, dựa theo tình huống bình thường, phòng ngự hẳn kém
chân khí rất nhiều, kết quả lại có thể ngăn cản gió bụi trước mắt, thật sự là
một vật khắc một vật, rất nhiều chuyện không thể dùng lẽ thường giải thích.
– Kiến thức của Lạc sư không khỏi quá nhiều đi… Nàng thật chỉ là một vị Danh
Sư lục tinh?
Vừa đi về phía trước, Trương Huyền vừa lặng lẽ nhìn về phía nữ hài cách đó
không xa.
Vô luận là nhìn ra không gian trận pháp, hay Pháp bảo Linh Hồn có thể ngăn cản
cát bụi, đám người Ngô sư, Hàn Hội trưởng đều không biết rõ tình hình, nàng
lại có thể nói ra, kiến thức rộng rãi làm cho người kinh ngạc.
– Đây là thực lực của hậu nhân Thánh Nhân quý tộc sao? Nếu quả thật có nội
tình như này, Viên Đào về gia tộc, đúng là lựa chọn tốt nhất…
Trong lòng suy tư.
Lúc trước Viên Đào trở lại Viên gia, hắn còn có chút không nỡ, hiện tại xem
ra, hẳn là lựa chọn tốt nhất, có thể kích hoạt huyết mạch rất nhanh, để cho
thực lực bạo tăng.
Đã có Bồ Đề Thụ bảo vệ, mọi người không còn lo lắng, bất quá đi một lát, liền
phát hiện không đúng, từng cái nhìn về phía thanh niên đang khống chế Bồ Đề
Thụ kia, tràn đầy kinh hãi.
Cho đến trước mắt, đã đi hơn ba trăm mét, gia hỏa này lại không có cảm thấy
mệt mỏi, thậm chí còn có chút thất thần… Tinh Thần lực không có tập trung… hồn
lực cũng không khỏi quá hùng hậu đi?
Nhất là Ngô sư, càng trợn mắt há hốc mồm.
Hắn đích thân thể nghiệm qua bão cát đáng sợ, Linh Hồn tiêu hao sạch sẽ cũng
đi không được bao xa… Vị Trương viện trưởng này, dưới tình huống che chở mọi
người, tiêu hao càng lớn, đi ba trăm mét lại không có cảm thấy mệt mỏi…
Tòng Thánh lại có hồn lực mạnh mẽ hơn cường giả Thánh Vực tứ trọng, để cho hắn
khó mà tin được.
– Gia hỏa này chính là quái thai…
Vẻ mặt cười khổ.
Nhân vật lợi hại như thế, lúc trước hắn còn cảm thấy chỉ là Tòng Thánh, không
muốn mang tới… Bây giờ suy nghĩ một chút, thật sự là mất mặt.
May mắn tới, nếu không, đoán chừng bọn hắn ngay cả cửa thứ nhất cũng không thể
vào được, chớ nói chi là đi đến nơi này.
– Ta có thể kiên trì hơn 100m, coi như hồn lực của hắn trời sinh cường đại, có
thể kiên trì 500 mét, cũng coi như đến cuối a…
Lại đi về phía trước một đoạn, Ngô sư tính toán chờ đối phương không kiên trì
nổi mình sẽ thay, lại phát hiện sau 500 mét, đối phương như trước mặt không
đổi sắc, ánh mắt còn có chút không tập trung, tựa hồ tiêu hao như vậy không có
để ở trong lòng.
600 mét!
800 mét!
1000 mét!
Không lâu sau, mọi người đã đi 5000 mét, khoảng cách xa như thế, Trương Huyền
ở phía trước, vẻ mặt vẫn bảo trì bình thản, giống như không để ý hồn lực tiêu
hao, ngược lại có loại cảm giác càng đi càng nhẹ nhõm.
– Hắn… Sẽ không phải vừa đi vừa tu luyện chứ?
Ngô sư cảm thấy mắt mình sắp rơi xuống đất.
Tiêu hao mà hắn không cách nào kiên trì, ở trong mắt đối phương không đáng giá
nhắc tới không nói, còn có thể tiếp tục tu luyện… Đây rốt cuộc là quái vật gì?
– Được rồi, so sánh với hắn sớm muộn gì cũng sẽ bị đả kích chết…
Biết không thể so sánh với gia hỏa kia, lúc này Ngô sư mới cảm thấy nội tâm
thư thái một ít.
Đã có hồn lực vô cùng vô tận của Trương Huyền bảo hộ, rất nhanh mọi người liền
thấy được điểm cuối của Hắc Yên Trần Sa, là một lầu các tựa như Thiên Cung, xa
hoa, vàng son lộng lẫy, lơ lửng ở trước một thác nước thật lớn, làm cho người
ta có cảm giác như gặp Tiên cảnh.
– Đây là làm sao làm được?
Con mắt Phùng Huân trợn tròn, thật không thể tin được.
Tu luyện giả chỉ có đạt tới Thánh Vực mới có thể siêu thoát lực hút của mặt
đất, vui chơi thoả thích trên bầu trời, tòa cung điện trước mắt kia lại lơ
lửng, làm cho người ta có cảm giác tựa như ảo mộng… Làm được điểm này, lực
lượng nên cường đại bao nhiêu?
Không khỏi quá khoa trương đi!
– Hẳn là một loại vận dụng trên không gian, thoạt nhìn lơ lửng ở trên trời,
thực tế chỉ là một loại hình thái khác…
Xem một lát, Hàn Hội trưởng nói.
Mọi người nhẹ gật đầu.
Liên lụy trận pháp cấp bậc cao, lấy kiến thức cùng nhãn lực của bọn họ, đã
hoàn toàn không có biện pháp hiểu.
– Đây chính là chỗ sâu nhất của di tích, chúng ta mau tới xem một chút đi…
Ô Thiên Khung nở nụ cười.
Đi tới di tích này, đã trải qua rất nhiều cửa khẩu, hiện tại có lẽ đã tới cửa
cuối cùng a.
– Được!
Tất cả mọi người tinh thần phấn chấn, bay về phía Thiên Cung.
Không lâu sau, một Thiên Môn thật lớn xuất hiện ở trước mắt, Tiên khí lượn lờ,
làm cho người ta có cảm giác tựa như ảo mộng, bước vào trong đó, lập tức cảm
thấy linh khí bức người.
– Sao ta cảm thấy chỗ này có chút quái dị nhỉ?
Bàn chân rơi trên mặt đất, Trương Huyền nhíu mày.
Nơi này thoạt nhìn Tiên khí lượn lờ, chẳng biết tại sao lại cho hắn một loại
cảm giác cực kỳ quỷ dị.
– Quỷ dị? Lần này Trương sư nhất định là sai rồi…
Cười ha ha, Ngô sư đang muốn nói tiếp, chỉ cảm thấy mặt đất chấn động mạnh,
Thiên Cung trước mắt nguyên bản Tiên khí lượn lờ, trong chốc lát giống như
biến thành Tu La Địa Ngục, sát khí tập kích đến.
Sưu sưu sưu!
Sát khí nồng đậm, tựa như mưa bão, ngay sau đó từng đạo kiếm quang như thiên
võng, phong tỏa bốn phía nghiền ép qua.
– Không xong, là cạm bẫy trận pháp của Dị Linh tộc!
Đồng tử của Ngô sư co rụt lại, lên tiếng hét lớn.
Chỉ có Dị Linh tộc mới có sát khí nồng đậm như thế, phóng ra sát chiêu muốn
đưa bọn hắn vào chỗ chết!
Bành bành bành bành!
Vừa dứt lời, ba Chiến Sư thực lực chỉ có Tòng Thánh đã bị kiếm quang quét
trúng, nổ thành thịt nát ngay tại chỗ, ngay cả cánh tay của Phùng Huân cũng bị
kiếm quang vạch phá, máu tươi chảy ra ồ ồ.
– Phòng ngự!
Trận pháp biến hóa quá nhanh, để cho tất cả mọi người không kịp phản ứng, thấy
có người tử vong, thậm chí bị thương, Hàn Hội trưởng gào rú một tiếng.
– Vâng!
Lúc này, mọi người đều biết mình rơi vào cạm bẫy, chân khí tuôn trào, lấy ra
binh khí.
Đinh đinh đinh đinh!
Bất kể nói như thế nào, tất cả mọi người là do Danh Sư cùng Chiến Sư tạo thành
đội ngũ, dù mới đầu có chút không thích ứng, một khi kịp phản ứng, sẽ phát huy
ra sức chiến đấu kinh người.
Khí tức cuồn cuộn, kiếm quang phóng tới bị chắn ở bên ngoài, tiêu tán không
còn.
– Có thể đuổi theo tới đây nhanh như vậy, các ngươi cũng không tệ, bất quá,
nơi này chính là chỗ các ngươi táng thân rồi…
Đúng lúc này, một thanh âm lạnh nhạt vang lên.
– Là Hồng Diệp Vương…
Ngay sau đó bên tai Trương Huyền vang lên thanh âm hoảng sợ của Tử Diệp Vương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận