Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Nguyên nhân lão viện trưởng chết

Trở lại chỗ ở của mình, lúc này Trương Huyền mới phát giác được toàn thân mệt mỏi. Từ tìm kiếm Xích Huỳnh quả trở về đến bây giờ, gần hai ngày hai đêm, hầu như một chút cũng không có nghỉ ngơi, nhất là ở Vân Vụ lĩnh thuần phục tất cả Linh thú Thánh thú, hao tổn tinh thần cực lớn. Nếu không phải hồn thể to lớn, căn bản không kiên trì nổi, dù vậy sau khi trầm tĩnh lại, cũng cảm thấy đầu đau đớn kịch liệt.
- Trước khi Ngoan Nhân ngủ say, giúp ta luyện hóa Vu Hồn Thanh Giác Long thú, không còn ý thức, vừa vặn có thể khôi phục hồn phách tổn thương!
Trương Huyền thở ra một hơi, cổ tay khẽ đảo, một hồn phách tinh khiết xuất hiện ở trước mắt, tinh thần khẽ động, Vu Hồn ly thể. Vận chuyển pháp quyết, thôn phệ hồn phách trước mắt.
Xì xì xì xì...
Hồn phách tinh thuần của Thanh Giác Long thú, giống như hóa thành dòng suối ấm áp, tư dưỡng Vu Hồn bị hao tổn của hắn, để hắn trở nên càng thêm cường đại, càng thêm mượt mà, càng thêm óng ánh. Không lâu sau, liền hoàn toàn khôi phục, hơn nữa trở nên càng thêm lớn mạnh. Vu Hồn Thanh Giác Long thú, mặc dù chỉ là một bộ phận không trọn vẹn, không hoàn chỉnh, nhưng dù sao cũng đạt đến Thánh giả ngũ trọng, lực lượng tinh thuần, linh thạch thượng phẩm cũng kém xa tít tắp.
- Đáng tiếc không có pháp quyết tu luyện Tằm Phong cảnh... Nếu không, Vu Hồn tất nhiên có thể tiến thêm một bước!
Thôn phệ một hồi, cảm thấy đạt đến bão hòa, Trương Huyền đành phải lắc đầu, thu hồn phách tinh thuần vào. Hiện tại Vu Hồn của hắn, chỉ có công pháp Hóa Phàm bát trọng Đạp Hư cảnh, Tằm Phong cảnh còn không có sửa sang lại, coi như muốn tu luyện, cũng không có cách nào.
Trừ khi tăng lớn thể tích hồn phách, nhưng thật làm như vậy, chỉ sợ lại sẽ xuất hiện cục diện khó xử như ở Hóa Thanh trì, thân thể không xứng hồn thể, đến lúc đó thực lực chẳng những không có tăng trưởng, ngược lại sẽ trở nên yếu hơn.
- Đáng tiếc Vân Vụ lĩnh là chỗ của Linh thú, không có công pháp nhân loại tu luyện, nếu không tối nay có xung kích Bán Thánh thử xem...
Trong không gian giới chỉ của Hoàng Kim Hùng Hổ thú, nắm giữ đủ loại bảo vật, duy chỉ không có công pháp tu luyện. Pháp quyết tu luyện của Linh thú, Thánh thú khác biệt nhân loại, coi như giữ lại cũng vô dụng, cho nên, căn bản không có chứa đựng. Nếu không gom góp công pháp, cách hừng đông còn có một đoạn thời gian, hoàn toàn có thể trùng kích vào Bán Thánh.
- Được rồi, hừng đông chính là đại điển kế vị, chờ thành viện trưởng, tự do quan sát tất cả thư tịch, hoàn toàn có thể sưu tập được toàn bộ công pháp của Bán Thánh, Tòng Thánh...
Thở ra một hơi, Trương Huyền nhẹ nhàng cười một tiếng. Đổi lại trước đó, không có công pháp, khẳng định Vu Hồn ly thể, tìm kiếm khắp nơi, mà bây giờ lĩnh ngộ Sư Giả chi tâm, lại thêm ngày mai liền trở thành viện trưởng chân chính, không cần thiết lại tiếp tục chơi đùa.
- Lão sư!
Đang định nghỉ ngơi một chút, liền nghe thanh âm của Ngụy Như Yên vang lên.
- Làm sao vậy?
Trương Huyền đi ra ngoài, để nàng báo thù thay phụ thân, chẳng lẽ còn chưa xuống tay sao?
- Lão sư, vừa rồi ta muốn chém giết Vưu Hư, hắn nói ra một số việc, liên quan đến Danh Sư học viện, ta không dám làm chủ, chuyên tới bẩm báo ngài!
Ngụy Như Yên nói.
- Chuyện gì!
Trương Huyền nhíu mày.
Vưu Hư này, trước đó liền cảm thấy có vấn đề, trải qua chuyện Bồ Đề thụ trúng độc, càng cảm thấy không có đơn giản như vậy. Nhưng nếu là cừu nhân của Ngụy Như Yên, tự nhiên do nàng xử trí, không nghĩ tới thật để cho hắn hỏi một số việc.
- Hình như liên quan nguyên nhân chân chính dẫn tới lão viện trưởng chết...
Vẻ mặt Ngụy Như Yên nghiêm túc:
- Nhưng hắn không có nói tỉ mỉ, mong lão sư đi qua tự mình hỏi thăm!
- Ân!
Trương Huyền nhẹ gật đầu, vừa định đi, chần chờ một chút, tinh thần khẽ động, Tử Dương thú xuất hiện ở trước mặt. Tên này đã từng là thú sủng của lão viện trưởng, trung thành tuyệt đối với hắn, nói ra nguyên nhân cái chết của lão viện trưởng, khẳng định phải để nó chính tai nghe. Hai người một thú đến vị trí tiểu viện của Vưu Hư. Thời khắc này vẻ mặt Vưu Hư trắng bệch, giống như gặp quái vật, thân thể không ngừng run rẩy.
- Ngươi hạ độc hắn?
Nhìn thấy bộ dáng này của đối phương, Trương Huyền nhíu mày. Thân là người dùng độc, hắn tự nhiên có thể nhìn ra, thời khắc này Vưu Hư cũng không phải đơn thuần sợ hãi, mà là thân trúng kịch độc. Ngụy Như Yên là Tiên Thiên Độc Hồn thể, muốn độc chết một Danh Sư đã phong ấn tu vi, dễ như trở bàn tay.
- Vâng!
Ngụy Như Yên gật đầu.
Mặc dù không biết rõ thể chất của mình, nhưng sự tình có thể hạ độc chết người, nàng vẫn rất rõ ràng. Nếu như tên này là hung thủ hại cha mình tử vong, tự nhiên không thể tuỳ tiện buông tha, phải dùng sức dằn vặt mới được. Nhưng mà không nghĩ tới nhanh như vậy liền không chịu nổi dằn vặt, nói ra bí mật để nàng khiếp sợ không thôi, lúc này mới vội vàng qua tìm lão sư, để cho hắn quyết định.
- Có phải... không đúng hay không? Vậy lần sau ta... không dám nữa!
Sợ lão sư tức giận, Ngụy Như Yên nhìn qua.
- Không có việc gì, làm không tệ!
Trương Huyền cười cười, thoả mãn nhẹ gật đầu. Biết sở trường của mình là cái gì, lại giỏi lợi dụng, mới có tư cách làm học sinh của mình.
- Vưu phó viện trưởng, chúng ta lại gặp mặt, lão viện trưởng đến cùng xảy ra chuyện gì? Nói đi!
Tinh thần Trương Huyền khẽ động, vận chuyển Sư Ngôn Thiên Bẩm nhìn sang. Hiện tại tâm cảnh khắc độ của hắn, đã đạt đến 2 1.1, có thể so với Danh Sư thất tinh, lại thêm Sư Giả chi tâm, hoàn toàn có thể để hắn ngoan ngoãn nói thật.
- Là ta nhất thời hồ đồ!
Ánh mắt Vưu Hư dần dần mê ly, nhịn không được mở miệng.
- Hai năm trước, lão viện trưởng triệu tập tất cả trưởng lão trong học viện, nói phát hiện một di tích thời thượng cổ, cái di tích này có khả năng dính dáng tới một bí mật to lớn, cần tiến đến dò xét. Lúc ấy ta cùng hơn hai mươi vị trưởng lão, nhận được mệnh lệnh đi tới!
- Ai biết vừa tiến vào di tích không lâu, liền gặp không gian phong bạo, thổi tan mọi người, ta lâm vào một không gian chồng chất, bị Dị Linh tộc bắt giữ...
- Bọn họ cho ta một bình đan dược, buộc ta cho đám người lão viện trưởng sử dụng...
- Ta thật sự không có ý định hại người, nhưng mà bọn họ đã hạ rất nhiều nguyền rủa lợi hại ở trên người ta, ta cũng là bị ép buộc...
Vưu Hư kỹ giảng giải một lần, vừa nói vừa khóc.
- Là độc dược ngươi dùng để so đấu với ta kia?
Vẻ mặt Trương Huyền khó coi.
- Vâng!
Vưu Hư gật đầu.
- Đáng giận...
Tử Dương thú cắn răng khanh khách, tròng mắt đỏ hoe, thân thể khổng lồ không ngừng run rẩy, tức giận đến suýt nổ tung. Lão chủ nhân đối với hắn tốt như vậy, không nghĩ tới, thế mà bị hạ độc hại chết! Nếu như không phải tên này, coi như di tích kia thật có nguy hiểm, cũng không có khả năng toàn quân bị diệt, đến cuối cùng không ai trở lại.
- Thân là Danh Sư, không bảo vệ đồng loại, còn quy thuận Dị Linh tộc, trợ Trụ vi ngược, tàn sát đồng môn, ngươi còn có mặt mũi nào sống sót?
Trương Huyền híp mắt lại.
Độc dược của đối phương, hắn tự mình thử qua, không có giải dược mà nói, xem như Thánh giả nhất trọng đỉnh phong cũng có thể nhẹ nhõm độc chết. Mặc dù thực lực của Lão viện trưởng không yếu, nhưng không có đến Thánh giả nhị trọng, sau khi trúng độc lại bị Dị Linh tộc vây công, làm sao có thể sống được? Có thể nói, Vưu Hư này, quả thực là bại hoại của nhân tộc, sỉ nhục trong Danh Sư!
- Thánh giả Bồ Đề thụ của Hoàng thất, có phải cũng bị ngươi hạ độc hay không?
Trương Huyền trách mắng một tiếng, tiếp tục hỏi.
- Vâng!
Vưu Hư gật đầu.
- Vì cái gì?
Thánh giả Bồ Đề thụ, cùng Dị Linh tộc không có bất kỳ quan hệ gì, là đồ vật hoàng thất dùng để tăng tiến linh hồn, tại sao phải hạ độc hại chết?
- Nguyên nhân cụ thể, ta thật không biết, là bọn họ muốn ta làm như vậy, chỉ cần hoàn thành, liền giúp ta kéo dài 50 năm tuổi thọ...
Vưu Hư không dám giấu diếm.
Hắn thân trúng kịch độc, thực lực đã trăm không còn một, hiện tại lại trúng Sư Ngôn Thiên Bẩm của Trương Huyền, rất nhanh liền nói ra toàn bộ.
Vưu Hư này, tuổi thọ đến cuối cùng, càng già càng sợ chết, sau khi bị Dị Linh tộc bắt lấy, hứa hẹn giúp hắn kéo dài tuổi thọ, lại thêm đủ loại uy hiếp, tự nhiên là hoàn toàn hàng phục. Mặc dù ở sâu trong nội tâm, cũng biết như vậy là không đúng, nhưng càng đi càng xa, đã không cách nào quay đầu lại.
Còn chỗ di tích lão viện trưởng đi, hắn vừa tiến vào, liền bị Dị Linh tộc bắt, tình huống cụ thể cũng nói không rõ ràng, hỏi một hồi, cũng không hỏi ra gì. Độc chết Bồ Đề thụ, là được mệnh lệnh, nguyên do cụ thể lại không có tư cách biết.
- Chủ nhân, có thể để cho ta giết bại hoại nhân tộc này hay không?
Thấy thẩm vấn xong, Tử Dương thú cũng nhịn không được nữa, cắn răng nói.
- Hắn nhất định phải chết, nhưng mà liên quan nhiều như vậy, không thể chết ở trên tay chúng ta! Ta sẽ để thầy Mộc mang hắn về tổng bộ... Yên tâm đi, Danh Sư đường xử phạt phản đồ, là cực kỳ nghiêm khắc, hắn tiếp nhận còn thống khổ hơn tử vong!
Trương Huyền khoát tay áo.
Nếu như Vưu Hư này không liên quan những vấn đề kia, giết thì giết, nhưng mà liên quan lão viện trưởng chết, dính dáng tới Dị Linh tộc, liền không thể giết được. Khẳng định phải báo cáo tổng bộ Danh Sư đường, để cho bọn họ tới xử lý.
- Vâng!
Tử Dương thú gật đầu.
Mặc dù rất muốn giết tên này, nhưng thân là thú sủng của lão viện trưởng, biết rất nhiều quy củ của Danh Sư, hắn chém giết, đối với tên này mà nói, thực sự quá tiện nghi. Đưa vào tổng bộ, vĩnh viễn điêu khắc lấy sỉ nhục, mới là trừng phạt lớn nhất.
- Ngươi thấy thế nào?
Trương Huyền nhìn về phía Ngụy Như Yên.
- Hết thảy nghe theo lão sư an bài!
Ngụy Như Yên gật đầu.
- Vậy thì tốt rồi!
Trương Huyền nhẹ gật đầu:
- Hiện tại ta liền liên hệ thầy Mộc!
Nói xong, kêu Tôn Cường tới, dặn dò một tiếng. Người sau lập tức đi ra ngoài, không đến mười phút, thầy Mộc liền bay tới, rơi vào trong viện.
- Sư thúc!
Vừa thấy mặt, thầy Mộc liền ôm quyền.
- Vưu Hư này phản bội nhân tộc, mưu hại Danh Sư học viện lão viện trưởng, hi vọng ngươi có thể mang về tổng bộ thẩm vấn!
Trương Huyền chỉ tay.
- Phản bội nhân tộc?
Con ngươi thầy Mộc co rụt lại:
- Sư thúc xác định?
Cái tội danh này cực lớn, nhất là đối với Danh Sư, một khi xác lập, hủy một đời không nói, còn sẽ bị tất cả mọi người phỉ nhổ.
- Ân!
Trương Huyền gật đầu.
- Vậy thì tốt, ta lập tức xử lý!
Thầy Mộc biết chuyện này không thể trì hoãn, bàn tay trảo một cái, dùng chân khí vây khốn Vưu Hư:
- Hiện tại ta liền mang hắn quay về tổng bộ, lễ kế vị của sư thúc, có khả năng không tham gia được...
Viện trưởng đã xác định, lễ kế vị chỉ là nghi thức mà thôi, hắn tham gia hay không đều không quan trọng. Trọng yếu là mang phản đồ của nhân tộc về.
- Ân!
Trương Huyền khoát tay áo.
Thầy Mộc không nói thêm lời, thân thể nhảy lên, thẳng tắp bay đi, rất nhanh liền biến mất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận