Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chờ, ta đột phá trước rồi nói!

Hợp Linh cảnh, là cửa ải khó thứ nhất của Hóa Phàm cửu trọng. Rất nhiều người đều bị vây ở Trọc Thanh cảnh đỉnh phong, không có cách nào tiến thêm một bước.
Cửa này coi trọng linh hồn phù hợp với thân thể, hồn lực càng thêm bền bỉ, dốc lòng tu luyện cũng rất khó đột phá. Khi chiến đấu với người khác, xung kích thành công. . . Vị Tất sư này, có vận khí quá tốt đi a!
Đây chính là chuyện mà rất nhiều người tu luyện tha thiết ước mơ, đều muốn trải qua.
- Đúng vậy a, khi tỷ thí đột phá, mặc dù La sư thua, thế nhưng cũng không oan!
- Lâm trận đột phá, không riêng gì vận khí tốt, còn có tích lũy và can đảm nữa. Xem ra vị Tất sư này mới là hắc mã lớn nhất trong lần thi đấu này!
- Trước đó không có danh khí gì, vào thời khắc mấu chốt một tiếng hót lên làm kinh người, quá lợi hại!
. . .
Sau khi nghe rõ đã có chuyện gì xảy ra, mọi người đều bội phục không thôi.
Giao đấu vốn đã cửu tử nhất sinh, vô cùng nguy hiểm, đột phá vào thời điểm này cần phải có bao nhiêu dũng khí mới có thể làm được cơ chứ?
Không nói vị Tất sư này trước kia rốt cục mạnh đến mức nào, chỉ nói phần tâm trí này cũng không phải là thứ mà người bình thường có thể so sánh được.
La Tuyền thua, cũng không oan.
- Kết quả trận tỷ thí này đã ra, nhìn xem Trương sư và Hoàng sư ai có thể chiến thắng...
Bốn người lấy hai, một trận đã kết thúc, mọi người lần nữa dời ánh mắt tập trung lên bên trên một lôi đài khác. Bọn họ muốn nhìn một chút, nhìn xem lần thi đấu Danh sư này rốt cuộc là hai vị siêu cấp thiên tài nào chân chính trổ hết tài năng, tranh đoạt ngôi vị quán quân và á quân.
- Mau nhìn, giảng bài đã ngừng!
- Ừm, cũng đã đến giờ, cũng nên kết thúc a!
Bên tỏng tiếng nghị luận, hai người giảng bài trên lôi đài ngừng lại, hơn một trăm người ngồi xếp bằng, mỗi một người đều từ từ mở mắt, hai mắt bắn ra kim quang lóng lánh.
Xem ra, tuy chỉ nghe giảng bài trong thời gian một nén nhang, thế nhưng tất cả đều được lợi cực lớn, đã giải quyết được không ít nan đề trên việc tu luyện.
- Trong bọn họ ai có thể chiến thắng?
- Tạm thời còn không nhìn ra được, đành phải nhìn một trăm người này bái sư như thế nào a!
- Ừm!
Thấy tỷ thí đã kết thúc, biết kết quả sẽ lập tức xuất hiện, vẻ mặt tất cả mọi người khẩn trương nhìn qua. Bọn họ muốn nhìn một chút, tranh đoạt giữa Trương sư và vị Hoàng sư này, rốt cuộc ai có thể chiến thắng.
Giảng bài đã kết thúc, Trương Huyền cũng nhẹ nhàng thở ra.
Mặc dù rất có tự tin đối với chương trình học của mình, thế nhưng việc những người này lựa chọn như thế nào, hắn vẫn không dám xác định trăm phần trăm.
Dù sao, không thể thi triển ra Sư Ngôn thiên bẩm, nội dung giảng giải của hắn sẽ hạ thấp độ tin cậy đi không ít, thậm chí quá mức thâm ảo, khiến cho không ít người khó có thể lý giải được.
- Sắp thấy kết quả rồi a!
Hắn lắc đầu, không nghĩ nhiều nữa. Lại ngẩng đầu nhìn về phía mọi người đang ở trước mắt:
-Chư vị...
Đang muốn mở miệng, hỏi có bao nhiêu người bái sư với hắn thì chỉ thấy bóng người trước mắt hoa một cái, đã có một đạo thân ảnh quỳ gối xuống trước mặt hắn:
-Kính xin Trương sư thu ta làm đồ đệ, ta nhất định sẽ nghiêm túc học tập, không phụ lòng lão sư dạy bảo...
- Hoàng sư, ngươi làm cái gì vậy?
Thấy rõ bóng người quỳ gối ở trước mặt, Trương Huyền giật nảy mình nói.
Người này không phải là ai khác, mà chính là Hoàng Tranh tỷ thí với hắn.
Vừa rồi mặc dù hai người truyền âm giảng bài, thế nhưng cũng có thể nghe được nội dung giảng giải của đối phương. Trương Huyền nói ra nội dung rất sâu sắc, lời lẽ dễ hiểu, nhắm thẳng vào bản chất tu luyện, khiến cho hắn khó mà tự chế, không khống chế nổi mà muốn bái sư.
- Cái gì?
- Giảng xong, những người khác còn không có phân biệt ra được thì Hoàng sư đã đến bái sư trước?
- Ai có thể nói cho ta biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì hay không?
- Kiến thức căn bản, nói tới mức Danh sư tứ tinh đỉnh phong quỳ lạy. . . Rốt cuộc hắn đã nói nội dung gì chứ?
- Đúng vậy a, quan trọng nhất còn không có sử dụng Sư Ngôn thiên bẩm?
. . .
Mọi người dưới đài như phát điên.
Dựa theo biểu hiện trước kia của Trương sư, thi triển Sư Ngôn thiên bẩm, mê hoặc cho Hoàng sư quỳ xuống cũng là chuyện có khả năng, nhưng lần này. . . Không cho phép thi triển Sư Ngôn thiên bẩm, lại giảng giải tri thức cơ sở nhất. . .
Loại tình huống này, Hoàng sư quỳ gối một cái. . .
Rốt cuộc chuyện gì xảy ra?
Giao đấu hừng hực khí thế còn chưa có kết thúc mà đối phương đã nhất định phải quỳ xuống muốn bái sư, chuyện này là sao. . . Coi như mọi người ở dưới đài có trái tim rất lớn, thế nhưng vẫn cảm thấy sắp bùng nổ như cũ.
Cò cần khoa trương như vậy hay không?
- Trương sư, chúng ta cũng muốn bái nhập vào môn hạ của người...
Khiếp sợ còn chưa có kết thúc, chỉ thấy một trăm người tu luyện trên đài cũng đồng loạt quỳ rạp xuống đất, ánh mắt nhìn về phía Trương Huyền tràn ngập vẻ thành kính và tôn kính.
- Một trăm người toàn bộ đều bái sư?
Chung quanh lặng ngắt như tờ.
Hai Danh sư cấp bậc tương đồng đồng thời giảng bài, bình thường đều là tình huống năm mươi năm mươi. Dù sao mỗi người đều có tình cảm, có đủ loại thành kiến cứng nhắc, kết quả. . . Một trăm người tu luyện đồng loạt lạy Trương Huyền xin bái làm sư phụ.
Rốt cuộc hắn đã nói cái gì. . .
Không chỉ bắt được một vị Danh sư tứ tinh đỉnh phong, ngay cả nhiều người tu luyện như vậy cũng bắt được?
Như vậy coi như. . . Danh sư ngũ tinh cũng không làm được a!
- Được rồi, đứng lên đi, thi đấu kết thúc. Mặc kệ thành tích như thế nào, ta cũng sẽ dạy cho chư vị một tiết!
Trương Huyền cũng không nghĩ tới lại có nhiều người đồng thời bái sư như vậy, hắn không nhịn được có chút nhức đầu.
- Vâng!
Nghe thấy Trương sư đồng ý giảng bài, lúc này mọi người mới khôi phục lại, đồng loạt gật đầu.
- Trận tỷ thí này. . . Trương sư chiến thắng!
Thấy mọi người đã được trấn an, Hồng sư gật gật đầu tuyên bố kết quả.
- Đừng kéo ta, ta muốn lạy Trương sư làm sư phụ...
Hắn đang muốn tiếp tục tuyên bố trận chung kết sau cùng thì lại nghe thấy một tiếng kêu thảm thê lương vang lên. Hắn ngẩng đầu nhìn lên thì khóe miệng lập tức co giật lại.
Chỉ thấy Hoàng sư mới vừa rồi còn khí khái lẫm liệt lại quỳ gối trước mặt Trương Huyền, chuyên tâm bái sư. Bản thân đang được đồng môn kéo xuống mà còn không ngừng la lên, như là phát điên vậy.
- Ôi, hài tử này đã xong...
Nhìn thấy tên này như say mê, bị điên như vậy, Hồng sư khẽ lắc đầu.
Làm Danh sư tứ tinh đỉnh phong, lý giải về việc tu luyện càng khắc sâu. Sau khi nghe được lời giảng giải của Trương sư, đương nhiên lý giải so với những người khác còn sâu hơn, rơi vào cũng càng sâu hơn.
Nhìn thấy bộ dáng đối phương như thế này, đoán chừng nếu như Trương sư không đồng ý thu đồ thì cũng không được.
Trương sư qua ải, nếu nói mỗi một quan không làm hỏng đồ vật. Chuyện này không khiến cho người ta tin tưởng được, hiện tại tỷ thí cùng người khác. Người giao đấu cùng hắn, ngoại trừ việc bị thương ra thì chính là nổi điên. . .
Chuyện này là sao chứ?
Trương sư cũng không phải phá hoại bảo vật, xem ra ai đấu với hắn cũng sẽ bị phá mất lòng tự tin, không còn tự tin của bản thân nữa.
- Được rồi, nghỉ ngơi mười phút đồng hồ, bắt đầu trận tranh đoạt quán quân, á quân cuối cùng! Trương sư đối chiến. . . Tất Giang Hải, Tất sư!
Không để ý tới Hoàng Tranh đang nổi điên, được những người khác lôi kéo, không ngừng co giật, Hồng sư tuyên bố kết quả.
Trương Huyền cũng chậm rãi đi xuống đài tỷ thí.
- Trương sư, vừa rồi Tất sư đã trực tiếp đột phá đến Hợp Linh cảnh, đánh bại La sư...
Thấy hắn đi tới trước mặt, Khang đường chủ vội vàng nói qua một lần về tình huống lôi đài tỷ thí khác.
- Trong lúc tỉ thí đột phá tu vi, đồng thời đánh bại La Tuyền?
Trương Huyền sững sờ.
Ngay cả xem như hắn cũng đều cảm thấy kỳ lạ.
- Đúng vậy a, giữa Hợp Linh cảnh và Trọc Thanh cảnh đỉnh phong, mặc dù chỉ kém một cấp bậc, thế nhưng lại có chênh lệch long trời lở đất, ta sợ. . . Cửa này hắn sẽ khiêu chiến tu vi!
- Không cần nghĩ, nhất định hắn sẽ làm vậy!
Trong lòng đám người Khang đường chủ, Tô sư tràn ngập lo lắng.
Trương sư đối mặt với Liêu Vũ Chí Hóa Phàm tứ trọng, lấy kiếm pháp để chiến thắng, thế nhưng đối mặt với cường giả Hợp Linh cảnh, muốn vượt qua lại rất khó khăn.
Hợp Linh cảnh, linh hồn đã được rèn luyện, dung hợp viên mãn với thân thể. Không chỉ sức chiến đấu tăng lên nhiều, ngay cả tốc độ phản ứng và năng lực cũng cường đại hơn không ít so với cường giả Trọc Thanh cảnh.
Xem như đã chân chính bước vào cảnh giới cao thủ.
Đối phương ở phương diện khác, không có nắm chắc có thể vượt qua được Trương sư. Cho nên nhất định chỉ có thể làm văn chương ở trên phương diện này mà thôi.
Dù sao, Trương sư cho tới bây giờ cũng chỉ có tu vi Hóa Phàm tam trọng đỉnh phong, coi như thiên phú cao, nhãn lực tốt, có thể vượt cấp chiến đấu. Thế nhưng không có khả năng vượt qua hai cấp bậc lớn, đánh bại cường giả Hợp Linh cảnh.
Đây là tiền lệ mà Danh sư đường, thậm chí trên toàn bộ Danh sư đại lục cũng chưa từng có.
- Đối mặt với Trương sư, nhất định hắn sẽ khiêu chiến tu vi, vậy làm sao bây giờ? Trừ phi. . . Cự tuyệt!
- Cự tuyệt? Hắn muốn quyết tâm tiến hành luận võ, vậy cự tuyệt có tác dụng gì cơ chứ?
Tất cả mọi người đều rất là gấp gáp.
- Trương sư có thể vượt cấp khiêu chiến, nếu như. . . Bây giờ có thể đột phá đến Trọc Thanh cảnh, có lẽ còn có thể chiến được một trận...
Triệu Phi Vũ không nhịn được nói một câu.
Trương sư khi còn là Hóa Phàm tam trọng đỉnh phong đã đánh bại Liêu Vũ Chí Trọc Thanh cảnh đỉnh phong. Nếu như bây giờ có thể đạt tới Trọc Thanh cảnh, có lẽ đối mặt với Tất sư vừa mới bước vào Hợp Linh cảnh cũng có sức đánh một trận.
- Đột phá Trọc Thanh cảnh. . . Nào có dễ dàng như vậy! Chỉ nghỉ ngơi mười phút đồng hồ, hiện tại thời gian đã qua được một nửa. Ý ngươi là, muốn Trương sư trong vòng năm phút đồng hồ đột phá hay sao?
Nghe thấy nàng nói, Khang đường chủ cười khổ lắc đầu.
Tu vi giống như lên thang lầu vậy, chỉ có thể một bước một bậc thang mà thôi, không có khả năng một lần bước qua hết.
Trong khoảng thời gian này tốc độ tiến bộ của Trương sư đã rất nhanh rồi, bảo hắn trong vòng năm phút đồng hồ lần nữa đột phá?
Làm sao có thể?
Như vậy không phải là nói đùa hay sao?
- Cũng phải...
Triệu Phi Vũ gật gật đầu, đang muốn tiếp tục suy nghĩ những biện pháp khác thì chỉ thấy thanh niên bên người nàng đang nhìn qua, nói:
- Ý các ngươi nói là, chỉ cần ta đột phá Trọc Thanh cảnh, muốn thắng ta cũng sẽ không dễ dàng, đúng không?
- Đúng vậy...
Triệu Phi Vũ gật đầu.
- Vậy thì tốt, các ngươi chờ một chút, ta đột phá trước đã...
Trương sư gật gật đầu, cổ tay khẽ đảo, một viên linh thạch trung phẩm xuất hiện ở trong lòng bàn tay, chắp tay ở trước ngực, khí tức trên người trong nháy mắt đã giống như xăng bắt lửa, ầm ầm dâng lên.
- Chờ?
- Không phải định Trương sư dự hiện tại luôn đột phá đó chứ?
- Chuyện này có gì mà không có khả năng, cũng không phải hắn chưa từng đột phá vào thời khác mấu chốt...
Nghe thấy lời nói của Trương sư, lại nhìn thấy cử động của hắn, tất cả mọi người đều ngẩn ngơ.
Có cần khoa trương như vậy hay không?
Nói đột phá lại đột phá, ngươi coi đột phá là ăn khoai lang hay sao?
Đơn giản như vậy sao?
Chỉ là, sự khiếp sợ của mọi người vẫn còn không có kết thúc thì đã nghe một tiếng nổ vang vang vọng. Lực lượng của Trương sư giống như phá vỡ ràng buộc nào đó, liên tục tăng lên.
- Hóa Phàm tứ trọng. . . Trọc Thanh cảnh?
Khóe miệng đám người Khang đường chủ giật giật một cái.
Vốn bọn hắn cho rằng tùy tiện nói một chút, thế nhưng ngươi lại làm thật sao?
Cảm nhận được khí tức ba động bên này, Tất Giang Hải đang ở cách đó không xa lập tức nhìn lại.
Vốn hắn cho rằng đột phá đến Hợp Linh cảnh, đối phó với đối phương sẽ dễ như trở bàn tay, không nghĩ tới tên này cũng đột phá. . .
Trương sư, còn có chuyện gì mà ngươi không làm được hay không?
- Không được, không thể để cho hắn tiếp tục đột phá, nếu không nhất định ta sẽ thất bại trong trận tỷ thí này...
Hắn cắn răng đứng lên, thân thể nhoáng một cái đã đi tới trên tỷ thí đài, lại vung tay áo một cái:
-Trương sư, ta đã nghỉ ngơi tốt, tất cả mọi người đều đang chờ. Ta thấy chúng ta cũng không nên kéo dài, lập tức bắt đầu đi!
- Lập tức bắt đầu sao?
- Hắn nhìn thấy Trương sư đột phá, cho nên hắn sợ hãi s!
- Nhất định là vậy, Trương sư mới vừa đột phá, tu vi còn không có củng cố. Nếu như chiến đấu lúc này, có thể nói là qua sông không tốn chút sức nào. Lại vừa vặn có thể chiếm được thế thượng phong, một khi củng cố, ai biết sẽ xuất hiện tình huống gì cơ chứ?
Thấy Tất Giang Hải không đợi nghỉ ngơi kết thúc mà đã đưa ra yêu cầu tỷ thí, tất cả mọi người đều nhíu mày.
Bạn cần đăng nhập để bình luận