Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Một sợi tóc

Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
-----------------
- Tất cả đều sai?
Da mặt của Thủy Thiên Nhu co giật.
Hôm nay gặp phải kích động, còn nhiều hơn cả đời của nàng.
Sớm đã dặn dò, không nên nói nhảm quá nhiều, cái tên này nói đã biết...
Đã biết bây giờ còn như vậy?
Kiếm pháp của lão sư đứng đầu Thánh Tử điện, toàn bộ đại lục cũng sắp xếp lên danh hào, lần đầu tiên nhìn thấy loại đại tông sư cấp này, người bình thường cũng không dám thở mạnh, sợ nói ra cái gì, dẫn đến mất hứng, tên này ngược lại tốt...
Nói thẳng tất cả đều sai! Có biết nói chuyện hay không?
- Ngươi nói cái gì?
Tạ huynh sầm mặt lại, trong ánh mắt mang theo tức giận.
Cái này đã là ngang nhiên sỉ nhục lão sư.
Vừa vào cửa phát hiện kiếm khí, còn tưởng rằng là cao thủ, không nghĩ tới lại là người ngông cuồng!
- Để hắn nói hết lời!
Kiếm Tần Sinh khoát tay áo, cắt ngang Tạ sư huynh nói, nhìn lại:
- Bộ kiếm pháp kia, truyền lại từ tổ tiên , tổ tiên dùng kiếm chiêu này tung hoành đại lục, mặc dù không nói bách chiến bách thắng, nhưng cũng tung hoành vô địch, khó gặp đối thủ... Tất cả đều sai, không biết sai từ đâu?
- Cái này...
Trương Huyền chần chờ một chút, muốn mở miệng nói, lại phát hiện sai lầm quá nhiều, căn bản không biết nói từ nơi nào, thật muốn nói toàn bộ, đoán chừng đối phương sẽ bị đánh không gượng dậy nổi, đành phải than thở:
- Nhiều lắm, nói không nên lời...
- Nói không nên lời?
Móng tay của Thủy Thiên Nhu nắm vào trong thịt.
Nói không nên lời liền dám mở miệng? Thật không sợ chết, hay là chán sống?
- Lão sư, đừng nghe tên này ăn nói bừa bãi, ta xem hắn chính là cố ý nói càn, muốn thu hút chú ý của ngươi!
Tạ sư huynh tức giận sắp bạo tạc, tiến về phía trước một bước.
Kiếm Tần Sinh nhíu mày.
Hắn là kiếm đạo đại tông sư, toàn bộ đại lục cũng tiếng tăm lừng lẫy, người trẻ tuổi muốn bái nhập môn hạ nhiều không kể xiết, nhưng mà bởi vì thu đồ nghiêm khắc, tỉ lệ đào thải quá cao, hàng năm cũng có một số người cố ý nói ra cuồng ngữ kinh thế, hấp dẫn hắn chú ý.
Đáng tiếc, trải qua điều tra, cuồng ngữ chính là cuồng ngữ, không có bất kỳ ý nghĩa gì.
Bất quá, kiếm thuật của hắn thông huyền, càng là Danh Sư bát tinh thượng phẩm, nhãn lực kinh người.
Vị thanh niên trước mắt này, vừa rồi nói ra lời kia, khí tức trầm ổn, thanh âm bình tĩnh, hiển nhiên lực lượng mười phần, hoàn toàn khác biệt những người trước đó nói bừa.
Cho nên mới không tức giận, muốn hỏi thăm rõ ràng.
- Xin lão sư cho phép ta tỷ thí với hắn, nhìn xem kiếm pháp như thế nào, lại dám càn rỡ như vậy! Nếu là người ngông cuồng, đệ tử sẽ giáo huấn một lần, cho hắn biết trời cao đất rộng!
Tạ sư huynh ôm quyền nói.
Thân là học sinh, đối phương nghi ngờ lão sư của mình, lại không ra tay, tôn nghiêm sư đạo ở đâu?
- Ngươi hẳn là học sinh mới của năm nay?
Không có trả lời Tạ sư huynh, Kiếm Tần Sinh nhìn về phía Trương Huyền.
- Vâng!
Trương Huyền gật đầu.
- Ừm, trong tân sinh, có một người tên Trương Cửu Tiêu, kiếm thuật không yếu, chẳng lẽ là ngươi?
Kiếm Tần Sinh hỏi.
Lần này tân sinh khảo hạch, hắn cũng đi xem, Trương Cửu Tiêu tuổi còn trẻ liền lĩnh ngộ nửa bước chân giải, thiên phú bất khả hạn lượng, sẽ không phải chính là vị trước mắt này chứ!
- Cửu Tiêu là bằng hữu của ta...
Trương Huyền khom người:
- Tại hạ Trương Huyền!
- Trương Huyền?
Kiếm Tần Sinh lắc đầu.
Hắn chỉ chú ý hậu bối kiếm thuật cao minh, dù Trương Huyền một hơi vọt tới năm mươi vị trí đầu, náo ra oanh động rất lớn, nhưng đối với hắn mà nói, không tính là gì.
- Như vậy đi, ngươi nói kiếm pháp của ta toàn bộ sai, muốn hỏi ngươi, còn nói không ra... Không bằng cùng học sinh của ta giao đấu một trận, ta sẽ để hắn đè thấp tu vi tương đương ngươi, hai người chỉ giao lưu kiếm thuật, điểm đến là dừng!
Kiếm Tần Sinh khoát tay áo.
Đã không phải Trương Cửu Tiêu, thì lý giải kiếm đạo hẳn không tính quá nổi bật, không bằng để cho học sinh thăm dò một chút, cũng nhìn xem đến cùng có tự tin gì, lại dám không che đậy miệng như vậy.
- Cũng tốt!
Trương Huyền gật đầu.
Nói không nên lời, nhưng biểu hiện ra cho đối phương nhìn, có lẽ có thể được dẫn dắt.
- Mời qua bên này!
Thấy hắn đồng ý, Tạ sư huynh hừ lạnh, đi ở phía trước dẫn đường.
Một lát sau, đi tới chỗ trống cách tiểu đình không xa, đường kính hơn hai mươi mét, rất thích hợp giao đấu.
Soạt!
Sau khi đứng vững, Tạ sư huynh chậm rãi rút trường kiếm ra.
Thân kiếm rời vỏ kiếm, khí tức cả người lập tức thay đổi, phong mang tất lộ, tựa như lúc nào cũng sẽ đâm thủng không khí, chém giết thương sinh.
Kẽo kẹt! Kẽo kẹt!
Dù áp chế tu vi đến Xuất Khiếu cảnh sơ kỳ, nhưng vẫn cho người ta một loại cảm giác lăng lệ, phảng phất như hắn chính là một thanh trường kiếm.
- Thượng kiếm tâm đỉnh phong?
Chỉ nhìn một cái, Trương Huyền liền biết đối phương lĩnh ngộ kiếm đạo đã đạt đến thượng kiếm tâm đỉnh phong, chỉ kém một bước, bất cứ lúc nào cũng sẽ đột phá.
Trẻ tuổi như vậy, liền có loại năng lực này, coi như kém Trương Cửu Tiêu, cũng được cho là cao thủ.
- Kiếm của ngươi đâu? Ra tay đi!
Trường kiếm chỉ tới, tinh, khí, thần của Tạ sư huynh tích tụ đến đỉnh phong, lạnh lùng nhìn lại.
- Ta sao?
Trương Huyền lắc đầu.
Cùng cấp bậc, lại thêm hắn lĩnh ngộ kiếm đạo đạt đến tình trạng chân giải... Dùng kiếm mà nói, thực sự quá bắt nạt người.
Ngắm nhìn bốn phía, con mắt rơi vào trên người Thủy Thiên Nhu:
- Khả năng còn phải làm phiền một chút, mượn Thủy sư tỷ một vật!
- Mượn đồ vật?
Thủy Thiên Nhu Sửng sốt, lập tức giật mình, cổ tay khẽ đảo, đưa trường kiếm của mình tới:
- Cho!
Vị trước mắt này, đã từng nhìn qua kiếm của nàng, chắc là muốn mượn dùng một chút.
Bất quá, trường kiếm của người khác, bởi vì liên quan tới khí linh, nên sử dụng khá phiền toái.
- Ha ha!
Trương Huyền không tiếp kiếm, mà đi tới gần, bàn tay nhẹ nhàng sờ một cái, một cọng tóc của nữ hài rơi vào lòng bàn tay:
- Kiếm thì không cần, chỉ mượn tóc dùng một chút!
Nói xong, ngón giữa ngón trỏ cầm sợi tóc, chân khí trong cơ thể truyền vào.
- Ông!
Tóc dài mảnh khảnh dựng thẳng lên, như một thanh trường kiếm.
- Bắt đầu đi!
Một lần nữa trở lại chỗ trống, Trương Huyền nhẹ nhàng cười một tiếng.
- Ngươi dùng cái này so với ta?
Hốc mắt của Tạ sư huynh đỏ lên, tức giận đến thân thể run rẩy.
Hắn là cao thủ tinh thông kiếm thuật của Thánh Tử điện, càng là học sinh của kiếm đạo đại tông sư Kiếm Tần Sinh, hạ thấp thân phận tới tỷ thí, tên này lại chỉ lấy một sợi tóc lên trận...
Quả thực là miệt thị hắn!
- Ừm, ta không muốn bắt nạt ngươi!
Trương Huyền gật đầu.
- Ngươi tự tìm cái chết!
Cảm thấy cả người sắp bạo tạc, cổ tay của Tạ sư huynh rung lên, trường kiếm phát ra oanh minh chói tai, thẳng tắp đâm tới.
Người trong nghề vừa ra tay, liền biết có môn đạo.
Vị Tạ sư huynh này, thoạt nhìn tức giận, nhưng kiếm pháp lại không bị ảnh hưởng, vừa ra tay, kiếm khí thẳng tới bảy tám chỗ huyệt đạo của Trương Huyền, phong kín tất cả con đường có thể xuất kiếm.
- Tên này còn biết giả phẫn nộ?
Trương Huyền âm thầm gật đầu.
Không hổ là thiên tài của Thánh Tử điện, không có một cái là đèn đã cạn dầu.
Tên này thoạt nhìn vô cùng phẫn nộ, tức giận đến bất cứ lúc nào cũng sẽ nổ tung, nhưng trên thực tế nội tâm cực kỳ bình tĩnh, nghiên cứu thế đứng của mình, khả năng thi triển kiếm chiêu, cùng con đường lui về phía sau, một kiếm liền hoàn toàn phủ kín.
Đổi lại thượng kiếm tâm đỉnh phong khác, cho dù là Trương Cửu Tiêu tới đây, cũng sẽ luống cuống tay chân, xuất kiếm tới liều.
Nhưng nếu thật làm như vậy, tóc sẽ trong nháy mắt đứt gãy, tỷ thí phía dưới cũng không cần tiếp tục nữa, một chiêu liền thua.
Một kiếm ép không thể không hoàn thủ, quả nhiên là cao thủ kiếm pháp, không thể khinh thường.
Đáng tiếc... Đối thủ của hắn là cường giả lĩnh ngộ kiếm đạo chân giải!
Nhẹ nhàng cười một tiếng, Trương Huyền không lui về phía sau, cũng không dời qua bên cạnh, tóc đột nhiên đâm nghiêng, chậm rãi hóa thành một đường cong, chỉ về phía huyệt Kiên Tỉnh của Tạ sư huynh.
Đối phương sắc bén đâm nhanh, không đi chống lại, nhưng đâm Kiên Tỉnh, thoạt nhìn để cho người ta khó hiểu, nhưng Kiếm Tần Sinh nhìn thấy chiêu này, lại nhíu mày, ánh mắt lộ ra không thể tưởng tượng nổi.
Không phải cái khác, đúng là một chiêu vừa rồi hắn ở trong lương đình thi triển.
Chỉ bất quá ở trong tay của đối phương càng thêm tinh diệu, càng thêm trôi chảy, cho người ta một loại cảm giác phù hợp tự nhiên, nhắm thẳng vào đại đạo.
- Mặc dù chỉ cải biến một tia, nhưng uy lực lại hoàn toàn khác biệt...
Hắn xiết chặt nắm đấm.
Thân là kiếm đạo đại tông sư nổi danh đại lục, nhãn lực là không thể nghi ngờ.
Chiêu này của đối phương, thoạt nhìn dễ dàng, nhưng liên lụy đến nắm chắc thời cơ, lý giải kiếm pháp của đối thủ, một khi ra tay, uy lực cực mạnh, một sợi tóc cũng không thua trường kiếm!
- Ừm?
Hắn nhìn ra uy lực, vẻ mặt của Tạ sư huynh cũng thay đổi.
Đối phương thoạt nhìn tuổi không lớn lắm, nhưng vừa ra tay, mình lập tức cảm thấy lộ tuyến chân khí vận hành bị chặt đứt, ngực giống như bị xé rách, đau đớn kịch liệt.
- Đáng giận!
Con mắt đỏ lên, dưới chân chạy nhanh.
Mới vừa rồi là cường công, định cứng đối cứng, chiếm ưu thế vũ khí, chặt đứt sợi tóc trong tay đối phương, mà bây giờ thì chạy khắp nơi, tìm cơ hội, một lần hành động phản kích.
Dù chỉ một chiêu ngắn ngủi, nhưng lòng khinh thị diệt hết, phát hiện đối phương lý giải kiếm đạo không kém hắn.
- Cái này...
Mấy vị sư đệ, sư muội theo tới, nhìn thấy Tạ sư huynh chỉ ra một chiêu, liền đổi thành tư thái phòng ngự, tất cả đều hai mặt nhìn nhau, không rõ ràng cho lắm.
Ngay cả Thủy Thiên Nhu cũng không hiểu ra sao.
Kiếm Tần Sinh có thể nhìn ra chiêu kia của Trương Huyền lợi hại, bọn họ bị giới hạn thực lực, căn bản không phát giác được.
Xem xét còn tưởng rằng là sư huynh nhường, cố ý thua tên này.
- Tạ sư huynh vẫn quá nhân từ!
- Đúng vậy, nếu là ta ra tay, đã sớm một kiếm bổ hắn!
- Yên tâm đi, Tạ sư huynh ra tay, khẳng định sẽ để cho hắn đẹp mắt...
Cả đám hạ giọng nói thầm.
- Ha ha!
Nghe những lời này vào trong tai, Trương Huyền cười một tiếng.
Không thể không nói, vị Tạ sư huynh này quả thực rất thông minh, phát hiện kiếm chiêu của mình không phải đâm Kiên Tỉnh đơn giản, mà liên quan vô số tới biến hóa, liền quả quyết đình chỉ tiến công, đổi thành chạy.
Bất quá, nếu như Thiên Đạo kiếm pháp chỉ chạy liền có thể tránh né, thì không gọi Thiên Đạo kiếm pháp rồi.
Xiết chặt sợi tóc, Trương Huyền chiêu số giống vậy, đồng dạng ra tay góc độ, lần nữa lăng không đâm một cái.
Lần này, đã không phải Kiên Tỉnh, mà là cổ họng.
Chiêu số bình thản, nhưng tác động chân khí trong cơ thể, tựa như đâm vào vòng xoáy trong dòng nước, bất kể Tạ sư huynh tránh né như thế nào, chạy như thế nào, cũng sẽ chủ động đụng vào, căn bản né không được.
Chiêu số giống nhau, phương vị đồng dạng, cũng bởi vì góc độ thoáng khác biệt, nắm bắt thời cơ khác biệt, uy lực lại kém gấp bội! Tận mắt nhìn thấy, cũng để người khó có thể tin.
- Chiêu này... Còn có loại biến hóa này?
Kiếm Tần Sinh ở một bên con mắt trợn tròn, vẻ mặt không thể tin được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận