Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Ta dạy cho ngươi

- Đại Bi Thiên Ma quyền...
Nhìn lấy không gian biến mất, biết di tích này đã thành lịch sử, dù may mắn thoát hiểm, nhưng tất cả mọi người vẫn cảm thấy một hồi nhức nhối. Cách công pháp tuyệt thế chỉ kém một bước... Kết quả, lại bỏ qua như thế.
- Mặc dù chỉ ghi nhớ vài câu, nhưng dù sao cũng là pháp quyết Khâu Ngô cổ thánh lưu lại, cố gắng nghiên cứu, đối với lực chiến đấu tăng thêm, khẳng định cũng sẽ có rất nhiều chỗ tốt...
Viên Hiểu nhìn quanh một vòng:
- Như vậy đi, chúng ta đều nói nội dung mỗi người nhớ kỹ một lần, mọi người nghiên cứu, cũng coi như không có đi một chuyến uổng công!
- Tốt!
Đám người Bích Hồng Âm gật đầu.
Loại pháp quyết cấp bậc này, rất khó lý giải, mỗi một câu, đều thâm ý sâu sắc, dù bọn họ chỉ nhớ mấy hàng, nhưng cẩn thận lĩnh ngộ, hẳn là cũng sẽ có tác dụng...
- Lạc Huyền Thanh, trí nhớ của ngươi tốt nhất ở trong chúng ta, nhớ bốn hàng, không ngại nói ra đi...
- Ừm!
Lạc Huyền Thanh nhẹ gật đầu:
- Ta nhớ bốn hàng là...
Vị thiên tài Lạc gia này, trí nhớ thật không tệ, ngắn ngủi một hai phút, thế mà nhớ chừng hơn một trăm chữ, có thể nói đã gặp qua là không quên được. Nghe thấy cùng chữ bọn hắn nhớ không sai, đám người Viên Hiểu thở phào nhẹ nhõm.
- Ta hình như nhớ năm hàng...
Đang muốn nghiên cứu ý tứ mấy câu nói đó, Vân Liên Hải ở một bên nói.
- Năm hàng?
Con mắt mọi người đều sáng lên, đồng loạt nhìn qua.
- Ân!
Vân Liên Hải vội vàng nói ra hàng thứ năm. Hắn là Tầm Bảo sư, am hiểu nhất là ghi nhớ, tìm kiếm dấu vết để lại, tuy trí nhớ của Lạc Huyền Thanh mạnh, nhưng so với hắn còn kém một chút.
- Xem như năm câu, đối với chúng ta cũng có dẫn dắt rất lớn...
Nghiên cứu một lần, Lạc Huyền Thanh cảm khái lên tiếng, đột nhiên nhớ tới cái gì, nhìn về phía Trương Huyền ở cách đó không xa một mực không lên tiếng:
- Trương sư, ngươi nhớ bao nhiêu?
- Ta?
Vừa rồi một mực thất thần, cảm thấy cái di tích này sụp đổ có chút đáng tiếc, nếu như hòa vào không gian gấp của mình, nhất định có thể để không gian tăng lớn, nghe được hắn hỏi, sửng sốt một chút, lúc này mới hồi phục tinh thần lại:
- A, ta nhớ kỹ toàn bộ!
- Toàn bộ... Nhớ kỹ?
Mọi người ngẩn ngơ.
Bọn họ đều là cường giả Thánh Vực thất trọng, nửa bước bát trọng, tu vi mạnh mẽ, suy nghĩ như thiểm điện... một đám người như vậy, nhiều nhất cũng chỉ nhớ năm câu... Ngươi nhớ toàn bộ?
- Đúng vậy!
Trương Huyền gật đầu.
- Cái kia... Có thể phiền phức nói một lần không?
Lạc Huyền Thanh vội vàng nhìn qua.
- Có thể, như vậy đi, ta viết cho các ngươi xem, như vậy tốt hơn đọc thuộc lòng...
Nhẹ gật đầu, ngón tay vung lên, một đạo chân khí từ ngón tay bắn ra, lơ lửng ở giữa không trung, trước mặt mọi người xuất hiện một màn ánh sáng lớn, sau một khắc, hiện ra một bộ pháp quyết. Chính là Đại Bi Thiên Ma quyền vừa rồi nhìn thấy ở trong không gian!
Hắn dùng thư viện phục chế, ngay cả nửa cái hô hấp cũng không cần, lúc này nguyên dạng dời ra ngoài mà thôi, cực kỳ đơn giản.
- Cái này...
Nhìn thấy công pháp lít nha lít nhít trước mắt, một chữ cũng không ít, tất cả đều nuốt nước bọt, giống như nhìn quái vật. Mấy tức nhớ nhiều chữ như vậy... Thậm chí mỗi một chữ cũng không sai chút nào... Đến cùng làm sao làm được?
- Không đúng, Trương sư, nơi này có mấy chữ không giống ta nhớ lắm...
Đột nhiên, Vân Liên Hải mở lời.
Mọi người đồng loạt nhìn, chỉ thấy hắn chỉ ở trên câu thứ ba, nhìn một chút, quả nhiên có ba chữ khác biệt trước đó mọi người thương thảo.
Mặc dù chữ không nhiều, nhưng thay đổi như vậy, phương pháp tu luyện cùng áo nghĩa của công pháp sẽ hoàn toàn khác biệt. Chẳng lẽ... mặc dù tốc độ đọc thuộc lòng của người này rất nhanh, trên thực tế lại sai lầm?
Thật như vậy mà nói, liền xong. Công pháp không nhớ không sao, kiêng kỵ nhất là nhớ sai, bởi vì một khi phạm sai lầm, rất có thể ở trong quá trình tu luyện, đi đến lối rẽ, cuối cùng một đi không trở lại.
- A, vừa rồi ghi xong, cảm thấy còn có chút thời gian, liền nghiên cứu một lần, phát hiện bộ công pháp này có chút vấn đề, thuận tiện sửa đổi, chỉ là kiến thức có hạn, sửa không nhiều, cực kỳ xấu hổ...
Trương Huyền than thở một tiếng, vẻ mặt đỏ bừng.
Nếu có thể có càng nhiều võ kỹ quyền pháp trên Thánh Vực quan sát, hoàn toàn có thể sửa càng nhiều, sưu tập không đủ, ba mươi mốt chỗ thiếu hụt, chỉ sửa lại ba chỗ, không đến một phần mười, thực sự ít đến thương cảm.
- Sửa, sửa chữa?
Mọi người suýt chút nữa hộc máu.
Chúng ta chỉ nhớ hai ba hàng, bốn năm hàng... Ngươi không chỉ nhớ toàn bộ, còn cảm thấy có thời gian, sửa lại công pháp... vẻ mặt mọi người đỏ lên, cảm thấy buồn bực sắp nổ.
Bày trận nhanh, nhịn; giải độc nhanh, nhịn; giúp người đột phá nhanh; cũng nhịn... Đọc sách nhanh như vậy, còn sửa chữa công pháp... Có chút trang bức quá đáng!
- Nếu không chư vị trước không vội ghi, ta trở lại Thánh Tử điện, cứu một chút quyền pháp, sửa càng hoàn mỹ hơn một chút, lại tiến hành tu luyện...
Trương Huyền nói.
Hai mươi tám chỗ thiếu hụt, quả thực khó mà nuốt xuống, còn không bằng đổi xong, lại cho mọi người, đến lúc đó không cần lại phiền phức.
- Được rồi, chúng ta muốn ghi nguyên thủy nhất...
Viên Hiểu nhịn không được nói.
- Ta cũng vậy, làm phiền Trương sư viết công pháp trước khi sửa chữa!
Loại pháp quyết cường giả này lưu lại, coi như lão tổ của bọn họ còn sống, cũng không dám tùy tiện đi sửa, coi như thiên phú của đối phương cực cao, thủ đoạn nhiều, nhưng đổi xong, bọn họ cũng không dám tu luyện ah!
- Tốt!
Biết mọi người lo lắng thứ gì, Trương Huyền không kiên trì, bàn tay vạch một cái, địa phương vừa rồi sửa đổi khôi phục lại. Thấy hắn sửa chữa xong, mọi người vội vàng lấy ra bút mực, nhanh chóng sao chép. Ngộ nhỡ nhớ lầm liền phiền toái, ghi chép cho an toàn. Sau nửa canh giờ, toàn bộ chép xong.
- Trương sư, vừa rồi cổ thánh nói... Nhận biết ngươi, trước đó các ngươi gặp qua?
Lạc Huyền Thanh kỳ quái nhìn qua.
- Là dưới tình huống một cơ duyên khảo hạch, được phương pháp tu luyện Đại Bi Thiên Ma chưởng...
Trương Huyền thuận miệng, nhưng không nói ra Khâu Ngô cung.
- Ah!
Mọi người giật mình.
- Cái kia... Cổ thánh nói chỉ điểm, sửa chữa công pháp, có ý tứ gì?
Viên Hiểu nói.
- Ta làm sao có thể chỉ điểm cổ thánh... là trước đó từng nhìn qua một quyển sách, bên trong ghi chép thiếu hụt của bộ chưởng pháp này, cho nên thời điểm nhìn thấy ý niệm của cổ thánh, thuận miệng nói ra, kết quả bị hiểu lầm...
Trương Huyền nói.
Chỉ điểm cổ thánh, thực sự quá kinh thế hãi tục, hắn cũng không muốn bốc lên nguy hiểm. Khoe khoang, không phù hợp tính cách của hắn. Còn đối phương có tin hay không, vậy liền không quản được nhiều như vậy.
- Cái này...
Mặc dù cảm thấy hắn nghĩ một đằng nói một nẻo, nhưng nói như vậy, còn có thể tiếp nhận, mọi người không hỏi thêm nữa.
- Trở về đi!
Lần này đi ra, dù Lạc Huyền Thanh không được Động Hư Hồ Lô, nhưng thực lực lại có đột phá, những người khác cũng nhận được Đại Bi Thiên Ma quyền, tất cả đều thấy chuyến đi này không tệ.
Mới vừa ra sơn động, thì thấy Thanh Long thú tiến lên đón.
Hỏi thăm một câu, mới biết đám người Trương Thuần sớm ở một canh giờ trước tỉnh táo lại, trực tiếp rời đi. Lạc Huyền Thanh tràn đầy thất vọng.
Vừa mới tấn cấp, vốn muốn tìm tên kia đánh một hồi, ai biết tiểu tử này quá thông minh, trực tiếp chạy trốn.
Thanh Long thú không thuộc về Thánh thú phi hành, dù cấp bậc rất cao, tốc độ trong cự ly ngắn cũng nhanh, nhưng sức chịu đựng kém xa Thất Thải Thiên Hạc, bởi vậy Trương Huyền thu nó vào không gian gấp, cùng đám người đi ra sơn cốc, ngồi ở trên lưng hạc.
- Đây là trận kỳ của ngươi!
Đi tới trước mặt Bích Hồng Âm, trả đồ vật cho nàng.
Những trận kỳ này, đối phương chỉ cho hắn mượn sử dụng, mà không phải đưa tặng, hiện tại dùng xong, tự nhiên phải trả cho nguyên chủ. Nếu không, chẳng phải thành thổ phỉ sao?
- Ta lý giải trận pháp chỉ bình thường... Thứ này liền để cho ngươi!
Bích Hồng Âm khoát tay áo.
Trong mắt ngoại nhân, nàng không chỉ chức nghiệp Ma Âm mạnh mẽ, trận pháp cũng vô cùng tinh thông, là thiên tài thực sự, nhưng so sánh với gia hỏa này, kém quá nhiều. Căn bản không dám nói mình biết trận pháp, nếu không tâm tình sẽ bị tiêu cực rất lớn.
- Vô công bất thụ lộc, làm như vậy không được...
Trương Huyền liên tục xua tay.
Đây đều là trận kỳ cấp tám, coi như dùng đến trận pháp cấp tám đỉnh phong, cũng hoàn toàn đủ, chế tạo ra một cây cũng cần tiêu tốn không ít đánh đổi, huống chi nhiều như vậy.
Hắn cũng không muốn vô duyên vô cớ nợ ân tình của người. Huống chi đối phương là nữ tử, còn ở trước mặt anh vợ... Nhất định phải có chỗ kiêng kị.
- Nếu như cảm thấy quý giá, đợi thời điểm ta xung kích Thánh Vực bát trọng, chỉ điểm giúp ta, tính như vậy đi, là ta chiếm tiện nghi...
Bích Hồng Âm nói.
Tiện tay đưa tặng vật trân quý như vậy, tự nhiên không phải nhiều tiền, mà là muốn lôi kéo quan hệ, đến lúc đó, xung kích Thánh Vực bát trọng sẽ đơn giản hơn không ít, miễn đi không ít phiền phức.
- Cái này...
Trương Huyền nhíu mày.
Giúp đối phương đột phá, có kinh nghiệm của Lạc Huyền Thanh, không tính quá khó, mấu chốt là... Phải bao lâu? Vượt qua tháng tư sang năm, chỉ sợ không có thời gian. Nghĩ đến nơi này, nhịn không được nói:
- Ngươi đại khái cần bao lâu?
- Bao lâu?
Vẻ mặt Bích Hồng Âm tự tin:
- Ta hiện tại là Thánh Vực thất trọng hậu kỳ đỉnh phong, tùy thời có thể đột phá, chỉ cần tích lũy, trong ba năm khẳng định có thể thành công, đạt tới đỉnh phong từ từ củng cố, nhanh thì mười năm, chậm thì hai mươi năm, tất nhiên có khả năng tích lũy đến đỉnh phong nhất, đạt tới tình trạng có thể xung kích!
- Ba năm... Mười năm? Nói cách khác, nhanh nhất cũng mười ba năm mới có thể xung kích Thánh Vực bát trọng?
Trương Huyền nhìn qua.
- Đúng!
Bích Hồng Âm gật đầu:
- Loại tốc độ này của ta, xem như tương đối nhanh, đạt tới Xuất Khiếu cảnh trở lên, tu luyện càng ngày càng khó, mỗi một lần tiến bộ, đều cần tiêu tốn công phu cùng đánh đổi cực lớn!
Trương Huyền gật đầu.
Hắn cũng cảm thấy, từ khi tu luyện tới Xuất Khiếu cảnh, Linh Thạch linh khí hao tổn càng lớn, thời gian cũng từ một canh giờ, biến thành hai cái, khó khăn lớn để người tê cả da đầu... Nếu không mỗi lần tiến bộ, cũng không trở thành rầu rĩ như vậy.
- Ý tứ của Trương sư, là ta tu luyện quá nhanh, hay quá chậm?
Thấy biểu lộ của thanh niên không dễ nhìn, Bích Hồng Âm hỏi.
- Cái này...
Trương Huyền chần chờ một chút:
- Mười ba năm quá lâu, ta sợ đợi không được thời gian dài như vậy... Như vậy đi, hiện tại ngươi đột phá đến Thánh Vực thất trọng đỉnh phong, sau đó củng cố một chút, đến Thánh Tử điện ta lại giúp ngươi xung kích bát trọng!
- Hiện tại đột phá?
Da mặt của Bích Hồng Âm co lại, nói:
- Trương sư nói giỡn, nếu có thể đột phá, khẳng định sớm đã đột phá, không đến mức một mực khốn tại nguyên chỗ...
- Không nói đùa, đột phá Thánh Vực thất trọng đỉnh phong mà thôi, không phải đại sự gì.
Trương Huyền cười cười:
- Như vậy đi... Ta dạy cho ngươi, hai mươi phút, được rồi, trong vòng năm phút, tranh thủ đột phá đi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận