Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Ngư ông đắc lợi

Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
Dựa theo kế hoạch lúc trước, Huyền Bối Quy vừa tiến vào địa phương mai phục, lập tức dẫn động trận pháp, đến lúc đó mượn lực lượng phù du cùng đám người Khôi Hiểu tông chủ đánh giết, thậm chí bắt sống cũng sẽ không quá khó!
Giờ phút này toát ra Bạch Huyền Sinh tông chủ, xuất hiện biến số, có điều ảnh hưởng không lớn!
Ngược lại có thể để cho bọn họ đợi tại nguyên chỗ, chờ ngư ông đắc lợi.
Thời điểm nói chuyện, Huyền Bối Quy thôn phệ Ngân Toản Tinh Thạch, hấp thu lực lượng khoáng thạch không giảm, phù du kìm nén không được, nhao nhao lao qua, toàn bộ mặt nước đều không ngừng lay động, tựa như sắp nổ tung.
Không chỉ nó bị phù du công kích, Bạch Huyền Sinh tông chủ cũng bị phù du vây vào giữa, thả ra chân khí hình thành vòng bảo hộ, nhìn quanh một vòng.
- Phía dưới ẩn núp bằng hữu, cùng đi ra đi, Huyền Bối Quy này hình thể to lớn, chúng ta liên thủ đánh giết, chỗ tốt có thể chia đều!
Âm thanh ở trong nước khuấy động, rõ ràng truyền đến trong tai đám người Trương Huyền.
- Hắn phát hiện chúng ta?
Phong Thiêm trưởng lão sững sờ.
- Chưa hẳn, có điều Huyền Bối Quy có thể nhìn ra Ngân Toản Tinh Thạch xuất hiện không đúng, hắn là cường giả Ngụy Thần cảnh, khẳng định cũng phát hiện, biết có người giống như hắn, muốn mai phục, cho nên kêu đi ra, lừa gạt chúng ta ra tay... Trước không cần phải để ý đến hắn!
Trương Huyền lắc đầu.
Ngân Toản Tinh Thạch vô cùng trân quý, nếu nơi này có, sớm đã bị người đào hết, làm sao có khả năng đợi đại gia hỏa này thu.
Cho nên Bạch Huyền Sinh hơi tưởng tượng, liền có thể đoán ra, khẳng định có người giống như hắn, chuẩn bị giết chết Tiên thú này.
Chỉ là không biết đối phương là ai, lại là thế lực nào mà thôi.
Đánh!
Nghe được tiếng la, thấy trận pháp không có khởi động, không cách nào mượn lực lượng, Huyền Bối Quy biết, một khi người sau thật tới liên thủ, ngày hôm nay nhất định chết ở chỗ này, lại không chần chừ, gầm lên giận dữ, thẳng tắp vọt tới Bạch Huyền Sinh.
Lần này tốc độ càng nhanh, giống như thuấn di, thời gian nháy mắt xuất hiện ở trước người đối phương, thân thể khổng lồ phối hợp thêm mai rùa, cho người ta một loại cảm giác tinh cầu rơi xuống.
Một khi bị đụng vào, Tiên Quân đỉnh phong cũng có thể biến thành bánh thịt, chết không thể chết lại.
- Đến hay lắm!
Bạch Huyền Sinh dường như đã sớm biết nó có chiêu này, cười nhạt một tiếng, trong nháy mắt xuất hiện một lá chắn. to lớn
Lá chắn thấy nước liền dài, đường kính đi đến vài trăm mét, cùng rùa biển va chạm, phát ra âm thanh tựa như chuông lớn, phù du bốn phía trong nháy mắt bị chấn thành bột phấn, không biết chết bao nhiêu.
Khôi Hiểu tông chủ xiết chặt nắm đấm:
- Cái lá chắn này là... vũ khí Ngụy Thần cảnh?
Hắn cùng Bạch Huyền Sinh nhận thức nhiều năm, đã sớm hết sức quen thuộc, tu vi cùng hắn không kém nhiều, hai người chiến đấu, tỉ lệ năm năm, chẳng phân biệt được sàn sàn nhau.
Lúc nào toát ra một binh khí Ngụy Thần cảnh?
Có đồ vật cấp bậc này, giao thủ lần nữa, bản thân khẳng định chống không lại!
Khó trách dám đơn thương độc mã đến bắt Huyền Bối Quy, có thứ này, lại phối hợp tu vi bản thân, mạnh mẽ đáng sợ!
- Khóa!
Chặn lại đối phương ngạnh xông, Bạch Huyền Sinh lần nữa cười một tiếng, tấm chắn trong tay bỗng nhiên xoay tròn.
Phần phật!
Nó biến thành lưới đánh cá, từng đạo xích sắt bao phủ Huyền Bối Quy, một mực khóa ở trong đó.
Vũ khí Ngụy Thần cảnh này, vậy mà không phải hình dáng cố định, mà là có thể thay đổi!
- Nguy rồi...
Phong Thiêm trưởng lão sốt ruột.
Chuẩn bị tiếp cận một tháng, vốn định nhất kích tất sát đại gia hỏa kia, nằm mơ cũng không nghĩ đến, lại bị người khác cướp đi.
- Không cần phải gấp, nếu Huyền Bối Quy nhẹ nhàng bị bắt như vậy mà nói, khẳng định đã sớm chết...
Thấy bộ dáng của hắn, Trương Huyền cười an ủi.
Huyền Bối Quy dễ dàng bị bắt như vậy mà nói, căn bản không trốn được tới nơi này.
Lời còn chưa dứt, Huyền Bối Quy há miệng ra, Ngân Toản Tinh Thạch vừa bị nuốt đến trong bụng lần nữa hiện lên ở phía trước.
Trở nên càng thêm chói lóa mắt.
Ầm ầm!
Mặt đất lay động trở nên càng thêm kịch liệt, trên mặt biển sôi trào lên sóng lớn hơn trăm mét.
Tên này không chỉ có thể nuốt tinh thạch, lại còn có biện pháp để nó càng thêm sáng chói, hấp thu càng nhiều lực lượng khoáng thạch.
Hô hô hô!
Kèm theo mặt đất lay động, Ngân Diệp Phù Du trên mặt biển trở nên càng thêm điên cuồng, đồng loạt lao đến, thời gian nháy mắt bao phủ Huyền Bối Quy cùng tinh thạch.
- Nguy rồi...
Nhìn thấy những phù du này như thủy triều vọt tới, Bạch Huyền Sinh biến sắc:
- Cút ngay!
Bàn tay đánh ra, đồng thời tay còn lại trảo một cái, muốn thu xích sắt trói Huyền Bối Quy về, lại phát hiện người sau bị phù du ngăn cách, giống như thoát khỏi cảm nhận.
Rầm!
Vũ khí Ngụy Thần cảnh mất đi hiệu quả, từ trên người Huyền Bối Quy rơi xuống, chìm xuống đáy biển.
- Lưu trưởng lão, đây là có chuyện gì...
Lần này không chỉ Phong Thiêm trưởng lão không hiểu, Khôi Hiểu tông chủ cũng sửng sốt.
Vũ khí Ngụy Thần cảnh, đã có ý thức thuộc về mình, mạnh mẽ vô song, làm sao có thể bị những phù du này dính lại, liền mất đi hiệu quả, không cách nào khốn người?
Thậm chí ngay cả năng lực phi hành cũng không có?
- Vũ khí lợi hại hơn nữa, cũng là do kim loại luyện chế thành, xích sắt trong tay hắn cũng thế! Ngân Diệp Phù Du, thoạt nhìn là sinh vật, thật ra thì kim thuộc tính trong cơ thể vô cùng cao, bằng không thì cũng sẽ không thả ra quang mang ngân sắc, như là cái gương!
Trương Huyền cười cười, giải thích nói:
- Thứ này vô cùng nhỏ bé, lại có thể tỏa ra một loại từ trường đặc thù dùng để liên hệ, cho nên mới có thể hình thành một trận hình trật tự. Nhưng phàm là vũ khí, một khi tới gần, khải linh trong đó sẽ lập tức bị loại từ trường này cắt đứt liên hệ, uy lực cường đại tới đâu cũng bị cầm cố lại! Huyền Bối Quy hẳn là đã sớm biết điểm ấy, mới cố ý thu hút tên này đến đây, định một hòn đá ném hai chim!
Hai người đồng thời chấn động.
Vốn cho rằng chỉ là phù du phổ thông, không nghĩ tới vũ khí Ngụy Thần cảnh bị vây lại, cũng sẽ mất đi hiệu quả.
Nhóm người mình xông lên, có thể đồng dạng bị ngăn chặn huyệt đạo hay không, từ đó mất đi sức chiến đấu hay không?
- Khó trách nói sinh mệnh ở trong đại dương, người không quen thuộc, tuyệt đối không nên chạm phải, thì ra là thế...
Khuôn mặt Khôi Hiểu tông chủ trắng bệch, nhịn không được lắc đầu.
Mức độ nguy hiểm của Trục Tinh Hải không thua gì Hãm Không thành, lưu lại không biết bao nhiêu tin đồn, chỉ là hắn cảm thấy tu vi đạt đến Ngụy Thần cảnh, đã không có gì có thể sợ hãi, hiện tại xem ra tu vi mạnh hơn cũng phải cẩn thận.
Hơi không cẩn thận, liền có thể ngã xuống!
Huyền Bối Quy là Tiên thú sinh trưởng ở địa phương, tự nhiên đã sớm biết những vật này, lúc này mới cố ý dẫn Bạch Huyền Sinh tông chủ tới, dụ hắn thi triển ra vũ khí, lại một lần đánh bại!
- Đúng rồi, Phong Thiêm trưởng lão, làm phiền ngươi phá vỡ trận pháp không gian ẩn núp...
Âm thanh của Trương Huyền tiếp tục vang lên.
Phong Thiêm trưởng lão sững sờ, vừa định gật đầu đáp ứng, chỉ thấy thanh niên đối diện lắc đầu:
- Không còn kịp rồi, ta tự mình tới đi...
Nói xong, tiến về phía trước một bước.
Vù!
Trên trận pháp không gian lập tức xuất hiện một vòng xoáy khổng lồ, giống như lúc vừa rồi bọn họ đi vào.
Lông mày nhảy dựng, Phong Thiêm trưởng lão há miệng, không cách nào khép lại.
Trận pháp này, hắn hao tốn không biết bao nhiêu tâm huyết sắp đặt ra, tay hắn cầm tín vật trong nháy mắt mở ra cũng không làm được, đối phương cái gì cũng không có, dậm chân liền ngừng vận chuyển...
Chẳng lẽ... Cũng bị phá giải?
Khiếp sợ còn không có kết thúc, thanh niên trước mắt trảo một cái.
Hô!
Vũ khí Ngụy Thần cảnh biến mất không thấy gì nữa.
- Khải!
Lấy đi xích sắt, bàn chân Lưu trưởng lão đạp một cái, trận pháp không gian lần nữa vận chuyển, ba người biến mất.
- Vũ khí Ngụy Thần cảnh... Cướp đi?
Phong Thiêm trưởng lão cùng Khôi Hiểu tông chủ nhìn nhau, nháy con mắt.
Vũ khí Ngụy Thần cảnh bị lấy đi như thế, sẽ triệt để đắc tội chết Huyền Kính môn a!
Hơn nữa mấu chốt nhất là, loại vũ khí cấp bậc này, trữ vật giới chỉ thật sự có thể thu lại sao?
Coi như có thể thu vào, chỉ cần đối phương không nguyện ý, cũng có thể lập tức phá vỡ trốn ra!
Không chỉ bọn họ khó tin, phía trên Bạch Huyền Sinh tông chủ cũng triệt để điên rồi.
Binh khí của hắn thoát ly khống chế, cũng đã để cho người ta phát điên, làm sao cũng không dám nghĩ, người phía dưới trực tiếp lấy đi, không có một chút chần chừ!
Kiện binh khí này, là Huyền Kính môn hắn hao tốn vô số đại giới, thậm chí không tiếc làm trái rất nhiều thề ước mới được, bỗng chốc bị lấy đi... Suýt chút nữa không có tại chỗ điên mất.
- Các ngươi đến cùng là ai, trả lại cho ta...
Gào lên một tiếng, muốn vọt tới đáy biển.
Trận pháp không gian của đối phương, lúc mở lúc đóng, chỉ có trong nháy mắt, cho dù là tu vi của hắn cũng chỉ thấy được một cái bàn tay khổng lồ, nhưng không nhìn rõ ràng bên trong đến cùng ẩn giấu người nào.
Bất quá bất kể là ai, dám cướp binh khí của hắn, nhất định phải chết!
Hắn bên này muốn xông lại, Huyền Bối Quy sao có thể để hắn toại nguyện, thật vất vả thiết kế, hủy diệt vũ khí Ngụy Thần cảnh, lại không do dự, bỗng nhiên vọt tới.
Lần này còn chưa tới trước mặt, đầu lâu liền chui vào mai rùa.
Răng rắc!
Mai rùa dày nặng cùng Bạch Huyền Sinh tông chủ đụng vào nhau, chỉ thoáng cái, vẻ mặt người sau trắng bệch, xương sườn vỡ vụn tận mấy cái, phun ra máu tươi.
Cho dù đều là Ngụy Thần cảnh, tu vi của hắn thậm chí còn cao một chút, nhưng đụng cứng như vậy, vẫn không chống lại được!
Bành bành bành!
Một chiêu đắc thủ, Huyền Bối Quy liên tục va chạm đến, Bạch Huyền Sinh tông chủ không ngừng lui về phía sau, tiên lực khuấy động, liều mạng chặn lại.
Thật vất vả chặn lại công kích liên tiếp, thời điểm cảm giác thả lỏng, trước mắt đột nhiên hoa một cái, một tinh thạch lóng lánh ánh sáng xuất hiện, đâm đến con mắt có chút hoa.
- Nguy rồi...
Hồn phách suýt chút nữa bay ra ngoài, Bạch Huyền Sinh tông chủ vội vàng lui về phía sau, chẳng qua đã chậm, phù du bốn phía đã vây quanh.
Trong nháy mắt cảm thấy tiên lực hộ thể bị thôn phệ sạch sẽ, huyệt đạo toàn thân bị vô số côn trùng màu bạc chất đầy.
- Lực lượng của ta...
Huyệt đạo bị phong ấn, thật giống như động cơ không cách nào hấp thu khí oxy, sức ngựa mạnh hơn cũng mất tác dụng, thân thể không khỏi chao đảo, từ không trung rơi xuống dưới.
Bành!
Nhưng vào lúc này, Huyền Bối Quy lần nữa đánh tới.
Hai tay Bạch Huyền Sinh vội vàng nghênh đón.
Răng rắc! Răng rắc!
Hai tay bị chấn nát, vẻ mặt trắng bệch, đường đường cường giả Ngụy Thần cảnh, một đầu cắm vào đáy biển, đập ra một cái hố to, tóe lên vô số bùn nhão.
Bạn cần đăng nhập để bình luận