Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Thủy Diệp Vương

Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
Dịch: Tiêu Dao
-----------------
Đến bây giờ, hắn đã khẳng định, đối phương tất nhiên nhận ra thân phận của mình.
Chỉ là... Hắn ngụy trang một chút dấu vết cũng không có lưu lại, đến cùng làm sao thấy được?
Chẳng lẽ gia hỏa này, thực lực so với hắn còn muốn đáng sợ?
- Uống rượu mà thôi, ngươi suy nghĩ nhiều...
Cười nhạt một tiếng, vừa rồi thất thố bị hắn che giấu, Dị Linh tộc nhẹ nhàng cười cười, thò tay tiếp nhận hồ lô rượu, ánh mắt nheo lại, nhìn sang.
Đối phương nhận ra thân phận, lại để cho mình uống rượu, nếu như nói không có vấn đề, đánh chết cũng không tin.
Ánh mắt tập trung, tinh thần lan tràn, rất nhanh nhìn tửu thủy một lần, nhịn không được nhíu mày.
Căn cứ hắn xem xét, trong hồ lô hoàn toàn chính xác chỉ là tửu thủy bình thường, cái gì cũng không có, nhiều nhất linh khí tương đối nồng đậm mà thôi.
- Rượu này ta có chút uống không quen, uống của ta đi...
Dừng lại một chút, vẫn không quá yên tâm, trả hồ lô rượu về, lấy ra một cái bình ngọc.
Đây là hắn tùy thân mang theo, khẳng định không có vấn đề.
Giơ bình ngọc lên, đang định mở ra nắp bình, uống một ngụm, chỉ thấy Tôn Cường khẽ vươn tay cầm cái chai tới:
- Uống không quen của ta, tới, để cho ta nhìn ngươi đây là cái gì?
Nói xong vẹt ra nắp bình.
Mùi rượu nồng đậm phun ra, mùi thơm xông vào mũi, hoàn toàn chính xác so với vừa rồi tốt hơn rất nhiều.
- Đúng là hảo tửu, khó trách chướng mắt của ta, trả lại ngươi...
Nhìn thoáng qua, cũng không có động tác khác, một lần nữa trả trở về.
- Ân!
Thấy hắn chỉ cầm bình ngọc thoáng một phát, không làm bất luận động tác gì, Dị Linh tộc nhẹ nhàng thở ra, tiếp nhận bình ngọc, uống một ngụm.
- Hiện tại có thể cùng ta chung một chỗ, đi tìm quán rượu, không say không về rồi chứ?
Cười nhạt một tiếng.
- Đương nhiên!
Trương Huyền gật đầu.
- Đại nhân...
Hai hộ vệ thấy đại nhân mình hộ tống, cùng với người khác uống rượu, tất cả đều hai mặt nhìn nhau... Không phải tới tham gia đấu giá hội sao? Như thế nào còn chưa bắt đầu, ngược lại muốn đi uống rượu?
- Các ngươi đi vào trước, một lát nữa ta sẽ trở lại...
Vẻ mặt Dị Linh tộc tự tin khoát tay áo.
- Vâng!
Thấy hắn làm ra quyết định, hộ vệ chần chừ một chút, vẫn gật đầu.
Chủ nhân cũng nghe vị trước mắt này, mệnh lệnh của đối phương tự nhiên không dám vi phạm.
- Đi thôi!
Thấy hắn bàn giao xong, Trương Huyền đi ra ngoài, rất nhanh ra Mặc Vân Hiên.
Dọc theo đường cái đi một lát, đi vào một đường tắt yên lặng.
- Ngươi đến cùng là người nào?
Thân thể nhoáng một cái, ngăn ở phía trước, Dị Linh tộc rút cuộc kìm nén không được, ánh mắt âm hàn.
- Ta? Chính là người bình thường mà thôi, ngược lại là ngươi... Thân là Dị Linh tộc, lại ngang nhiên ngụy trang thành nhân loại, chạy đến nơi đây, lá gan thật là lớn!
Khóe miệng giơ lên, Trương Huyền nhấc mí mắt:
- Có phải là Thủy Diệp Vương không?
- Ngươi... Rút cuộc là người nào?
Ánh mắt nheo lại, Dị Linh tộc ở đối diện bàn tay trảo một cái, một cỗ chân khí lập tức phong tỏa chung quanh, làm cho cả đường đi tựa hồ biến thành Địa Ngục.
Bị nhận ra thân phận, hắn quyết định xuất thủ.
- Ta là người nào?
Trương Huyền lắc đầu:
- Thân phận của ta, ngươi bây giờ còn không có tư cách biết rõ!
- Không nói? Vậy chớ đi rồi!
Dị Linh tộc Thủy Diệp Vương gào thét một tiếng, mãnh liệt cầm tới.
Rầm ào ào!
Chân khí cuồng bạo như sóng nước xoáy lên, toàn bộ đường đi ở dưới lực lượng cường đại áp bách, tựa hồ tùy thời sẽ sụp xuống.
Vừa ra tay, liền hiện ra thực lực của hắn, căn bản không phải Thánh Vực nhất trọng, cũng không phải nhị trọng, mà là... Tứ trọng!
Nguyên Thần Cảnh!
- Muốn giết ta?
Đối mặt công kích của đối phương, Trương Huyền cũng chẳng suy nghĩ gì nữa, cũng không trốn tránh, ngược lại nở nụ cười:
- Ngại ngùng, ta có đi hay không còn chưa tới phiên ngươi khống chế... Ngược lại là ngươi, trước nằm xuống đi!
Nói xong, giống như Mặc Vân Hiên lúc trước, búng tay.
Lạch cạch!
Lời nói kết thúc, mới vừa rồi Thủy Diệp Vương còn khí thế hung hăng, thân thể đột nhiên cứng đờ, rớt xuống, lực lượng toàn thân như thủy triều tan mất, co rúc ở dưới đất, thổ huyết từng ngụm từng ngụm.
- Ngươi... Ngươi hạ độc ta?
Đồng tử co rút lại, nhìn về phía gia hỏa cách đó không xa, Thủy Diệp Vương tràn đầy không thể tin được.
Nghìn cẩn thận, vạn cẩn thận, đối phương hạ độc lúc nào, lại một chút cũng không biết.
- Không sai! Vương giả lợi hại như ngươi, khôn hạ độc, làm sao chế ngự?
Trương Huyền cười nhẹ.
Minh Lý Chi Nhãn đơn thuần, chỉ có thể nhìn ra hắn là Dị Linh tộc, chân chính xác nhận thân phận, còn là dựa vào Thiên Đạo Thư Viện.
Cố ý đi ôm, dẫn tới đối phương vận chuyển chân khí, chẳng khác nào thi triển Võ Kỹ, lập tức nhận được tin tức kỹ càng cùng thiếu sót.
Gia hỏa ngụy trang cùng nhân loại giống như đúc này, lại có thể giống như Kim Diệp Vương, Thanh Diệp Vương, cũng là một Vương giả Dị Linh Tộc... Thủy Diệp Vương!
Thánh Vực tứ trọng!
Vương giả thực lực như thế, ngụy trang thành nhân loại, xuất hiện ở nơi đây, nếu không ngăn cản, tất nhiên gây nên náo động thật lớn.
Diệt sạch Tĩnh Viễn Thành cũng có khả năng a!
Mấu chốt nhất là, coi như thực lực của hắn bây giờ tăng nhiều, tới đối chiến cũng lành ít dữ nhiều, mượn nhờ Khôi Lỗi, có thể chém giết, cũng nhất định gây ra động tĩnh thật lớn, vì lý do an toàn, lúc này mới dụ dỗ đối phương uống “rượu” .
Trong rượu ẩn tàng Thiên Đạo chân khí, tiến nhập thân thể hoàn toàn có thể ở một ý niệm biến thành kịch độc.
Tuy gia hỏa này thông minh, không uống rượu của hắn, nhưng nằm mơ cũng không nghĩ đến, bình ngọc cùng bàn tay của hắn tiếp xúc, chẳng khác nào trúng chiêu.
Thiên Đạo chân khí tinh thuần đến cực điểm, bản thân thừa dịp bắt được bình rượu, quán thâu vài đạo, thần không biết quỷ không hay, coi như là dùng thần thức nhìn quét, đều không thể phát hiện.
Chủ yếu nhất là... Không nghĩ tới!
Độc Sư hạ độc càng lợi hại, cũng cần độc phấn, các loại cổ trùng… làm môi giới, chân khí ẩn chứa kịch độc... Đây là tuyệt không dám nghĩ.
- Ngươi... Cùng chết đi!
Thấy đối phương thừa nhận thản nhiên như thế, sắc mặt của Thủy Diệp Vương đỏ lên, gào thét một tiếng, bàn tay vỗ mặt đất, lăng không dựng lên, bắt qua Trương Huyền.
Thấy hắn còn muốn công kích, Trương Huyền cũng không nói nhảm:
- Xuống!
Ầm ầm!
Ngón tay chỉ về phía trước, Thủy Diệp Vương kêu thảm một tiếng, lần nữa từ không trung rơi xuống, trùng trùng điệp điệp ngã trên mặt đất, trên đầu ứa ra mồ hôi lạnh.
Thiên Đạo chân khí xâm nhập rất nhiều huyệt khiếu toàn thân, chỉ cần một ý niệm, thì có thể làm cho hắn trực tiếp toi mạng, độc tính to lớn, kịch độc cấp bảy cũng khó bằng được, coi như hắn thực lực mạnh mẽ, cũng không chịu nổi.
- Đây là độc gì?
Cũng ý thức được không phải bình thường, hàm răng của Thủy Diệp Vương cắn khanh khách, không thể tin được.
Vì nhiệm vụ lần này, hắn chuyên môn làm chuẩn bị, phục dụng rất nhiều đan dược giải độc, theo lý, độc dược thông thường đối với hắn không có bất cứ tác dụng gì.
Đối phương hạ độc lúc nào, không thấy được thì thôi, cụ thể là độc gì, cũng nhìn không ra, cái này có chút đáng sợ.
Chẳng lẽ, nhiệm vụ còn chưa bắt đầu, liền gặp một Độc Sư thất tinh?
Độc Điện ở Hồng Viễn Đế Quốc, Độc Sư lợi hại nhất, cũng không phải mới chỉ có lục tinh sao?
Không có trả lời câu hỏi của hắn, Trương Huyền đi tới trước mặt, ngón tay liên tục điểm, trong nháy mắt phong bế tu vi của đối phương.
Biết nhược điểm của đối phương, cộng thêm Thiên Đạo chân khí đã tiến nhập trong cơ thể, chế ngự cũng không phải quá khó khăn.
Phong ấn tu vi, năm ngón tay mở ra, đưa tay về phía trước, trong miệng Thủy Diệp Vương bay ra một viên dược hoàn không lớn, bên ngoài dùng giấy dầu bao bọc, thời điểm bình thường đặt ở trong miệng sẽ không có sự tình.
- Ngươi...
Chứng kiến đồ vật trong miệng mình bay ra, Thủy Diệp Vương biến sắc.
Không phải cái khác, đúng là dược vật vì phòng ngừa để lộ bí mật, dùng để tự sát.
Thứ này che giấu vô cùng tốt, trừ Vương giả Dị Linh Tộc chấp hành nhiệm vụ biết ra, cơ bản không người có thể biết, đối phương rút cuộc là người nào?
Không chỉ biết rõ tên của hắn, ngay cả loại cơ mật này cũng nhìn thấy tận mắt!
- Tốt rồi, như vậy có lẽ có thể hỏi ra vài thứ!
Hủy diệt kịch độc, Trương Huyền cười mỉm nhìn về phía Thủy Diệp Vương.
Kim Diệp Vương, Thanh Diệp Vương, sau khi bị hắn chế ngự, cũng bởi vì loại kịch độc này mà chết, hắn đã có chuẩn bị, tự nhiên sẽ không lại giẫm lên vết xe đổ.
- Nói đi, từ đâu tới đây, tới Tĩnh Viễn Thành muốn làm gì...
Hết thảy chuẩn bị sẵn sàng, Trương Huyền hỏi.
- Muốn ta nói, nằm mơ!
Thủy Diệp Vương nghiến răng.
- Không nói? Đơn giản...
Nhấc mí mắt, ngón tay của Trương Huyền điểm ra, mấy đạo chân khí dọc theo huyệt đạo của đối phương, tiến vào trong cơ thể.
Xì xì xì xì...!
Chân khí vừa tiến vào trong cơ thể, Thủy Diệp Vương lập tức cảm giác như bị ngàn vạn độc trùng cắn xé, đau đớn thấu xương.
Nếu như chỉ là nhục thân, còn có thể tiếp nhận được, nhưng ngay cả Linh Hồn cũng có được uy áp mãnh liệt, tựa hồ tùy thời sẽ tan vỡ.
- Để cho ta khuất phục Nhân loại các ngươi, không có khả năng...
Cố nén đau đớn, hàm răng Thủy Diệp Vương cắn khanh khách rung động, đột nhiên bạo rống một tiếng, cả người như khí cầu bành trướng lên.
- Hả?
Chứng kiến bộ dáng của hắn, Trương Huyền biến sắc, vội vàng đi về phía trước, chân khí hùng hậu tuôn ra, đang định ngăn chặn lực lượng của đối phương, liền chứng kiến nhục thân của đối phương, mắt thường có thể thấy được khô quắt, ngay sau đó một hồn phách giống Thủy Diệp Vương như đúc, từ mi tâm đối phương bay ra.
- Vu Hồn?
Cảm nhận được khí tức của đối phương cường đại, Trương Huyền sững sờ, đồng tử co rụt lại:
- Không đúng, không phải Vu Hồn, mà là... Nguyên Thần!
Thánh Vực tứ trọng Nguyên Thần Cảnh, Thai Anh trong cơ thể ngưng tụ thành Nguyên Thần, có thể giống như Vu Hồn, rời đi nhục thân, độc lập tồn tại, một đêm vạn dặm, thậm chí còn có thể một ý niệm lấy thủ cấp người.
Nhục thân cùng tu vi của gia hỏa này bị bản thân dùng Thiên Đạo chân khí ngăn chặn, dưới tình thế cấp bách, lại có thể bỏ qua thân thể cùng tu vi, Nguyên Thần trực tiếp vọt ra.
Bất quá, còn không có đạt tới Thánh Vực ngũ trọng, Nguyên Thần cưỡng ép xuất hiện, rất khó còn sống không nói, còn sẽ để cho thân thể triệt để tử vong, không còn đường lui.
- Ta cùng với ngươi đồng quy vu tận...
Nguyên Thần rời đi nhục thân, Thủy Diệp Vương điên cuồng gào rú, lộ ra vẻ dữ tợn, lao đến Trương Huyền.
Tình huống hiện tại hẳn phải chết không thể nghi ngờ, đã như vậy, muốn gia hỏa này, lôi kéo chung một chỗ xuống địa ngục!
Đối phương bất quá là Tòng Thánh, Linh Hồn bạc nhược yếu kém, chỉ cần Nguyên Thần nhảy vào trong cơ thể đối phương, có thể đơn giản xé rách!
Vù vù!
Còn không có kịp phản ứng, Nguyên Thần điên cuồng liền tiến vào mi tâm, thân thể Trương Huyền cứng đờ.
Thủy Diệp Vương điên cuồng, tiến nhập trong cơ thể, đang định thôn phệ hồn phách của đối phương, đột nhiên thấy được một Vu Hồn tựa như núi lớn.
- Ta muốn nuốt ngươi... Bà mẹ nó, đây là cái gì?
Đồng tử co rụt lại, toàn thân cứng ngắc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận