Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Vu Hồn bí mật (1)

Bất kể nói thế nào, nàng cũng là thiên chi kiêu tử, toàn bộ đại lục tên tuổi lẫy lừng, mấu chốt nhất là... hết sức xinh đẹp, ngàn dặm mới tìm được một... Phương Vân trưởng lão nói như vậy, ngươi một mặt ghét bỏ... Có ý tứ gì?
- Ý tứ mặt chữ là ngươi quá xấu, ta không thích!
Trương Huyền lắc đầu, không thèm để ý nữ hài sắp bùng nổ, lần nữa nhìn về phía Phương Vân trưởng lão:
- Ta đã có người ưa thích, thông gia liền thôi, không thể ở rể Tưởng gia. Nếu như vậy, các ngươi vẫn nguyện ý để cho ta làm tộc trưởng, ta sẽ không cự tuyệt, cũng sẽ nghĩ biện pháp dẫn dắt Tưởng gia càng đi càng tốt, mà không phải đi lên con đường tà đạo!
Dị Linh tộc đã xuất hiện, đại chiến sắp bắt đầu, đã lôi kéo được Trương gia, Lạc gia, nếu như Tưởng gia cũng có thể nghe theo chỉ huy tự nhiên càng tốt.
Vừa vặn cũng có thể điều tra, thanh niên trắng nõn kia rốt cuộc là chuyện gì xảy ra.
Dù sao Thiên Cơ sư phản bội, Tưởng gia phản bội, Danh Sư đường cũng có người phản bội... Hắn cảm thấy sự tình khẳng định không có đơn giản như vậy.
Có lẽ có khả năng giống như Lạc Thất Thất trước đó, cũng là một hiểu lầm.
Nghe hắn không nguyện ý gia nhập Tưởng gia, tất cả trưởng lão đều trầm mặc xuống. Để người ngoài làm tộc trưởng gia tộc của mình... Đây là sự tình chưa bao giờ có.
- Khẳng định không được, chúng ta là gia tộc, không phải tông môn, không có huyết mạch, làm sao phục chúng?
- Hắn luyện hóa gia chủ lệnh, càng nắm giữ đại trận của gia tộc, xem xong tất cả thư tịch trong tộc, nếu như không ở lại gia tộc, Tưởng gia còn có bí mật gì đáng nói?
- Lĩnh ngộ linh hồn chân giải, liền cùng Tưởng gia có quan hệ không thể dứt bỏ, hiện tại hắn không đồng ý thông gia, chỉ cần ở lại lâu, khẳng định sẽ đồng ý, không có gì... tuy Phỉ Phỉ xấu một chút, tính tình kém một chút, chỉ cần từ từ bồi dưỡng, lâu ngày cũng có thể sinh tình...
- Người Chư Tử bách gia tới đại lục, căn cứ tin tức vừa mới truyền đến, Địa quật bạo động, Danh Sư đường cùng Chiến Sư đường dường như sắp trấn thủ không được... Một khi phát sinh náo động, Tưởng gia là một trong tam đại gia tộc, nhất định đứng mũi chịu sào! Trong tộc quả thực cần một vị cường giả lĩnh ngộ linh hồn chân giải tọa trấn!
- Huống chi hắn lý giải tu luyện sâu như vậy, tùy tiện chỉ điểm, liền có thể để chúng ta được ích lợi không nhỏ...
...
Tất cả trưởng lão nghị luận ầm ĩ.
Có đồng ý, có phản đối.
- Đã không phải người Tưởng gia, không biết ngài rốt cuộc là ai?
Thương nghị hồi lâu, không có bất kỳ đầu mối gì, Tưởng Phương Vân nhìn qua.
Những người khác cũng dừng thảo luận, tràn đầy tò mò. Ngay cả Tưởng Phỉ Phỉ cũng không tiếp tục rầu rĩ sự tình người khác nói nàng xấu.
- Thực không dám giấu giếm, tại hạ...
Biết giấu diếm cũng không có ý nghĩa gì, ngụy trang trên mặt Trương Huyền nháy mắt biến mất không thấy gì nữa, thanh âm cũng đổi trở về bản thân:
- Trương Huyền!
- Trương Huyền? Tiểu thiên tài Trương gia?
- Trương gia tộc trưởng?
Hai mặt nhìn nhau, tất cả mọi người cảm giác đầu sắp muốn nổ.
Trương gia gia chủ chạy đến Tưởng gia bọn họ, không chỉ nhìn xong tất cả thư tịch, còn lĩnh ngộ linh hồn chân giải... Luyện hóa gia chủ lệnh...
Vốn bọn họ cho rằng, coi như vị này không phải tộc nhân, cũng khẳng định là lão nhân ở trong tộc, nếu không không có khả năng biết Tưởng gia nhiều như vậy, nằm mộng cũng nghĩ không ra, là người trẻ tuổi chỉ có hai mươi tuổi.
Mấu chốt nhất là... Hầu như chưa tới Tưởng gia! Vừa đến, liền lĩnh ngộ chân giải...
- Ngươi, ngươi...
Sắc mặt Tưởng Phỉ Phỉ trắng bệch, con mắt sắp trừng ra.
Ngay trước mặt của người ta nói, hắn chỉ biết trang bức... Có tính đắc tội người hay không?
Bất quá dường như hắn càng quá mức, nói ta xấu!
Vốn còn nghĩ tìm cơ hội đánh một trận tơi bời, hiện tại xem ra, sẽ không có cơ hội... Cái tên này quá mạnh... Danh Sư đường, mười mấy vị Danh Sư cửu tinh, tính cả quyền đường chủ cũng không làm gì được hắn, nàng thật muốn đi qua, đoán chừng một tay liền bị quất bay, không còn sót lại một chút cặn.
- Ngươi là Trương Huyền... Khó trách có thể kích hoạt huyết mạch Trương gia, vận dụng thời gian chân giải...
Tưởng Phương Du biết thân phận chân thật của người trước mắt này, cũng như bị sét đánh, cực kỳ khó tin. Vốn cho rằng là đại năng nào đó, nằm mơ cũng không nghĩ đến... Là người trẻ tuổi còn nhỏ hơn nữ nhi.
- Không đúng, vừa rồi ngươi không chỉ vận dụng thời gian chân giải, còn vận dụng không gian phong cấm chân giải... Chẳng lẽ, ngươi còn lĩnh ngộ không gian phong cấm?
Nhớ tới một việc, đồng tử của Tưởng Phương Du co rụt lại, nhịn không được nói.
- Không sai, ta cũng lĩnh ngộ không gian phong cấm chân giải!
Trương Huyền gật đầu.
Vừa rồi tình cảnh nguy cấp, đã thi triển ra phong cấm chân giải, muốn giấu diếm cũng giấu diếm không được, còn không bằng sảng khoái thừa nhận.
- Ngươi lĩnh ngộ phong cấm chân giải, như vậy Lạc gia Lạc Thiên Nhai...
Nhớ tới vị trước mắt này ngụy trang thành hắn, ngay cả các trưởng lão, con gái ruột cũng không thể nhận ra, kết hợp Lạc Thiên Nhai đột nhiên xuất hiện... trong mắt Tưởng Phương Du tràn đầy kinh hoàng.
- Không sai, Lạc Thiên Nhai là ta ngụy trang!
Trương Huyền lần nữa gật đầu.
- Cái này... Khó trách!
Thân thể Tưởng Phương Du run rẩy, rốt cuộc minh bạch, khuôn mặt cười khổ.
Trước đó một mực đang nghĩ, Lạc gia sao vận khí tốt như vậy, mới vừa bị đánh mặt, liền toát ra thiên tài tuyệt thế, náo loạn hồi lâu, vẫn là vị Trương Huyền này...
Tưởng Phỉ Phỉ ở một bên cũng sững sờ.
Một người thân kiêm hai đại tộc trưởng... Còn có loại thao tác này? Cùng đối phương tỷ thí, cái gì cũng không bằng.
Thời gian chân giải, không gian chân giải, linh hồn chân giải... Một người toàn bộ lĩnh ngộ... Lúc nào chân giải không đáng tiền như thế, tùy tiện liền có thể làm được?
Tam đại gia tộc, vài vạn năm qua, trừ tiên tổ, hầu như không có hậu bối hoàn thành... so sánh với tên này, làm sao cảm giác tất cả hậu bối đều giống như phế vật vậy?
- Chư vị!
Sau khi hết khiếp sợ, Tưởng Phương Du tỉnh hồn, nhìn quanh một vòng:
- Ta chỉ nói một việc, cuối cùng lựa chọn ra sao, do các ngươi quyết định!
- Tộc trưởng mời nói!
Đám người Tưởng Phương Vân nhìn qua.
- Hồn ấn trong tàng bảo các biến mất... Đoán không sai, hẳn là bị Trương Huyền lấy đi, hơn nữa luyện hóa!
Tưởng Phương Du nói.
- Là ta lấy đi, nhưng chưa luyện hóa!
Trương Huyền hơi đỏ mặt.
Cướp sạch tàng bảo các của người khác, lông cũng không còn dư lại, lúc này bị trước mặt mọi người hỏi ra, thực sự có chút xấu hổ. Xem ra một lát nữa chỉ có thể trả lại cho đối phương...
- Lấy đi hồn ấn?
Nghe được Tưởng Phương Du nói, tất cả trưởng lão đều chấn động, ngay sau đó Tưởng Phương Vân tiến về phía trước một bước, trực tiếp quỳ mọp xuống đất:
- Vãn bối Tưởng gia, Tưởng Phương Vân, bái kiến hội trưởng!
- Tưởng gia hậu bối, bái kiến hội trưởng!
Các vị trưởng lão khác cũng đồng loạt quỳ xuống.
- Hội trưởng?
Trương Huyền sững sờ.
Mới vừa không phải nói gia chủ ư? Hội trưởng, cái quỷ gì?
- Trương gia chủ đã nhìn qua công pháp Tưởng gia chúng ta, hẳn phải biết linh hồn bí tịch của Tưởng gia chúng ta, truyền thừa từ Vu Hồn sư!
Thấy hắn mê man, Tưởng Phương Du truyền âm tới.
- Ừm!
Trương Huyền gật đầu, điểm ấy trước đó hắn liền nghi ngờ.
Vu Hồn sư không phải đã bị Danh Sư đường tiêu diệt ư? Làm sao vẫn tồn tại? Hơn nữa lưu lại truyền thừa quang minh chính đại như vậy, đứng sừng sững ở đỉnh phong đại lục?
- Hồn ấn, là con dấu của Vu Hồn sư công hội hội trưởng năm đó! Có thể khống chế thứ này, chính là Vu Hồn sư công hội hội trưởng, Tưởng gia chúng ta nguyện ý phụng làm chủ...
Tưởng Phương Du ôm quyền khom người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận