Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 3603. Sống khống tốt sao?




Tề Linh Nhi lặng yên không tiếng động nhìn Trương Huyền, thấy hắn hoàn toàn không có ý tứ tiết lộ mình, trong lòng thầm khen một tiếng
“khiêm tốn”, trầm ngâm thoáng cái nói:
- Là một người bạn của ta, có giá trị không nhỏ, mỗi một viên đều cần 1500 thần tệ! Hơn nữa có tiền mà không mua được.
- 1500 thần tệ? Không đắt, ngươi liên hệ vị bằng hữu này, về sau bất luận bao nhiêu, Tề gia chúng ta đều muốn!
Tề gia chủ phất tay.
Dù viên đan dược vừa mới kia tác dụng không tính quá lớn với hắn, nhưng có thể để cho ám thương của cường giả Thần Vương khôi phục một ít, hiệu quả trị liệu có thể xưng kinh khủng.
Trong tộc có thể làm được điểm này, đoán chừng cũng chỉ có lão tổ mà thôi!
Thuốc cường đại như thế, có thể phân cho hậu bối có thiên phú trong tộc, toàn bộ Tề gia nhất định nghênh đón bùng nổ.
- Được...
Không nghĩ tới gia chủ vậy mà thành thương nghiệp thu mua Mỹ Dung đan lớn nhất, Tề Linh Nhi xấu hổ gãi đầu:
- Ta chỗ này còn có 14 viên...
- Tất cả đều muốn!
Tề gia chủ gật đầu, nhận lấy một đống hộp ngọc, ngón tay nhẹ nhàng vạch một cái, Tề Linh Nhi cảm thấy trên thẻ của mình nhiều hơn hai vạn hai ngàn năm trăm thần tệ.
Viên vừa dùng kia cũng tính tiền, đường đường cường giả Thần Vương, tự nhiên không thể tham tiện nghi nhỏ của hậu bối.
- Đa tạ gia chủ!
Con mắt Tề Linh Nhi sáng lên, vội vàng khom người.
Có tiền hay không không quan trọng, giành được Thanh Nguyệt thương hội, tiền đã không tính là gì, nhưng có thứ này, thái độ của gia chủ thay đổi, về sau quyền lên tiếng của nàng sẽ gia tăng thật lớn.
Tề gia chủ không nói thêm lời, xoay người cầm Mỹ Dung đan còn lại rời khỏi.
Trên người hắn có không ít ám thương, có những đan dược này, tìm địa phương dùng, có lẽ có thể để cho thực lực tăng thêm lần nữa.
Tuy không có khả năng trở thành cường giả phong Vương, nhưng chí ít ở trong Thần Vương sẽ càng thêm cường đại.
- Gia chủ...
Tề Dược và Tề Linh Nhi lặng im.
Vốn cho rằng sau khi mật báo, gia chủ sẽ trừng phạt đối phương, để
nàng vĩnh viễn không cách nào xoay người, nằm mơ cũng không nghĩ
đến, thời gian nháy mắt hoàn thành nghịch tập, ngược lại để bên mình tổn thất cực lớn.
Không nói cái khác, Thanh Nguyệt thương hội hàng năm chia lợi nhuận, liền đủ một chi nhánh tiêu phí mấy chục năm. Còn không nói quản lý thứ này, có thể lôi kéo và giao thiệp quyền quý, đây mới là vô giá.
- Tề Linh Nhi, ngươi không nên đắc ý! Ta mặc kệ ngươi dùng phương pháp gì, có thể ở lại vượt qua một canh giờ, cũng mặc kệ Mỹ Dung đan của ngươi có ma lực gì, là đồ vật của ta... Ngươi mãi mãi cũng không chiếm được!
Tề Vi Nhi cắn chặt răng, hừ lạnh một tiếng, xoay người rời đi.
Hôm nay đã thua một ván, nói nhiều hơn nữa cũng vô dụng, nếu nàng lần nữa trở lại hoàng thành, về sau cơ hội giao thủ sẽ càng ngày càng nhiều, không tin sẽ một mực thất bại!
Thấy muội muội rời khỏi, Tề Dược nhíu mày, dường như cũng nghĩ
không thông xảy ra chuyện gì, nhìn Tề Linh Nhi, lại cẩn thận nhìn Trương Huyền ở một bên không nhúc nhích, yên tĩnh thản nhiên, không phát giác gì, đành phải lắc đầu, theo sát ở phía sau rời khỏi.
Là tuyệt thế thiên tài, lòng dạ tự nhiên không phải muội muội của hắn có thể so sánh, trong mắt hắn, bất luận hiện tại có quyền có thế hay không, không quan trọng, chỉ cần đột phá Thần Vương cảnh, tất cả đều sẽ tan thành mây khói.
Quyền thế cường đại tới đâu, không có thực lực tương xứng, đều là giả.
Mà có thực lực, quyền thế, tiền tài, dễ như trở bàn tay.
- Trương thiếu, đa tạ ra tay!
Thấy mọi người rời khỏi, Tề Linh Nhi kìm nén không được xoay người nhìn về phía thanh niên trước mắt, quỳ mọp xuống đất.
Không có đối phương, đừng nói được trọng dụng, làm không cẩn thận cả
một đời sẽ ở Dạ Minh thành, một người quản lý chợ đen, vĩnh viễn không cách nào thoát khỏi.
- Không cần khách khí...
Trương Huyền khoát tay áo, suy nghĩ phút chốc, không giấu diếm nói:
- Nguyệt Thanh Trì cường đại như thế, ta có thể thử một chút hay không?
Mục đích chủ yếu tới đây chính là cái này, đã nhìn thấy, khẳng định muốn đi trải nghiệm thoáng cái.
- Nguyệt Thanh Trì khí tức nóng nảy, không có huyết mạch của Tề gia chúng ta, ta sợ không chịu nổi, sẽ có nguy hiểm!
Tề Linh Nhi chần chừ.
Lực lượng trong nước hồ cuồng bạo, nàng là tự mình trải qua, không có huyết mạch đối ứng, tiến vào bên trong rất có khả năng bị khuấy thành tro tàn.
- Ta thử một chút, gặp nguy hiểm sẽ lập tức đi lên!
Trương Huyền nói.
- Được!
Vừa nghĩ tới vị trước mắt này thân là huyết mạch Đế Quân, khẳng định có phương pháp tự vệ, Tề Linh Nhi cắn răng:
- Chẳng qua nơi này không cho phép người ngoài tiến vào, ta thay ngươi ở bên ngoài trông chừng, ngàn vạn lần không thể bị phát hiện! Hơn nữa sau khi hoàn thành, cũng không thể nói cho người khác...
Tuy trong tộc không cấm mang người ngoài tới, nhưng ao nước khẳng định là không cho phép người ngoài tiến vào.
- Yên tâm đi, ta từ trước tới nay rất biết điều, chắc chắn sẽ không nói nhiều một câu!
Trương Huyền khẽ mỉm cười.
Hắn biết điều như vậy, căn bản không cần nhắc nhở.
Trương Huyền hít sâu một hơi, thân thể nhảy lên, đi vào ao nước.
Xì xì xì!
Lập tức cảm thấy vô số lực lượng muốn xé nát người tuôn đến, tựa như
không gian bão táp trước đó, thời gian nháy mắt thân thể đã bị xé rách, máu tươi chảy ròng ròng, có chút không kiên trì nổi.
- Thiên Đạo chân khí!
Tinh thần khẽ động, chân khí vượt qua lực lượng Thiên Đạo kích động, che kín thân thể, cơ bắp rách nát nhận được tẩm bổ, nhanh chóng khôi phục.
Bất quá lực lượng cuồng bạo quá mãnh liệt, mặc dù tốc độ chân khí khôi phục rất nhanh, nhưng vẫn không đuổi kịp tốc độ phá hoại.
- Đi ra...
Tinh thần khẽ động, Tiểu Hoàng Kê từ trong đan điền chui ra.
- Linh khí thật nóng nảy, ta thích, nhanh giết chết ta đi, ta tới...
Nhìn thấy ao nước, con mắt Tiểu Hoàng Kê sáng lên, đâm đầu vào Nguyệt Thanh Trì, cánh vẩy nước bơi lội.
Lông mày Trương Huyền nhảy loạn.
Để tên này đi ra là chữa thương cho mình, nó lại chạy tới bơi lặn...
Nhớ kỹ thân phận của ngươi, là con gà!
Gà là không biết bơi...
Đang định quát tháo một hồi, chỉ thấy gia hỏa này lặn sâu xuống.
Tê lạp!
Ao nước sôi trào, lực lượng nóng nảy đồng loạt lao qua, thân gà giống như đồ sứ, nháy mắt nổ tung, biến thành một đoàn sương máu nồng đậm.
- Cái này...
Tề Linh Nhi triệt để bối rối.
Con gà này là ai?
Từ đâu tới?
Vì sao muốn tự sát?
Sống không tốt sao?
Vô số nghi vấn không ngừng toát ra.
- Ngươi cái bại gia tử này...
Trương Huyền cũng thiếu chút không khóc lên.
Con gà này quá không đáng tin cậy!
Để ngươi đi ra cứu ta, ngươi lại tự sát...
Muốn chút mặt có được hay không?
Xem ra vẫn phải dựa vào mình mới được, con gà này không có một lần để cho người ta hài lòng qua...
Trương Huyền cắn răng, cấp tốc vận chuyển chân khí trong cơ thể, Trương Huyền đang muốn dùng hết toàn lực, đột nhiên cảm thấy Nguyệt Thanh Trì dưới chân đung đưa kịch liệt, toàn bộ mặt nước không ngừng lay động, tựa như sôi trào.
Trương Huyền sững sờ, vội vàng nhìn về phía trước, nguyên bản mặt nước ổn định như gương, lại không ngừng dập dờn, như bất cứ lúc nào cũng sẽ bùng nổ.
- Cái này là thế nào?
Da đầu Trương Huyền nhảy lên, muốn phát điên.
Trước đó Hóa Thanh Trì ở Huyễn Vũ vương quốc bùng nổ, đó là bởi vì hắn và phân thân hấp thu lực lượng quá nhiều, ta nhận!
Nhưng Nguyệt Thanh Trì này ta mới tiến vào, chưa hấp thu miếng nào nha!
Nếu hấp thu lực lượng, không chịu nổi thì cũng thôi đi, còn chưa kịp làm, ngươi liền bộ dáng này... Có nói đạo lý hay không?
Bùng nổ cái rắm!
Thật con mẹ nó không liên quan gì tới ta...
Buồn bực có chút phát điên, Trương Huyền biết ao nước trước mắt thật muốn nổ, vị Thần Vương kia khẳng định sẽ lột da hắn, trốn cũng trốn không thoát, mặt bất đắc dĩ định nhảy ra ngoài, rời khỏi chỗ thị phi này lại nói.
Ai biết còn không có đứng dậy, lại nhìn thấy cả Nguyệt Thanh Trì lực lượng cuồn cuộn tràn tới bên hắn, lực lượng cuồng bạo phong tỏa không gian bốn phía, trong nháy mắt, cả người giống như bị dây thừng trói lại, muốn rời khỏi cũng không làm được!
- Móa!
Trương Huyền thật muốn điên rồi.
Thế nào... Còn muốn bắt ta lại đòi bồi thường?
Trong lòng buồn bực chửi mẹ, nhưng lúc này không trốn thoát được, chỉ
có thể chịu đựng.
Xì xì xì!
Đang không biết nên làm sao bây giờ, lực lượng sôi trào đã vọt tới trước mặt, Trương Huyền cảm thấy toàn thân giống như xé rách, bất cứ lúc nào cũng sẽ vỡ nát, Thiên Đạo chân khí ở dưới cỗ lực lượng này, đã không cách nào ngăn cản.
Cũng không phải nói Thiên Đạo chân khí yếu, mà là lực lượng trong hồ
quá nhiều, quá cường đại, vượt qua phạm vi có thể tiếp nhận.
Bành bành!
Máu tươi bắn tung toé, Trương Huyền cảm thấy chóng mặt.
- Chẳng lẽ rèn luyện thân thể không thành, còn muốn bị nổ chết ở chỗ
này?
Trương Huyền sắp khóc.
Hết chương 3603.

Bạn cần đăng nhập để bình luận