Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Đại công vô tư Trương Huyền

Ba vạn học sinh đến đây khảo hạch, dựa theo học viện quy định, phải bảo đảm hai vạn thông qua, mới có thể bảo chứng học kỳ, hiện tại mới qua hơn sáu ngàn người, há không phải nói quét xuống hơn hai vạn?
Một hồi khảo hạch thật tốt, biến thành như vậy, làm sao ăn nói với học viện?
- Vâng!
Lão sinh gật đầu.
Vẻ mặt Mi trưởng lão khó coi.
Không phải Tử Dương thú đáp ứng bản thân, sẽ xét tình hình cụ thể xử lý, sẽ bảo đảm hai vạn tân sinh thông qua khảo hạch sao? Làm sao nghiêm như thế, chỉ qua sáu ngàn?
Cái tên này luôn rất đáng tin cậy, sao lần này không đáng tin cậy như thế?
Nghe được tỉ lệ qua ải, Trương Huyền cũng sững sờ, thời điểm đến, nhìn thấy có gần một nửa người qua ải, còn tưởng rằng tỉ lệ qua ải cũng không kém nhiều, hiện tại xem ra, không dễ dàng như vậy.
- Đều do Tử Dương thú kia, trở về lại cẩn thận giáo huấn một lần!
Mắt hắn sáng lên.
Nếu không phải gian tế Dị Linh tộc này làm loạn, tỉ lệ qua ải làm sao có thể thấp như vậy?
Danh Sư học viện đối với hắn mà nói có thể không đi, nhưng đối với Danh Sư khác, lại là bảo địa tấn cấp, có thể đi vào, đại biểu sau này thành tựu vô hạn, vào không được, cũng chỉ có thể bất đắc dĩ trở về.
Trong lòng đang nghĩ nên làm sao thu thập con Thánh thú kia, liền thấy Mi trưởng lão vội vã nhìn lại, ôm quyền nói.
- Hai vị trước ở đây đợi một hồi, ta có một số việc đi một chút sẽ trở lại!
Nói xong thân thể nhảy lên, bay lượn đi xa.
Hắn phải ngay mặt hỏi thăm rõ ràng, Tử Dương thú làm cái quỷ gì, để nhiều người không qua ải như vậy.
Thực lực Thánh giả nhất trọng đỉnh phong, tốc độ cực nhanh, vài phút liền đến đỉnh núi.
- Tử Dương tiền bối...
Người ở trên không trung, liền la lên một tiếng.
Tử Dương thú là thú sủng của lão viện trưởng, bất kể bối phận hay tuổi tác đều lớn hơn hắn, không chỉ hắn, coi như chín đại Danh Sư khác, cũng phải tôn xưng một câu tiền bối.
Hô xong không nghe thấy đáp lại, thân thể nhảy lên, đi tới gần nhà tranh, đang muốn nói chuyện, con ngươi đột nhiên co rụt lại.
Khu vực trước mắt nguyên bản tràn đầy tuyết trắng, đâu đâu cũng có cái hố nhỏ, khắp nơi linh khí hội tụ, lưu lại dấu vết bị đánh tan.
- Đây là... Cường giả Thánh giả chiến đấu lưu lại!
Thân là Danh Sư lục tinh, nhãn lực kinh người, liếc mắt liền có thể thấy được, đây là cường giả Thánh giả chiến đấu, mới có thể lưu lại.
- Chẳng lẽ...
Hắn híp mắt, thân thể nhoáng một cái, vội vàng đẩy cửa đi vào nhà tranh, nắm đấm lập tức xiết chặt.
Tử Dương thú luôn luôn lười biếng, dựa theo tình huống bình thường, đều ở chỗ này nghỉ ngơi, nhưng bây giờ rỗng tuếch, xung quanh đâu đâu cũng có ấn ký chiến đấu, há không phải nói đã xảy ra nguy hiểm?
- Đến cùng là ai? Dám ở Danh Sư học viện đánh lén Tử Dương tiền bối?
Ánh mắt hắn ngưng lại, lộ ra sát khí.
Tử Dương thú, là thú sủng của lão viện trưởng, đại biểu mặt mũi cùng tôn nghiêm của Danh Sư học viện, dám ra tay với nó ở chỗ này, cũng là cho thấy, quang minh chính đại khiêu khích Danh Sư học viện, không để Danh Sư đường vào mắt!
Lơ lửng ở trước nhà tranh, nhìn lại các dấu vết.
- Những cái hố to kia, nhìn hình thể, hẳn là Tử Dương tiền bối lưu lại, vết chân của hắn lớn hơn người bình thường một chút...
Thân thể nhoáng một cái, đi tới gần một dấu chân, ngón tay nắm trên mặt đất một chút, con ngươi lập tức co rụt lại.
- Sát lục chi khí? Là... Dị Linh tộc!
Thân là Danh Sư lục tinh đỉnh phong, biết Dị Linh tộc cực kỳ kỹ càng, trong dấu chân trước mắt, lộ ra sát lục chi khí nhàn nhạt, vừa nhìn liền biết, là cường giả Dị Linh tộc lưu lại!
- Một cái, hai cái, ba cái... Hơn hai mươi cường giả Thánh giả của Dị Linh tộc, liên hợp đối kháng Tử Dương tiền bối?
Cân nhắc một vòng, Mi trưởng lão xiết chặt nắm đấm.
Khó trách không thấy Tử Dương thú, không nghĩ tới ở đây xuất hiện hơn hai mươi cường giả Dị Linh tộc!
Nơi này chính là địa bàn của Danh Sư học viện, làm sao Dị Linh tộc có thể lẫn vào đám người mà không bị phát hiện, còn lặng lẽ bắt đi Tử Dương thú?
- Không được, chuyện này nhất định phải lập tức báo cáo học viện cùng Danh Sư đường!
Hai mươi cường giả Dị Linh tộc ẩn hiện, sự tình quá lớn, đã liên lụy đến toàn bộ nhân tộc ổn định, nhất định phải nắm chặt thời gian dò xét, nếu không, toàn bộ Hồng Viễn thành cũng có thể có nguy cơ đang tiềm ẩn!
Nghĩ đến nơi này, liền không dám tiếp tục do dự, lần nữa bay trở về tiểu đình.
- Làm sao vậy?
Nhìn thấy bạn cũ vội vã chạy đi, khuôn mặt khó coi chạy tới, Mạc Cao Viễn tràn đầy nghi hoặc.
- Cái này...
Nhìn Trương Huyền một chút, Mi trưởng lão không có mở miệng.
Xuất hiện Dị Linh tộc cấp bậc Thánh giả, liên quan quá lớn, tin tức truyền ra ngoài, tất sẽ gây nên oanh động, tuy hắn là thập đại trưởng lão, cũng không dám mạo hiểm như vậy.
- Hai vị đã có chuyện quan trọng muốn nói, ta sẽ không quấy rầy...
Thấy bộ dáng đối phương như đang muốn nói lại thôi, biết mình ở đây không tiện mở miệng, Trương Huyền cười ôm quyền.
- Kỳ thật... Cũng không có gì!
Nghe hắn muốn đi, Mi trưởng lão ngược lại thật không tiện.
Vừa rồi một lòng muốn thu người ta làm đồ đệ, hiện tại có việc lại tránh, rõ ràng xem hắn như ngoại nhân.
- Chuyện này liên quan to lớn, có điều, ta tin tưởng Trương sư làm người, nói cho ngươi cũng không sao!
Chần chờ một chút, Mi trưởng lão mở miệng:
- Ta phát hiện... tung tích của Dị Linh tộc!
- Cấp bậc gì?
Mạc Cao Viễn nhịn không được hỏi.
- Thực lực so với ta chỉ cao hơn chứ không thấp, hơn nữa số lượng không ít!
Mi trưởng lão cho ra phán đoán.
Mặc dù là hơn hai mươi Thánh giả vây công, lấy thực lực của Tử Dương thú tiền bối, truyền tin tức ra ngoài vẫn có thể làm được, kết quả cái gì cũng không lưu lại, nói rõ trong đó khẳng định còn có một vị cường giả siêu việt Thánh giả nhất trọng.
- Còn mạnh hơn ngươi?
Khuôn mặt Mạc Cao Viễn ngưng lại.
Trương Huyền thì híp mắt.
Trước đó hắn liền hoài nghi Tử Dương thú kia là gian tế Dị Linh tộc, hiện tại xem ra đã chứng thực.
Tên này khẳng định là thú sủng Thánh giả nhất trọng của Dị Linh tộc!
Nếu không, là sao trung thành như vậy, để nó nói ra là ai, nhưng một mực không nói?
- Ta quả nhiên cứu nhiều Danh Sư như vậy!
Sau khi xác định, cũng không nhịn được gật đầu.
Nếu như âm mưu của Tử Dương thú cùng Dị Linh tộc thành công, cũng không phải là vấn đề hơn hai vạn người không qua ải, chỉ sợ tất cả mọi người sẽ bởi vậy tử vong!
Danh Sư học viện gặp phải tai nạn to lớn.
Mặc dù hắn đến thế giới này không lâu, nhưng thân là Danh Sư, vẫn phải có trách nhiệm cùng nghĩa vụ của Danh Sư, gặp phải gian tế cùng âm mưu của Dị Linh tộc, có thể ngăn cản, tuyệt sẽ không lùi bước!
- Chuyện này mong hai vị không truyền ra ngoài, ta sẽ triệu tập thập đại trưởng lão tiến hành hội nghị, mau chóng giải quyết tai hoạ ngầm!
Nói xong, Mi trưởng lão nói một câu.
Hai người đồng thời gật đầu.
Liên quan tới Dị Linh tộc, tất nhiên phải giữ bí mật, nếu không rất dễ dàng gây ra khủng hoảng, phiền phức lớn hơn nữa.
- Ừm, tin tức càng giữ bí mật càng tốt, đúng, những học sinh mới kia làm sao bây giờ?
Mạc đường chủ chần chờ một chút nói.
- Cái này...
Mi trưởng lão xoa xoa mi tâm.
Hắn cũng buồn bực.
Vốn nghĩ, có Tử Dương thú xuất mã, khảo hạch ra hai vạn học sinh không thành vấn đề, ai ngờ, Thánh thú bị Dị Linh tộc vây công, hiện tại sống chết không rõ, khảo hạch cũng xuất hiện vấn đề lớn.
Vốn muốn thu hai vạn người, hiện tại chỉ thông qua hơn sáu ngàn, không có cách nào ăn nói ah!
Nếu như lại kiểm tra một lần, lần khảo hạch này cũng đã thành chuyện cười.
Mà chỉ trúng tuyển sáu ngàn người, đối với Danh Sư học viện cũng là một tổn thất lớn.
- Mi trưởng lão, ta có biện pháp!
Trương Huyền suy nghĩ một chút nói.
- Mời nói?
Mi trưởng lão cùng Mạc đường chủ đồng thời nhìn lại.
- Trước đó ngươi không phải nói mọi người liên hợp đi săn, lấy được điểm tích lũy có thể chia đều sao?
Trương Huyền mỉm cười nói:
- Ta có hơn bốn vạn điểm tích lũy, coi như phân cho mỗi người một điểm cũng đầy đủ, hoàn toàn có thể phân cho những tân sinh không có điểm tích lũy kia!
- Cái này...-
Mi trưởng lão sững sờ:
- Đây chính là ngươi nhọc nhằn khổ sở kiếm được, làm sao có thể...
- Không có gì, điểm tích lũy giữ lại cũng vô dụng, vừa rồi ngươi cũng nói, có Dị Linh tộc ẩn hiện, ý đồ đánh lén... Đã như vậy, đội ngũ Danh Sư tất nhiên là càng mạnh càng tốt, những thiên tài kia đều từ các nơi tuyển chọn đến, cho bọn hắn một cơ hội, chính là cho nhân tộc tương lai cùng hi vọng! Mong đừng câu nệ những lễ tiết kia!
Trương Huyền khoát tay áo.
Điểm tích lũy của hắn nhiều như vậy, giữ cũng vô dụng, còn không bằng tiễn một cái nhân tình, tích lũy chút danh khí, đối với sau này tấn cấp cũng có chỗ tốt.
Danh Sư đi đến cấp bậc cao hơn, không chỉ tu vi cao, đối với “danh” cũng có yêu cầu, làm không được danh dự khắp nơi, sao được xưng tụng hai chữ Danh Sư?
- Cái này... tốt, Trương sư đã có loại quyết định này, ta cũng không chối từ, hiện tại liền báo chuyện này cho các Danh Sư!
Nghe được Trương Huyền nói, thần sắc Mi trưởng lão ngưng trọng ôm quyền.
Hắn còn muốn thu người, đối phương đã nghĩ đến nhân tộc, nghĩ đến để Danh Sư càng thêm cường đại!
- Đây mới là lòng dạ cùng khí độ của Danh Sư...
Cảm khái một câu, âm thầm bội phục.
Nếu như nói trước đó xem hắn như vãn bối đối đãi, mà bây giờ, tuyệt đối xem như người cùng cấp bậc.
Phải có bao nhiêu lòng dạ mới có thể làm được điểm ấy!
Không hổ là học sinh thân truyền của Dương sư, ánh mắt cùng hiểu biết hoàn toàn khác biệt.
- Liền phiền phức Mi trưởng lão!
Trương Huyền ôm quyền.
- Là ta làm phiền ngươi mới phải, nếu không phải ngươi làm như vậy, lần khảo hạch này, ta cũng không biết giải quyết như thế nào... Như vậy đi, coi như ta nợ ngươi một cái nhân tình!
Mi trưởng lão nói.
Đối phương không phân điểm tích lũy cho mọi người, dựa theo quy củ, chỉ có thể tuyển nhận sáu ngàn người, lần khảo hạch này sẽ trở thành chuyện cười lớn nhất.
Tôn nghiêm của thập đại trưởng lão cũng sẽ ném không còn một mảnh.
Có thể nói, lần này, đối phương không chỉ cứu vãn vận mệnh của vô số Danh Sư, cũng cứu vãn mặt mũi của hắn.
- Cái này...
Trương Huyền vò đầu.
Kỳ thật thứ như nhân tình này… vô dụng, nếu như có thể cho mấy viên linh thạch thượng phẩ, liền tốt.
- Nhận đi, nhân tình của Mi trưởng lão có thể ngộ nhưng không thể cầu, ta và hắn kết giao không dưới hai trăm năm, cũng không có được qua!
Thấy hắn còn có chút không tình nguyện, Mạc Cao Viễn vội nói.
Mi trưởng lão thân là một trong thập đại trưởng lão, luôn luôn giữ mình trong sạch, ngay cả học sinh thân truyền cũng không thu, có thể thấy được yêu cầu bản thân cao bao nhiêu.
Nhân tình của loại người này, cũng không phải dễ lấy như vậy.
- Đa tạ Mi trưởng lão!
Trương Huyền đành phải cố mà gật đầu.
Nếu như cho những người khác biết, hắn ngay cả nhân tình của Mi trưởng lão cũng không muốn, mà chỉ muốn linh thạch, tuyệt đối sẽ một cước đạp chết hắn.
Hồng Viễn đế quốc thập đại trưởng lão, cái nào không phải hạng người tiếng tăm lừng lẫy?
Nhân tình của bọn hắn, tuyệt đối là vạn kim khó cầu.
Nếu như dùng nhân tình này, đi hoàng thất của Hồng Viễn đế quốc đổi linh thạch, mười mấy viên linh thạch thượng phẩm, chỉ sợ cũng có thể đổi lấy!
Hơn nữa là cầu còn không được!
Đồ vật trân quý như thế, ngươi còn không muốn, khó xử như thế... Tại sao không đi chết đi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận