Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Trở lại Hồng Viễn thành

- Không gian chồng chất có chút tương tự trận pháp, tìm được cửa ra, tự nhiên có thể nhẹ nhõm rời đi!
Lạc Nhược Hi nói.
- Cửa ra?
Trương Huyền nhìn hai bên.
Không gian này không lớn, phương viên chỉ khoảng mấy trăm mét, chỗ xa hơn, liền giống như bị cái gì ngăn cách, lại như không gian bình chướng, coi như muốn đi qua, cũng không cách nào được.
- Xem ra đường ra ngay ở trong phạm vi này...
Không gian bình chướng khẳng định là không ra được, có cửa cũng là ở phạm vi bốn phía nhà tranh. Minh Lý Chi Nhãn nhúc nhích, nhìn một vòng, nhưng cái gì cũng không tìm được, đột nhiên trong lòng hơi động, nhìn sang địa phương mới vừa tới, quả nhiên nhìn ra một tia không giống. Hắn đi tới gần, bàn chân nhẹ nhàng đạp mặt đất, một vòng tròn chậm rãi xuất hiện, cùng lúc đi vào nhìn thấy giống nhau như đúc.
- Không sai, chính là cái này, chỉ cần đạp lên, chúng ta liền có thể rời đi...
Lạc Nhược Hi cười cười, đi tới trước, thân ảnh nhẹ nhàng lóe lên, biến mất tại nguyên chỗ.
- Cẩn thận...
Không nghĩ tới đối phương trực tiếp rời đi, Trương Huyền nhảy một cái. Phong Thánh đài bị phá, rất nhiều Danh Sư khẳng định sớm đã điên rồi, ra ngoài như vậy, không phải đợi bị người đánh chết sao? Nhưng đối phương đã ra ngoài, hắn không quản được nhiều như vậy, lúc này cũng đi tới.
Vù vù!
Quang mang lóe lên, cảnh tượng trước mắt biến hóa, trời xanh, mây trắng, Thanh Phong xuất hiện lần nữa, nữ hài đang đứng ở cách đó không xa.
- Ân?
Nhìn một vòng, Trương Huyền nhịn không được sững sờ:
- Đây là đâu?
Một mảnh mênh mông, rõ ràng khác biệt Phong Thánh đài trước đó.
- Ta cũng không biết, hẳn là Khổng sư suy tính ra Phong Thánh đài xuất hiện, sẽ có không ít phiền phức, nên dời đi lối ra!
Lạc Nhược Hi nói.
- Như vậy tốt nhất...
Thấy không ở Phong Thánh đài, miễn trừ vận rủi bị vây giết, Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm. Hiện tại hắn cũng hiểu được, thu được Khổng sư công nhận, coi như làm hỏng Phong Thánh đài cũng không tính là gì.
Mấu chốt là, nếu như nói cho những Danh Sư kia, Phong Thánh đài còn cất giấu một không gian chồng chất, trong đó có bản chép tay của Khổng sư, khẳng định sẽ lập tức gây nên điên cuồng. Mặc dù không ít Danh Sư lòng mang thản nhiên, nhưng vẫn có càng nhiều sẽ toát ra ý khác.
Hắn không muốn bởi vì một cuốn sách bại hoại, bị người ngày ngày vây công. Dò xét bốn phía một chút, xác định nơi này cách Phong Thánh đài khá xa, không có Danh Sư khác đuổi tới, lúc này Trương Huyền mới yên lòng, triệu hoán Tử Dực Thiên Hùng thú tới, đang muốn rời đi, nhưng nhìn bệ đá cách đó không xa, trong lòng hơi động, một ý nghĩ xông ra. Cổ tay khẽ đảo, một tổ ong lớn cỡ quả bóng đá xuất hiện.
- Chủ nhân!
Thiên Nghĩ Phong Mẫu rơi xuống đất.
- Nơi này có một không gian chồng chất, ngươi có thể để nó vào tổ ong hay không?
Trương Huyền nhìn qua hỏi.
Thiên Nghĩ Phong Sào, đường kính chỉ có hai ba mét, để Tử Dương thú cũng ngại chen chúc, một mực không tìm được biện pháp để nó khuếch trương, hiện tại, nơi này có không gian chồng chất to lớn như vậy, có thể nghĩ biện pháp để cả hai tương dung hay không? Cái trước mắt này, đường kính dài đến vài trăm mét, thật muốn thành công, sẽ tạo thành một quân đoàn Linh thú, xem ai không phục, liền một hơi thả ra, cuồng ẩu. Thiên Nghĩ Phong Mẫu cúi đầu nhìn thoáng qua bệ đá, bò lên, một lát sau lần nữa tới gần, hai mắt tỏa ánh sáng:
- Chủ nhân, ta có thể dung hợp không gian chồng chất này với tổ ong, nhưng có khả năng cần phải hao phí một chút thời gian!
- Đại khái bao lâu?
Trương Huyền nói.
Liên quan tới không gian, khẳng định hết sức phức tạp, Thiên Nghĩ Phong Mẫu chẳng qua là Linh thú Quy Nhất cảnh, coi như thiên phú dị bẩm, muốn hoàn thành cũng không dễ dàng như vậy.
- Ta cần ba ngày liền thôn phệ sạch sẽ, có điều chuyển hóa đến trong tổ ong, ít nhất phải mấy tháng...
Thiên Nghĩ Phong Mẫu nói.
- Tốt, ta chờ ngươi ba ngày!
Trương Huyền cười cười, ba ngày không tính là gì.
- Vâng!
Nghe được chủ nhân đáp ứng, Thiên Nghĩ Phong Mẫu cũng không nhiều lời, thân thể nhoáng một cái, chui vào bệ đá, biến mất không thấy gì nữa. Thấy hắn ngay cả Khổng sư lưu lại không gian chồng chất cũng không buông tha, Lạc Nhược Hi lắc đầu.
Người khác gặp được vật Khổng sư lưu lại, đều thành kính cúng bái, không dám có chút khinh nhờn, mà tên này... Vậy mà nghĩ cách để Thiên Nghĩ Phong Mẫu nuốt... Thật không biết nghĩ như thế nào... . Hai người ở nguyên chỗ đợi ba ngày, Thiên Nghĩ Phong Mẫu quả nhiên bò ra, vẻ mặt trắng bệch, kích cỡ tăng lên gấp đôi, bụng cũng tăng tròn xoe.
Thu nó vào tổ ong, để chính nó phát triển không gian, lúc này Trương Huyền mới đạp vào lưng thú, bay về phía Danh Sư học viện. Lần này tới Phong Thánh đài, có thể nói kiếm lợi lớn. Sư tự luyện tâm, để tâm cảnh khắc độ đến 2 1.1, có thể so với Danh Sư thất tinh; nhận được bản chép tay của Khổng sư, mặc dù không biết có làm được cái gì, nhưng có thể để cho vô số Danh Sư đổ xô tới, tất nhiên có giá giá trị cực kỳ cao; cuối cùng để Thiên Nghĩ Phong Mẫu có vốn liếng tấn cấp tổ ong.
Thôn phệ không gian chồng chất to lớn như vậy, có thể tưởng tượng, tổ ong tất nhiên phát triển không biết gấp bao nhiêu lần, đến lúc đó, Tử Dương thú, Tử Dực Thiên Hùng thú, thậm chí phân thân, học sinh của mình đều có thể chứa đựng trong đó, không cần lo lắng không chỗ có thể đi. Tu luyện không biết ngày tháng, ba ngày thoáng một cái đã qua, một đường tiến lên, Hồng Viễn thành xuất hiện ở trong tầm mắt.
Trải qua khoảng thời gian này, tổ ong đã lớn thành vài chục mét, Tử Dực Thiên Hùng thú chui vào vẫn cực kỳ rộng rãi. Trương Huyền cũng không nhàn rỗi, tâm cảnh khắc độ gia tăng, lý giải công pháp càng thêm thấu triệt, tu luyện càng thêm cấp tốc. Mấy ngày nay tu luyện, vốn định áp chế tu vi, chờ tìm được Thiên Đạo công pháp, lại tiếp tục tu luyện, ai ngờ tỉnh lại sau giấc ngủ, bất tri bất giác đột phá đến Đạp Hư cảnh sơ kỳ, để hắn buồn bực cả buổi.
Lần này hắn là quyết định, phải tôi luyện chân khí thật tốt, khổ tu một hồi, kết quả... một cơ hội nhỏ nhoi cũng không cho. Ai, đột phá quá đơn giản, cũng buồn người ah! Đi đến Đạp Hư cảnh, lực lượng chân khí lần nữa tăng lên một đoạn dài, từ 14 triệu đỉnh, đạt đến 17 triệu đỉnh! So với Đạp Hư cảnh trung kỳ cũng không kém.
Lại thêm hồn lực đạt đến 1100 vạn đỉnh cùng thân thể 800 vạn đỉnh, đã có thể bộc phát ra 36 triệu đỉnh! Cường giả Tằm Phong cảnh đỉnh phong tới, chỉ sợ cũng có thể một quyền đấm chết. (*Tằm Phong cảnh đỉnh phong nắm giữ lực lượng 34 triệu đỉnh) Đi vào Hồng Viễn thành, không lâu sau, liền thấy Danh Sư học viện xuất hiện ở trong ánh mắt, thân thể mềm mại của Lạc Nhược Hi nhoáng một cái, cáo từ, đạp không mà đi. Trương Huyền thì khống chế Thiên Hùng thú bay về phủ đệ của mình... .
- Viện trưởng, Trương Huyền cùng Lạc sư trở về...
Thiên Hùng thú mới vừa tiến vào Hồng Viễn thành, một vị trưởng lão của Luyện Đan học viện vội vã đi tới trụ sở của Lục Phong.
- Trở về? Rất tốt...
Lục Phong vỗ bàn một cái, mãnh liệt đứng lên, hai mắt thả ra tinh quang. Vốn cho rằng tên này ra ngoài một hai ngày liền có thể trở về, không nghĩ tới để bọn hắn đợi gần mười ngày, quả thực tội không thể tha!
- Tiếp tục theo dõi, tuyệt đối không nên để tên này chạy trốn!
Dặn dò một tiếng, Lục Phong nhìn về bên cạnh:
- Trần viện trưởng, Đổng Hân, chúng ta đi trưởng lão nghị sự điện!
- Được!
Trần Thừa Tuần, Đổng Hân thở phào nhẹ nhõm, cũng đứng dậy. Vì phòng ngừa tin tức rò rỉ, những ngày này bọn họ một mực đợi ở đây, ai cũng không dám đi, giờ phút này Trương Huyền trở về, cũng nên kết thúc. Không lâu sau, ba người tới gian phòng nghiêm mật nhất của Danh Sư học viện. Trưởng lão nghị sự điện, địa phương Thập đại trưởng lão cùng viện trưởng nghị sự. Nơi này, bình thường rất ít mở ra, nhưng năm nay khai giảng mới hơn nửa tháng, đã mở ra hai lần. Lần đầu tiên là Tử Dương thú tiền bối mất tích, lần thứ hai, là muốn đuổi Trương Huyền. Đi vào phòng, kích hoạt trận pháp trong đó, không lâu sau, tám vị trưởng lão còn lại nối đuôi nhau mà vào.
- Lục viện trưởng, ngươi gấp gáp triệu tập chúng ta như vậy, lại có chuyện gì?
Vừa đi vào phòng, Mi trưởng lão nhìn lại.
- Đúng vậy, nếu như vẫn là chuyện lần trước, thì không cần nói nữa, mặc dù đại bộ phận học sinh của Luyện Đan học viện đều lui khóa, nhưng ta chuyên môn đi xem, gần một nửa bọn họ ở luyện đan đều có đột phá... Nói cách khác, Trương sư chẳng những không có tội, ngược lại có công!
Triệu Bính Tuất nói.
Ngày đó qua đi, rất nhiều viện trưởng cũng tiến hành dò xét Luyện Đan sư học viện, quả nhiên giống như Lục Phong nói, không biết bao nhiêu học viên lui khóa. Nhưng mặc dù lui khóa, những học sinh này lại học được tri thức tốt hơn, tiến bộ rõ ràng. Học viện lấy trồng người làm chủ, chỉ cần có thể tiến bộ, chính là công đức vô lượng, báo lên tới Danh Sư đường, cũng không có bất kỳ sai lầm gì.
- Đừng có gấp, chờ Mộc sư cùng Mạc đường chủ tới chúng ta sẽ bàn lại!
Lục Phong hừ lạnh.
Lần trước để người này thoát, không có bất kỳ biện pháp nào. Mà lần này, có chứng cớ xác thật, xem các ngươi còn có thể nói cái gì!
- Mạc đường chủ, gọi hắn làm gì?
Nghe được hắn nói, Vệ Nhiễm Tuyết mở miệng nói. Các trưởng lão khác cau mày. Hồng Viễn Danh Sư học viện cùng Hồng Viễn Danh Sư đường, thuộc về hai cá thể, không can thiệp chuyện của nhau, trưởng lão học viện triệu tập đại hội, ngươi để vị đường chủ này tới làm gì? Ngại mất mặt ném không đủ lớn? Để Danh Sư đường cũng tới chế giễu một phen?
- Đến lúc đó các ngươi liền biết!
Lục Phong vung đầu lên, mang theo tự tin nồng đậm. Để các ngươi bảo vệ Trương Huyền, chờ một lát nữa, biết hắn là Dị Linh tộc, đoán chừng sẽ lập tức trợn tròn mắt. Thấy hắn cái gì cũng không nói, ngược lại thần thần bí bí, đám người Triệu Bính Tuất, Mi viện trưởng liếc mắt nhìn nhau, từng người tràn đầy nghi hoặc. Kẹt kẹt! Kẹt kẹt! Không lâu sau, Mộc sư cùng Mạc Cao Viễn đường chủ đi đến.
- Mộc sư, Mạc đường chủ!
Mọi người ôm quyền.
- Lại có chuyện gì?
Mọi người vào chỗ, Mộc sư khoát tay áo.
- Mộc sư, lần này việc quan hệ tới Tử Dương thú tiền bối cùng tộc ta an nguy, không được sơ sẩy. Trước khi nói sự tình, mong có thể để ngươi ra tay, bày ra cấm chế gian phòng này, không cho bất luận kẻ nào truyền đi tin tức!
Lục Phong đứng dậy.
- Cấm chế?
Mộc sư cau mày.
- Lục Phong, ngươi có ý tứ gì? Ngươi cảm thấy chúng ta sẽ rò rỉ tin tức?
Triệu Bính Tuất sầm mặt lại. Mấy vị viện trưởng khác, cũng từng cái híp mắt, tràn đầy không vui. Thân là thập đại Danh Sư, càng là viện trưởng một viện, đối phương còn chưa nói sự tình, liền hạ cấm chế, rất rõ ràng là phòng bị bọn họ. Nhất là câu không cho bất luận kẻ nào truyền tin tức ra ngoài kia, có ý tứ gì? Chẳng lẽ liên lụy đến Tử Dương thú tiền bối cùng nhân tộc an nguy, bọn họ sẽ còn rò rỉ tin tức sao?
- Ta khẳng định là sẽ không rò rỉ tin tức, nhưng có ít người liền chưa hẳn, liên quan thực sự quá lớn, trong chúng ta, lại có không ít người bị mê hoặc. Làm như vậy cũng là phòng ngừa rắc rối có thể xuất hiện!
Lục Phong nhìn quanh một vòng, mí mắt nâng lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận