Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Vô Nhân Hải

Không nghĩ tới đối phương đưa ra yêu cầu này, Trương Huyền sững sờ, vội vàng lắc đầu:
- Cái này... Thực xấu hổ, ta nhàn vân dã hạc đã quen, làm tông chủ, sợ năng lực không đủ!
Không phải hắn không muốn làm tông chủ, mà là... Đã là tông chủ Vạn Thú môn, đón thêm một cái, thực sự xấu hổ.
- Nếu ngươi năng lực không đủ, ta thật không đất dung thân...
Khôi Hiểu tông chủ cười khổ.
Đối mặt Huyền Bối Quy, hắn bất lực, đối phương lại có thể nhẹ nhõm thuần phục, nếu ngươi không có năng lực, ta tính là gì?
- Mong Lưu trưởng lão đừng từ chối!
Phong Thiêm trưởng lão cũng ôm quyền nói.
- Cái này...
Trương Huyền cau mày.
Trước đó Vạn Thú môn như vậy, hiện tại Thất Tinh lâu cũng như vậy...
An tâm làm trưởng lão là khó khăn như thế sao?
Ưu tú, cũng là sai lầm ư?
Bây giờ suy nghĩ một chút, vẫn là Lăng Vân Kiếm Các tốt, đơn thuần trưởng lão, không cần gánh vác lên trách nhiệm của một tông môn.
Thấy hắn chần chừ, Khôi Hiểu tông chủ nói:
- Cường giả Ngụy Thần cảnh, tuổi thọ có hạn, không có khả năng lâu dài bảo vệ tông môn, nhưng Tiên thú Ngụy Thần cảnh có thể, đặc biệt là Huyền Bối Quy, tuổi thọ không dưới mấy ngàn năm, nếu như ngươi có thể trở thành tông chủ, do nó trấn thủ tông môn, Thất Tinh lâu mấy ngàn năm cũng không cần lo lắng...
- Cái này...
Trương Huyền gật đầu.
Nguyên lai mục đích của đối phương là cái này.
Hắn sớm muộn cũng phải đi vào Thần điện, đi tìm Lạc Nhược Hi, Thượng Thương đối với hắn mà nói, chỉ là đi ngang qua mà thôi, nếu như Huyền Bối Quy này thật có thể trấn thủ Thất Tinh lâu, bản thân đi rồi, đưa cho đối phương cũng không sao!
Dù sao có thể nhanh như vậy đột phá Tiên Quân, hơn nữa đạt được pháp bảo Ngụy Thần cảnh, thuần phục Huyền Bối Quy, đều là nhờ đối phương.
Nghĩ đến cái này, chần chờ một chút nói:
- Làm tông chủ cũng không sao, bất quá ta nhàn hạ đã quen, khả năng không quản được quá nhiều chuyện...
- Cái này không sao, mục đích của tông chủ chỉ là vì chấn nhiếp đạo chích, tông môn sự vụ lớn nhỏ, đều do đại trưởng lão đi làm, không cần lo lắng!
Thấy hắn đồng ý, ánh mắt của Khôi Hiểu tông chủ sáng lên, cười một tiếng.
Phong Thiêm lần nữa lấy ra thuyền nhỏ, ba người rơi vào phía trên, cấp tốc đi về phía Trục Tinh đảo.
Trở lại phân bộ của Thất Tinh lâu, Trương Huyền lần nữa lấy Huyền Bối Quy từ túi thú sủng ra, để nó cắt chút thịt thả chút máu, lúc này mới khoanh chân ngồi xuống, ngón tay điểm một cái, một giọt máu hóa thành hơi nước, tràn vào trong lỗ chân lông toàn thân.
Xì xì xì!
Vừa tiến vào thân thể, khí tức mênh mông, cơ bắp toàn thân toàn bộ kích hoạt, Trương Huyền lập tức cảm thấy một cỗ lực lượng mãnh liệt, tụ hợp vào kinh mạch toàn thân, chạy vào đan điền, để lực lượng Tiên Quân cảnh sơ kỳ hắn nhanh chóng bành trướng!
Vẻ mặt lúc đỏ lúc trắng, không ngừng vận chuyển tiên lực.
- Không tốt, không có công pháp Tiên Quân cảnh, coi như lực lượng mạnh hơn cũng vô dụng...
Một lát sau, toàn thân Trương Huyền xiết chặt.
Còn tưởng rằng có huyết dịch của Tiên thú Ngụy Thần cảnh, cho dù không có công pháp, dựa vào lực lượng cứng rắn chồng chất cũng có thể giống như trước đó đột phá, xung kích cảnh giới cao hơn, hiện tại xem ra không có đơn giản như vậy!
Thật muốn làm như vậy, làm không cẩn thận, tu vi không có đi lên, người trước hết nổ tung!
- Không cách nào tăng cao tu vi, trước tẩm bổ thân thể đi!
Biết không có cách nào tấn cấp, Trương Huyền đành phải từ bỏ.
Huyền Bối Quy, mạnh nhất là phòng ngự, máu tươi của nó đối với thân thể có tác dụng tẩm bổ rất lớn, khống chế sức mạnh chạy toàn thân, thân thể trở nên càng ngày càng cường đại.
Một canh giờ sau, lực lượng thân thể đã có thể so với Tiên Quân đỉnh phong!
Lúc này Trương Huyền mới thở phào nhẹ nhõm, lấy xích sắt ra ngoài.
Mượn Tiểu Hoàng Kê thôn phệ cùng với Thiên Đạo thư viện thiếu hụt uy hiếp, thời gian không dài, xích sắt cũng thuận lợi luyện hóa.
- Ngươi gọi Tiểu Quy Quy, ngươi liền gọi Xích Sắt đi!
Trương Huyền xác định tên của hai Ngụy Thần.
- ...
Huyền Bối Quy.
- ...
Xích Sắt.
Làm xong những cái này, thả đám thú Giao Long ra.
- Đây là huyết dịch của Ngụy Thần cảnh, các ngươi mỗi cái mười giọt, có thể đột phá, hoặc tấn cấp hay không, liền dựa vào chính các ngươi...
Cong ngón tay búng một cái, đưa tinh huyết của Huyền Bối Quy qua.
Mấy gia hỏa này tất cả đều đạt đến Tiên Quân đỉnh phong, huyết mạch bản thân cũng rất cường đại, không biết nuốt huyết dịch Tiên thú Ngụy Thần cảnh vào sẽ có hiệu quả gì.
Có thể đột phá Ngụy Thần cảnh tốt nhất, không cách nào đột phá, cũng không tổn thất cái gì.
Đám thú Giao Long đều biết ơn, vội vàng nuốt tinh huyết.
Sau hai canh giờ, cho dù tu vi tiến bộ không ít, nhưng như cũ không có đột phá ràng buộc cuối cùng.
Xem ra Ngụy Thần quả thực không phải dễ dàng đột phá như vậy, nếu không loại cường giả này cũng sẽ không số lượng ít như vậy.
Thấy chúng nó không cách nào đột phá, thu vào túi thú sủng, Trương Huyền lần nữa thả Huyền Bối Quy ra.
- Ngươi làm sao có thể đột phá Ngụy Thần cảnh, lại ở nơi nào đột phá, giải thích sự tình tỉ mỉ đi...
Trương Huyền hỏi.
Sở dĩ không giết đối phương, nghĩ biện pháp thuần phục, chính là vì chuyện này.
Từng trải qua Thần Huyết Thạch, một mực nghi ngờ liên quan đến Lạc Nhược Hi.
- Ta là ở Vô Nhân Hải đột phá...
Huyền Bối Quy không có giấu diếm nói.
- Vô Nhân Hải?
- Ừm, cách nơi này chừng hơn một trăm vạn cây số, là một hải vực mênh mông, không có hòn đảo, không có nhân loại, bởi vậy tên là Vô Nhân Hải!
Huyền Bối Quy giải thích.
- Xa như vậy? Vì sao ngươi có thể đột phá? Ngụy Thần cảnh không phải không đi vào Thần điện, không có cách nào thành công sao?
Trương Huyền cau mày.
- Ngụy Thần cảnh là không đi vào Thần điện không cách nào đột phá, ta là ở hơn hai tháng trước, trong lúc vô tình nuốt lấy một giọt máu tươi mới thành công...
Huyền Bối Quy giải thích.
- Máu tươi?
Nắm đấm Trương Huyền xiết chặt.
- Là một vị cường giả Ngụy Thần cảnh xuất hiện ở hải vực này, không biết sử dụng phương pháp gì tiến hành tế tự, sau đó thiên địa xuất hiện vết rách, có bóng người từ không trung giáng lâm, lúc ấy bóng người kia thật giống như bị thương, rơi vãi không ít máu tươi ở trên mặt biển... Ta cùng mấy con Tiên thú Tiên Quân đỉnh phong nuốt, đều thuận lợi đột phá...
Huyền Bối Quy tỉ mỉ giảng giải một lần.
- Bóng người? Loại hình dáng nào? Ngươi có biết hiện tại đi nơi nào không?
Trương Huyền tràn đầy lo lắng.
- Là nữ tử, cụ thể dung mạo thấy không rõ lắm... Đi nơi nào, cũng không rõ, sau khi nuốt huyết dịch, ta liền lâm vào hôn mê, tỉnh lại liền có thực lực Ngụy Thần cảnh, còn làm sao đột phá, thật không biết...
Huyền Bối Quy tràn đầy xấu hổ.
Ngụy Thần của nó đến cùng làm sao đến, thật không hiểu.
Về sau suy đoán, khẳng định liên quan đến nữ tử từ trên trời giáng xuống kia, có lẽ nàng là Thần Linh chân chính, cho nên huyết dịch mới có loại uy lực này, để Tiên Quân cảnh đỉnh phong trực tiếp tấn cấp.
- Dung mạo của nàng là như vậy?
Trương Huyền cong ngón tay búng một cái, dung mạo cùng dáng người của Lạc Nhược Hi không có ngụy trang xuất hiện ở trước mặt.
- Thật nhớ không rõ... Thật giống như nhìn qua liền quên...
Huyền Bối Quy lắc đầu.
Cái thân ảnh kia từ trên trời giáng xuống, có thể nhớ tinh tường, nhưng dung mạo, dáng người cụ thể, muốn nhớ lại, lại phát hiện cái gì cũng nhớ không rõ.
Có lẽ chính là thủ đoạn của Thần Linh.
- Mang ta đi Vô Nhân Hải ngươi nói!
Thu lại hình ảnh, Trương Huyền nói.
Huyền Bối Quy sững sờ:
- Hiện tại bên trong không chỉ có ta là Tiên thú Ngụy Thần cảnh, còn có cái khác... cực kỳ nguy hiểm!
Tuy nó đột phá đến Ngụy Thần cảnh, nhưng ở Vô Nhân Hải cũng không phải cường đại nhất, thôn phệ huyết dịch nhiều, so với nó càng thêm cường đại, Ngụy Thần chân chính cũng không dám tiến vào, chủ nhân qua... Chỉ sợ nguy hiểm tầng tầng lớp lớp.
- Ta biết, nhưng mà ta phải đi!
Trương Huyền cũng không giải thích.
Có thể làm cho đối phương trực tiếp đột phá đến Ngụy Thần cảnh, nuốt khẳng định là thần huyết, hơn hai tháng trước, đổi lại thời gian ở Danh Sư đại lục, cũng chính là hơn sáu trăm ngày, gần hai năm, về thời gian vừa vặn!
Vị Thần Linh từ trên trời giáng xuống kia, vô cùng có khả năng chính là Lạc Nhược Hi!
Chỉ có tự mình đi qua nhìn, mới có thể xác định.
- Được...
Thấy chủ nhân kiên định, không cách nào dao động, Huyền Bối Quy nhớ tới Tiểu Hoàng Kê có thể nuốt nó, cùng với vũ khí Ngụy Thần cảnh, trong lòng buông lỏng không ít, đầu lâu to lớn cuối cùng gật xuống.
- Đi thôi!
Trương Huyền một khắc cũng đợi không được, bước lên lưng Huyền Bối Quy, truyền âm nói cho Khôi Hiểu tông chủ một tiếng, thẳng tắp bay về phía Vô Nhân Hải.
Huyền Bối Quy, thân là cường giả Ngụy Thần cảnh, vừa tiến vào đại dương tốc độ nhanh như tia chớp, hơn một trăm vạn cây số, cường giả Tiên Quân đỉnh phong muốn phi hành ít nhất một ngày, nhưng ở dưới nó toàn lực, không đến nửa ngày liền đến.
Lơ lửng giữa không trung, nhìn về phía Vô Nhân Hải.
Giống như đối phương nói, quả nhiên phạm vi vạn dặm không có một bóng người, hòn đảo cũng không nhìn thấy một cái, đâu đâu cũng có đại dương, cùng bầu trời giao hòa chung một chỗ, không phân khác biệt.
Đại dương nơi này không quá tương đồng địa phương khác, hiện ra hồng sắc nhàn nhạt, cho người ta một loại cảm giác có máu tươi hòa vào trong đó.
- Trước đó vùng biển này cũng là lam sắc, từ khi máu tươi của bóng người kia nhỏ vào, liền biến thành như vậy, đã hơn hai tháng cũng không khôi phục...
Huyền Bối Quy nói.
Thân thể Trương Huyền run rẩy, đi vào trong đại dương, Minh Lý Chi Nhãn chiếu rọi, cẩn thận quan sát.
Đại dương phát ra hồng sắc nhàn nhạt, linh khí đầy đủ, cho người ta một loại cảm giác thế ngoại đào nguyên, bất luận Tiên thú hay thực vật, đều cường đại hơn hải vực khác, cực kỳ linh tính.
Giống như đối phương nói, có lẽ liên quan đến huyết dịch Thần Linh.
Bơi tới đáy biển, quả nhiên phát hiện một ít tảng đá đỏ thẫm.
Chính là Thần Huyết Thạch trước đó nhìn thấy.
Loại tảng đá này số lượng không phải rất nhiều, hơn nữa phần lớn đều không có lực lượng tinh thuần như trước đó thấy qua.
Tiện tay rút ra một khối, đặt ở trong tay, trong thư viện xuất hiện thư tịch, giới thiệu hoàn toàn tương đồng.
- Lúc ấy... Bóng người kia xuất hiện tại vị trí nào?
Nhìn một vòng, phát hiện mặt nước hồng sắc phạm vi cũng không phải rất lớn, Trương Huyền hỏi.
- Ở chính nam, có điều chủ nhân, ta khuyên ngươi chớ đi, chỗ kia bị ba huynh đệ Giao Sa chiếm cứ, lúc đầu ta chính là bị chúng đuổi ra ngoài...
Huyền Bối Quy hơi đỏ mặt.
- ba huynh đệ Giao Sa?
Trương Huyền cau mày.
- Là bá vương của Vô Nhân Hải, ba con Giao Sa thú, ban đầu ở Tiên Quân đỉnh phong liền rất cường đại, ta không phải đối thủ, chỉ bất quá lúc ấy phòng ngự mạnh, cũng không gây chuyện, mọi người bình an vô sự... Về sau nuốt huyết dịch, đều đột phá đến Ngụy Thần cảnh, bọn chúng càng thêm cường đại, lại thêm số lượng nhiều, muốn cướp đoạt địa bàn của ta, ta đánh không nổi, đành phải rời khỏi...
Huyền Bối Quy nói.
- Ý của ngươi là... Bọn chúng đều là Ngụy Thần cảnh?
Trương Huyền sầm mặt lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận