Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Tất cả Thánh thú đều thần phục

Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
--------------------
- Ngươi muốn làm gì?
Thấy hắn lao ra, trong lòng Hỏa Tư Cổ Thánh toát lên dự cảm bất tường, muốn ngăn cản, nhưng cảm thấy một cỗ khí tức âm lãnh áp bức tới.
Đổi lại bình thường, loại lực lượng này, tuỳ tiện liền có thể hóa giải, thậm chí cho đối phương đầy đủ đau khổ, nhưng bây giờ thân bị trọng thương, muốn đối kháng nhưng một chút lực lượng cũng không thi triển ra được.
- Mặc Linh Cổ Thánh, chờ ta khôi phục, nhất định giết ngươi...
Mắt nổ đom đóm, Hỏa Tư Cổ Thánh gào thét.
- Có thể khôi phục rồi nói sau!
Không thèm để ý đối phương, lực lượng của Mặc Linh Cổ Thánh nghiền ép tới, đóng hắn ở trên tường.
Rống rống! Ô ô!
Hai người giằng co, bên ngoài sơn động vang lên thú minh liên tiếp, dường như sau khi vị hội trưởng kia lao ra, liền trắng trợn tàn sát.
- Không được...
Nghe được những tiếng kêu thảm này, Hỏa Tư Cổ Thánh không ngừng run rẩy:
- Ngươi nắm giữ sức chiến đấu Cổ Thánh, đối phó một đám Thánh thú kém xa ngươi, tôn nghiêm ở đâu...
Thanh âm truyền ra sơn động, truyền bá thật lâu.
Bất quá vị hội trưởng kia hình như không nghe thấy, tiếng kêu thảm của bọn đồ tử đồ tôn vẫn không dứt bên tai.
- Mặc Linh, ngươi ta đều là Cổ Thánh, dù chưa gặp mặt qua, lại nghe tên đã lâu, tính tình của ngươi ta biết một ít, làm người cương nghị, cương trực công chính... Hiện tại hội trưởng của các ngươi lấy lớn hiếp nhỏ, đối phó những đồ tử đồ tôn kia của ta, chẳng lẽ ngươi muốn trợ Trụ vi ngược?
Không trốn thoát được, hô cũng không nghe, Hỏa Tư Cổ Thánh tràn đầy gấp gáp nhìn về phía Vu Hồn sư đang trấn áp hắn.
- Cái này...
Khuôn mặt của Mặc Linh Cổ Thánh xấu hổ.
Hiển nhiên, hắn cũng không nghĩ tới hội trưởng sẽ trực tiếp lao ra, đối phó những Thánh thú bình thường kia.
Binh đối binh, tướng đối tướng, ngươi một người có thân phận như vậy, đi đối phó một đám tiểu lâu la... Quả thực có chút mất mặt.
Bất quá đối phương là hội trưởng, bất luận làm chuyện gì, cấp dưới chỉ có thể vâng mệnh.
Tuy lòng đầy nghi hoặc, nhưng không thể nói nhiều.
- Thật xin lỗi, ta chỉ là vâng mệnh làm việc!
Mặc Linh Cổ Thánh lắc đầu, lần nữa thi triển lực lượng, áp chế đối phương lại.
- Ngươi...
Hỏa Tư Cổ Thánh tức đến run rẩy:
- Nếu như hôm nay ta không chết, nhất định giết Vu Hồn sư nhất tộc các ngươi...
Nó là thật tức giận.
Siêu cấp cường giả ngay cả nó cũng không chiến thắng được, chạy tới đối phó những vãn bối cách Cổ Thánh không biết bao xa kia... Quả thực không biết xấu hổ đến cực hạn.
Không biết gầm thét bao lâu, chỉ thấy Trương Huyền lần nữa bay trở về, vẻ mặt ung dung.
- Giết tộc nhân của ta, diệt căn cơ của ta, hoặc là hiện tại ngươi giết ta, nếu không chờ ta khôi phục, nhất định diệt ngươi cửu tộc...
Nghe bên ngoài không còn thanh âm, trong lòng Hỏa Tư Cổ Thánh lạnh hơn một nửa, cắn răng nhìn qua, hận ý trong mắt như muốn bao phủ thiên địa.
- Giết tộc nhân của ngươi?
Thấy tên này tức giận như thế, Trương Huyền sửng sốt một chút, sau đó cười khổ lắc đầu:
- Ngươi cả nghĩ quá rồi, ta là người yêu quý hòa bình, dịu dàng hiền lành, làm sao lại chém chém giết giết? Mặc Linh Cổ Thánh, buông hắn ra, để hắn đi ra xem một chút!
- Cái này...
Mặc Linh Cổ Thánh dừng lại một chút, nhưng vẫn thu lực lượng.
Phần phật!
Hỏa Tư Cổ Thánh lắc lư một cái, từ trên vách tường rơi xuống, vội vàng đứng dậy, nhanh chóng xông ra ngoài động, hai người Trương Huyền theo sát.
Bên ngoài sơn động, ánh sáng Huyết Nguyệt có chút chói mắt, Hỏa Tư Cổ Thánh vội vàng nhìn lại, chỉ thấy rất nhiều đồ tử đồ tôn cũng không tử vong, ngược lại tập hợp chung một chỗ, từng cái hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang, trong hai mắt đỏ như máu mang theo hưng phấn.
- Thực lực của các ngươi...
Thân thể Hỏa Tư Cổ Thánh cứng đờ.
Ngày ngày cùng những đồ tử đồ tôn này chung một chỗ, đối với thực lực của bọn chúng biết rất rõ ràng, sau khi bị bức ép đến nơi này, linh khí mỏng manh, có thể duy trì tu vi là tốt lắm rồi, hầu như tất cả Thánh thú đều mất đi khả năng tấn thăng...
Mà bây giờ, mấy vạn Thánh thú, vậy mà đều có tinh tiến, thực lực tổng hợp tăng một đoạn dài!
Đặc biệt là những người hắn coi trọng nhất, không chỉ đột phá, càng có lĩnh ngộ mới, tựa như lúc nào cũng sẽ lần nữa xung kích cảnh giới cao hơn.
Hơn nữa những người này, không còn bộ dạng xanh xao vàng vọt như lúc trước, từng cái thần thái sung mãn, hùng tráng mạnh mẽ...
Ngắn ngủi một hồi không gặp, cho nó một loại cảm giác dường như đã cách mấy đời.
- Bái kiến lão tổ!
Rất nhiều Thánh thú đồng thời quỳ gối.
- Các ngươi...
Bờ môi run rẩy, muốn nói gì, lại nói không ra.
- Bẩm báo lão tổ, chủ nhân nhân nghĩa, chúng ta đã nhận hắn làm chủ, xin lão tổ nhanh làm ra quyết định!
Thánh thú lúc trước dẫn Trương Huyền vào sơn động, quỳ mọp xuống đất.
- Nhận chủ?
Hỏa Tư Cổ Thánh không kịp phản ứng:
- Toàn bộ các ngươi nhận hắn làm chủ?
- Vâng!
Chúng thú đồng thời gật đầu, lần nữa quỳ gối:
- Bái kiến chủ nhân!
- Ừm!
Vẻ mặt Trương Huyền thoả mãn, quay đầu nhìn lại:
- Thế nào, hiện tại tộc nhân của ngươi đều đã nhận ta làm chủ, hơn nữa đều cổ vũ ngươi nhận ta làm chủ, không có gì có thể do dự a!
- Mong lão tổ đừng do dự!
Rất nhiều Thánh thú trong mắt lóng lánh hưng phấn.
- Các ngươi...
Hỏa Tư Cổ Thánh lui về phía sau mấy bước, da đầu giống như muốn nổ tung, nằm mơ cũng không dám tin tưởng nhìn thấy cảnh tượng là thật.
Những người này, đều là hậu bối tinh nhuệ nhất của nó, năm đó cùng Thần Dung Hoàng huyên náo hung tàn như vậy, giết đến trời đất mù mịt cũng không khuất phục... Bây giờ lại đồng loạt thần phục một Vu Hồn sư...
Không chỉ nó, ngay cả Mặc Linh Cổ Thánh cũng như vậy.
Hội trưởng lao ra, đi đi về về tổng cộng bao lâu?
Mười phút? Hai mươi phút?
Thuần phục mấy vạn con Thánh thú...
Vung lương thực cho gà ăn cũng không nhanh như vậy a?
Đã sớm biết, hội trưởng sắp đặt trận pháp rất nhanh, làm sao cũng không nghĩ đến, thuần thú càng nhanh!
- Lão tổ, nhận chủ nhân, chúng ta có thể nhanh chóng tăng thực lực lên... Tuyệt đối không nên do dự!
- Chủng tộc hưng suy, ở một ý niệm của ngươi, tuyệt đối không nên phụ ý tốt của chủ nhân!
- Có chủ nhân dẫn dắt chúng ta, nhất định có thể quét sỉ nhục trước kia, Thánh thú nhất tộc càng thêm lớn mạnh...
Rất nhiều Thánh thú, đồng thời rống lên.
- ...
Hỏa Tư Cổ Thánh nói không ra lời.
Lúc trước còn cảm thấy bọn hậu bối của mình rất có cốt khí, sẽ không khuất phục, làm sao cũng không nghĩ đến, nhanh như vậy liền làm phản rồi.
Ngày hôm nay không đồng ý, nhìn bộ dạng những người này, khẳng định sẽ ép bản thân đi vào khuôn khổ...
- Ngươi thủ vững tôn nghiêm của mình, đơn giản là muốn dựng nên tấm gương cho những hậu bối này, để bọn chúng nắm giữ tương lai tốt hơn... Hiện tại ta có thể làm được, nhận ta làm chủ, ta chính là chủ nhân của các ngươi, đương nhiên sẽ không bạc đãi!
Thấy nó do dự, Trương Huyền nhẹ nhàng cười một tiếng, cong ngón tay búng một cái:
- Ta cũng không cưỡng bách ngươi, nơi này có một bộ công pháp, không chỉ có thể để ngươi khôi phục như lúc ban đầu, còn có thể để ngươi không cần một mực mượn hỏa diễm, liền có thể phát huy ra sức chiến đấu siêu cường!
Hỏa Tư Cổ Thánh còn không có phản ứng lại, cảm thấy trong đầu chấn động, một bộ công pháp truyền vào.
- Cái này...
Liếc mắt nhìn, thân thể không tự chủ được run rẩy, vị Thánh thú lão tổ này kích động đến nói không ra lời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận