Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Gặp lại đám người Triệu Nhã

Sự tình Lạc Thất Thất, Trương Huyền ghi ở trong lòng.
Thân là tứ tông tông chủ, dù Thượng Thương bao la, nhưng muốn hỏi thăm một người, có lẽ còn rất dễ dàng.
Tạm biệt Lạc Huyền Thanh, lại cùng đám người Dương sư trò chuyện một hồi, mang công pháp và võ kỹ lần nữa sửa sang lại cho Danh Sư đường, để bọn hắn truyền khắp thiên hạ.
Bất tri bất giác, một ngày đi qua.
- Lần này tới, là vì mượn dùng tế đàn này, Thượng Thương còn có rất nhiều chuyện, không thể tiếp tục dừng lại...
Biết thời gian không thể dở dang, Trương Huyền cầm theo tế đàn, định phá vỡ phong ấn, trực tiếp trở lại Thượng Thương.
- Thiếu gia, dẫn ta đi cùng đi...
Tôn Cường đi vào trước mặt, lộ ra khát vọng.
Cái tên này, biết theo không kịp bước chân thiếu gia, nên không còn lười biếng như trước kia, hơn một năm chuyên cần khổ luyện, lại thêm vô số tài nguyên của Danh Sư đường, Trương gia, vậy mà giống như những người khác, cũng đạt tới phá toái hư không.
- Ngươi muốn đi Thượng Thương?
Trương Huyền nhíu mày.
- Vâng!
Tôn Cường cắn răng.
Tuy ở Danh Sư đại lục, hắn dựa vào thân phận quản gia Trương Huyền cùng với cường giả Cổ Thánh, có thể hô phong hoán vũ, nhưng thời gian lâu dài vẫn sẽ chán.
Hắn vẫn ưa thích loại cảm giác rõ ràng thực lực không địch lại, vẫn còn có thể tùy ý quát tháo cường giả, phóng khoáng tự do!
Đó mới là đỉnh phong nhân sinh của hắn, nhớ tới liền rất hoài niệm.
Cho nên còn muốn đi theo sau lưng thiếu gia, chỉ có như vậy, mới sống ầm ầm sóng dậy.
- Chúng ta trực tiếp loại bỏ không gian bích chướng đi vào Thượng Thương, quá mức nguy hiểm, không có năng lực bảo vệ ngươi! Không cách nào chung một chỗ, có điều ngươi có thể từ thông đạo tới... Những thuốc này, trước khi đi vào không gian phong bạo dùng, có thể hỗ trợ trị liệu thương thế, không đến mức để ngươi hôn mê!
Cổ tay khẽ đảo, Trương Huyền đưa tới một bình nước tắm Tiểu Hoàng Kê, lại ban cho một binh khí hộ thân, lúc này mới bàn giao:
- Sau khi đến Thượng Thương, đi Lăng Vân kiếm các báo tên của ta, sẽ có người dẫn ngươi đi tìm ta...
Trực tiếp loại bỏ không gian bích lũy, lực lượng giới vực sẽ tiến hành nghiền ép, dù Tôn Cường đột phá đến Cổ Thánh tứ trọng, nhưng vẫn kém quá nhiều, ngoan ngoãn đi thông đạo mới tương đối an toàn.
Tôn Cường gật đầu.
Giao phó xong, Trương Huyền không nói thêm lời, tinh thần khẽ động, lực lượng áp chế ở trong cơ thể thả ra, một tiếng nổ vang, lập tức cảm thấy không gian bốn phía xuất hiện bài xích to lớn.
Loại lực lượng này, tựa như muốn đẩy hắn ra khỏi thế giới này.
Vù vù!
Cũng không chống cự, tinh thần khẽ động, thoát ly Danh Sư đại lục ràng buộc, ngay sau đó nhìn thấy vô số khí lưu màu đen va chạm, muốn xé rách hắn thành bụi phấn.
Trong cơ thể tiên lực cổ động, ngăn những khí lưu màu đen này ở bên ngoài, dọc theo phương hướng gạt bỏ mình, xuôi dòng lên trên.
Không biết qua bao lâu, trước mắt lần nữa khôi phục quang minh, thân thể lay động, từ trong không gian chui ra, ngay ở trên không Huyền Giang thành.
- Quả nhiên có thể nhẹ nhõm trở về...
Trương Huyền cười cười, nhìn về phía Ngột Thần, hiển nhiên hắn cũng có chút khiếp sợ.
Dù trước đó cảm thấy như vậy có thể, tự mình trải qua, vẫn cảm thấy khó tin.
Xem ra, cường giả muốn đi vào hạ giới vô cùng phiền phức, nhưng muốn quay về thế giới của mình, cũng không khó khăn như vậy.
Đương nhiên, cũng nhờ bọn hắn nắm giữ lệnh bài của Lạc Nhược Hi, nếu không áp chế tu vi đơn thuần, là không cách nào che đậy Thiên Đạo của Danh Sư đại lục, chỉ sợ mới vừa tiến vào, sẽ bị lần nữa bài xích ra, ngay cả một lát cũng ở lại không được.
- Xem trước một chút, đám người Triệu Nhã có ở đây hay không...
Tinh thần khẽ động, ý niệm Trương Huyền bao phủ toàn bộ Huyền Giang thành.
Tu vi đi đến cảnh giới như hắn, chỉ cần nguyện ý, Huyền Giang thành phát sinh bất luận việc nhỏ nào, cũng có thể nhẹ nhõm phát giác.
- Ở chỗ kia...
Một lát sau, ánh mắt sáng lên.
Còn tưởng đối phương đã rời khỏi Danh Sư đại lục ba tháng, Thượng Thương không sai biệt lắm chín ngày thời gian, đã không ở nơi này, không nghĩ tới còn chưa rời khỏi.
Bất quá phủ đệ đang chuẩn bị linh thú phi hành, xem ra là định rời đi.
Không chần chờ nữa, thẳng tắp bay qua.
...
- Trương viên ngoại, ngươi gấp gáp như vậy mượn dùng linh thú phi hành, là vì chuyện gì?
Một trung niên nâng cao cái bụng đi vào trước mặt, trong ánh mắt mang theo nghi hoặc.
Huyền Giang thành, gia tộc và thế lực có thể nuôi dưỡng linh thú không tính quá nhiều, Ngô Giang Thành hắn vừa vặn tính một cái, hơn nữa sau khi Tiết gia sụp đổ, linh thú của gia tộc bọn họ cấp bậc xem như cao nhất, tốc độ nhanh nhất!
Nguyên nhân chính là như vậy, Trương viên ngoại mới tìm hắn, định thuê một lần.
- Ta không phải cứu mấy người ư?
Trương viên ngoại cười nói.
- Chuyện này ta nghe nói... Thế nào, ngươi cũng muốn giống như Thiện Hiểu Thiên, đụng đại vận?
Ngô Giang Thành cười nhạo.
Kỳ ngộ của Thiện Hiểu Thiên, chỉ có thể ngộ mà không thể cầu, Trương Huyền tông chủ, đương đại cũng chỉ có một, ngươi một đại gia chủ, phú hào một phương, cuối cùng sẽ không cảm thấy, tuỳ ý cứu người, liền có thể đạt được kết quả tốt chứ!
Nào có chuyện tốt như vậy?
Thật muốn như vậy, hắn cái gì cũng không làm, đã sớm đi ra ngoài khắp nơi cứu người...
- Thực không dám giấu giếm, lần này thật đúng là đụng đại vận...
Cùng đối phương quan hệ không tệ, Trương viên ngoại cũng không có ý định giấu diếm, vui vẻ nói.
- Thật đụng đại vận?
Ngô Giang Thành sửng sốt:
- Ngươi chớ nói, ngươi cũng cứu một vị tông chủ, hoặc là trưởng lão... Nói đùa cũng phải có hạn độ, thiên hạ nào có nhiều trưởng lão, tông chủ xảy ra chuyện như vậy?
- Ha ha, dĩ nhiên không phải tông chủ và trưởng lão! Nói thật a, ta cứu chín người này, lại là đệ tử thân truyền của Trương Huyền tông chủ!
Trương viên ngoại nói.
- Đệ tử thân truyền? Ha ha... Ngươi thật biết đùa!
Ngô Giang Thành sửng sốt một chút, sau đó cười to lên:
- Trương Huyền tông chủ, chính là tứ tông tông chủ, thiên hạ đệ nhất nhân, không biết bao nhiêu người muốn làm học sinh của hắn... Ngươi đi đường phố hỏi một chút, muốn làm học sinh của hắn, thậm chí tự xưng cùng hắn học qua, không có một vạn cũng có tám ngàn... Còn tưởng là thật? Trước mấy ngày, ta ở dã ngoại bắt đến một con ngựa, kết quả tên này dùng móng viết chữ, tự xưng là học sinh của hắn...
- Ngựa?
Trương viên ngoại ngẩn ngơ.
- Đúng vậy, theo ta thấy, khẳng định là lừa đảo, muốn lừa tiền của ngươi, không nghĩ tới ngươi thật bị lừa rồi...
Ngô Giang Thành khẽ nói:
- Ngươi suy nghĩ một chút, Trương tông chủ, thân là tứ tông tông chủ, thật sự là thân truyền của hắn, ai dám đắc tội? Ai dám đả thương? Như thế nào lại trùng hợp như vậy, một đám người đều bị ngươi cứu? Rõ ràng chính là giả...
Trương viên ngoại nói không ra lời.
Quả thực rất có đạo lý.
Cái gọi là đệ tử Trương Huyền, đều là Lưu Dương, Trịnh Dương... nói, bản thân phân biệt không ra, vạn nhất là giả thì sao?
- Mang ta đi nhìn một chút, ta giúp ngươi vạch trần...
Bạn tốt bị lừa, Ngô Giang Thành tức giận nói.
- Vậy làm phiền Ngô huynh...
Trương viên ngoại thở phào nhẹ nhõm, vội vàng ôm quyền, dẫn đường tìm tới đám người Triệu Nhã.
- Các ngươi tự xưng là học sinh của Trương Huyền tông chủ?
Đi vào sân trong, nhìn thấy mấy người trẻ tuổi ốm yếu, Ngô Giang Thành càng thêm tin chắc ý nghĩ của mình, cười lạnh.
Đám người Triệu Nhã nhíu mày.
Các nàng ở Danh Sư đại lục, mỗi một cái đều là nhân vật hô phong hoán vũ, khiến thiên hạ chấn động, đối phương vừa thấy mặt liền vô lễ như thế, trong lòng đều có chút không vui.
- Thế nào, không dám thừa nhận?
Ngô Giang Thành cười lạnh:
- Các ngươi có biết, giả mạo đệ tử của Trương tông chủ, tội danh sẽ như thế nào không? Đừng nói truyền đến Lăng Vân kiếm các, giờ phút này ta báo lên thành chủ, chỉ sợ cũng có thể để các ngươi chịu không nổi!
- Chúng ta không giả mạo, Trương Huyền xác thực là ân sư của chúng ta...
Sợ Triệu Nhã tính tình nóng nảy, trực tiếp đánh đối phương, Khổng Thi Dao tiến lên một bước, ôm quyền nói.
- Xác thực là ân sư, ăn nói bừa bãi ai không biết? Các ngươi có chứng cứ gì không?
Ngô Giang Thành nói.
Khổng Thi Dao lặng im.
Vì có thể đi vào Thượng Thương, trữ vật giới chỉ cũng không mang theo, bất kỳ đồ vật gì cho thấy thân phận cũng không có, lại nói coi như thật có thể lấy ra, đối phương cũng chưa chắc nhận thức!
- Thế nào, nói không ra lời a!
Ngô Giang Thành vung tay:
- Muốn giả mạo, tìm trưởng lão hoặc đệ tử, có lẽ còn có thể để cho người ta tin tưởng, giả mạo đệ tử của Trương tông chủ, lá gan thật lớn...
- Chúng ta thật sự là đệ tử của Trương sư...
Trịnh Dương nhíu mày, tràn đầy không vui.
- Đủ rồi, ta không phải Trương viên ngoại, có thể bị các ngươi tùy ý lừa gạt! Nếu các ngươi là đệ tử của Trương sư, ta nói bản thân là lão sư của Trương sư đây này, người đâu...
Ngô Giang Thành hừ lạnh, đang muốn gỏi hạ nhân, bắt mấy cái lừa đảo lại, đưa đến phủ thành chủ xử theo pháp luật, liền nghe trên không có một thanh âm nhàn nhạt vang lên:
- Ngươi nói ngươi là lão sư của ta? A, làm sao ta không biết?
- Người nào?
Ngô Giang Thành sửng sốt, vội vàng ngẩng đầu, ngay sau đó nhìn thấy hai bóng người yên tĩnh lơ lửng ở giữa không trung, bên trong một thanh niên đang vui vẻ nhìn qua.
- Trương tông chủ...
Thân thể cứng đờ, đầu gối nhịn không được mềm nhũn, quỳ rạp xuống đất, không ngừng run rẩy, sợ tới mức thiếu chút nữa ngất đi.
Lúc trước Thiện Hiểu Thiên ở Tiết gia huyên náo lớn như vậy, hắn may mắn đi, cũng may mắn gặp qua dung mạo của Trương Huyền tông chủ, cùng vị trước mắt này giống nhau như đúc... Huống chi đối phương còn phi hành...
Cường giả Tiên Quân mới có thể bay, thân phận của đối phương không cần nói cũng biết...
- Lão sư...
Không giống hắn khiếp sợ, đám người Triệu Nhã nhìn thấy thân ảnh trên không, tất cả hốc mắt đỏ lên, đồng loạt quỳ xuống đất.
- Ừm, các ngươi chịu khổ...
Nhìn thấy những đệ tử này, đã trưởng thành đến tình trạng hiện tại, Trương Huyền thoả mãn gật đầu, bàn tay run lên, chín bình ngọc bay tới.
- Uống đi!
- Vâng...
Đám người đồng thời gật đầu, uống xong nước tắm của Tiểu Hoàng Kê, một lát sau, tất cả đều cảm thấy lực lượng trong cơ thể sôi trào, thương thế hoàn toàn khôi phục.
- Cái này... Đều là Cổ Thánh tứ trọng?
Tất cả đều ngẩn ngơ, Ngô Giang Thành cùng Trương viên ngoại thiếu chút nữa ngất đi.
Đặc biệt là cái trước, đã muốn khóc.
Huyền Giang thành thành chủ cũng chỉ tu vi Cổ Thánh tứ trọng, những thiếu niên, thiếu nữ trước mắt, vậy mà đều là loại thực lực này...
May mắn vị Trương tông chủ này đến đúng lúc, ngộ nhỡ không tới, bản thân vừa rồi nói như vậy, còn không bị vặn cổ, giết tại chỗ?
Vừa nghĩ tới đó, tròng mắt đỏ hoe.
Xem ra...
Khoác lác có nguy hiểm, trang bức cần cẩn thận ah!
Bạn cần đăng nhập để bình luận