Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Hồng Diệp Vương thổ huyết

Nguồn: Truyện YY.
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực.
Biên dịch: Tiêu Dao.

– Thì ra là thế…
Nghe được giải thích, Trương Huyền bừng tỉnh đại ngộ.
Khó trách!
Lúc trước, hắn liền suy đoán, Thiên Diệp Vương bám vào trong cơ thể Giang
Nguyên thực lực quá thấp, nguyên lai chân thân của gia hỏa này bị nhốt ở chỗ
sâu nhất của di tích, làm những sự tình này, chỉ là một đạo ý niệm.
– Tuy Nguyên Thần có thể một mình sống sót, nhưng đây là một đạo ý niệm, không
có khả năng vĩnh cửu tồn tại… Đoán chừng lúc ấy thời điểm chúng ta bắt lấy Thổ
Diệp Vương, gia hỏa này cũng ở đó, chỉ là chúng ta không có phát hiện mà thôi…
Trong lòng khẽ động, nghĩ đến một loại khả năng.
Nguyên Thần là có thể một mình còn sống, nhưng một đạo ý niệm sẽ không có năng
lực cường đại như vậy.
Thiên Diệp Vương này vô cùng có khả năng giấu ở trên thân Thổ Diệp Vương lẫn
vào Tĩnh Viễn Thành Độc Điện.
Chẳng qua khi ấy không nghĩ tới chuyện này, nên không phát hiện cái gì.
Về sau gia hỏa này phát hiện mình chỉ nhận được một cái giới thiệu, không phải
là địa đồ, chẳng biết lúc nào tiềm nhập trong cơ thể Giang Nguyên, ngụy trang
đi theo sau lưng nhóm người mình.
Hy vọng từ trên người bọn họ biết rõ bí mật địa đồ.
Nếu như không phải nguyên nhân này, khẳng định đã sớm xuất thủ giết bọn chúng.
– Ngươi biết tin tức địa đồ, thứ này đến cùng ở đâu?
Thấy hắn trầm tư, Hồng Diệp Vương không nghi ngờ gì, nhịn không được hỏi.
– Địa đồ có lẽ ở trong tay gia hỏa gọi là Trương Huyền!
Trương Huyền nhẹ gật đầu.
– Trương Huyền?
Hồng Diệp Vương lắc đầu:
– Đoạn đường này Thiên Diệp Vương cẩn thận quan sát, tuy gia hỏa này có rất
nhiều thủ đoạn, cũng có không ít ý tưởng xuất kỳ bất ý, nhưng có lẽ không biết
tin tức địa đồ, nếu biết rõ, sẽ không bị nhốt ở trong Thiên Cung, đến bây giờ
còn không ra được!
Trương Huyền kia, tuy thoạt nhìn rất lợi hại, trên thực tế chỉ là một ít tiểu
thông minh, tiểu kỹ xảo mà thôi, hẳn là không có địa đồ.
Nếu không, căn bản không cần trải qua nhiều nguy hiểm như vậy, đã sớm trực
tiếp đi vào chỗ sâu trong di tích rồi.
– Thật sự là hắn không biết tin tức địa đồ, nhưng mà địa đồ lại thật ở trong
tay hắn!
Trương Huyền gật đầu.
– A?
Hồng Diệp Vương không hiểu.
– Gia hỏa này đã nhận được Ngô Dương Tử truyền thừa, trong đó có địa đồ, nhưng
hắn không được giới thiệu mà Thiên Diệp Vương cướp đi dùng Cổ Thần ngữ ghi lại
di tích… Vì vậy, căn bản xem không hiểu, vốn không rõ ràng lắm địa đồ này cùng
di tích có quan hệ ra sao, tự nhiên không có lấy ra!
Trương Huyền giải thích nói.
– Cái này…
Hồng Diệp Vương sững sờ.
Điểm ấy ngược lại là hắn không nghĩ tới.
– Tin tức này ngươi từ đâu lấy được?
Dừng lại một chút, Hồng Diệp Vương vội nói.
– Những ngày này, ta lẫn vào nhân loại, chuyên môn đi Hồng Viễn Danh Sư Học
Viện, chuyện này nghe ngóng rất rõ ràng, tuyệt không sai được!
Trương Huyền nói.
– Nếu như vậy, ngược lại là thật sự có khả năng…
Ánh mắt Hồng Diệp Vương tỏa ánh sáng:
– Nếu như tin tức này là thật, chờ đi ra ngoài, ta sẽ báo cáo Thanh Điền
Hoàng, cho ngươi ngợi khen! Tốt rồi, ngươi trước chờ ở đây, ta phá vỡ trận
pháp do gia hỏa này bố trí, bắt ra…
– Trước không vội… mặc dù ta biết địa đồ có thể sẽ ở trong tay Trương Huyền,
nhưng mà hắn để ở nơi đâu, có mang ở trên thân thể hay không lại không xác
định, dù sao nơi đây nguy hiểm, hắn lại là Danh Sư Học Viện Viện trưởng, một
cái địa đồ nghiên cứu không hiểu, lưu lại Học Viện cũng rất bình thường…
Vội vàng ngăn cử động của hắn, Trương Huyền tiếp tục mở miệng.
– Hả?
Hồng Diệp Vương ngẩn người.
Đối phương nói không sai, nếu như không biết địa đồ này cùng di tích có quan
hệ, biết rõ đi vào di tích cửu tử nhất sinh, vô cùng có khả năng sẽ lưu lại
Học Viện, thật như vậy thì phiền toái.
– Ta xem không bằng như thế này, không phải Thiên Diệp Vương đã nhận được giới
thiệu di tích dùng Cổ Thần ngữ ghi lại sao? Không bằng chúng ta lấy ra, coi
đây là mồi nhử, dụ dỗ đi ra…
Trương Huyền nói.
– Dụ dỗ đi ra? Làm như thế nào?
Hồng Diệp Vương nhíu mày.
Nếu có thể làm được, lúc trước bọn hắn khẳng định liền làm, cũng không chờ tới
bây giờ.
– Thánh Nhân quý tộc, có thể thông qua đặc tính huyết mạch, tìm được thân nhân
cốt nhục thất lạc nhiều năm, hai thứ này nếu như đều là Cổ Thần ngữ viết, hoàn
toàn có thể lợi dụng tính chung, lẫn nhau hấp dẫn… Những ngày này ta ở Danh Sư
Học Viện, đã học được loại phương pháp kia, chỉ cần ngươi cho ta bản giới
thiệu di tích, ta có thể cam đoan, tìm ra vị trí cụ thể của địa đồ…
Trương Huyền gật đầu nói.
– Sự tình Thánh Nhân quý tộc, ta nghe nói qua… Nếu quả thật có loại bí pháp
này, liền thật tốt quá…
Hồng Diệp Vương nhẹ gật đầu, cổ tay khẽ đảo, lấy ra một cái hộp ngọc:
– Đây là bản di tích kia, Thiên Diệp Vương trước thả ở chỗ của ta!
Thiên Diệp Vương chui vào trong cơ thể Giang Nguyên, tự nhiên không có khả
năng đặt thứ này ở trên người mình, nên để lại cho hắn.
– Tốt!
Trương Huyền đưa tay tiếp nhận hộp ngọc, nhẹ nhàng mở ra, cúi đầu nhìn lại,
ánh mắt kìm lòng không được phát sáng.
Bên trong có một quyển sách, thoạt nhìn cũ kỹ không chịu nổi, cùng địa đồ lúc
trước từ trong tay Ngô Dương Tử lấy được kia, bộ dáng cực kỳ tương tự, hẳn là
xuất xứ giống nhau.
Ngón tay nhẹ nhàng đụng một cái, trong đầu lập tức nhiều hơn vô số tri thức.
Văn tự cùng trên bản đồ viết, quả nhiên giống nhau, tối nghĩa khó hiểu, khiến
người ta nhìn không ra rút cuộc là cái gì.
– Cẩn thận nghiên cứu mà nói, có lẽ có thể nghiên cứu ra một ít nội dung…
Đây là một quyển sách, phía trên có giới thiệu thiếu sót, chỉ cần nghiên cứu
mà nói, có lẽ có thể hiểu rõ một ít nội dung, bất quá… Hắn biết lúc này
không phải là thời điểm nghiên cứu.
Tiện tay khép hộp ngọc lại, lần nữa nhìn qua:
– Là như vậy, thi triển bí pháp này, cần bố trí một đại trận thất tinh đỉnh
phong, ngươi cũng biết, ta lý giải trận pháp xa xa không bằng ngươi, một lát
nữa chỉ sợ còn phải phiền toái ngươi hỗ trợ…
– Bố trí đại trận?
Hồng Diệp Vương nhẹ gật đầu.
Hắn có thể khống chế trận pháp trong Thiên Cung, đủ để nói rõ nghiên cứu trận
pháp cực kỳ cường đại.
– Ân, ta sẽ nói cho ngươi phương vị trận pháp, hiện tại liền bắt đầu bố trí…
Trương Huyền nhẹ gật đầu, cổ tay khẽ đảo, lấy ra một đống trận kỳ cấp bảy.
– Tốt!
Hồng Diệp Vương nhẹ gật đầu, tiếp nhận trận kỳ.
– Bên trái ba mươi mét, vị trí Giáp Hư. Phía bên phải hai mươi bảy mét, vị trí
Hàn Cốc…
Trương Huyền mở miệng.
Hắn nói đều là danh từ trong trận pháp cấp bảy, đại biểu vị trí chính xác, chỉ
cần học qua trận pháp đều biết được.
Nghe hắn nói ra từng phương vị cụ thể, Hồng Diệp Vương tán thưởng một tiếng,
chân khí trong cơ thể sôi trào, từng cây trận kỳ bay ra.
– Không đúng a, sao cảm giác trận pháp này như cái sát trận thế nhỉ?
Bố trí một lát, Hồng Diệp Vương nhíu mày, như phát hiện cái gì.
Bản thân hắn đối với trận pháp có hiểu rõ rất sâu, Tử Diệp Vương nói những
phương vị này, mặc dù chưa bao giờ thấy qua, nhưng hạch tâm nhìn lên như là
một sát trận.
Không phải muốn bố trí một trận pháp tìm kiếm địa đồ sao?
Chơi đùa ra cái sát trận làm gì?
Trong nháy mắt, Hồng Diệp Vương tràn đầy nghi hoặc.
– Sát trận? Hồng Diệp Vương quá lo lắng, bất quá, trận pháp này hoàn toàn
chính xác có chút giống sát trận, nhưng một khi vận chuyển, ngươi sẽ phát hiện
bất đồng…
Trương Huyền cười cười, vẻ mặt thành khẩn.
– Bất đồng? Ta cho rằng chính là sát trận, ba vị trí trận kỳ kia có thể dẫn
động Thiên Cương, mấy vị trí này, có thể dẫn động Địa Sát, nếu như bị nhốt ở
trong đó, chỉ sợ coi như là nửa bước Xuất Khiếu, cũng khó may mắn thoát khỏi…
Hồng Diệp Vương nhíu mày.
– Mấy vị trí này từ bên trên nhìn, hoàn toàn chính xác giống như sát trận,
nhưng từ phía dưới nhìn, liền không giống… Không tin ngươi tới đây!
Trương Huyền cười cười, thân thể nhoáng một cái, đi vào trung tâm trận kỳ:
– Ngươi tới đây nhìn…
– Ân!
Tuy Hồng Diệp Vương kỳ quái, nhưng vẫn gật đầu, theo sát sau lưng đối phương,
đi vào vị trí hắn nói.
Dù sao đối phương cũng ở đây, hơn nữa trận pháp còn kém một chút không hoàn
thành, không có khả năng khởi động.
– Ngươi đứng ở chỗ này đừng nhúc nhích, nhìn về hướng kia… Ai, đúng rồi, đừng
nhúc nhích, ta động trận kỳ một chút ngươi liền rõ huyền bí của trận pháp này
rồi…
Thấy hắn đứng vững, thân thể Trương Huyền nhoáng một cái, bay lên, bay tới
biên giới lớn tiếng la lên:
– Ngàn vạn lần đừng nhúc nhích, khẽ động liền thấy không rõ lắm, đúng, chính
là chỗ đó…
Lời còn chưa nói hết, lòng bàn tay nhiều ra mấy cây trận kỳ, thẳng tắp bắn ra
ngoài.
– Ngươi đây là… Bách Kỳ Định Hư? Ngươi không phải Tử Diệp Vương… Ngươi rút
cuộc là ai?
Mới vừa đứng vững, Hồng Diệp Vương chờ đối phương lắc lư trận kỳ nhìn rõ ràng
kết cấu trận pháp, trận kỳ trong lòng bàn tay của gia hỏa kia kích xạ ra, đồng
tử đột nhiên co rút lại, chân khí trong cơ thể lập tức cuồng bạo phun ra.
Tựa như bạo tạc nổ tung.
Bách Kỳ Định Hư là thủ đoạn Trận Pháp Sư thất tinh mới có thể thi triển, có
thể khiến trận pháp hình thành rất nhanh, không chậm trễ chiến đấu… Tử Diệp
Vương không am hiểu trận pháp, lúc nào có thể bày trận nhanh như vậy rồi hả?
Rất rõ ràng, gia hỏa này là giả!
Sưu sưu sưu sưu!
Chân khí trào ra, đang định bay lên, chém giết gia hỏa giả mạo kia, chỉ thấy
bàn chân hắn nhẹ nhàng đạp một cái.
Ầm ầm!
Trận pháp vừa rồi bố trí khởi động, vô số Kiếm Khí huy hoàng thẳng tắp bắn
tới.
– Ngươi…
Đồng tử co rút lại, Hồng Diệp Vương thiếu chút nữa bị dọa ngất đi.
Mặc dù hắn là Trận Pháp Sư thất tinh đỉnh phong, cũng có thể thi triển ra Bách
Kỳ Định Hư… Nhưng giống như đối phương, bàn chân đạp một cái, trận pháp liền
khởi động… Là vô luận như thế nào cũng làm không được.
Lúc trước hắn dám tiến vào trận pháp, cũng chính là cảm thấy, không ai có thể
khởi động trận pháp rất nhanh, cho dù có nguy hiểm, cũng có thể ở trong thời
gian ngắn nhất chạy ra…
Nằm mơ cũng không nghĩ đến, gia hỏa này không chỉ có thể thi triển Bách Kỳ
Định Hư, còn có thể khởi động trận pháp nhanh như vậy, để cho hắn thời gian
đào tẩu cũng không có!
Bành!
Còn không kịp phản ứng, ngực của Hồng Diệp Vương đã bị một đạo kiếm khí đâm
thủng, máu tươi cuồn cuộn chảy ra.
Tuy ở dưới nguy cơ tránh thoát chỗ hiểm, như trước để cho hắn chật vật không
chịu nổi, không còn bộ dáng trêu tức mọi người như lúc trước.
– Ngươi rút cuộc là ai?
Hàm răng cắn chặt, điên cuồng gào rú.
Đường đường Thanh Điền nhất mạch thập đại Vương giả, cường giả siêu cấp xếp
hạng thứ hai, bị người ở trước mặt trêu đùa hí lộng, hơn nữa vây khốn vào
trận pháp, Hồng Diệp Vương tức giận sắp bạo tạc nổ tung.
– Ngại ngùng, đúng là người ngươi muốn giết chết kia…
Trương Huyền cười cười, khôi phục dung mạo của mình.
– Ngươi… Là Trương Huyền? Ngươi làm sao có thể ngụy trang thành Tử Diệp Vương,
để cho ta không cách nào phát hiện?
Hồng Diệp Vương không thể tin được.
Nhân loại không tu luyện sát lục chân khí, làm sao có thể ngụy trang Tử Diệp
Vương, lại để cho hắn cũng không phát hiện được thật giả?
Đột nhiên nghĩ đến cái gì, thân thể run lên:
– Ngươi… Tử Diệp Vương cũng là ngươi giết?
Vừa dứt lời, liền chứng kiến thanh niên phía ngoài trận pháp nâng cằm, trên
mặt tràn đầy ngại ngùng:
– Cái này… Không riêng gì Tử Diệp Vương, trước mắt ngoại trừ Thiên Diệp Vương
cùng ngươi… Thập đại Vương giả, cơ bản đều chết ở trên tay ta rồi…
– Phốc!
Hồng Diệp Vương thổ huyết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận