Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Học đồ Hồ Yêu Yêu

- Lão sư...
Hốc mắt Hồ Yêu Yêu đỏ lên, răng cắn môi đỏ, chần chờ một chút, cuối cùng quỳ rạp xuống đất.
Mặc dù hận Trương Huyền thấu xương, nhưng không dám vi phạm mệnh lệnh của lão sư.
- Tiểu Vệ, được rồi... Nàng cũng là nhất thời hồ đồ!
Vẻ mặt Trương Huyền hư nhược mở miệng.
- Tiểu Vệ?
Hồ Yêu Yêu phát điên.
Lão sư Vệ Nhiễm Tuyết, một trong thập đại Danh Sư, Danh Sư lục tinh đỉnh phong, đường đường Kinh Hồng viện viện trưởng, ngươi một tân sinh, tiểu gia hỏa chừng hai mươi tuổi, thế mà xưng hô tiểu Vệ...
- Học sinh này của ta luôn ngang bướng, bình thường thích chơi đùa như thế nào liền mặc nàng, nhưng hôm nay tìm Trương sư ngươi phiền toái, không hảo hảo giáo huấn một lần, chỉ sợ còn không biết chuyện nghiêm trọng!
Vệ Nhiễm Tuyết nói.
Dùng nhãn lực của nàng, đương nhiên có thể nhìn ra một vài vấn đề, chỉ sợ không giống như Trương sư nói đơn giản như vậy, có điều, học sinh này của nàng thực quá bướng bỉnh, trước kia nàng biết nhưng không nói gì, hiện tại vừa vặn giáo huấn một lần, để tránh xông ra tai hoạ càng lớn.
Không nói cái khác, vị Trương sư này lý giải Kinh Hồng sư, ngay cả nàng cũng kém xa! Nàng còn nghĩ làm sao mời đối phương tới giảng bài cho học viện các nàng, kết quả đệ tử liền tìm người ta phiền phức!
Đây không phải tìm đánh sao? Còn để cho ta làm sao mở miệng?
- Lão sư...
Không nghĩ tới lão sư tin tưởng đối phương, mà không tin mình, mặt mũi Hồ Yêu Yêu lo lắng.
- Đủ rồi, ta và Trương sư nói chuyện, thuộc về trưởng bối giao lưu, còn chưa tới phiên ngươi chen vào! Còn không quỳ đó tự kiểm điểm!
Vệ Nhiễm Tuyết hơi vung tay.
- Trưởng bối...
Hồ Yêu Yêu không ngừng run rẩy.
Cái tên này... Không phải tân sinh sao? Lúc nào lại thành trưởng bối?
- Trương sư, đồ đệ của ta ngang bướng, để ngươi bị thương, cái này là một viên Tiểu Hoàn đan khôi phục thương thế, hẳn là hữu dụng với ngươi!
Cổ tay khẽ đảo, Vệ Nhiễm Tuyết lấy ra một bình ngọc đưa tới.
- Tiểu Hoàn đan? Đan dược cấp sáu?
Trương Huyền líu lưỡi.
Tiểu Hoàn đan, đan dược cấp sáu, coi như cường giả Thánh cảnh bị thương, cũng có hiệu quả trị liệu cực lớn, bán đi ít nhất giá trị mấy viên linh thạch thượng phẩm!
Vừa ra tay liền đưa tiễn... làm cho hắn có chút ngượng ngùng.
- Xử trí nghịch đồ này như thế nào? Trương sư nói ra, ta lập tức làm theo!
Thấy hắn tiếp nhận đan dược, Vệ Nhiễm Tuyết thở phào nhẹ nhõm, nói tiếp.
Chỉ cần đối phương thu đồ vật, liền còn chỗ trống vãn hồi.
- Xử trí?
Trương Huyền chần chờ.
Kỳ thật nữ nhân này, không bắt hắn cùng Lạc Thất Thất làm văn chương, cũng sẽ không tức giận.
Dùng quan hệ thầy trò thuần khiết làm uy hiếp, lúc này mới khiến hắn dự định giáo huấn một phen, để nàng biết, làm người phải có điểm mấu chốt, không phải chuyện gì cũng có thể dùng làm văn chương.
- Như vậy đi, ta vừa vặn thiếu một học đồ, để nàng theo ta ba tháng, chuyện ngày hôm nay coi như không có gì!
Suy nghĩ một chút, Trương Huyền nói.
Sự tình di tích Ngô Dương Tử, còn chưa nói ra a, cùng nàng còn có gặp nhau, không bằng trước thu làm học đồ, đến lúc đó muốn hỏi cũng đơn giản.
- Học đồ?
Nghe được yêu cầu này, Hồ Yêu Yêu suýt chút nữa hôn mê.
Nàng đường đường Danh Sư lục tinh, làm học đồ cho tên này?
Mở cái trò đùa gì?
Lão sư khẳng định sẽ không đồng ý!
Nếu không, mặt mũi của lão sư ở đâu?
Đang nghĩ Vệ viện trưởng khẳng định sẽ lập tức cự tuyệt, chỉ thấy ánh mắt của nàng sáng lên, tràn đầy kích động:
- Quá tốt rồi, ta thay Yêu Yêu cám ơn Trương sư!
Vị Trương sư này lý giải Kinh Hồng sư đến cảnh giới cực kỳ cao thâm, làm học đồ của hắn, chỉ cần học tập tốt, khẳng định tiến bộ rất nhanh, càng ngày càng mạnh!
Nói thật, cái thân phận này, xem như nàng cũng cực kỳ hâm mộ, làm sao có thể cự tuyệt.
- Lão sư...
Hốc mắt Hồ Yêu Yêu đỏ lên, vội vàng hô.
- Tốt rồi, có thể được Trương sư thu làm học đồ, là phúc phận ngươi đã tu luyện mấy đời! Từ hôm nay trở đi, ngươi liền rời tiểu viện này, đi theo Trương sư, học tập cho giỏi, tranh thủ việc học có thành tựu, sớm ngày trở về!
Cắt ngang đối phương, Vệ Nhiễm Tuyết nói.
Làm ân sư thụ nghiệp của đối phương, quyền quyết định vẫn phải có.
- Học đồ...
Hồ Yêu Yêu cắn chặt răng, cảm thấy nước mắt chảy ra.
Lão sư lại trực tiếp đáp ứng? Vì cái gì?
Bản thân đi tìm tên này đến, vốn là muốn ra oai phủ đầu, thu phục thành thuộc hạ, cái này tốt rồi... Biến thành học đồ của đối phương!
Cái này gọi là chuyện gì!
- Đa tạ tiểu Vệ!
Nghe được đối phương đáp ứng, Trương Huyền cũng thở phào nhẹ nhõm.
- Trương sư, đây là huy chương đẳng cấp của ngươi, ta đã giúp ngươi xin! Còn có lệnh bài trưởng lão của ta, trong học viện, quy tắc rườm rà, phiền phức cũng không ít, có cái này, có thể giải quyết rất nhiều!
Cổ tay khẽ đảo, Vệ Nhiễm Tuyết lấy ra huy chương, cùng một lệnh bài trưởng lão đưa tới.
Giữa trưa sau khi nàng trở về, liền xin tổng bộ, rất nhanh liền nhận được hồi phục, chế tác tốt huy chương, đến tìm Hồ Yêu Yêu, không nghĩ tới vừa đến liền nhìn thấy màn này.
- Đa tạ!
Tiếp nhận huy chương cùng lệnh bài, Trương Huyền nhẹ gật đầu.
Không thể không nói tiểu Vệ này, tốc độ làm việc rất nhanh.
- Vậy ta sẽ không quấy rầy, cáo từ trước!
Lại nói vài câu, để Hồ Yêu Yêu ngày mai qua tìm hắn đưa tin, lúc này Trương Huyền mới mang theo Lạc Thất Thất xoay người rời đi.
Nhìn thấy hai người rời đi, lúc này Hồ Yêu Yêu mới nhìn lão sư, nhịn không được hỏi:
- Lão sư... Vì cái gì?
Nàng làm sao cũng không hiểu, lão sư của mình, đường đường một trong thập đại Danh Sư Vệ viện trưởng, vì sao phải để mình đi làm học đồ cho gia hỏa kia.
- Trương sư lý giải đối với Kinh Hồng sư, ta xưng hô một tiếng lão sư cũng không đủ! Trước ngươi nhảy qua Nghê Thường Liên Y Vũ, có mười bảy chỗ thiếu hụt, hắn từng cái bổ sung hoàn chỉnh! Đây là ta căn cứ hắn sửa sang lại, xem thật kỹ một chút, xem hết liền biết hắn đến cùng lợi hại bao nhiêu!
Cổ tay khẽ đảo, lấy ra một quyển sách.
Nghe xong Trương sư giảng giải, nàng liền sửa sang lại tri thức học được thành sách, lập tức cảm thấy được lợi rất nhiều.
Không hổ là Kinh Hồng sư cao minh hơn nàng, dựa theo cái này tu luyện, Nghê Thường Liên Y Vũ liền không chỉ kéo vài con chim sơn ca, chỉ sợ Phi Long cũng có thể đánh rơi.
Ý thức được những chuyện này, lúc này mới đến tìm Hồ Yêu Yêu, để nàng đưa huy chương, một là có thể giữ gìn mối quan hệ, thứ hai, cũng có thể để đệ tử của mình biết nhân ngoại hữu nhân, sơn ngoại hữu sơn.
Nhưng mà không nghĩ tới, vừa đến liền phát hiện, hai người đã giao thủ, đã như vậy liền làm cái thuận nước giong thuyền, để Hồ Yêu Yêu làm học đồ của đối phương.
Như vậy cũng có thể học tập, có lẽ có một ngày, có thể siêu việt bản thân, xung kích Kinh Hồng sư thất tinh thậm chí cao hơn.
- Bổ sung Nghê Thường Liên Y Vũ? Vũ kỹ này có thiếu hụt?
Hồ Yêu Yêu có chút không dám tin tưởng.
Bộ vũ kỹ này, truyền thừa không biết bao nhiêu năm, nàng cả ngày tu luyện, không có cảm thấy không đúng, tại sao có thể có nhiều thiếu hụt như vậy?
Trong lòng nghi hoặc, tiện tay mở thư tịch ra, chỉ nhìn thoáng qua, lập tức bị nội dung trong đó thu hút.
Cẩn thận đọc xong.
Vẻ mặt nàng càng ngày càng trắng.
Nàng là thiên tài, lại là Kinh Hồng sư lục tinh, mặc dù lý giải vũ kỹ không bằng Vệ Nhiễm Tuyết viện trưởng, nhưng cũng không yếu.
Lão sư không chỉ ghi chú ra thiếu hụt, còn kỹ càng ghi mấu chốt, vừa nhìn liền biết, toàn bộ đều là thật, không có sai lầm chút nào.
- Lão sư... Những cái này, thật là hắn sửa chữa?
Không biết qua bao lâu, Hồ Yêu Yêu nuốt ngụm nước bọt, trừng to mắt nhìn lại.
- Ân!
Vệ Nhiễm Tuyết gật đầu.
Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, nàng cũng không tin.
Tự mình tới trò chuyện, mới biết Trương sư này hiểu rõ chức nghiệp Kinh Hồng sâu bao nhiêu.
- Cái này...
Nghe được xác nhận, lúc này Hồ Yêu Yêu mới nhớ tới, linh hồn của nàng bị đối phương xung kích, xuất hiện qua mê muội.
Lúc đó, đối phương căn bản không có khiêu vũ... Mà là giơ tay nhấc chân, tự thành vũ kỹ!
Điểm ấy, xem như lão sư trước mắt cũng làm không được!
- Tốt rồi, ngươi nghiên cứu thật tốt, nhớ kỹ lão sư nói, đối với vị Trương sư này, thái độ tốt một chút, không nên lãng phí cơ hội!
Biết đệ tử này có khả năng phải cần một khoảng thời gian tiếp nhận, Vệ Nhiễm Tuyết nhẹ gật đầu, xoay người rời đi.
Tên đệ tử này của nàng, cái gì cũng tốt, chỉ là quá mức ngạo khí, lần này bị thiệt lớn, hẳn là có thể giác ngộ!
Thấy lão sư rời đi, Hồ Yêu Yêu lần nữa nhìn quyển sách trên tay, sau một lát, uyển chuyển nhảy múa ở trong phòng.
Nàng muốn thử nghiệm một chút, nội dung sau khi sửa chữa, đến cùng chính xác hay không!
Bản thân nàng vốn cực đẹp, lại phối hợp quần áo lộng lẫy trên người, vừa vũ động, cả phòng như hoa tươi nở, một cỗ khí tức khiến người ta say mê, không ngừng phất phới ra phía ngoài.
Cá chép trong hồ nước, ngửi được cỗ khí tức này, cả đám ngu ngốc, phù phù! Phù phù… chìm vào đáy ao, đóa hoa trong viện cũng như vong tình theo nhịp múa, cánh hoa theo gió tung bay.
Nếu có người ở đây, khẳng định sẽ trầm mê trong đó, không cách nào tự kềm chế, coi như Bán Thánh cũng khó đào thoát.
Không biết qua bao lâu.
Hồ Yêu Yêu rốt cuộc minh bạch... Đây mới là vũ kỹ, vũ kỹ chân chính!
Trước đó học những vũ kỹ kia, so sánh với cái này, cái gì cũng không tính!
Hô!
Ngừng lại, lúc này mới phát hiện, chẳng biết lúc nào, đã lệ rơi đầy mặt.
- Ta vậy mà... khóc!
Sờ lấy nước mắt trên mặt, Hồ Yêu Yêu như si như ngốc.
Trước kia nàng nhảy, lờ mờ không hiểu ý vị trong đó, mặc dù có thể phát huy uy lực không kém, nhưng cách hoàn toàn lý giải, vẫn kém rất nhiều.
Mà bây giờ... như cảm giác bộ vũ kỹ này đã dung nhập linh hồn, hoàn toàn cùng nàng tương dung, thành một bộ phận của thân thể.
Trước đó nhiều nhất là, biết hình không biết ý nghĩa, mà bây giờ, mới thật sự lý giải!
- Hắn... Đến cùng lý giải Kinh Hồng sư sâu bao nhiêu? Mới có thể sửa chữa bộ vũ kỹ này hoàn mỹ như vậy?
Thí nghiệm qua mới biết được, nội dung trên thư tịch, không có sai lầm chút nào, thở ra một hơi, trong lòng Hồ Yêu Yêu nhịn không được nói.
- Hội trưởng, ba vị học trưởng Đổng Hân, Tiết Chân Dương, Long Thương Nguyệt cầu kiến!
Đang trầm tư, chỉ thấy Tâm Như đi tới.
- Để bọn hắn vào!
Hồ Yêu Yêu nhẹ gật đầu.
Vốn cho rằng đêm nay không có gì bất ngờ xảy ra, khẳng định cầm được Trương Huyền, cho nên trước thời hạn liền hẹn mấy người, dự định khoe khoang một chút.
Nằm mơ cũng không nghĩ tới, cầm xuống là cầm xuống... Chẳng qua bị cầm xuống là mình mà thôi.
- Thế nào? Trương Huyền đâu? Ngươi xử trí như thế nào?
Sải bước đi vào, thanh âm của Tiết Chân Dương vù vù.
- Đúng vậy, mau nói ngươi giáo huấn thế nào, có phải đã quỳ dưới gấu quần của ngươi, ngoan ngoãn nghe lời hay không?
Long Thương Nguyệt cũng cười nói.
Bọn họ xem ra, Hồ Yêu Yêu đã đánh cược nói có thể giáo huấn, vậy thì nhất định có thể đi!
Nữ nhân giống như yêu tinh kia, xem như bọn họ cũng vô cùng kiêng kỵ.
- Giáo huấn?
Hồ Yêu Yêu quay mặt lại, nhẹ nhàng khom người, vẻ mặt thản nhiên:
- Trương Huyền tọa hạ học đồ Hồ Yêu Yêu, gặp qua các vị!
Bạn cần đăng nhập để bình luận