Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Tập thể lui khóa

- Đến Luyện Đan học viện?
Lục Phong viện trưởng sững sờ, lập tức híp mắt lại:
- Hắn đã không phải học viên của Danh Sư học viện, vì cái gì không có người ngăn cản?
Đối phương đã không phải học sinh, sao có thể để hắn tùy ý ra vào?
- Hắn... nắm giữ lệnh bài của Mi viện trưởng, Triệu viện trưởng, Vệ viện trưởng, càng là lão sư của khách khanh trưởng lão, bối phận còn cao hơn lão sư... chúng ta không ngăn cản được!
Thanh niên đỏ mặt.
Danh Sư học viện, cũng không phải cấm địa gì, huống chi, đối phương còn cầm lệnh bài của trưởng lão bản viện, làm sao cản?
- Hắn đến Luyện Đan học viện làm gì?
Biết đối phương nói có đạo lý, đừng nói học sinh, xem như hắn cũng không thể ngăn cản đối phương, Lục Phong sầm mặt lại.
- Không biết, hắn tới học viện, trực tiếp đi Tàng Thư khố...
Thanh niên nói.
- Tàng Thư khố?
Lục Phong viện trưởng cau mày:
- Hắn không có thẻ học viên, đi cũng vô dụng?
Muốn tiến vào Tàng Thư khố, cần hai điều kiện, thẻ học viên cùng học phần, đối phương đại náo Y Sư công hội, học phần không thiếu, nhưng không có thẻ học viên, thậm chí không phải học sinh, coi như muốn vào, cũng vào không được!
- Hắn không tiến vào, mà đứng ở bên ngoài Tàng Thư khố... ngẩn người!
Nói đến đây, trên mặt thanh niên lộ ra vẻ cổ quái.
- Ngẩn người?
Lục Phong cùng đám người Chu phó viện trưởng đều sững sờ.
Chỗ kia... Có cái gì đáng xem?
- Đúng vậy, chính là cả người không nhúc nhích, con mắt mở trừng trừng, cái gì cũng không nói...
Thanh niên nói.
Mọi người nháy mắt.
Vốn cho rằng tên này chạy đến Luyện Đan học viện làm gì, kết quả chạy tới ngẩn người... Làm cái gì?
- Bây giờ còn ở chỗ đó không?
Lục Phong nhịn không được hỏi.
- Khi ta tới vẫn còn, đã đợi hơn nửa canh giờ!
Thanh niên gật đầu.
- Tên này đầu tiên là làm sập Luyện Khí học viện, sau đó lại khiêu chiến Y Sư tháp, để chúng hoàn toàn thay đổi, đột nhiên chạy đến Tàng Thư khố ngẩn người, khẳng định có lừa dối, chư vị theo ta qua nhìn một chút!
Nghe nói tên này ngẩn ngơ nửa canh giờ, Lục Phong làm sao cũng cảm thấy không đúng, nhịn không được đứng dậy.
Mặc dù cùng Trương Huyền chỉ gặp qua một lần, nhưng tình cảnh đối phương đúng lý không nhường người, ép hắn tiến thoái lưỡng nan vẫn rõ mồn một trước mắt.
Cộng thêm trước đó còn chuyên môn nói qua, muốn tới khiêu chiến Luyện Đan học viện, không biết vì cái gì, trong lòng tràn đầy bất an, không tận mắt nhìn một chút, từ đầu đến cuối là không yên lòng.
- Vâng!
Bốn vị viện trưởng khác, nghĩ đến Trương sư đủ loại cử động, khóe miệng cũng co giật, đồng thời đứng dậy.
Trước đó, học viện khác sụp đổ, lung ta lung tung, bọn họ còn có chút may mắn, hiện tại gia hỏa này chạy đến học viện của bọn họ, một cảm giác nguy cơ vô hình bao phủ tới.
Vội vã đi đến Tàng Thư khố, tốc độ của mấy người cực nhanh, không đến mười phút đồng hồ liền đến gần.
Giống như trước đây, kiến trúc Tàng Thư khố cao lớn, cao vút trong mây, không có dấu hiệu đổ sụp, cũng không thấy được nửa bóng người, Lục Phong nhịn không được thở phào nhẹ nhõm, quay đầu nhìn qua:
- Hắn ở đâu?
- Ta không biết... Vừa rồi ngay ở chỗ này!
Vẻ mặt thanh niên mê man chỉ về phía trước.
Trước đó tên kia liền đứng ở trước Tàng Thư khố ngẩn người, làm sao bản thân vừa đi tìm viện trưởng, qua lại chẳng qua nửa canh giờ, ngay cả bóng người cũng không thấy?
Bởi vì Trương Huyền danh khí rất lớn, vừa rồi nơi này có không ít người.
- Ta tìm người hỏi một chút!
Dạo qua một vòng, không phát hiện nửa bóng người, thanh niên vội vàng đi đến một phòng ốc bên cạnh Tàng Thư khố.
Nơi đó có học viên trông giữ Tàng Thư khố, đều là sinh viên năm thứ ba, tới làm việc ngoài giờ.
Còn chưa tới gần, liền nghe kẹt kẹt một tiếng, cửa phòng mở rộng, hai thanh niên đi ra.
- Hồ Húc...
Nhận ra một cái bên trong, vội vàng đi tới gần.
- Lục Huy học trưởng!
Hồ Húc ôm quyền.
- Các ngươi đây là... Đi nơi nào?
Nhìn thấy trên người đối phương cõng hành lý, Lục Huy kỳ quái.
Ở Tàng Thư khố làm việc ngoài giờ, cơ bản phải ở chỗ này một học kỳ, mới khai giảng mấy ngày, cõng hành lý ra ngoài làm gì?
- Bẩm báo học trưởng, mới vừa rồi nghe được Trương sư giảng một tiết khóa, chúng ta hiểu ra, cảm thấy mình không thích hợp luyện đan, cho nên... Ta muốn rời khỏi nơi này, đi học những nghề nghiệp khác!
Hồ Húc nói.
- Giảng bài?
Con mắt Lục Huy nhịn không được trợn tròn, mấy người Lục Phong cũng kìm lòng không được nhìn qua.
Gia hỏa kia ở đây giảng bài?
- Vâng, Trương sư đứng ở chỗ này một hồi, bắt đầu giảng bài, ta may mắn nghe được, lúc này mới phát hiện, chức nghiệp luyện đan, mặc dù là cao nhất trong thượng cửu lưu, nhưng ta căn bản không thích hợp học tập, những năm này đều là phí thời gian...
Hồ Húc cười khổ lắc đầu, vẻ mặt thất lạc.
Trương sư giảng bài bác đại tinh thâm, để cho người ta nghe một hồi, được lợi rất nhiều.
Mặc dù hắn học tập luyện đan cũng có một đoạn thời gian, nhưng nghe xong khóa mới hiểu được, căn bản không thích hợp học cái này!
Coi như về sau miễn cưỡng học tập, cũng sẽ càng ngày càng khó, không thể tiến bộ.
Đã như thế, còn không bằng lập tức bỏ qua.
Dù sao Danh Sư học viện có chín đại chức nghiệp phụ tu, không học luyện đan, còn có thể học tập cái khác, chung quy có thích hợp bản thân, đồng thời, có thể nhanh chóng tiến bộ.
- Ngươi cũng cảm thấy không thích hợp học tập luyện đan?
Nghe xong Hồ Húc nói, Lục Huy nhịn không được nhìn về phía học viên năm thứ ba khác đi cũng hắn kia.
- Ta cũng không thích hợp, cáo từ!
Nói xong, hai người cũng không ngừng lại, xoay người rời đi.
- Cái này...
Thấy hai người rời đi, Tàng Thư khố không học sinh trông coi, mấy đại viện trưởng hai mặt nhìn nhau, đang không biết như thế nào cho phải, chỉ thấy mấy học sinh đi tới, trên người đều cõng hành lý.
- Thích viện phó, mấy người kia... hình như là học sinh thân truyền của ngươi a?
Thấy rõ ràng bộ dáng mấy người, một vị phó viện trưởng nhịn không được nói.
Mặc dù bọn họ là viện trưởng, địa vị tôn sùng, nhưng cũng thu không ít học viên, xem như thân truyền.
- Vâng, chính là thân truyền của ta, đám người Thư Vĩnh Ninh!
Nhận ra được, Thích viện phó gật đầu.
- Bọn họ cũng cõng hành lý... Chẳng lẽ, cũng cảm thấy không thích hợp luyện đan?
Vị phó viện trưởng này khóe miệng co giật.
- Làm sao có thể!
Thích viện phó lắc đầu:
- Thư Vĩnh Ninh ở trong học sinh kỳ trước giảng dạy, không tính là thiên phú cao nhất, nhưng cũng sắp xếp trước mấy, đối với luyện đan lĩnh ngộ cực cao, đợi một thời gian, Luyện Đan sư lục tinh ở trong tầm tay, làm sao có thể không thích hợp học tập!
Thư Vĩnh Ninh là một trong mấy học sinh kiệt xuất nhất của hắn, nếu như đối phương cũng không thích hợp học tập luyện đan, bọn họ thu hầu như không có người thích hợp!
- Vậy hắn...
Vị phó viện trưởng này nghi hoặc.
Cõng hành lý, rõ ràng giống như Hồ Húc vừa rồi, không phải rời Luyện Đan học viện, thì là cái gì?
- Ta qua hỏi một chút!
Sắc mặt Thích viện phó tái xanh, hừ một tiếng, đang muốn đi qua, vị học sinh gọi Thư Vĩnh Ninh kia hình như thấy được hắn, vội vã tiến lên đón.
- Lão sư!
Đi tới gần, Thư Vĩnh Ninh ôm quyền.
- Ngươi làm gì đó?
Thích viện phó híp mắt lại.
- Bẩm báo lão sư, học sinh... muốn chào từ biệt ngài!
Đầu gối Thư Vĩnh Ninh mềm nhũn, quỳ rạp xuống đất.
- Từ biệt? Ngươi cũng cảm thấy không thích hợp luyện đan?
Thích viện phó cảm thấy cả người muốn nổ tung.
- Tự nhiên không phải, mà là... ta cảm thấy chương trình học của lão sư, không quá thích hợp ta, tiếp tục học tập, khó mà tiến bộ, còn không bằng rời đi, không chậm trễ lão sư tuyển nhận tân sinh...
Thư Vĩnh Ninh có chút xấu hổ, cổ tay khẽ đảo, lấy ra ngọc phù chương trình học của đối phương.
Lão sư có thể lựa chọn học sinh, học sinh cũng có thể lựa chọn lão sư, đây là hai chiều.
- Khóa của ta... Không thích hợp ngươi?
Thích viện phó ngẩn ngơ.
Hắn là Luyện Đan sư học viện phó viện trưởng, một tay luyện đan thuật không kém Lục Phong viện trưởng bao nhiêu, là Luyện Đan sư lục tinh đỉnh phong chân chính...
Tên này lại muốn sa thải chương trình học của hắn...
- Vâng, vừa rồi nghe Trương sư giảng bài, giờ mới hiểu được cái gì gọi là luyện đan, mặc dù lão sư giảng không tệ... nhưng so sánh với hắn, vẫn kém không ít, mong lão sư thứ lỗi, hiện tại ta liền gia nhập Huyền Huyền hội, đi nghe Trương sư giảng bài!
Nói xong đưa qua ngọc phù chương trình học, Thư Vĩnh Ninh đứng dậy, xoay người rời đi.
- ...
Tiếp nhận ngọc bài, cả người Thích viện phó cứng ngắc, trên mặt không ngừng giật giật, sắp muốn điên rồi!
Đường đường Luyện Đan sư lục tinh đỉnh phong, thế mà bị lui khóa ở trước mặt mọi người... Hơn nữa còn nói thẳng, giảng bài kém rất nhiều...
Mẹ nó!
Đây là trần trụi làm mất mặt ah!
- Lão sư, chúng ta cũng tới lui khóa, thực sự không tiện!
- Bài giảng của Trương sư, để cho người ta hiểu ra, mặc dù chỉ nghe một hồi, cũng đã biết, hắn làm lão sư của ta, mới có thể đi được càng xa, tiến bộ càng nhanh...
...
Còn không có đợi hắn hết buồn bực, mấy học viên trước đó đi theo Thư Vĩnh Ninh, cũng vội vã đi tới, từng người đưa tới ngọc bài của bản thân.
Trước đó những người này, vì có thể lên lớp của hắn, cả đám vót nhọn đầu, đủ loại kích động, hiện tại thế mà chủ động lui khóa, sợ mình không đáp ứng, để Thích viện phó phát điên.
- Không đúng ah!
Nhìn xem rất nhiều học sinh lui khóa xong cao hứng bừng bừng rời đi, khóe miệng Lục Phong co quắp, đi tới gần:
- Có phải ngươi giảng bài xuất hiện vấn đề gì, để Trương Huyền này bắt được chuôi, tân sinh muốn tập thể lui khóa hay không?
Học sinh cùng một chỗ lui khóa, chỉ có một khả năng, chính là lão sư giảng xảy ra vấn đề!
Một khi xuất hiện loại tình huống này, danh vọng của lão sư bị hao tổn không nói, toàn bộ học viện, danh khí cũng giảm kịch liệt!
Luyện Đan sư học viện, sở dĩ mệnh danh thứ nhất Danh Sư học viện, bởi vì nhiều người học tập luyện đan, trọn vẹn hơn sáu vạn người... Nếu những người này đều muốn lui khóa... Toàn bộ học viện sẽ trong nháy mắt sụp đổ, thời gian nháy mắt từ thứ nhất mười đại học viện, biến thành thứ nhất đếm ngược!
- Ta... không có vấn đề ah...
Nghe được nghi ngờ, trên mặt Thích viện phó đắng chát, cả người có chút bối rối.
Hắn giảng bài, tuân thủ tiêu chuẩn Luyện Đan sư một cách nghiêm chỉnh, coi như không quá kinh diễm, nhưng sẽ không có bất kỳ sai lầm gì, làm sao sẽ xảy ra vấn đề, để học sinh nghe xong một tiết khóa của người khác liền chủ động lui khóa?
- Vậy kia là chuyện gì xảy ra?
Lục Phong cau mày, đang muốn nói tiếp, chỉ thấy mấy học sinh vội vã đi tới.
- Viện trưởng, bọn họ hình như đều là thân truyền của ngươi...
Thích viện phó nói.
Lục Phong nhẹ gật đầu.
Mấy người kia giống như Lục Huy, đều là học sinh thân truyền của hắn, đã giảng dạy nhiều năm.
- Yên tâm, ta giảng bài không sai, học sinh của ta tuyệt sẽ không giống như học sinh của ngươi! Đoán chừng là vì sự tình Trương Huyền, muốn bẩm báo với ta...
Thấy mấy người đi tới, Lục Phong viện trưởng nhẹ gật đầu, đang muốn hỏi thăm, chỉ thấy mấy người đi tới đồng thời quỳ rạp xuống đất.
- Cảm tạ lão sư những năm này giáo dục, chúng ta muốn... lui khóa!
Bạn cần đăng nhập để bình luận