Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Danh Sư thất tinh!

Nguồn: Truyện YY.
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực.
Biên dịch: Tiêu Dao.

Chứng kiến bộ dạng này của hắn, Cẩu Đường Chủ lần nữa thổ huyết, phiền muộn
sắp điên rồi.
Lần này nhất định là không có biện pháp an ổn về hưu... Nhiều ý niệm tổ tiên
bị chỉnh không còn như vậy, Đường chủ làm đến như hắn, cũng coi như người thứ
nhất từ trước tới nay!
- Trương Sư xông đường thành công, có thể đưa ra bất luận yêu cầu gì, chỉ cần
không vi phạm đạo nghĩa Danh Sư, Danh Sư Đường của Thanh Nguyên đế quốc chúng
ta, nguyện ý như Thiên Lôi sai đâu đánh đó, cúi đầu lĩnh mệnh!
Nghẹn không biết bao lâu, lúc này Cẩu Đường Chủ mới nhịn xuống phiền muộn, ôm
quyền khom người, thái độ không có ngạo mạn như lúc trước.
Từ trước tới nay, chỉ có ba vị xông đường thành công, không nghĩ tới lại để
cho hắn bắt thêm một cái...
- Điền Thanh Phó đường chủ liên hợp Trung Thanh Vương, mưu hại Danh Sư! Càng
cố ý tiết ra cơ mật của Danh Sư, dẫn đến Dị Linh tộc đột kích, hại chết vô số
Danh Sư... Tội ác tày trời, không thể dung thứ, ta hy vọng Danh Sư Đường của
Thanh Nguyên đế quốc có thể lập tức tra rõ!
Trương Huyền nói.
- Vâng...
Cẩu Đường Chủ gật đầu, đang muốn nói chuyện, đột nhiên nhướng mày:
- Điền Thanh Phó đường chủ đâu?
Vừa rồi vị Điền Phó Đường Chủ này vẫn ở bên cạnh hắn một tấc cũng không rời,
như thế nào thời gian nháy con mắt đã không thấy tăm hơi?
- Bẩm báo Đường chủ, Phó đường chủ nói có việc rời đi rồi...
Một vị Danh Sư vội vàng tiến lên.
- Nguy rồi!
Đồng tử co rụt lại, Cẩu Đường Chủ vội vàng phân phó:
- Lập tức tìm cho ta...
Rầm ào ào!
Rất nhiều Danh Sư lập tức xông ra ngoài, không lâu sau tất cả đều bay trở về,
từng cái sắc mặt khó coi:
- Đường chủ... Điền Sư rời Đế Đô, không biết đi nơi nào...
Thân thể run lên, sắc mặt của Cẩu Đường Chủ xanh mét.
Vừa rồi Trương Sư xông Danh Sư tháp, quá mức khiếp sợ, không có chú ý gia hỏa
này, nằm mơ cũng không nghĩ đến, lại thừa cơ chạy thoát!
Xem ra, hắn nhìn ra Trương Sư sắp xông đường thành công, tùy thời bị bắt, nên
không dám dừng lại.
- Ta xông đường mục đích là bởi vì bị đối phương oan uổng, biết rất rõ ràng
một khi thành công, hắn nhất định sẽ trốn, lại không sớm làm ra chuẩn bị...
Ngươi làm Đường chủ, làm còn có ý nghĩa gì?
Sắc mặt Trương Huyền khó coi.
Mình và Danh Sư Đường mâu thuẫn nằm ở trên đầu Điền Thanh, mặc kệ có thể xông
đường thành công hay không, đối phương cũng khó thoát tội trạng, loại tình
huống này, không phái người trông giữ, tùy ý đối phương qua lại tự nhiên, ngu
sao không trốn?
Danh Sư thất tinh đỉnh phong, thật muốn che giấu mà nói, trừ khi dùng Minh Lý
Chi Nhãn, lần lượt tìm tòi, nếu không, căn bản là tìm không ra.
- Ta...
Sắc mặt của Cẩu Đường Chủ đỏ lên.
Thật không nghĩ tới vị trước mắt này có thể xông đường thành công, hơn nữa
nhanh như vậy... Tự nhiên không kịp phản ứng.
- Hạ lệnh truy nã của Danh Sư Đường! Bắt Điền Thanh, dám phản kháng, giết bất
luận tội!
Nắm đấm xiết chặt, Cẩu Đường Chủ quay đầu phân phó.
- Vâng!
Một vị Danh Sư quay người rời đi.
Danh Sư truy nã lệnh, là lệnh bắt cấp bậc cao nhất của cả Đại Lục, một khi
phát ra, tất cả đế quốc, Vương quốc, Danh Sư Đường trong phạm vi toàn bộ Thanh
Nguyên đế quốc đều nhận được tin tức, vô luận là người nào, chỉ cần phát hiện,
thông báo có thể đạt được ngợi khen.
Có thể nói, ở dưới lệnh truy nã này, trừ khi một mực cải biến thân phận, không
bại lộ thực lực, nếu không, tất nhiên khó có thể đào thoát.
- Cẩu Thiên Trạch ta xử sự bất công, phụ lòng Danh Sư Đường tín nhiệm, từ hôm
nay trở đi, từ đi chức vụ Danh Sư Đường Đường chủ, chờ Tổng bộ phái người đến
đây xử lý. Còn vị trí Đường chủ, tạm thời do Ngô sư thay thế!
An bài xong, Cẩu Đường Chủ lấy lệnh bài đại biểu thân phận ra, đưa tới.
Trong nháy mắt, như già mấy trăm tuổi, không có nửa điểm khí lực.
Ở vị trí Đường chủ, chờ đợi trọn vẹn năm trăm năm, tận tâm tận lực, nằm mơ
cũng không nghĩ đến sẽ lấy loại phương thức này chấm dứt.
Biết rõ nếu như đối phương đào tẩu, muốn bắt đã không dễ dàng như vậy, Trương
Huyền lắc đầu, không hề xoắn xuýt, ngẩng đầu nhìn Ngô sư.
- Ngô sư, đây là chức nghiệp phụ tu của ta, đã đầy đủ, muốn xin Danh Sư thất
tinh!
Nói xong, đưa tới huy chương chức nghiệp phụ tu thất tinh.
Nhìn thoáng qua, Ngô sư nhẹ gật đầu:
- Trương Sư chờ một lát, ta sẽ báo cáo tình huống của ngươi cho Tổng bộ, khả
năng cần tiêu phí một ít thời gian!
- Không nóng nảy, vừa vặn không có việc gì, ta đi Tàng Thư Khố nhìn xem!
Trương Huyền lên tiếng.
Mặc dù hắn có kinh nghiệm thăng cấp đế quốc, nhưng muốn xin huy chương thất
tinh, khẳng định còn cần quá trình phải đi, có Ngô sư chủ trì, có lẽ vấn đề
không lớn, cũng không cần phải quan tâm, chờ phiền toái, còn không bằng thừa
cơ đi xem sách.
Tuy đã có tư cách thành Danh Sư thất tinh, nhưng thư tịch về Danh Sư thất
tinh, còn có bao giờ xem qua.
- Đây là lệnh bài của ta, Trương Sư cầm trong tay, ở Tàng Thư Khố có thể tùy
ý quan sát...
Ngô sư nói.
Xông đường thành công, tất cả Danh Sư của Danh Sư Đường không phải là đối thủ,
đạt được huy chương là sự tình ván đã đóng thuyền, không thể nghi ngờ, bởi
vậy, sớm cho hắn lệnh bài, để đối phương đi vào đọc sách, cũng không tính
không tuân theo quy định.
- Ân!
Tiếp nhận lệnh bài, Trương Huyền không nói thêm lời, ở dưới một vị Danh Sư dẫn
dắt, đi về phía Tàng Thư Khố.
Tàng Thư Khố của Danh Sư Đường Thanh Nguyên đế quốc, không chỉ có tất cả thư
tịch tương quan với Danh Sư, còn có rất nhiều chức nghiệp phụ tu, lúc trước
nhìn thư tịch Thư Họa Sư, Giám Bảo Sư, thình lình đều có ở đây.
Danh Sư, chú ý đúng là bác học, số lượng thư tịch nhiều, không biết bao nhiêu,
xem trọn vẹn một ngày, mới ghi chép toàn bộ vào trong đầu.
Xem hết tri thức Danh Sư, đi vào chỗ tra cứu phụ tu, trong đó sưu tập thư tịch
Khải Linh Sư, Ma Âm Sư, Luyện Đan Sư, Y sư, Thư Họa Sư, Thuần Thú Sư, Kinh
Hồng Sư, Trận Pháp Sư, Giám Bảo Sư, Thiên Công Sư… cũng ghi chép vào đầu.
Loại thư tịch chức nghiệp phụ tu của Danh Sư Đường, mặc dù không có kỹ càng,
cao thâm như Công Hội, nhưng đối với Trương Huyền mà nói, chỉ cần số lượng đầy
đủ là được, cao thâm hay không không quan trọng.
Học được toàn bộ Thiên Đạo công pháp thất tinh, từ Chiến Sư đường đi ra đã là
ba ngày sau.
- Trương Sư, đây là huy chương đẳng cấp của ngươi...
Vừa đi ra Tàng Thư Khố, Ngô sư liền tiến lên đón.
Nhìn thoáng qua, Trương Huyền nhẹ nhàng thở ra.
Từ giờ trở đi, rút cuộc thành Danh Sư thất tinh rồi.
Một năm trước, hắn ngay cả chức nghiệp Danh Sư là gì cũng chưa nghe nói qua,
chỉ là lão sư ở Thiên Huyền Vương quốc sắp bị khai trừ, mà bây giờ dĩ nhiên
đạt tới thất tinh, đã thành một thành viên đỉnh phong của Đại Lục, ngẫm lại
cũng làm người thổn thức.
- Trương Sư, bây giờ Điền Thanh còn không có tung tích, bất quá ngươi yên
tâm, ta đã báo cáo kỹ càng chuyện này đến Tổng bộ, Tổng bộ cũng đã phái người
xuống, không có gì bất ngờ xảy ra, trong nửa tháng có thể đến!
Ngô sư nói tiếp.
- Ân!
Trương Huyền gật đầu.
Điền Thanh thấy mình xông đường thành công, tất nhiên sẽ đào tẩu, trừ khi
người Danh Sư Tổng bộ tới, mượn nhờ Pháp bảo đặc thù, nếu không muốn tìm được,
hầu như không thể nào.
- Trung Thanh Vương đâu? Có bắt trở lại hay không?
- Hắn bị giam giữ ở trong Danh Sư Đường, bất quá cái gì cũng không nói.
Ngô sư nói.
- Trước giam giữ, lúc trước ta bảo ngươi khen ngợi Trần Triết, đã làm thế
nào?
Sau khi Trần Triết chết, Trương Huyền lại để cho Ngô sư tiến hành khen ngợi,
mà không phải phê phán, còn chưa bắt đầu liền xông đường, hiện tại Ngô sư
chưởng quản quyền hành lần nữa, có lẽ đã hoàn thành!
- Dựa theo ngươi phân phó, sáng hôm nay đã mở đại hội khen ngợi, nói hắn vì
nhân tộc làm ra cống hiến cực lớn, cung cấp tư liệu rất kỹ càng...
Ngô sư vội vàng gật đầu.
- Vậy là tốt rồi, hiện tại mang mấy Danh Sư thực lực mạnh mẽ, cùng ta chung
một chỗ, có thể trực tiếp đi bắt Điền Thanh Phó đường chủ rồi!
Nghe hắn an bài xong, Trương Huyền cười cười nói.
- Trực tiếp đi bắt? Đi nơi nào?
Ngô sư sững sờ.
- Rất đơn giản, đi tới nhà Trần Triết mai phục, không có gì bất ngờ xảy ra,
buổi tối hôm nay, tất nhiên có người đến tìm hiểu!
Trương Huyền gật đầu.
- Đêm nay đến tìm hiểu? Trương Sư ý tứ là, Trần Triết nắm giữ bí mật gì của
Điền Thanh?
Ngô sư nhíu mày, rất nhanh thì hiểu được.
Trần Triết là đệ tử của Điền Thanh, đang ở trong quá trình thẩm tra, vô duyên
vô cớ chết, hiện tại Điền Thanh lại đào tẩu... Muốn nói cả hai không quan hệ,
hắn cũng không tin.
- Ta cũng không biết, chỉ là hai ngày nay đọc sách, đột nhiên sinh ra một
phỏng đoán, Trần Triết này, nếu không nắm giữ bí mật, không có khả năng bị
người diệt khẩu! Hiện tại ngươi ở trước mặt mọi người khen ngợi, mặc dù đối
phương sẽ sinh ra hoài nghi, nhưng hắn không dám đánh bạc!
Trương Huyền cười nói.
- Ta biết rõ, hắn có khả năng nắm giữ bí mật gì, nhưng hiện tại Điền Thanh đã
là chuột chạy qua đường, một khi bị bắt, thấp nhất cũng bị tước đoạt thân phận
Danh Sư, đã như vậy, không cần phải vì một tí cái gọi là bí mật mà mạo hiểm a!
Ngô sư khó hiểu.
Bây giờ Điền Thanh giống như tội phạm phạm vào tử tội, dù sao cũng là trừng
phạt nặng nhất, chắc chắn sẽ không chú ý nhiều hơn mấy tội... Đã như vậy, coi
như chỗ Trần Triết có chút bí mật, cũng không thể làm cho đối phương tới?
- Vậy phải xem Trần Triết đến cùng nắm giữ bí mật nhiều ít!
Trương Huyền nói:
- Sở dĩ Trần Triết bại lộ, là vì đi chỗ Chương Dẫn Khâu lấy tin tức, kết quả,
Danh Sư Đường không biết, Dị Linh tộc biết... Nếu như tin tức hắn biết rõ,
quan hệ đến Dị Linh tộc, hoặc là lối đi bí mật đặc thù thì sao?
- Cái này...
Thân thể Ngô sư cứng đờ, không thể tin được:
- Trương Sư, có phải phát hiện cái gì hay không?
- Trước mắt chỉ là suy đoán, còn không thể xác định!
Trương Huyền lắc đầu.
Hai ngày nay, hắn không chỉ đọc sách học tập, thuận tiện cũng cân nhắc qua các
sự tình.
Suy khi suy diễn, quả nhiên phát hiện không đúng.
Dị Linh tộc, từ chỗ Trần Triết biết tin tức, muốn nói Điền Thanh không biết,
là tuyệt đối không có khả năng.
Thân là Danh Sư Đường Phó đường chủ, tin tức tiết ra cho Dị Linh tộc... Cũng
không truy cứu, bản thân đã rất kỳ quái.
- Tốt, ta sẽ đi triệu tập ngay bây giờ...
Biết rõ Trương Sư nói như vậy, nhất định là đã biết mấy thứ gì đó, Ngô sư vội
vã rời đi, không lâu sau, dẫn theo năm vị Danh Sư tới.
Bốn vị đều là Trưởng Lão Danh Sư Đường, một vị khác là người quen biết cũ,
Trương Cửu Tiêu!
Mặc dù Trương Cửu Tiêu ở trước mặt Trương Huyền, không chịu nổi một kích, bị
đánh tìm không thấy Đông Nam Tây Bắc, nhưng thực lực chân chính không thể
khinh thường, hơn nữa trên người có rất nhiều Pháp bảo, nếu không giảng cứu
quy tắc, chỉ sợ Ngô sư cũng chưa hẳn có thể là đối thủ.
- Trước đừng có gấp, trời tối chúng ta lại động thủ!
Trương Huyền cười cười.
- Tốt!
Mọi người đồng thời gật đầu.
Trải qua xông đường, tất cả mọi người đối với vị trước mắt này, đã bội phục
đầu rạp xuống đất, hiện tại uy tín của Trương Huyền, ở Danh Sư Đường còn hơn
cả Ngô sư.
Bạn cần đăng nhập để bình luận