Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Trừ khi ngươi là Điện Chủ!

- Ngươi...
Giãy dụa từ dưới đất bò dậy, khóe miệng của Thủy sư tỷ co rút, lần nữa nhìn về phía thanh niên trước mắt, vẻ mặt triệt để thay đổi:
- Ngươi lĩnh ngộ kiếm, đã đạt đến... tình trạng chân giải?
Thân là thiên tài kiếm đạo, đương nhiên biết phân cấp kiếm đạo, trường kiếm trong tay còn không có đâm ra, liền bị dọa đến rơi trên mặt đất, không ngừng run rẩy, loại tình huống này, chỉ ở gặp được trên người lão sư, nói cách khác... Vị trước mắt này, thoạt nhìn chỉ hai mươi tuổi, nắm giữ kiếm đạo đã ngang hàng lão sư của nàng!
Làm sao làm được?
Kiếm đạo chân giải, không chỉ cần lĩnh ngộ kiếm pháp cực sâu, càng quan trọng hơn là, có đầy đủ kinh nghiệm cùng cảm ngộ, sở dĩ lão sư có thể đi vào cảnh giới kia, là bởi vì đã từng đi bộ vạn dặm, trải nghiệm khó khăn của người bình thường, lúc này mới ngộ ra.
Vị trước mắt này, tính toán đâu ra đấy, từ trong bụng mẹ bắt đầu tu luyện, cũng chỉ chừng hai mươi năm, làm sao có thể lĩnh ngộ? Trương Huyền cũng không phủ nhận, ngón tay búng một cái.
Trường kiếm triều bái trên mặt đất mất đi áp chế.
- Ông!
Bay lên, rơi vào lòng bàn tay. Nhẹ nhàng bắn ra, trường kiếm hí dài một tiếng.
- Kiếm này không tệ, rất thích hợp ngươi!
Tiện tay đưa trả lại.
Chuôi kiếm này, nhẹ nhàng thon dài, tương đối thích hợp nữ tử phát huy lực lượng.
- Là lão sư chọn giúp ta!
Thủy sư tỷ nhẹ gật đầu, thu hồi trường kiếm, nhìn qua:
- Ngươi muốn nhìn thư tịch liên quan tới kiếm đạo?
Có thể lĩnh ngộ kiếm đạo chân giải, nàng đã mất đi lòng tin tỷ thí.
Chênh lệch thực sự quá lớn, coi như ra tay, cũng mất mặt xấu hổ.
- Chỗ lão sư ta, sao chép không ít thư tịch kiếm đạo, có thể mang ngươi tới...
Thủy sư tỷ chần chờ một chút, nói.
- Vậy làm phiền dẫn đường!
Ánh mắt Trương Huyền sáng lên.
- Bất quá, trước thời hạn nói cho ngươi một câu, ngươi đã lĩnh ngộ chân giải, có con đường của mình, không nên ôm hy vọng quá lớn! Ta sợ còn không có nhìn thấy sách, liền bị đuổi ra ngoài...
Thủy sư tỷ nói.
- Vì cái gì?
Trương Huyền không hiểu.
Hắn ở cái tuổi này có khả năng lĩnh ngộ chân giải, được cho là thiên tài kiếm đạo chân chính, loại người này, chỉ cần là Danh Sư dùng kiếm đều ưa thích, làm sao lại không nên ôm hy vọng quá lớn?
- Cái này... Lão sư ta là đại tông sư kiếm đạo thứ nhất của Thánh Tử điện… Kiếm Tần Sinh, tu vi cao thâm, địa vị cũng cực kỳ cao quý, chỉ bất quá...
Thủy sư tỷ dừng lại một chút, hạ giọng:
- Làm việc... quá chú ý quy tắc...
- Chú ý quy tắc?
Trương Huyền sững sờ, lập tức giật mình.
Thân là học sinh, thật không tiện nói nhiều lão sư, nói như vậy chỉ sợ là muốn biểu đạt, vị lão sư này có chút cứng nhắc, là lão mọt sách.
Loại người này, nói chuyện làm việc cực kỳ ngay thẳng, coi trọng ngươi dùng tám ngựa ngựa cũng kéo không trở lại, nói không hợp, dù địa vị cao hơn, bối cảnh lại hùng hồn, cũng không có chút tác dụng.
- Vâng, hắn đã từng là trưởng lão Lễ điện, chú trọng lễ tiết cùng quy củ! Muốn nhìn hắn sưu tập thư tịch, đạt được chỉ điểm của hắn, nhất định phải thông qua khảo nghiệm, được công nhận mới được... vị thiên tài kiếm đạo của Trương gia Trương Húc kia, là thiên tài tên tuổi lẫy lừng của nội viện, có danh xưng kiếm đạo đệ nhất nhân của thế hệ trẻ tuổi. Lĩnh ngộ kiếm thuật đã đạt đến chân giải, muốn tới đây đọc sách, cũng bị đuổi ra ngoài, cho nên ta mới nói như vậy...
Thủy sư tỷ nói.
- Lĩnh ngộ chân giải cũng đuổi ra ngoài, vì sao?
Trương Huyền khó hiểu.
Có thể đạt tới kiếm đạo chân giải, liền nói lĩnh ngộ kiếm pháp không kém gì mình, loại người này, coi như ở Thánh Tử điện, cũng không phải quá yếu! Trực tiếp đuổi đi, làm sao cũng nói không thông ah!
- Ta mới vừa nói, lão sư chú trọng nghi thức, người hắn sùng bái nhất là Điện Chủ đời thứ ba của Thánh Tử điện! Vị Điện Chủ này lấy kiếm nhập đạo, tu vi mạnh mẽ, cầm kiếm đi tới chân trời, một kiếm bình thiên hạ. Thánh Nhân quý tộc cũng phải nhún nhường ba phần. Thậm chí tổng bộ Danh Sư đường cũng không người dám gánh phong mang! Uy thế của Thánh Tử điện được đẩy lên đỉnh phong... Bất quá, mặc dù thực lực của vị Điện Chủ này mạnh mẽ, nhưng đáng tiếc, trên phương diện truyền thụ học sinh rất kém, sau khi qua đời, truyền thừa đứt gãy, kiếm đạo của toàn bộ Thánh Tử điện cũng bắt đầu sa sút!
- Lão sư là hậu bối của hắn, thủ hộ lấy một đạo kiếm ý năm đó hắn lưu lại! Muốn trở thành học sinh của lão sư, hoặc là học được đồ vật, nhất định phải đạt được kiếm ý công nhận, ta có thể từ trong hơn mười vị thiên tài kiếm đạo khảo hạch trổ hết tài năng, là bởi vì có tiện nghi công pháp Thủy thuộc tính, vạn vật đều dung hợp. Mà Trương Húc lĩnh ngộ kiếm đạo thuộc về mình, xung đột với kiếm ý, cho nên... bị đuổi ra ngoài!
- Ah!
Trương Huyền gật đầu.
Lĩnh ngộ kiếm đạt tới tình trạng chân giải, thi triển kiếm ý, như là có linh hồn, quả thực sẽ tiến hành lựa chọn tu luyện giả.
Thật giống như Linh Hư kiếm, bởi vì mình lĩnh ngộ chữ Kiếm phía ngoài, đạt đến chân giải, trực tiếp thần phục.
Kiếm ý xung đột lẫn nhau, tương đương với lý niệm trái ngược.
Vị Thủy sư tỷ này, tu luyện là pháp quyết Thủy thuộc tính, tính tình ôn hòa, dễ dàng đạt được kiếm ý công nhận, mà lĩnh ngộ kiếm đạo khắc sâu, có con đường của mình, độ khó tất nhiên sẽ tăng thêm không ít.
- Chẳng lẽ... Hắn sưu tập sách, đều là vị Điện Chủ đời thứ ba này lưu lại? Nội dung cũng truyền thừa nhất mạch?
Trong lòng hơi động.
Đạt được kiếm ý công nhận, thật ra thì cũng có thể hiểu là… con đường tu luyện giống nhau.
Chỉ có người như vậy, mới có thể xem sách của hắn, đạt được chỉ điểm của hắn, nói trắng ra là, Kiếm Tần Sinh là muốn bồi dưỡng cao thủ kiếm đạo nhất mạch của mình.
- Mỗi người đều có lý giải đặc biệt với kiếm pháp, không biết hắn lĩnh ngộ loại nào, bất quá... Có lẽ khác biệt Kiếm lão nhân!
Trương Huyền lắc đầu.
Hắn lý giải kiếm pháp, thoát thai từ Kiếm lão nhân.
Vị kiếm đạo đại tông sư này, rong ruổi liên minh nhiều năm như vậy, cũng không nghe nói qua có liên quan đến Điện Chủ đời thứ ba, cũng không thuộc về một con đường.
Nói cách khác, bản thân thật muốn đi qua, rất có thể sẽ giống như Trương Húc, trực tiếp bị đuổi đi.
- Nếu như chỉ nhìn thư tịch một chút, không ghi chép, cũng không dùng thần thức liếc nhìn, thậm chí không mở ra... Chẳng lẽ cũng không cho phép?
Trương Huyền rầu rĩ một chút, nhịn không được hỏi.
Hắn đọc sách khác những người khác, chỉ cần ánh mắt nhìn thấy, thời gian nháy mắt liền có thể thu vào thư viện.
Không cần đối phương chỉ điểm, cũng không cần sao chép, chỉ cần nhìn một lần liền biết có thể bổ sung Linh Hư tam kiếm hoàn chỉnh hay không...
Như vậy hẳn là rất đơn giản a!
- Nhìn một chút?
Thủy sư tỷ cười khổ lắc đầu:
- Những sách vở này, lão sư xem như bảo bối, chuyên môn bố trí một gian phòng, không có thủ lệnh của hắn, vào cũng không được, trừ khi... Ngươi là Điện Chủ, nếu không, nằm mơ cũng đừng nghĩ!
- Điện Chủ có thể đi vào?
Trương Huyền sửng sốt.
Dường như... Hắn là người ứng cử Điện Chủ duy nhất thì phải.
Mặc dù bây giờ không phải, nhưng không bao lâu sau sẽ thành công...
- Đó là đương nhiên! Điện Chủ là thủ lĩnh cao nhất của Thánh Tử điện, coi như lão sư cự tuyệt bất luận kẻ nào đi qua, cũng không dám cự tuyệt Điện Chủ ah!
Thủy sư tỷ lắc đầu:
- Bất quá, Thánh Tử điện đã hơn ba trăm năm không có Điện Chủ chân chính, hiện tại xử lý chuyện, cũng chỉ là quyền Điện Chủ mà thôi... Được rồi, nói có chút nhiều, Điện Chủ không phải những tiểu nhân vật như chúng ta có thể thảo luận. Giải thích nhiều như vậy, ngươi còn muốn đi hay không? Muốn đi mà nói, hiện tại liền đi; cảm thấy không có hi vọng, thì đừng có quấy rầy!
- Đi, tự nhiên phải đi!
Trương Huyền mỉm cười.
Bạn cần đăng nhập để bình luận