Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Danh Sư đường xin lỗi (2)

Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
---------------------
- Mấy ngàn vạn viên linh thạch tuyệt phẩm, sao ngươi không đi ăn cướp!
Danh Sư cửu tinh vừa rồi suýt chút nữa nổ tung, Danh Sư cửu tinh khác cũng trừng mắt nhìn.
Số lượng linh thạch tuyệt phẩm thưa thớt, xem như Tổng bộ Danh Sư đường, một lần cũng không có khả năng cầm ra được mấy ngàn vạn viên, cái này quả thực chính là ăn nói lung tung.
- Ăn cướp? Sao có thể, chúng ta đều là người giảng đạo lý, chưa bao giờ làm loại chuyện này...
Viên Đào cười hắc hắc, xoay người giáng xuống:
- Các vị trưởng lão Viên gia, các bằng hữu Chiến Sư đường, cường giả Độc điện, sư huynh, sư muội,, nếu như bọn họ thực không bỏ ra nổi, ý kiến của ta là lưu lại trữ vật giới chỉ thôi, không cần thiết cởi quần áo, tuy Danh Sư bào trên người bọn họ do tổng bộ thiết kế làm ra, cũng rất đáng tiền... nhưng chúng ta là người giảng đạo lý, không phải tới cướp!
- Ngươi...
Nghe nói như thế, mọi người Danh Sư đường thiếu chút nữa ngất đi.
Như thế còn không gọi là cướp?
Cái này so với cướp còn nghiêm trọng hơn được không?
Nhậm Thanh Viễn kìm nén không được, ngẩng đầu nhìn về phía thanh niên cách đó không xa:
- Trương sư, đây là ý tứ của ngươi?
- Đừng nghịch nữa!
Nhìn thấy các đồ đệ tinh nghịch như vậy, Trương Huyền khoát tay áo, mặt mũi bất đắc dĩ:
- Thanh Viễn sư điệt, mấy đồ đệ này của ta ngang bướng thành tính, để ngươi chê cười!
- Sư điệt?
Nhậm Thanh Viễn nhoáng một cái.
- Trữ vật giới chỉ gì đó chỉ là chuyện cười mà thôi, bất quá bọn họ nói rất đúng, Trương Huyền ta một đường đi tới, quang minh lỗi lạc, đường đường chính chính; hậu đức tái vật, nhìn xa trông rộng; quên mình vì người, quang minh chính đại, thanh phong tuấn tiết; không nói đỉnh thiên lập địa, nhưng tuyệt đối không thẹn lương tâm. Mỗi ngày ba lần tự kiểm điểm bản thân, thời khắc lấy quy tắc Danh Sư đính chính bản thân, chưa hề làm ra sự tình vi phạm sư đức sư phong, bây giờ lại bị các ngươi tùy ý phá hư, gán cho tội danh không tuân quy củ... Nếu như mặc cho các ngươi rời đi, sợ rằng sẽ rét lạnh trái tim vô số Danh Sư trong thiên hạ!
Trương Huyền chắp hai tay sau lưng nhìn qua.
- Ngươi... tốt, lần này là lỗi của ta, cam nguyện tiếp nhận trừng phạt, mở miệng đi, chỉ cần Danh Sư đường ta bồi thường nổi, tuyệt không chối từ!
Tuy giận dữ, nhưng Nhậm Thanh Viễn cũng biết, đối phương nói không sai, ôm quyền cúi đầu.
- Bồi thường thì chưa nói tới, ta rất thích học tập cùng nghiên cứu, Danh Sư đường thống ngự thiên hạ, vô số công pháp bí tịch đều từ đó mà ra, bởi vậy bí tịch trong đó, với ta mà nói, sớm đã mộ danh... Nếu như Danh Sư đường có thể lấy tất cả công pháp tu luyện từ Động Hư cảnh đến trước Cổ Thánh, mỗi bản chép một phần, đưa cho ta quan sát, nhất định vô cùng cảm kích!
Trương Huyền nói.
Đối với hắn mà nói, tất cả bồi thường đều không có lợi ích thực tế như công pháp, bí tịch. Có những vật này, mới có thể ngưng tụ ra Thiên Đạo công pháp, để thực lực đột nhiên tăng mạnh.
- Công pháp Danh Sư đường quan hệ cơ mật, không có khả năng tùy tiện đưa người, xin đổi một điều kiện khác!
Nhậm Thanh Viễn phất tay.
Danh Sư đường sở dĩ sừng sững đỉnh phong đại lục, là vì có rất nhiều bí tịch đỉnh tiêm, không có tư chất cùng tâm tính, là không thể truyền ra ngoài.
Huống chi rất nhiều pháp quyết quá mức lợi hại, không ai chỉ điểm, không cách nào luyện thành không nói, còn dễ dàng tẩu hỏa nhập ma, coi như Danh Sư cửu tinh muốn học tập, đều cần quan sát bút ký tiền nhân, nghiêm túc cẩn thận... Sao chép đưa người, tuyệt đối không thể!
- Pháp quyết quá mức cao thâm, quan hệ cơ mật, ta sẽ không cần, chỉ cần loại các ngươi có thể tùy ý tiết lộ, số lượng càng nhiều càng tốt!
Trương Huyền nói.
Tuy Danh Sư ngôn truyền thiên hạ, hữu giáo vô loại, nhưng công pháp hạch tâm chân chính, cũng không phải tùy tiện người nào cũng có thể truyền thụ.
Pháp không thể nhẹ truyền!
Năm đó Khổng sư có ba ngàn học sinh, bảy mươi hai người thành đạt, cũng đều truyền thụ pháp môn khác biệt, mà không phải từng cái tu luyện pháp quyết giống nhau.
Giống như hắn, phương pháp tu luyện của đám người Vương Dĩnh, Trịnh Dương, Triệu Nhã, cũng không hoàn toàn giống nhau, từ vừa mới bắt đầu truyền thụ, cũng tách ra từng cái dạy dỗ, chỉ là nội dung cơ sở nhất, mới cùng nhau giảng bài.
- Cái này...
Nghe hắn không cần công pháp cơ mật, Nhậm Thanh Viễn chần chờ một chút, nhẹ gật đầu:
- Cũng được, có điều, chỉ có bí tịch Thánh Vực bát trọng cùng cửu trọng... Vượt qua loại cảnh giới này, mỗi người con đường khác nhau, đã không có pháp quyết để tham khảo! Hơn nữa đều để ở Thiên Thư các, muốn xem, chỉ có thể tự mình tiến vào bên trong, không cách nào sao chép!
- Cái này...
Nghe hắn nói như vậy, Trương Huyền quay đầu nhìn về phía Hưng kiếm thánh, thấy hắn nhẹ gật đầu, hẳn là không giả, lúc này mới bất đắc dĩ:
- Cũng tốt!
- Bí tịch Thánh Vực bát trọng, trong tay chúng ta liền có không ít, hiện tại có thể cho ngươi, bất quá cửu trọng cần về Tổng bộ Danh Sư đường lại sao chép cho ngươi!
Nhậm Thanh Viễn nói tiếp.
- Ừm!
Danh Sư đường đã đồng ý, lấy thân phận của bọn hắn, đương nhiên sẽ không nuốt lời, Trương Huyền nhẹ gật đầu.
- Chư vị, xin lấy công pháp Thánh Vực bát trọng cho ta một phần...
Thấy hắn đồng ý, Nhậm Thanh Viễn cũng không nhiều lời, quay đầu dặn dò.
- Vâng!
Rất nhiều Danh Sư cửu tinh nhao nhao lấy ra bí tịch, hơn mười vị Danh Sư, tìm ra mấy ngàn bản, đưa thư tịch qua, Nhậm Thanh Viễn hất ống tay áo:
- Trương sư, chuyện ngày hôm nay là ta sai lầm, sau khi trở về, sẽ từ đi vị trí quyền đường chủ, xem như cho ngươi bàn giao!
Lần này náo thành như vậy, Danh Sư đường sai lầm, muốn vãn hồi tôn nghiêm cùng danh dự, cần chiêu cáo thiên hạ, toàn bộ tội lỗi đổ lên người mình.
Có tội danh lớn như thế, vị trí quyền đường chủ khẳng định giữ không được, đến lúc đó bị người chỉ trích, còn không bằng trực tiếp từ chức.
- Cáo từ!
Nói xong bái một cái, lại hành lễ với Dương sư, mang theo mọi người xoay người rời đi.
Không nghĩ tới đối phương lại muốn từ đi vị trí quyền đường chủ, Trương Huyền bất đắc dĩ lắc đầu, tiếp theo nghi ngờ nhìn về phía Dương sư cách đó không xa:
- Sư đệ...
Hắn cũng không có nói muốn đảm bảo Đường Chủ lệnh, sao đối phương lại thay mình nói chuyện?
- Thiên Nhận Danh Sư có thể nhẹ nhõm luyện hóa Đường Chủ lệnh, ngươi không nguyện ý giao ra, hẳn là đã luyện hóa, thứ này biến thành giọt nước, biến mất ở trong lòng bàn tay ngươi!
Dương sư truyền âm.
- Ừm!
Trương Huyền gật đầu.
Xem ra vị trước mắt này đã biết, cũng miễn đi hắn giải thích.
- Luyện hóa, mượn nhờ giọt nước, sẽ nắm giữ lực lượng vô địch dưới Cổ Thánh, có phải sư huynh cảm thấy, nói cho đối phương thân phận Thiên Nhận Danh Sư cũng không quan trọng hay không?
Dương sư tiếp tục truyền âm.
Trương Huyền gật đầu, ngay sau nghi ngờ nhìn qua:
- Vì cái gì?
Thiên Nhận Danh Sư, sở dĩ không dám thừa nhận, là bởi vì thực lực hắn quá thấp, sợ Dị Linh tộc nghe được tin tức tiến hành vây quét, nhưng bây giờ luyện hóa Đường Chủ lệnh, chỉ cần dung hợp giọt nước, liền nắm giữ sức chiến đấu vô địch dưới Cổ Thánh, nói ra cũng không có gì!
Coi như nói thẳng, Đường Chủ lệnh bị mình luyện hóa cũng không quan trọng, vì sao phải cố ý che giấu?
- Nói thật cho ngươi biết đi, Dị Linh Hoàng đã đi tới Danh Sư đại lục!
Vẻ mặt Dương sư nghiêm túc:
- Nếu như đoán không sai, hắn có thể đã biết cái gì, một khi tin tức Thiên Nhận Danh Sư tiết lộ, cũng sẽ rơi vào nguy hiểm!
- Rơi vào nguy hiểm? Vị Dị Linh Hoàng này thực lực là gì?
Trương Huyền nhịn không được hỏi.
Đã vô địch dưới Cổ Thánh, vì sao còn phải lo lắng?
- Thực lực của hắn đạt đến...
Vẻ mặt Dương sư nghiêm túc:
- Cổ Thánh!
Bạn cần đăng nhập để bình luận