Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Thiên Công tỏa

Nguồn: Truyện YY.
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực.
Biên dịch: Tiêu Dao.

Phần phật!
Nương theo hắn nói, Ma Ảnh lóe lên, nháy mắt một cái, một đống lớn Tâm Ma xuất hiện ở trước mắt.
Chừng hơn một trăm con.
Lúc trước ở Tâm điện của Chiến Sư đường, Tàng Nhu lấy ra một đống lớn Tâm Ma, muốn giết hắn, đều bị thuần phục cất lại, lúc này vừa vặn phát huy được tác dụng.
Xì xì xì xì...
Hơn một trăm Tâm Ma, trực tiếp vọt tới đám khôi lỗi.
- Đây là của ta, không được giành với ta!
- Ta nhìn thấy trước, cút...
- Ta là Ma Bính, hắn là Ma Đinh, lão sư tự mình lấy tên, không có tên sắp xếp ở đằng sau đi!
Đám Tâm Ma đột nhiên nhìn thấy nhiều khôi lỗi như vậy, tất cả đều hưng phấn vọt tới, thời gian nháy mắt, khôi lỗi còn chưa tới trước mặt, liền từng cái nằm ở trên mặt đất.
- Ngươi, ngươi...
Ngoan Nhân điên rồi.
Vì luyện chế những khôi lỗi này, không biết dùng bao nhiêu tài liệu cùng pháp bảo, vốn cho rằng có thể trở thành quân chủ lực, chiến vô bất thắng, công vô bất khắc, nhẹ nhõm chém giết kẻ trước mắt này, nằm mơ cũng không nghĩ đến, người ta đã sớm chuẩn bị xong hậu chiêu.
Nhiều Tâm Ma như vậy...
Nhà ngươi là mở cửa hàng Tâm Ma, bán Tâm Ma sao!
- Mau dậy đi...
Hắn tức giận gào thét.
Bất quá, khôi lỗi trúng Tâm Ma, tất cả đều hai mắt trừng trừng, không nhúc nhích, biến thành cương thi.
- Chủ nhân, đánh chết tất cả bọn hắn đi, nếu không Tâm Ma không khống chế được, bọn chúng sẽ xông lại...
Kim Nguyên đỉnh đi tới trước mặt, lần nữa khôi phục thần thái hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang, cái mông to lớn vặn vẹo uốn éo, hận không thể đặt mông ngồi chết một cái.
- Đánh chết?
Trương Huyền lắc đầu:
- Mặc dù đây đều là khôi lỗi, nhưng cũng có ý thức của mình, tất cả đều giết chết, thực sự không đành lòng!
Những khôi lỗi này, đều được khải linh qua, giống như Kim Nguyên đỉnh, thuộc về vũ khí đặc thù, trực tiếp giết, quá mức tàn nhẫn.
- Vậy...
Kim Nguyên đỉnh sững sờ.
Không giết, ngộ nhỡ Tâm Ma không khống chế nổi, nhiều như vậy, bọn họ còn không bị đánh chết tươi?
- Ai, ta tới xử lý đi!
Lắc đầu, vẻ mặt Trương Huyền trách trời thương dân, bàn tay lớn vồ một cái.
Rầm!
Tất cả khôi lỗi nằm dưới đất, đều bị thu vào không gian giới chỉ.
Những người này đang hỗn loạn, căn bản không biết chống cự, lại thêm mình là vũ khí, cho dù tiến vào bên trong cũng sẽ không chết.
- ...
Kim Nguyên đỉnh.
- ...
Ngoan Nhân cũng kìm nén nói không ra lời, suýt chút nữa hộc máu.
Những khôi lỗi này đều là của hắn... Của hắn...
Đây là giặc cướp!
Ngươi như vậy không phải xử lý không tốt, mà là đã sớm nghĩ kỹ xử lý như thế nào a!
Cực kỳ buồn bực, nhưng cũng biết không có bất kỳ biện pháp nào.
Cái tên này nhiều Tâm Ma như vậy, để ý thức của khôi lỗi rơi vào hỗn loạn, ngay cả lực chiến đấu cũng không có, lại tức giận cũng không có tác dụng gì.
- Ai, cải tạo nhiều khôi lỗi như vậy, để bọn chúng bỏ ác theo thiện, công đức vô lượng! Ta cũng coi như vì Danh Sư đường làm ra cống hiến!
Không để ý tới Kim Nguyên đỉnh cùng phân thân nói không ra lời, Trương Huyền cảm khái một câu, một bộ yên tâm thoải mái, đi tới trước cơ quan vừa rồi khôi lỗi lao ra, nhẹ nhàng đẩy.
Lại xuất hiện thông đạo đi xuống phía dưới, vẫn như cũ để phân thân đi ở phía trước chui xuống.
Lần này không có nguy hiểm, rất nhanh tới một Địa Cung.
- Này thoạt nhìn giống như mê cung...
Kim Nguyên đỉnh nhìn một vòng, nhịn không được nói.
Địa Cung trước mắt, không phải một cái phòng lớn, mà là vô số phòng nhỏ, lít nha lít nhít, đâu đâu cũng có con đường, thoạt nhìn giống như mê cung.
Mấu chốt nhất là, không nhìn thấy phần cuối, không biết lan tràn bao xa ở dưới đất, hình như toàn bộ hòn đảo đều che kín loại vật này.
- Cái này... Dùng để làm gì?
Phân thân không hiểu ra sao.
Không chỉ bọn họ, ngay cả Trương Huyền cũng sững sờ tại nguyên chỗ.
Lấy nhãn lực của hắn, có thể thấy được những mê cung này giống như gian phòng, đều dùng chất liệu đặc thù rèn luyện thành, hao tốn không biết bao nhiêu.
Nếu như nói trước đó nhiều khôi lỗi như vậy, tiêu tốn không nhỏ, những gian phòng này, khẳng định càng lớn, chí ít vượt qua khôi lỗi mấy chục lần, gấp trăm lần!
- Chẳng lẽ là để những khôi lỗi kia ở?
Kim Nguyên đỉnh suy nghĩ một chút nói.
- Để khôi lỗi ở? Cho dù một trăm khôi lỗi, cũng ở không được nhiều như vậy...
Thần thức liếc nhìn liền có thể nhìn thấy, hơn vạn gian phòng, cho dù khôi lỗi ở, cũng không ở nhiều như vậy?
- Đừng suy nghĩ, cẩn thận một chút, tuyệt đối đừng cho Ngoan Nhân đánh lén...
Không nghĩ ra, không hiểu rõ đến cùng xảy ra chuyện gì, Trương Huyền lắc đầu, dọc theo thông đạo giống như mê cung đi thẳng về phía trước.
Đổi lại những người khác, chẳng mấy chốc sẽ choáng váng, có điều, ở dưới Minh Lý Chi Nhãn, dây nhỏ kết nối vẫn như có như không xuất hiện, theo ở phía sau đi gần mười phút, không biết đi ngang qua bao nhiêu gian phòng, lần nữa xuất hiện ở trước một cửa đá lan tràn xuống phía dưới.
Nếu như đã đi tới nơi này, không do dự nữa, hai người một đỉnh bước vào.
Mới đi ra thềm đá, liền cảm thấy một cỗ sát lục chi khí nồng đậm, cuộn trào mãnh liệt lao đến, như muốn xé nát ý thức của mọi người.
Phân thân còn có thể tiếp nhận, Kim Nguyên đỉnh không ngừng lay động, đã chống lại không được.
Dù cấp bậc của nó tấn thăng đến Thánh khí trung phẩm, thực lực càng đạt tới Xuất Khiếu cảnh hậu kỳ, nhưng dù sao chỉ là linh tính, không phải linh hồn, đối mặt sát khí hung mãnh của Dị Linh tộc, còn có vẻ quá mức yếu kém.
- Ngươi đi về trước đi!
Thu hắn vào không gian giới chỉ, Trương Huyền cùng phân thân đồng thời ngẩng đầu nhìn lại.
Chỉ thấy trong cung điện rộng lớn, một cái hộp hình vuông treo ở trung tâm, bốn cái xích sắt khảm nạm ở trong vách tường, không biết tài liệu gì luyện chế, hiện ra hàn quang đen kịt.
Sát lục chi khí chính là từ bên trong thả ra.
- Ngoan Nhân... ở trong này?
Phân thân ngẩn ngơ.
- Rất có thể!
Lông mày của Trương Huyền cau chặt.
Có thể tản mát ra sát lục chi khí nồng đậm như vậy, lực lượng huyết mạch đã vượt qua Thanh Điền Hoàng, chỉ sợ cũng chỉ Ngoan Nhân mới có thể có.
Dưới hộp là cái tế đàn, tương tự cái mà vừa rồi Trương Huyền sử dụng đối phó Thanh Điền Hoàng, chỉ là càng lớn, phía trên khắc hoạ văn lộ kỳ quái, đồng dạng mang theo tiêu sát chi ý, dường như chỉ cần nhìn, sẽ bị chém giết thành hai đoạn.
Phân thân nhặt lên một tảng đá, ném về phía tế đàn.
Ầm!
Mấy đạo kiếm mang từ trên tế đàn sinh ra, chém tảng đá thành bột phấn.
- Cái này...
Trương Huyền nhíu mày.
Tế đàn trong tay hắn, là dùng để bắt giữ linh hồn, cái này giống như là sát trận, có thể tuỳ tiện chém giết người.
Những kiếm mang kia, xem như hắn tiến vào bên trong, khẳng định cũng sẽ bị chặt thành bánh thịt.
Nói cách khác... Bất kể là ai, muốn tới gần hộp sắt, sẽ bị kiếm mang cắn giết, bỏ mình tại chỗ.
- Ngoan Nhân, ngươi ở nơi nào?
Nhìn một cái, Minh Lý Chi Nhãn nhìn không thấu cụ thể là cái gì, Trương Huyền nhìn quanh một vòng.
- Có thể gọi ra tên của ta, xem ra ngươi đối với lịch sử của Danh Sư đường biết đến không ít! Bất quá, ngươi có thể tìm tới nơi này, lại như thế nào? Không mở ra cái hộp này, liền không cách nào giết ta...
Thanh âm của Ngoan Nhân vang lên.
- Ngươi ở trong hộp?
Trương Huyền híp mắt lại.
- Không sai, cho dù ngươi biết, dám thả ta đi ra không?
Ngoan Nhân cười nhạo.
- Cái này...
Trương Huyền chần chừ.
Lúc trước ở phủ đệ của Trần Triết, thời điểm đối phương dùng lỗ đen bắt giữ mình, giống như đã nói qua, chỉ cần nuốt Thiên Nhận Danh Sư như hắn, liền có thể chạy ra ràng buộc...
Hiện tại xem ra, hẳn là cái hộp này.
Thật muốn hắn mở ra, đối phương thừa cơ chạy đến, Ngoan Nhân ở trong Thiên Đạo chi thư cũng không cách nào chống lại...
Mình khẳng định cũng không phải đối thủ.
Nhưng không thả ra, có hộp sắt bảo hộ, muốn giết chết cũng biến thành không có khả năng.
- Xem trước một chút đây là vật gì!
Trong lòng nghi ngờ, Trương Huyền cũng không cuống cuồng, mà từng bước một đi tới hộp sắt.
Đi về phía trước, sát lục chi khí càng nồng đậm, đổi lại đám người Ngô sư, cho dù là Danh Sư bát tinh, chỉ sợ cũng sẽ không chịu nổi, tinh thần sụp đổ.
Nhưng Trương Huyền khác biệt, Thiên Đạo chân khí vận chuyển ở trong người, áp lực lập tức biến mất, rất mau tới bên ngoài tế đàn.
Nơi này hắn tạm thời còn không dám đi vào, nhưng khoảng cách gần như vậy, nhờ vào Minh Lý Chi Nhãn, đã có thể thấy rõ ràng hộp sắt đến cùng là cái gì.
Từ bên ngoài nhìn vào, không có một chút khe hở, như một cái cục sắt, đường kính khoảng năm mươi centimet.
- Đây là cái gì?
Phân thân cũng đi tới.
- Không nhìn lầm, hẳn là... Thiên Công tỏa của Thiên Công sư!
Chần chờ một chút, Trương Huyền nói.
- Thiên Công tỏa?
Phân thân không hiểu.
Những ngày gần đây, hắn một mực ở trong không gian giới chỉ, Trương Huyền đọc thư tịch sở học kiến thức, còn chưa kịp dung hòa, bởi vậy lượng kiến thức còn xa xa không bằng.
- Thiên Công tỏa là Thiên Công sư sáng tạo ra cơ quan nghiêm mật nhất, dùng để giam giữ một ít bảo vật đặc thù hủy diệt không được, một khi khóa lại, cho dù là người thiết kế cũng mở không ra, cưỡng ép phá vỡ, sẽ trực tiếp hủy diệt đồ vật bên trong!
Trương Huyền nói.
Phân thân ngẩn ngơ.
- Thứ này khác Thiên Công tinh hộp, thiết kế ra chính là vì phong ấn!
Trương Huyền gật đầu.
Trước kia hắn gặp qua Thiên Công tinh hộp, dù khó mở ra, nhưng tìm được phương pháp vẫn có thể mở, mà Thiên Công tỏa trước mắt này, là nút chết, mục đích rất đơn giản, là khóa đồ vật ở bên trong, không cho phép đi ra.
Có thể nói, một khi khóa kín, Thần Tiên cũng không phá nổi.
Cưỡng ép động thủ, sẽ chỉ làm bên trong hủy diệt.
- Nếu là thứ này, chẳng phải đơn giản? Chỉ cần bạo lực xung kích, để Thiên Công tỏa tự động hủy diệt, Ngoan Nhân không phải chết sao?
Phân thân nháy con mắt.
Bọn họ cũng không phải tới cứu Ngoan Nhân, có thể chết ở bên trong, tự nhiên tốt nhất.
- Cái này... Không có đơn giản như vậy!
Trương Huyền lắc đầu, cũng không nói chuyện, mà dọc theo bốn phía quay một vòng, nâng cằm, như có điều suy nghĩ.
Thật đơn giản giống như phân thân nói, Ngoan Nhân làm sao bỏ mặc nhóm người mình tiến đến? Mặc dù không cách nào tới gần Thiên Công tỏa, chỉ cần nghĩ biện pháp dùng chân khí va chạm, có lẽ không đụng vào tế đàn, sẽ không gặp phải công kích a!
Nếu thực đơn giản như thế, Ngoan Nhân quá dễ chết.
Hắn không tin người mạnh như thế, có thể đơn giản bị chém giết như vậy.
- Chia ra bốn phía nhìn một chút, xem có phát hiện gì không!
Tinh thần khẽ động, Trương Huyền truyền qua sở học mình gần đây kiến thức cho phân thân, mình thì vòng qua tế đàn, đi tới bốn phía.
Địa Cung rất lớn, bức tường giống như mê cung phía trên, toàn bộ dùng đặc thù chất liệu luyện chế thành, không còn là loại hình nham thạch.
Nhíu mày, Trương Huyền duỗi ngón tay, nhẹ nhàng chạm một cái.
Hô!
Một quyển thư tịch xuất hiện ở trong óc.
Nhìn một cái, Trương Huyền nhíu mày.
- Cái này...
Bạn cần đăng nhập để bình luận