Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Thánh Vực tam trọng đỉnh phong!

Nguồn: Truyện YY.
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực.
Biên dịch: Tiêu Dao.

Bất kể như thế nào, đối phương cũng là học sinh của hắn, thật muốn có người ăn
hiếp, tuyệt đối sẽ không ngồi im mà nhìn không để ý tới.
Giống như đám người Lộ Trùng vậy.
- Đa tạ lão sư...
Thấy vị trước mắt này ánh mắt kiên định, không chần chờ cùng dao động chút
nào, nhớ tới ban đầu ở trong địa cung, vì cứu nàng, liều mình cùng Khôi Lỗi Dị
Linh tộc đối chiến, Lạc Thất Thất mỉm cười.
Cùng vị trước mắt này ở chung hơn nửa năm, biết rõ cách làm người của hắn.
Vì đệ tử có thể một mình đối kháng toàn bộ Vương quốc, vì quản gia có thể
ngạnh kháng đệ nhất Vương gia của phong hào đế quốc, Danh Sư Đường Phó đường
chủ... Bá đạo cộng thêm bao che khuyết điểm, chỉ là loại tính cách này, bản
thân thật muốn xảy ra chuyện, tuyệt đối sẽ xuất thủ, không chần chờ chút nào.
Đây cũng là nguyên nhân nàng thích đối phương.
Tính tình chân thật, gan dạ sáng suốt, có đảm đương, có quyết đoán!
Không có chút ra vẻ cùng dối trá.
- Tốt rồi, có thể được ngươi nói như vậy, ta rất vui vẻ, lão sư, ta đi về
trước!
Lạc Thất Thất cười nói:
- Cũng không chậm trễ ngươi nữa...
- Đi đi!
Trương Huyền gật đầu.
Tuy không có nói rõ, nhưng đã dùng hành động từ chối nhã nhặn.
Trải qua chuyện ngày hôm nay, nàng sẽ biết rõ, trong lòng mình, chỉ là đệ tử,
cái gọi là ưa thích, khẳng định không thể nào thực hiện, có lẽ... Sau đó sẽ đè
loại tâm tư này xuống, cuối cùng có thể tìm được lương xứng phù hợp nàng.
- Lão sư, ta đi trước!
Thở nhẹ một tiếng, Lạc Thất Thất quay người bay đi, thời gian nháy con mắt
liền biến mất ở trước mắt, hẳn là trở về Thanh Nguyên Thành.
Thấy nàng rời đi, Trương Huyền nhẹ nhàng thở ra.
Cùng đối phương ở chung hơn một canh giờ, lại giống như đánh một trận chiến.
Xem ra sau này, thật phải thu liễm một ít, phải càng thêm điệu thấp, nếu không
càng nhiều nữ hài thích mình, bay cũng không thoát khỏi được.
Quá mức ưu tú, chính là ưu thương như vậy.
Lắc đầu, đang muốn tìm một chỗ luyện hóa Linh Nguyên đan mới luyện chế, trùng
kích Thai Anh cảnh đỉnh phong, chỉ thấy một bóng người bay tới, không phải
người khác, là Ngọc Phi Nhi!
- Trương sư, ngươi không có phúc hậu, ở chỗ này một mình dạy Thất Thất
luyện đan... lại không nói với ta, ta cũng muốn học!
Vừa đến trước mặt, Ngọc Phi Nhi liền hừ một tiếng, hiển nhiên đối với hai
người một mình ở chung có chút không vui.
Hai người các nàng đều biểu lộ, Trương sư lại một mình ở cùng Lạc Thất Thất,
trong lòng nhịn không được có chút ghen tuông.
- Ta chỉ là dạy nàng luyện đan, không có gì...
Xoa xoa mi tâm, Trương Huyền lắc đầu, biết rõ cùng vị trước mắt này, nói thẳng
tốt nhất, nên chẳng muốn quanh co lòng vòng:
- Nói thật với ngươi đi, kỳ thật... ta đã có người yêu mến!
- Người nào? Thất Thất?
Vẻ mặt Ngọc Phi Nhi cảnh giác.
- Không phải nàng, là... tiểu công chúa của Thánh Nhân quý tộc Lạc gia!
Trương Huyền nói.
- Thánh Nhân Lạc gia?
Ngọc Phi Nhi không thể tin được:
- Thánh Nhân quý tộc cao cao tại thượng, làm sao Trương sư có thể nhận thức?
Hơn nữa còn là tiểu công chúa...
Thánh Nhân quý tộc, từng cái đứng ở đỉnh phong nhất của Đại Lục, có thể nói
tồn tại vô địch! Hồng Viễn hoàng thất của nàng so sánh, nhỏ yếu đến cái gì
cũng không tính.
Trương sư từ Thiên Huyền Vương quốc đến, làm sao có thể nhận thức loại người
này, hơn nữa thích đối phương?
- Ngươi có thể không tin... Còn tại sao lại nhận thức, vì sao sẽ thích
nàng... Chỉ có thể nói vận mệnh cho phép, hơn nữa, chúng ta là lưỡng tình
tương duyệt!
Nhớ tới Lạc Nhược Hi, Trương Huyền mỉm cười.
Cùng nàng lần đầu tiên gặp mặt, là một lần hiểu lầm, cho rằng bị Linh Thú đuổi
giết... Bây giờ suy nghĩ một chút, không có lần hiểu lầm này, sẽ không có hai
người quan hệ tiến dần lên... Tựa như vận mệnh kỳ diệu.
Đã có người yêu, loại sự tình bị người thổ lộ này, cũng không muốn chạm phải,
phải triệt để ngăn cản, phải sớm nói ra, nếu không sẽ sinh ra càng nhiều hiểu
lầm, phiền toái cũng nhiều hơn.
- Ta không tin...
Sắc mặt Ngọc Phi Nhi trắng nhợt.
Vốn tưởng rằng Trương sư không có bạn gái, nàng cùng Lạc Thất Thất, thậm chí
Hồ Yêu Yêu, chỉ cần chịu nỗ lực, đều có cơ hội, hiện tại xem ra đã chậm...
- Ngươi là nữ hài thật tốt, nhưng ta nói là sự thật!
Trương Huyền lắc đầu.
- Ta...
Hô hấp dồn dập, Ngọc Phi Nhi dừng cả buổi, cắn răng một cái xoay người sang
chỗ khác, hàm răng cắn môi, thanh âm nghẹn ngào:
- Trương sư, quấy rầy, ta đi về trước...
Cũng không đợi Trương Huyền trả lời, thẳng tắp bay ra ngoài, thời gian nháy
con mắt liền biến mất.
Tuy không nói gì, nhưng có thể từ trong thanh âm cảm nhận được tan nát cõi
lòng.
Rất hiển nhiên, Trương Huyền “danh hoa” có chủ, để cho đối phương không thể
tin được, cũng không muốn tiếp nhận.
- Ai!
Thấy thời gian nháy con mắt, đả thương hai nữ hài, Trương Huyền lắc đầu, thở
dài một tiếng.
Kỳ thật, làm như vậy, cũng không phải là hắn cố ý.
Nên ngừng không ngừng, nhất định sẽ càng loạn.
Đối với hai nữ hài này, hắn không có chút tình yêu nam nữ nào.
Duy chỉ có Lạc Nhược Hi, vừa nhìn thấy liền động tâm.
Có Thiên Đạo Thư Viện, cùng là người của hai thế giới, hắn luôn làm việc lão
luyện, trong ổn có lễ... Có thể vì đối phương, sẽ như một thiếu niên tranh
giành tình nhân, điên cuồng đập Phùng Huân một trận, cũng có thể cố ý đi đả
kích Trương Cửu Tiêu, đơn giản là trong lòng ghét Trương gia...
Nhưng mà, dù hai người này rất đẹp, ưu tú, cũng ưa thích hắn... nhưng mình
không có như thế.
Ngược lại chỉ như sư trưởng đối đãi đệ tử.
Vì vậy, hắn hiểu được tình cảm của mình.
Đã như vậy, dây dưa không rõ, còn không bằng thừa dịp các nàng lâm vào còn
chưa sâu, khoái đao chặt đứt đay rối, không cho đối phương bất cứ hy vọng nào.
Như vậy tất cả mọi người có thể nhẹ nhõm.
- Không thèm nghĩ nữa, trước tăng thực lực lên tới Thai Anh cảnh đỉnh phong
lại nói!
Biết mình phán đoán không sai, lắc đầu, dứt bỏ những ý nghĩ này, Trương Huyền
khoanh chân ngồi xuống.
Nơi đây cực kỳ yên tĩnh, không có một bóng người, đúng là nơi tu luyện tuyệt
hảo.
Điều chỉnh lực lượng trong cơ thể, điều chỉnh hô hấp, đại khái qua một canh
giờ, trạng thái thân thể đạt tới đỉnh phong nhất, lúc này mới lấy ra một Linh
Nguyên đan nuốt xuống.
Lạc Thất Thất luyện chế Linh Nguyên đan, dùng đều là dược liệu mấy nghìn năm,
mỗi một cây đều có dược lực cực kỳ hùng hồn, hơn nữa đạt đến cấp bậc đan văn,
một viên đan dược, so với viên của Hình Đường chủ thì cường đại gấp mấy chục
lần.
Dược lực đi vào ngực, lập tức cảm thấy tựa như hỏa diễm hừng hực đang không
ngừng thiêu đốt, một dòng nước ấm dọc theo kinh mạch du tẩu toàn thân, cuối
cùng hội tụ ở trước mặt Thai Anh.
Thai Anh đạt tới Thánh Vực tam trọng trung kỳ, tựa như một hài đồng bảy tám
tuổi, nhất cử nhất động mang theo lực lượng hùng hậu, tựa hồ thiên địa cũng có
thể đánh nát.
Tâm thần của Trương Huyền an tường, tinh thần nội thị, dựa theo Thiên Đạo công
pháp tu luyện, chậm rãi vận chuyển chân khí, một khi cảm giác linh khí chưa
đủ, liền nuốt một viên Linh Nguyên đan.
Tu vi cùng lực lượng, cũng không ngừng liên tiếp kéo lên.
Thai Anh cảnh trung kỳ!
Thai Anh cảnh hậu kỳ!
Thai Anh cảnh đỉnh phong!
Sau nửa canh giờ.
Nguyên Thai đạt đến khoảng mười sáu mười bảy tuổi, dung mạo giống hắn như đúc,
chỉ là lộ ra có chút non nớt.
Hình thể vẫn là hài nhi, cao mười mét, không có càng cao lớn hơn.
- Cuối cùng đã tới!
Thở dài một tiếng, Trương Huyền cảm khái.
Vì tu luyện tới cảnh giới này, thật sự là biến đổi bất ngờ, hao tốn thật lớn,
may mắn, công phu không phụ lòng người, trải qua một phen nỗ lực cùng vất vả,
rốt cuộc đã luyện thành.
Bất quá, Lạc Thất Thất cho hắn bốn viên Linh Nguyên đan, cũng tiêu hao hầu như
không còn, một lần nữa trở nên một nghèo hai trắng.
Tinh thần nội thị, chỉ cảm thấy chân khí ở trong kinh mạch chảy xuôi càng thêm
trôi chảy, lực lượng so với lúc trước, cũng có tăng lên gấp bội.
Bàn tay duỗi ra, nhẹ nhàng sờ không trung.
Bành!
Một tiếng bạo tạc nổ tung vang lên, sau đó lực lượng khổng lồ lan tràn, nham
thạch dưới chân ở dưới trùng kích vỡ thành bột phấn.
May mắn hắn sớm phi hành, nếu không khẳng định sẽ người đầy bụi đất.
- Đây là lực lượng của Thai Anh cảnh đỉnh phong?
Nắm đấm xiết chặt, trên mặt Trương Huyền hưng phấn khó có thể ngăn chặn:
- Thật mạnh!
Mặc dù không có cường giả tới so sánh, không biết thực lực xác thực đến cùng
cao bao nhiêu, nhưng giờ phút này lại để cho hắn gặp được Thanh Điền hoàng mà
nói, chỉ sợ một quyền có thể đánh thành thịt nát, căn bản không phải đối thủ.
Rầm ào ào!
Đứng dậy, khí tức toàn thân thu liễm, không còn áp bách như vừa rồi, ngoại
nhân thoạt nhìn, chỉ là Thánh Vực tam trọng đỉnh phong bình thường.
Cho dù thực lực tăng lên, điệu thấp vẫn là bản tính của hắn, có thể không rêu
rao, tận lực không rêu rao, giảm bớt không ít phiền toái.
- Đạt tới loại cấp bậc này, Linh Nguyên đan bình thường, đối với ta tác dụng
cũng không lớn rồi, có đi Luyện Đan Sư Công Hội hay không, đã không còn ý
nghĩa...
Vốn lần này đi ra, là vì đi Luyện Đan Sư Công Hội, mua sắm chút Linh Nguyên
đan, trùng kích cảnh giới cao hơn, bất quá kèm theo tu vi tăng lên, hơn nữa
dùng Linh Nguyên đan đan văn... loại bình thường, trên cơ bản đã không có bất
kỳ tác dụng rồi.
Mua nhiều hơn nữa, cũng không có hiệu quả, ngược lại không công lãng phí tiền,
đã như vậy không cần phải giằng co.
- Quay về Chiến Sư đường đi, vừa vặn ba Đường chủ kia có mặt, tìm bọn hắn
thử xem thực lực...
Nhẹ nhàng cười cười, đang định bay trở về Chiến Sư đường, tìm tứ đại Đường
chủ luyện tay một chút, thuận tiện củng cố cảnh giới cùng tu vi, đột nhiên
sửng sốt, cổ tay khẽ đảo, một Ngọc Bài xuất hiện ở lòng bàn tay.
Là Ngô sư truyền đến tin tức, nhìn thoáng qua, sắc mặt đột nhiên biến đổi.
- Cẩu Đường Chủ... Đã chết?
Bạn cần đăng nhập để bình luận