Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Đánh phường chủ

Nguồn: Truyện YY.
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực.
Biên dịch: Tiêu Dao.

- Không tính?
Trương Cửu Tiêu sững sờ, lông mày lập tức nhăn lại:
- Ngươi có ý tứ gì?
- Không có gì!
Trung niên nhân hừ một tiếng:
- Chúng ta đặt cược, đều xây dựng ở trên cơ sở công bằng, ngươi cùng Trương Huyền kia, một cái giả yếu mê hoặc mọi người, một cái cố ý đặt cược... thuộc về hành động gian lận, đã vi phạm quy tắc, tất cả tiền đặt cược của ngươi không chỉ phải tạm giam, còn phải đền bù!
- Đền bù?
- Nhiễu loạn trật tự của phường thị, ác ý đặt cược... Người đâu, bắt tên này lại cho ta!
Bàn tay vẫy một cái, trung niên nhân nói.
Rầm!
Thời gian nháy mắt, từ bốn phía vọt tới hơn mười hộ vệ mặc khôi giáp, mỗi một cái đều có thực lực Nguyên Thần cảnh đỉnh phong, vây Trương Cửu Tiêu ở trung tâm.
- Các ngươi...
Không nghĩ tới đường đường chợ đen, thua không thừa nhận, còn muốn bắt mình, Trương Cửu Tiêu cáu sắp nổ tung, ngón tay điểm một cái, một thanh Thánh khí trung phẩm lơ lửng ở trước mắt, tùy thời sẽ động thủ.
Mặc dù hắn có năng lực vượt cấp chiến đấu, nhưng trước mắt quá nhiều người, trung niên kia càng là cường giả Xuất Khiếu cảnh đỉnh phong, căn bản không phải hắn có thể chống lại.
- Thương hội lớn như thế, thua không chung nổi, lại muốn bắt người... Đây là tác phong của các ngươi?
Còn không có động thủ, một thanh âm nhàn nhạt vang lên, chỉ thấy thanh niên ở trên đài vừa mới chiến thắng Hồng Dương, chẳng biết lúc nào xuất hiện ở trước mặt, cực kỳ không vui.
Vốn nghĩ cầm tới tiền thắng, tham gia đấu giá hội, mua Tháp Ngôn Cổ Thư...
Không nghĩ tới đối phương chẳng những không trả tiền, còn muốn bắt Trương Cửu Tiêu, liền kìm nén không được, từ trên lôi đài bay tới.
- Là các ngươi liên thủ bày cục, vi phạm quy tắc, không trừng phạt, người người đều như vậy, về sau thương hội còn làm ăn như thế nào?
Trung niên nhân vung tay áo.
Chính là vị phường chủ vừa rồi kia.
Hai vạn Tinh Nguyên thượng phẩm, toàn bộ chợ đen cộng lại, cũng chỉ có như thế, cho bọn hắn, phường thị cũng không cần mở.
- Quy tắc? Chợ đen cũng chú ý quy tắc?
Trương Huyền cười nhạo.
Đều nói nơi này là địa phương không coi trọng quy tắc nha... Hiện tại nói những này với ta?
- Không quy củ không thành sách, xem như chợ đen cũng giống như vậy...
Phường chủ nói.
- Ngươi đã dùng quy tắc, ta liền nói quy tắc với ngươi...
Trương Huyền lắc đầu.
Danh Sư đường là địa phương chú ý quy củ như thế, cũng không làm gì được hắn, phường chủ của một chợ đen, lại chơi cái này...
Quả thực là cho vay trước mặt ngân hàng!
- Đặt cược thi đấu lôi đài, người người đều có thể, Trương Cửu Tiêu là bạn ta, tin tưởng ta, mua ta chiến thắng không có vấn đề gì chứ!
Trương Huyền nói.
- Không có vấn đề!
Phường chủ gật đầu.
Chợ đen đặt cược, rất nhiều tuyển thủ mua mình chiến thắng, không có loại kích thích này, ai sẽ ở đây liều sống liều chết? Để bằng hữu mua mình chiến thắng, thuộc về sự tình bình thường.
- Đã không có vấn đề, tỉ lệ đặt cược lại là các ngươi định, mua bao nhiêu các ngươi đều tiếp nhận... Dựa vào cái gì nói chúng ta vi phạm quy củ?
Trương Huyền khẽ nói.
- Rõ ràng có thể nhẹ nhõm chiến thắng, lại ngụy trang rất yếu... Thuộc về lừa gạt...
- Lừa gạt? Cái gọi là lừa gạt, là lừa gạt cùng lừa dối, dùng thủ đoạn thu lợi không đứng đắn... Ngươi hỏi tất cả mọi người ở đây một chút, ta và Hồng Dương chiến đấu, một mực nói không kiên trì nổi, không phải là đối thủ, bảo hắn không cần tiếp tục, là hắn không nghe khuyên ngăn, nhất định muốn chiến đấu với ta, lúc này mới bị bức bất đắc dĩ, làm ra phản kích... Đây cũng là lừa gạt?
Trương Huyền nhìn qua:
- Nếu quả thật muốn dùng cái này thu lợi, trực tiếp đáp ứng chiến đấu liền tốt, không cần phải liên tiếp cự tuyệt!
- Cái này...
Trung niên nhíu mày.
Đối phương nói, vừa rồi hắn cũng nghe được.
Quả thực là bảo đối phương không nên đánh, còn càng muốn đánh...
Cẩn thận nói ra, thật không trách được đối phương.
- Không cần nói lý với ta, nơi này là chợ đen, ta là phường chủ, lời nói của ta là quy tắc! Người đâu, bắt hai gia hỏa làm loạn này cho ta!
Biết nói tiếp, lý do của đối phương càng nhiều, trung niên hất lên ống tay áo, triệt để vạch mặt.
- Tìm không thấy lý do, liền muốn bắt người? Ta ngược lại muốn xem xem, ai dám động đến một cọng tóc gáy của chúng ta...
Trương Huyền nhíu mày, nhìn quanh một vòng.
- Lên!
Một hộ vệ quát, đi đầu vọt lên.
Coi như thực lực tên này mạnh mẽ, nhưng bọn họ nhiều người, tất cả đều là cường giả Nguyên Thần cảnh đỉnh phong, hẳn là có thể nhẹ nhõm bắt lại.
Trường kiếm lăng không, một đạo kiếm mang bắn tới.
Có thể làm hộ vệ ở chợ đen, trấn áp người không tuân quy củ, thực lực không thể khinh thường, kiếm mang còn chưa tới trước mặt, liền xé không khí nứt toác, như tiện tay cũng có thể chém người thành hai khúc.
Thấy trong kiếm khí cương mãnh của đối phương mang theo âm nhu, Trương Huyền cũng không tránh né, thân thể đột nhiên nhoáng một cái, ngón tay chỉ tới.
Lạch cạch!
Kiếm khí vỡ vụn, chân khí đi tới trước mặt hộ vệ, chỉ một chút, người sau liền cảm thấy đan điền rung động kịch liệt, sau đó vỡ vụn.
- Ngươi... Phế bỏ thực lực của ta?
Thân thể mềm nhũn, hộ vệ ngã trên mặt đất, trong mắt cực kỳ hoảng sợ.
Đan điền vỡ vụn, tương đương với tu vi hủy hết, tu luyện không biết bao nhiêu năm, triệt để phế bỏ.
Trương Huyền lười trả lời, dưới chân tiếp tục lay động, thanh âm liên tiếp như pháo tết, mười hộ vệ trước đó vây quanh Trương Cửu Tiêu, mấy hơi thở qua đi, tất cả đều nằm trên mặt đất, cảm nhận được đan điền bị phế, từng cái cực kỳ sợ hãi.
Đám người này làm mưa làm gió, trợ Trụ vi ngược, coi như giết cũng không quá phận, huỷ bỏ đan điền, xem như hạ thủ lưu tình.
Thấy một Nguyên Thần cảnh hậu kỳ nho nhỏ, vậy mà ở trước mặt phế bỏ thuộc hạ của mình, phường chủ tức đến tròng mắt đỏ hoe, bàn tay trảo một cái, lực lượng hùng hồn phun ra ngoài, lăng không bắt đến.
Trương Huyền híp mắt lại, cũng không tránh né, đạp chân lao tới đón.
Tu vi tấn cấp đến Nguyên Thần cảnh hậu kỳ, còn không người luyện tập, tên này đã tìm phiền toái, không ngại đánh một trận nha!
Ầm ầm!
Nắm đấm va chạm bàn tay của đối phương, hai đạo lực lượng chạm vào nhau, bốn phía phát ra tiếng nổ thật to, khán đài ở dưới dư âm lực lượng trùng kích, lập tức sụp đổ.
Đám người trước đó xem náo nhiệt, thấy lực lượng xung kích cường đại như thế, tất cả đều bị dọa đến nhao nhao phân tán, Trương Cửu Tiêu cũng lùi về sau mấy chục mét.
- Ngươi... Làm sao lại mạnh như vậy?
Con ngươi của Phường chủ co rụt lại.
Vốn cho rằng đối phương chỉ là vượt cấp chiến đấu, thực lực kém hắn rất nhiều, nằm mơ cũng không nghĩ đến, quyền chưởng tấn công, thế mà... Thế lực ngang nhau!
Một Nguyên Thần cảnh hậu kỳ, lực lượng tương đương Xuất Khiếu cảnh đỉnh phong như hắn...
Tận mắt nhìn thấy, cũng cảm thấy khó có thể tin.
- Ngươi đến cùng là ai?
Loại năng lực vượt cấp chiến đấu này, lai lịch tất nhiên sẽ không đơn giản, phường chủ tuyệt không tin chỉ là người khiêu chiến bình thường.
- Trương Huyền!
Trương Huyền cười nhạt một tiếng, lật tay một cái, đánh xuống một chiêu.
Thoạt nhìn không có bất kỳ lực lượng nào, lại cho người ta một loại cảm giác khó mà chống lại, phường chủ còn muốn nói cái gì, thấy chiêu này bổ tới, biết không ngăn cản không được, lần nữa nghênh tiếp.
Bất quá, nắm đấm còn không có tiếp xúc bàn tay của đối phương, chỉ thấy thân ảnh trước mắt chợt lóe, chẳng biết lúc nào đã đi tới trước mặt, nhẹ nhàng nhấn một cái.
Bành!
Phường chủ phun ra máu tươi, bay ngược về phía sau, tầng tầng ngã xuống đất, vẻ mặt trắng bệch.
Thời điểm Trương Huyền ở Nguyên Thần cảnh trung kỳ, còn kém không nhiều có thể chiến đấu với Xuất Khiếu cảnh đỉnh phong, hiện tại đạt đến hậu kỳ, coi như đối phương rất mạnh, vẫn không chống lại được.
- Đi, bắt hắn đánh tàn phế cho ta!
Hai chiêu qua đi, biết đối phương căn bản không phải đối thủ, Trương Huyền lười tiếp tục động thủ, gọi một tiếng.
Phần phật!
Trong một gian phòng lập tức bay ra hơn một trăm chuôi trường đao, thẳng tắp bổ tới phường chủ.
Những đại đao này, dù chỉ là Thánh Khí hạ phẩm, nhưng số lượng thực sự quá nhiều, hơn trăm cái đồng thời tiến công, trong nháy mắt đao khí tung hoành, con ngươi của phường chủ co lại, đánh trả cũng không kịp, liền bị đánh máu me đầm đìa.
- Những thứ này...
Lão giả bẩm báo phường chủ nhìn thấy nhiều vậy đao như, lông mày nhảy loạn.
Không phải cái khác, chính là vũ khí dùng để cung cấp cho tuyển thủ...
Chỉ là những vật này không phải đều không có linh tính sao? Làm sao nghe lời như thế, đi tiến công phường chủ?
- Hẳn là bị Khải Linh...
Nắm đấm căng thẳng, rất nhanh thì hiểu được.
Rất hiển nhiên, những binh khí này đều bị đối phương Khải Linh, nguyên nhân chính là như vậy, mới nghe lời tiến công phường chủ như thế...
Cái tên này, từ khi đi vào chọn vũ khí, đến lúc đi ra không có dùng bao nhiêu thời gian a...
Nhanh như vậy liền thành công, hơn nữa Khải Linh nhiều binh khí như vậy...
Đến cùng làm sao làm được? Không chỉ hắn không dám tin, khóe miệng của Trương Cửu Tiêu cũng giật một cái.
Sớm biết thủ đoạn Khải Linh của Trương sư đương thời có một không hai, nhưng không nghĩ tới trước thời hạn liền chuẩn bị, thu phục hết trường đao của người ta.
Xem ra vừa mới tới, liền đoán ra muốn lấy được tiền đặt cược cũng không dễ dàng như vậy
Đối phương bức bách, vừa khéo cho cái cớ thôi.
Ô ô ô ô!
Hơn một trăm Thánh Khí hạ phẩm, như trải qua huấn luyện đặc thù, mỗi một lần tiến công, đều là chỗ yếu hại của phường chủ, thời gian không dài, vị cường giả Xuất Khiếu cảnh đỉnh phong mới vừa rồi còn khí thế hung hăng, trên thân chảy đầy máu tươi, không biết bị chặt bao nhiêu đao, bất cứ lúc nào cũng sẽ tử vong.
- Dừng tay... Ta bằng lòng trả lại Linh Thạch ngươi thắng...
Biết tiếp tục nữa, sớm muộn gì cũng sẽ bị chém chết, phường chủ vội vàng la lên.
Mặc dù cảm thấy uất ức, nhưng không có cách nào.
Mình không phải đối thủ, càng không ngăn cản nổi những đại đao này.
- Trả tiền?
Vẫy tay một cái, tất cả trường đao bay trở về, đồng loạt lơ lửng ở sau lưng Trương Huyền, tựa như khổng tước xòe đuôi.
- Vâng...
Giãy dụa đứng dậy, phường chủ lấy ra một chiếc nhẫn đưa tới:
- Đây là một vạn chín ngàn tám trăm Linh Thạch thượng phẩm...
Đây là chợ đen lợi nhuận không biết bao nhiêu năm, một khi giao hết, mắt xích tài chính của toàn bộ chợ đen sẽ gián đoạn.
Tiện tay nhận lấy, Trương Huyền nhìn qua, nhẹ gật đầu.
Về số lượng đầy đủ, xem ra đối phương không có chơi mánh khóe.
- Những tiền đánh cược này là ta chiến đấu thắng tới... Ngươi ra tay với ta cùng bằng hữu của ta, xem bồi thường như thế nào đi!
Cất kỹ Linh Thạch, Trương Huyền nhìn lại.
- Đền bù?
Khuôn mặt Phường chủ tái đi.
Đã táng gia bại sản, còn muốn đền bù?
- Không sai!
Trương Huyền gật đầu.
Cái chợ đen này, không coi nhân mạng ra gì, Danh Sư đường cùng Tiềm Xung thành mặc kệ, nhưng hắn gặp gỡ, tự nhiên phải quản một chút, nếu không người người đều như vậy, Danh Sư lập xuống quy củ ở đâu?
- Không biết... đền bù như thế nào?
Phường chủ cắn răng.
- Ta nghe nói chợ đen các ngươi vừa mới đạt được một bản Tháp Ngôn Cổ Thư?
Trương Huyền suy nghĩ một chút, nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận