Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Gặp lại Triệu Nhã

Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
-------------------
- Niệm tình ngươi vi phạm lần đầu, tha cho ngươi một lần, còn dám mắng ta, liền giết ngươi!
Lạc Huyền Thanh đánh bay Trương Huyền xong, hừ lạnh một tiếng, xoay người rời đi, thời gian nháy mắt biến mất tại nguyên chỗ, không thấy tung tích.
- ...
Trương Huyền xoa xoa đầu, từ trong phế tích bò ra, muốn ngăn lại, nhưng biết không đuổi kịp, mặt mũi im lặng.
Ta thật chỉ là muốn hỏi tin tức của Lạc Nhược Hi một chút, cũng không phải là muốn mắng ngươi...
Càng không nghĩ đến mắng muội muội ngươi ah! Còn kích động như vậy ư?
Hít sâu một hơi, vận chuyển Thiên Đạo chân khí khôi phục thương thế, cảm giác tràn đầy chán chường.
Thực lực vẫn là quá thấp.
Vừa rồi đối phương nháy mắt đi tới trước mặt, ngay cả phản ứng cũng không có, liền bị khóa lại thân thể, lời nói cũng nói không ra...
Nếu như thực lực mạnh hơn chút, liền không đến mức bị động như vậy, bị người ta đập phát chết luôn.
May mắn, đối phương hạ thủ lưu tình, nếu không, đầu khẳng định bạo.
Cái này gọi chuyện gì...
Lần đầu tiên gặp anh vợ, bị một quyền đánh bay...
- Phải nhanh tu luyện một chút, ngay cả anh vợ cũng đánh không lại, làm sao đi Trương gia cướp cô dâu?
Buồn bực một hồi, ánh mắt lần nữa kiên định.
Vị anh vợ này, ở Lạc gia chỉ là vãn bối, đã mạnh mẽ như vậy, Trương gia là đệ nhất gia tộc, đương nhiên lợi hại hơn, thật muốn cướp cô dâu, nhất định phải đuổi trước tháng tư sang năm, thuận lợi phá giải phong ấn trên Điện Chủ lệnh, trở thành Điện Chủ chân chính mới được!
Như vậy, bất kể thân phận hay thực lực, mới có thể để cho Trương gia kiêng kị, Lạc gia thuyết phục.
- Trương sư, ngươi...
Đang trầm tư, bên tai vang lên thanh âm hỏi thăm, quay đầu nhìn, chỉ thấy Trần Nhạc Dao tràn đầy lo lắng:
- Đầu không có sao chứ?
Bị phá hư vương Lạc Huyền Thanh đánh trúng đầu, tỉnh lại liền ngẩn người, cũng khó trách nàng lo lắng.
- Không có việc gì!
Lắc đầu, Trương Huyền nhìn về phía mấy vị lão giả cách đó không xa:
- Chư vị trưởng lão, hiện tại ta trở thành Trận Pháp sư bát tinh, có thể quan sát thư tịch trận pháp bát tinh không? Không biết nơi nào có, còn muốn làm phiền dẫn đường một chút!
Thực lực cũng không phải một ngày liền có thể đi đến, đã khảo hạch xong, trước hoàn thành phụ tu Trận Pháp sư lại nói.
Như vậy cũng chuẩn bị cho khảo hạch Danh Sư bát tinh về sau.
- Đọc sách? Đi theo ta!
Tô trưởng lão nhẹ gật đầu.
- Nhạc Dao tiên tử, ngươi đi về trước đi, ta xem sách xong, sẽ tìm được phương pháp bố trí trận pháp, liền đi qua tìm ngươi!
Trương Huyền nói.
- Được!
Trần Nhạc Dao cười cười, xoay người rời khỏi.
Theo sát ở sau lưng Tô trưởng lão, Trương Huyền vòng qua mấy cái hành lang, đi tới trước một điện đường.
- Đây là thư tịch liên quan tới trận pháp bát tinh, ngươi còn chưa có lệnh bài, đây là thủ lệnh một lần duy nhất của ta, cầm có thể tiến vào bên trong, tùy tiện lật xem!
Tô trưởng lão gật đầu.
Mặc dù không biết vì sao vị trước mắt này muốn xem sách vào lúc này, nhưng chuyên cần học tập lúc nào cũng là chuyện tốt.
- Đa tạ!
Nhận lấy thủ lệnh, Trương Huyền nhấc chân đi vào phòng.
Giống như công hội khác, bên trong lít nha lít nhít thư tịch, mặc dù kém Danh Sư đường, nhưng mỗi một cuốn càng có giá trị.
Con mắt đảo qua từng hàng.
Không đến nửa canh giờ, tất cả sách trong phòng đều bị thu chép xong.
- Chính xác!
Trong đầu quát khẽ, thư viện lay động kịch liệt, một quyển sách xuất hiện ở trước mắt.
Ngón tay điểm một chút, kiến thức ẩn chứa trong đó lập tức chảy vào trong óc.
- Học tập a!
Quay một vòng, tìm một chỗ yên tĩnh, Trương Huyền ngồi xuống, lâm vào trong học tập điên cuồng.
Trận pháp bát tinh, khó khăn hơn thất tinh nhiều lắm, nhất là trận pháp truyền tống, dính dáng lĩnh ngộ không gian, muốn bố trí, thực lực không đủ, cho dù biết trận đồ cũng làm không được.
Bất quá, hắn chỉ là học tập kiến thức, cũng không phải nhất định cần bố trí truyền tống trận, ảnh hưởng cũng không lớn.
Sau hai canh giờ, xoa xoa mi tâm đứng lên.
- Quả nhiên rất khó, bình thường một canh giờ liền gần như học xong, lần này thời gian lại tăng lên gấp đôi...
Trương Huyền than thở một tiếng.
Hao tốn hai canh giờ mới học xong, thực sự quá khó khăn...
Nếu không phải tâm tính của mình tốt, lâu như vậy, khả năng sẽ không kiên trì nổi.
Lắc đầu, không nghĩ nhiều nữa, Trương Huyền tiêu hóa kiến thức vừa mới học được, rất nhanh liền tràn đầy rung động.
Không hổ là Thiên Đạo trận pháp bát tinh, học tập kiến thức trong đó, lý giải trận pháp tăng vọt một đoạn dài, luận kiến thức đơn thuần, đã có thể so với Trận Pháp sư bát tinh đỉnh phong.
Nhưng thực lực của hắn chỉ có Xuất Khiếu cảnh sơ kỳ, muốn bố trí một chút trận pháp lợi hại, vẫn không cách nào làm được.
Hai canh giờ điên cuồng học tập, để hắn tràn đầy mỏi mệt.
Trận pháp càng cao cấp sẽ càng rườm rà, cần các loại tính toán, không chỉ yêu cầu thực lực, đối với trí tuệ cũng có yêu cầu cực lớn, nếu không phải thiên phú của hắn tốt, muốn học xong nhanh như vậy, chỉ sợ cũng làm không được.
- Trận pháp kia của Trần Nhạc Dao, có thể nhẹ nhõm bố trí...
Mặc dù mệt mỏi, trong mắt lại phóng ra vẻ hưng phấn.
Lý giải trận pháp tăng vọt đến bát tinh đỉnh phong, trận pháp kia của Trần Nhạc Dao, ở trong mắt đã không còn bí mật, có thể tuỳ tiện bố trí ra.
Ở tại chỗ điều chỉnh một hồi, cảm giác tinh khí thần hoàn toàn khôi phục, lúc này mới đi ra Tàng Thư khố, dựa theo ký ức, đi đến nơi ở của mình.
Thời gian không dài, đi tới trước mặt, không có vào tiểu viện của mình, mà đi tới tiểu viện của Trần Nhạc Dao, gõ cửa một cái.
- Mời vào!
Bên trong vang lên thanh âm thanh thúy của Trần Nhạc Dao.
Đẩy cửa đi vào, chỉ thấy nữ hài yên tĩnh đứng ở giữa viện, thân thể bày thành một tư thế cổ quái, có lồi có lõm, hiển lộ ra dáng người cao ngất, huyệt đạo toàn thân mở ra, không ngừng hấp thu linh khí trong thiên địa.
Nhìn một cái, Trương Huyền biết, đây là một phương pháp lúc trước hắn sửa chữa trong Âm quyết, có khả năng tăng thêm tốc độ hấp thu linh khí, còn có thể hóa giải tai hoạ ngầm do âm dương mất cân đối mang tới.
Thường xuyên rèn luyện, càng có thể để cho dáng người của nữ hài trở nên hoàn mỹ.
Động tác của đối phương tiêu chuẩn, chỉ liếc mắt nhìn liền biết bình thường rèn luyện không ít.
- Trương sư, ngươi tìm được phương pháp rồi?
Chậm rãi thu hồi động tác, Trần Nhạc Dao mỉm cười, giống như trăng tròn chiếu sáng không gian.
Không thể không nói, dung mạo của Trần Nhạc Dao không tầm thường, không kém đám người Hồ Yêu Yêu chút nào.
Nếu không, cũng không có khả năng dẫn đến Trương Khiêm đặc biệt tới lấy lòng.
- Ừm, ngươi xem ở nơi nào bố trí thuận lợi nhất?
Trương Huyền nói.
Đối phương có xinh đẹp hay không, không quan trọng, trọng yếu nhất là sắp liên hệ được Triệu Nhã.
- Ngay ở gian phòng kia đi!
Trần Nhạc Dao chỉ.
Tiểu viện của học viên tinh anh có mấy gian phòng, có thể làm chỗ tu luyện hoặc tiếp khách.
Địa phương nàng chỉ, chính là gian phòng sát phòng ngủ của nàng.
- Được!
Quay quanh gian phòng một vòng, Minh Lý Chi Nhãn của Trương Huyền lóe lên, một lát sau nhìn qua:
- Có trận kỳ cấp tám không?
- Có!
Ngón tay búng một cái, đưa tới mấy trăm cây trận kỳ.
- Đi!
Trương Huyền quát khẽ, trận kỳ lơ lửng, từng cây trận kỳ nhanh chóng tản ra bốn phía, thời gian nháy mắt cắm vào vị trí chỉ định.
Tìm đúng vị trí, bàn chân đạp mạnh.
Ông!
Trận pháp lập tức vận chuyển.
- Ngọc bài đưa tin đâu?
Kiểm tra một lần, phát hiện không có vấn đề gì, Trương Huyền kích động nhìn qua.
Trần Nhạc Dao xòe bàn tay ra, một cái ngọc bài bay đi, nhẹ nhàng rơi vào chính giữa trận pháp.
Nàng tiêu tốn mấy tháng mới có khả năng bố trí ra, nói rõ ở trận pháp cũng đạt tới bát tinh, đương nhiên có thể tuỳ tiện phân biệt ra được trận tâm ở vị trí nào, đặt ngọc bài ở chỗ đó, uy lực càng lớn.
Ông!
Ngọc bài rơi vào trận tâm, trận pháp lắc lư một cái, lóe ra ánh sáng ôn nhuận, giống như liên tiếp đến địa phương rất xa.
Biết thanh niên trước mắt rất vội, Trần Nhạc Dao cũng không nói nhảm, đi tới trước mặt, ngón tay điểm mấy lần, truyền qua một tin tức.
Ông!
Thời gian không dài, thanh âm nhẹ nhàng vang lên, sau đó trận pháp lay động, ở trước mắt tạo thành một mâm tròn.
Phía trên bay lên sương mù, một khuôn mặt mỹ lệ làm người ta thán phục chậm rãi hiện lên.
Triệu Nhã!
Hơn nửa năm không thấy, lúc này nữ hài hoàn thiện hơn trước kia rất nhiều, từ trong ra ngoài, tản mát ra khí chất ưu nhã, nhất là dung mạo, dù còn có thể nhìn ra hình dáng trước kia, lại trở nên càng thêm mỹ lệ, như nhân vật trong tranh, nhìn lên một cái, liền kìm lòng không được ngừng thở.
Quá đẹp! Mỗi một chỗ, đều giống như Thiên Công điêu khắc, tìm không ra thiếu hụt mảy may.
Trước đó Triệu Nhã đã xinh đẹp hơn đám người Hồ Yêu Yêu, sau khi kích hoạt thể chất, càng đạt đến đỉnh phong, so với Lạc Nhược Hi không có ngụy trang cũng không hề yếu!
- Trương sư, ngươi cùng thiếu cung chủ trò chuyện, ta đi ra ngoài trước...
Biết thầy trò gặp mặt, tất nhiên có không ít lời muốn nói, Trần Nhạc Dao lui về phía sau, xoay người rời khỏi phòng.
- Lão sư... Thật sự là người? Người đến Thánh Tử điện?
Nàng vừa rời đi, nữ hài trong kính cũng nhịn không được nữa, vội vàng hô lên, hốc mắt hơi ửng hồng.
Nhìn thấy học sinh trở nên càng thêm mỹ lệ, Trương Huyền biết Băng Nguyên cung không có bạc đãi, khẳng định là hao tốn đánh đổi to lớn, trợ giúp kích hoạt thể chất, trong mắt tràn đầy vui mừng.
Trước đó không thấy, chỉ cảm thấy có vô số lời muốn hỏi thăm, chân chính nhìn thấy, lại phát hiện một chữ cũng nói không ra.
Tất cả tình cảm, tất cả trông đợi… đều chảy xuôi ở trong lòng, không biết nên hỏi thăm như thế nào.
Nhẫn nhịn rất lâu, lúc này mới nhìn kỹ nữ hài trong gương, từng theo ở phía sau không ngừng hô “sư phụ”, thanh âm của Trương Huyền mang theo ngập ngừng cùng lo lắng.
- Triệu Nhã, trò... có khỏe không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận