Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Ta muốn Phong Thánh!

Nguồn: Truyện YY.
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực.
Biên dịch: Tiêu Dao.

Bên ngoài động tĩnh lớn như vậy, tất cả mọi người cho là Trương sư bị Thiên
Diệp Vương phát hiện, đã xảy ra chiến đấu.
Kết quả chạy tới hai quái vật, không một cái có nhân dạng, tình huống gì đây?
Phong Thánh Các này, không phải trừ bọn họ ra không có người khác sao?
– Cái này… Không phải thứ gì, là… Trương sư!
Hàn Hội trưởng như phát hiện cái gì, nuốt ngụm nước miếng:
– Ngươi nhìn quần áo, giống Trương sư như đúc, chỉ bất quá giống như… Bị sét
đánh qua!
– Đúng vậy, đúng là Trương sư, chỉ là… cái trước là ai?
Ngô sư cũng nhận ra được, nhịn không được gật đầu, đồng thời có chút kỳ quái.
Cái trước ăn mặc giống như Trương sư, hình thể dáng người độc nhất vô nhị, chỉ
bất quá, mặt dẹp thành như vậy, đổi lại những người khác đã sớm chết rồi, sao
còn có thể chạy?
Hơn nữa chạy nhanh như vậy? Thậm chí Trương sư cũng có chút đuổi không kịp…
– Ta muốn các ngươi chết…
Đang kỳ quái, chỉ thấy ở góc rẽ, một Nguyên Thần cao lớn bay tới, vừa đuổi
theo vừa công kích, mặt đất lắc lư, bị đánh ra chưởng ấn cực lớn.
– Thiên Diệp Vương? Hắn… Nguyên Thần xuất khiếu, nguy rồi, nhanh cứu người!
Thấy một màn như vậy, mọi người lại chẳng quan tâm hai người này là ai, tất cả
đều đồng loạt lấy binh khí ra.
Rầm ào ào!
– Ra!
Kèm theo Ngô sư la lên, binh khí trong tay mọi người lập tức liên hợp chung
một chỗ, tạo thành một đạo kiếm vũ huy hoàng, đâm tới Thiên Diệp Vương.
– Dám ngăn trở ta, các ngươi đều phải chết…
Lần nữa gào thét, Nguyên Thần của Thiên Diệp Vương đưa tay về phía trước, ngăn
kiếm vũ ở trước mặt, trở tay vỗ xuống.
Đăng đăng đăng đăng!
Đám người Ngô sư liên tục lui về sau bảy tám bước, khí huyết sôi trào, từng
cái sắc mặt trắng bệch.
Lúc trước, đối phương không có xuất khiếu, bọn hắn liền không phải đối thủ,
hiện tại nổi giận, chỉ còn lại có Nguyên Thần, lực lượng càng mạnh hơn nữa,
làm sao ngăn cản được?
Bất quá, tuy không phải đối thủ, nhưng lần này tiến công, cũng chậm lại tốc độ
của Thiên Diệp Vương, để cho Trương Huyền cùng phân thân thành công đi vào
trước mặt mọi người.
– Mau vào trận pháp…
Biết rõ mọi người ở đây ngăn cản mà nói, gây chuyện không tốt đều bị chém
giết, Trương Huyền la lên một tiếng, tiếp tục vọt tới trước.
Mọi người cũng hiểu rõ xảy ra chuyện gì, theo sát lên, đi vào trong trận pháp.
Vừa tiến vào, lúc này Trương Huyền mới nhẹ nhàng thở ra, nhìn về phía phân
thân cách đó không xa, tức giận đến lông mi nhảy loạn.
Nếu không phải đánh không lại hắn, khẳng định đã sớm giáo huấn một trận rồi.
Làm một phân thân, không đi cứu bản thể, kết quả so với bản thể chạy còn
nhanh, thật sự là quá không biết xấu hổ.
– Ngươi về tổ ong trước, sau này sẽ tìm ngươi tính sổ…
Biết rõ bây giờ không phải thời điểm xử lý nội bộ, khoát tay áo, tinh thần khẽ
động, thu vào tổ ong.
Ô…Ô…n…g!
Vừa làm xong những thứ này, chợt nghe một tiếng nhẹ kêu, Kê Nham Phó viện
trưởng vận chuyển trận pháp, một đạo hào quang bao phủ bốn phía.
Trận pháp này, là bọn hắn bố trí, chuyên môn dùng để ngăn cản Thiên Diệp Vương
đánh lén cùng tiến công, sớm đã hết sức quen thuộc, trong nháy mắt có thể khởi
động.
– Đáng giận, đáng giận…
Bị trận pháp ngăn cản, Thiên Diệp Vương phẫn nộ gào thét, ngay sau đó mọi
người liền cảm thấy trận pháp nổ vang kịch liệt, lực lượng cuồng bạo liên tục
kéo tới, tựa hồ tùy thời có thể bị đánh nát.
– Tiếp tục như vậy, trận pháp sẽ kiên trì không được bao lâu…
Bị liên tục công kích mấy lần, Kê Nham chủ trì trận pháp sắc mặt trắng nhợt,
trên đầu ứa ra mồ hôi lạnh.
Trước kia tuy Thiên Diệp Vương cũng tiến công qua, lại không điên cuồng bất kể
hậu quả như vậy, sớm làm như vậy mà nói, trận pháp khẳng định đã sớm phá!
– Nơi đây chỉ có chúng ta, trước khi Thiên Diệp Vương tìm được đường ra chính
xác, chắc chắn sẽ không giết chúng ta, nếu không, một người ở đây, thật sự quá
cô độc. Hiện tại khác thường như thế… Trương sư, ngươi đến cùng làm cái gì?
Đàm Thanh lắc đầu, nhịn không được nhìn về phía thanh niên vẻ mặt cháy đen
cách đó không xa.
Đây rốt cuộc là làm sự tình thiên thương hại lý gì, mới có thể để cho Nguyên
Thần của Thiên Diệp Vương xuất khiếu, bất kể sinh tử xông lại, hận không thể
giết người ăn thịt?
– Ta… Chỉ là đánh vỡ nhục thân của hắn…
Trương Huyền lúng túng.
Phân thân làm ra cục diện rối rắm, gia hỏa này trốn vào tổ ong thì xong rồi,
mình lại phải thu thập cục diện, càng nghĩ càng cảm thấy phiền muộn.
– Đánh vỡ nhục thân?
– Ngươi giết… hắn? Chỉ còn lại có Nguyên Thần?
Tất cả mọi người ngẩn ngơ.
Vừa rồi liền suy nghĩ, chỉ là đi lấy Đoạn Tục Thảo, không đến mức Nguyên Thần
xuất khiếu, liều mạng như vậy a… Nằm mơ cũng không nghĩ đến, trực tiếp đánh
chết thân thể của người ta.
Cường giả Xuất Khiếu Cảnh, bảo hộ nhục thân vô cùng tốt, có thể nói là mệnh
căn, đi ra ngoài một lát, đánh phế thứ này… Đừng nói là Vương giả Dị Linh Tộc,
coi như là nhóm người mình, thê thảm như vậy, khẳng định cũng sẽ nổi điên a!
– Ta cũng không có chú ý, không cẩn thận… Không cẩn thận đánh!
Thấy biểu lộ của mọi người giống như gặp quỷ, Trương Huyền vội vàng giải
thích.
Nếu hắn có thể ước thúc một chút, phân thân chắc chắn sẽ không lỗ mãng như
vậy, bây giờ đã chọc đại họa.
– Không cẩn thận…
Mọi người nghẹn đến sắc mặt đỏ lên, đều hận không thể đánh gia hỏa này một
trận.
Ngươi một Tòng Thánh, không cẩn thận làm hỏng nhục thân của cường giả Thánh
Vực ngũ trọng… đã đủ ngưu bức, còn không cẩn thận chơi đùa!
Một khi cẩn thận, sợ rằng Khổng Sư cũng bị ngươi giày vò chết.
– Trước không quản nhiều như vậy, mau mau ổn định trận pháp, nếu không, chúng
ta đều chết ở chỗ này…
Hít sâu vài hơi, hóa giải phiền muộn trong lồng ngực, thần sắc của Hàn Hội
trưởng ngưng trọng nói.
Hắn là Thanh Nguyên đế quốc Trận Pháp Sư Công Hội Hội trưởng, đối với trận
pháp lý giải sâu đậm, biết rõ trận pháp trước mắt, tuy tạm thời có thể ngăn
trở đối phương, nhưng muốn bền bỉ rất khó, nhất định phải do toàn bộ thành
viên xuất động.
– Được!
Mọi người cũng biết bây giờ không phải là thời điểm truy cứu, không nói thêm
lời, đồng loạt đi vào sau lưng, nghe theo phân phó.
– Ngô sư, ở Càn vị trông coi, Lạc sư đi Chấn vị…
Hàn Hội trưởng vội vàng phân phó.
Hắn đi vào liền chuyên môn xem qua trận pháp này, biết rõ vị trí bạc nhược yếu
kém ở đâu, Trương Huyền thấy hắn an bài không có sai lầm chút nào, cũng không
nói thêm lời, vội vàng đi vào vị trí chỉ định đứng vững.
Ầm ầm!
Chân khí của mọi người tuôn ra, trận pháp quả nhiên vững chắc không ít, không
còn lắc lư như lúc trước.
– Đáng giận…
Cảm nhận được trận pháp biến hóa, Thiên Diệp Vương biết rõ coi như là hết toàn
lực, trong thời gian ngắn cũng phá không được, lần nữa gào thét:
– Các ngươi đã làm rùa đen rút đầu, ta liền đi đánh nát tượng đá kia!
Vù vù!
Gào to kết thúc, mọi người cảm thấy trên thân buông lỏng, áp lực trận pháp
biến mất, giống như Thiên Diệp Vương đã rời đi.
– Hắn muốn đi đối phó Viện trưởng, làm sao bây giờ?
Đi ra trận pháp, nhìn thoáng qua, quả nhiên phát hiện Thiên Diệp Vương đã rời
đi, đám người Kê Nham sốt ruột.
Gia hỏa này nói muốn đi đánh nát tượng đá, tự nhiên chỉ chính là lão Viện
trưởng ở trước Phong Thánh đài.
Hiện tại hồn phách của hắn bị khóa ở bên trong, trốn không thoát cũng ra không
được, một khi bị đánh nát, liền chỉ có một con đường chết!
Dù giờ phút này hắn chỉ là người thực vật, nhưng có ý thức rõ ràng, có thể tự
chủ nói chuyện, không thể trơ mắt nhìn xem đối phương bị giết a.
– Còn có thể làm gì? Cứu người!
Ngô sư nghiến răng.
– Nhưng chúng ta căn bản ngăn không nổi Thiên Diệp Vương!
Đàm Thanh vội vàng nói.
Thiên Diệp Vương quá mạnh mẽ, bọn hắn nhiều người như vậy liên thủ cũng ngăn
cản không nổi, tiến lên, chẳng những không thể người cứu, gây chuyện không tốt
còn sẽ toàn quân bị diệt.
– Vậy còn có thể làm sao? Trơ mắt nhìn đồng bạn chết ở trước mặt, lại không có
bất kỳ động tác… Ta làm không được! Danh Sư không có người bỏ qua bằng hữu!
Ngô sư xiết chặt nắm đấm.
– Chúng ta cũng làm không được… Nhưng có biện pháp nào?
Đàm Thanh lắc đầu:
– Viện trưởng là vì cứu ta, mới sẽ như vậy, nếu như chúng ta lại vì cứu hắn
lâm vào nguy cơ, hắn cho dù chết, khẳng định cũng sẽ không tha thứ chúng ta!
Đi theo Chương Dẫn Khâu Viện trưởng nhiều năm, biết rõ tính tình cùng bản tính
của hắn.
Cả đời không lập gia đình, hết thảy tinh lực đều hiến tặng cho Học Viện, hiến
tặng cho chức nghiệp Danh Sư, nhóm người mình tiến lên cứu người mà nói, một
khi xuất hiện tổn thương, coi như cứu được, đối phương cũng sẽ tràn đầy tự
trách, hối hận.
– Chẳng lẽ không có biện pháp gì tốt hơn sao?
Lạc Nhược Hi nhịn không được nói.
– Biện pháp là có, chính là lúc trước ta nói… Có người có thể ở Phong Thánh
đài đột phá! Một khi như vậy, mượn nhờ lực lượng của Phong Thánh đài, trong
thời gian ngắn sẽ xuất hiện trạng thái vô địch… tuy Thiên Diệp Vương cường
đại, cũng khẳng định không phải đối thủ!
Kê Nham nói.
– Vô địch?
Trương Huyền sững sờ.
– Đúng vậy, hai năm qua chúng ta cũng một mực quan sát bia đá ở lầu một, căn
cứ Khổng Sư lưu lại ghi chép, một khi thành công, trời sẽ giáng Thánh Khí, đến
lúc đó, Phong Thánh đài đại phóng quang mang, lực lượng ẩn chứa trong đó, sẽ
quán thâu toàn thân, ẩn chứa thiên địa uy nghiêm, Danh Sư cửu tinh cũng ngăn
không nổi!
Kê Nham gật đầu.
Hai năm qua bị nhốt ở đây, ngoại trừ cùng Thiên Diệp Vương đấu trí so dũng
khí, bọn hắn cũng một mực nghiên cứu làm sao chạy trốn, đối với Phong Thánh
đài ghi chép biết rõ rất kỹ càng.
Biết muốn đi ra ngoài, chỉ có hai phương pháp: Thứ nhất, đạt được Khâu Ngô Cổ
Thánh truyền thừa. Thứ hai, ở Phong Thánh đài Phong Thánh!
Hiện tại thứ nhất đã không thể, Cổ Thánh ý niệm bị đả kích tán loạn, coi như
muốn truyền thừa, cũng không thể nào làm được… Nói cách khác, muốn rời khỏi,
giải trừ nguy hiểm giờ phút này, chỉ có cách thứ hai!
– Đó là một biện pháp, kỳ thật giống như không nói… Phong Thánh? Nào có dễ
dàng như vậy!
Ngô sư lắc đầu.
Lời còn chưa dứt, chỉ thấy thanh niên cách đó không xa đi lên trước, trong mắt
mang theo kiên định:
– Như vậy đi, các ngươi đi tới nghĩ biện pháp ngăn chặn Thiên Diệp Vương, để
cho hắn không ra tay với lão Viện trưởng, ta đi Phong Thánh đài, đột phá Thánh
Vực, tiến hành Phong Thánh!
Hiện tại Thất Thải Địa Quỳnh Dịch đã tới tay, còn kém một bước cuối cùng là có
thể đột phá.
Một khi đột phá, bằng vào tích lũy của hắn, cùng lý giải Phong Thánh Giải, tám
chín phần mười có thể ngay tại chỗ Phong Thánh!
Xem ra, trước mắt chỉ có loại biện pháp này cứu hồn phách của lão Viện trưởng
lưu lại, ngăn cản Thiên Diệp Vương rồi.
– Phong Thánh… So với ngươi nghĩ còn muốn khó, không phải nói phong liền
phong, chuyện này tốt nhất đừng suy nghĩ…
Thấy gia hỏa này lại nhắc tới việc đó, Kê Nham nhướng mày, lúc trước đã nói
một lần, mọi người mới quen, không tiện quát lớn, kết quả tới lần nữa… Ngươi
cho rằng Phong Thánh là mua cải trắng? Tùy tiện ở chợ bán thức ăn cũng có thể
tìm được?
Thật sự là không biết tự lượng sức mình!
Hừ một tiếng, đang muốn nói tiếp, liền cảm thấy thanh niên trước mắt thân thể
nhoáng một cái, một cỗ khí tức đặc thù tuôn ra.
Ầm ầm!
Cỗ khí tức này, để cho toàn thân hắn tản mát ra hào quang ôn nhuận, phụ trợ
tựa như thần linh.
– Đây là… Đây là… Thiên Nhận Danh Sư?
Cảm nhận được cỗ khí tức này, Kê Nham kinh ngạc, đồng tử co rụt lại, thân thể
cứng ngắc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận