Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Hơn bốn vạn điểm?

- Đúng vậy, ta chính là Trương Huyền!
Thấy bộ dáng của mấy lão sinh này, Trương Huyền vò đầu, tràn đầy không hiểu.
Ta không có lấy Thánh thú ra, đã rất biết điều, bộ dáng này của các ngươi là có ý tứ gì?
Ta đạt được cũng không nhiều bằng Dư Thừa a?
Không chỉ hắn bối rối, Danh Sư khác cũng hai mặt nhìn nhau, không biết những lão sinh này động thần kinh gì.
- Hắn chính là Trương Huyền Trương sư...
Đột nhiên, vị lão sinh kia la lên một tiếng.
- Cái gì? Hắn chính là Trương sư?
- Nguyên lai là ngươi, quả nhiên anh hùng xuất thiếu niên...
- Trương sư, tại hạ là học viên năm thứ hai Lưu Sáng, rất hân hạnh được biết ngươi, về sau đến học viện, có khó khăn gì trực tiếp tìm ta...
- Ta là năm thứ hai Dã Trì Quân, ở học viện Chấp Pháp đội, ngươi nhìn đêm nay có rảnh không, ta vì ngươi bày tiệc mời khách...
- Bày tiệc mời khách quá tục, Trương sư, ta biết ngươi là Thuần Thú sư, ta chỗ này đúng lúc có hai ngàn viên Thú Tinh Thạch, giữ lại cũng vô dụng, liền đưa cho ngươi, ngươi cũng đừng khách khí, khách khí chính là không coi ta là huynh đệ...
- Một chút Thú Tinh Thạch cũng không cảm thấy ngại lấy ra, nói đùa cái gì đó! Ta chỗ này có Thú Huyết đan...
...
Nghe được tiếng la, mấy đội ngũ lão sinh chịu trách nhiệm xét duyệt ở chung quanh, lại không để ý tới xét duyệt, vội vã chạy tới, cả đám nhìn về phía Trương Huyền giống như thấy được thân nhân, hưng phấn đến hai mắt tỏa ánh sáng, không để ý tôn nghiêm của Danh Sư chút nào.
- Cái này...
Không nghĩ tới nói ra tên của mình, thái độ của những lão sinh này sẽ như thế, không còn cao ngạo như trước đó, Trương Huyền xoa xoa thái dương, mặt mũi choáng váng... Chẳng lẽ, tin tức cuồng ẩu Thánh thú bị tiết lộ?
Không nên ah!
Thời điểm đánh người, chuyên môn để Ngoan Nhân chú ý bốn phía, sẽ không có người phát hiện mới đúng.
Ngoan Nhân giám sát, coi như Mi trưởng lão cũng không cách nào thăm dò.
Tin tức đã không rò rỉ, đám người này nổi điên làm gì?
Bản thân cũng không có giết Linh thú cấp cao gì, càng không biểu hiện ra thực lực, thoạt nhìn hết sức bình thường... Chẳng lẽ, như đom đóm trong đêm tối, biểu hiện ra bình thường, nhưng không che giấu được hào quang chói sáng?
Nghĩ đến cái này hắn nhịn không được cúi đầu nhìn mình một vòng, mặc cũng là y phục Danh Sư bình thường, dường như không có gì đặc thù a! Khí tức trên thân cũng bị áp chế đến Hợp Linh cảnh đỉnh phong, Thiên Đạo chân khí gia trì, có lẽ những người này không nhìn ra...
Hắn không rõ ràng cho lắm, Dư Thừa ở một bên thì sắp điên.
Rõ ràng là ta thắng có được hay không?
Ta đánh cược chiến thắng, điểm tích lũy càng hơn hai ngàn điểm, tài năng xuất chúng... Các ngươi không tìm ta nói chuyện, tìm một kẻ thất bại hỏi han ân cần, lại mời ăn cơm, đưa đồ...
Lấy lòng, có cần rõ ràng như vậy hay không?
Quá không biết xấu hổ rồi!
Khóe miệng co giật, tròng mắt Dư Thừa đỏ hoe, ta con mẹ nó mới là người thắng trận, ta thắng a...
Không phải vị Trương sư này!
Phong Ngô càng nuốt nước bọt, có chút nổi điên.
Vốn cho rằng, lần này thắng Trương sư, nhất định có thể rửa sạch nhục nhã, hưng phấn bay lên, kết quả... là có người bay lên, chẳng qua không phải hắn, mà là đối phương!
Hắn vẫn ở trong bùn như cũ, không thể ngẩng đầu lên.
- Chuyện gì xảy ra? Không hảo hảo xét duyệt, lại tụ thành một đống, còn thể thống gì?
Ngay thời điểm tất cả mọi người choáng váng, một tiếng quát vang lên, lập tức nhìn thấy một trung niên vẻ mặt nghiêm túc đi tới.
- Là Hình đường học viện Bạch Dương Bạch sư! Làm người luôn luôn nghiêm túc...
- Ta nghe nói Bạch sư là học sinh thân truyền của Mi trưởng lão, mặc dù là Danh Sư lục tinh hạ phẩm, nhưng địa vị ở học viện không thấp!
- Học sinh thân truyền? Tin tức của ngươi khẳng định sai lầm, nghe nói đến bây giờ Mi trưởng lão còn không có thu thân truyền, Bạch sư bất quá là học sinh hắn giảng bài mà thôi...
- Mặc kệ là thân truyền hay giảng bài, cũng là chúng ta ngưỡng mộ...
...
Nghe được trách mắng, nhìn thấy trung niên đi tới, phía dưới một hồi thanh âm đè thấp.
Vị Bạch sư này, tu vi cùng cấp bậc Danh Sư không tính là đặc biệt cao, nhưng ở trong học viện cực kỳ nổi danh, đi theo bên người Mi trưởng lão, để cho người ta vẫn cho rằng hắn là thân truyền.
- Bạch sư!
Quả nhiên, rất nhiều lão sinh nhìn thấy vị này đi tới, toàn bộ giật nảy mình, không dám tiếp tục vây quanh Trương Huyền, đồng loạt tránh ra.
- Lão sư để các ngươi tới xét duyệt, là coi trọng các ngươi kiên định nghiêm túc, cần cù tiến lên, ai bảo các ngươi tự mình kết giao, lập bang kết đội?
Bạch sư trừng mắt, không giận tự uy.
Khí tức Hóa Phàm cửu trọng phát ra, cho người ta một loại áp bách mãnh liệt.
Danh Sư ngũ tinh, đối ứng ba cảnh giới Hóa Phàm lục thất bát trọng, muốn trở thành Danh Sư lục tinh, ít nhất phải có thực lực cửu trọng!
Vị Bạch sư này, mặc dù chỉ là Danh Sư lục tinh hạ phẩm, thực lực bản thân dĩ nhiên đã đến Hóa Phàm cửu trọng đỉnh phong, cho người ta một loại cảm giác thâm bất khả trắc.
- Vâng...
Nghe được trách mắng, rất nhiều lão sinh đều hơi đỏ mặt, không dám nói nhảm.
- Còn không mau đi xét duyệt!
Hắn phất tay một cái.
Đám lão sinh mới vừa rồi còn tràn đầy hưng phấn, cả đám vội vàng trở lại vị trí của mình.
- A!
Thấy những người kia rời đi, lúc này Bạch sư mới thở phào nhẹ nhõm, ngẩng đầu nhìn về phía Trương Huyền, đã không còn bộ dáng nghiêm túc trước đó, ngược lại mỉm cười, ôm quyền khom người:
- Trương sư huynh, lão sư mời ngài đi qua!
- Sư huynh?
- Bạch sư xưng hô hắn là sư huynh? Chẳng lẽ... Mi trưởng lão định thu Trương sư làm học sinh thân truyền?
- Khó trách... Những lão sinh này lấy lòng như vậy, Mi trưởng lão là một trong thập đại trường lão, trở thành học sinh của hắn, địa vị còn cao hơn lão sư, đừng nói Bạch sư tôn kính, ở học viện cũng có thể đi ngang!
- Đúng vậy, còn không có chính thức tiến vào học viện, chỉ khảo hạch một hồi, liền được thu làm học sinh thân truyền... Tại sao ta cảm giác choáng như thế?
...
Nghe được Bạch sư xưng hô cùng cung kính, tất cả mọi người bị dọa đến run rẩy.
Có thể để cho một vị Danh Sư lục tinh xưng hô như vậy, nói rõ Mi trưởng lão đã có ý định thu hắn làm thân truyền!
Nhưng hắn không phải vừa tới sao?
Không phải mới vừa trải qua nhập môn khảo hạch sao? Làm sao có thể được Mi trưởng lão nhìn trúng?
Vận khí cũng quá tốt a!
- Mi trưởng lão? Được rồi!
Thấy chung quanh càng ngày càng náo nhiệt, tất cả mọi người tập trung ánh mắt tới, Trương Huyền biết, tiếp tục chờ đợi, khẳng định càng bị chú ý, đành phải than thở một tiếng, từ bỏ ý nghĩ khiêm tốn, theo Bạch sư đi thẳng về phía trước.
Một lát sau liền biến mất ở trước mắt mọi người.
- Vì cái gì? Rõ ràng là ta thắng, rõ ràng là ta thắng...
Thấy hắn rời đi, hơn nữa còn là Bạch sư tự mình mời, có khả năng được Mi trưởng lão thu làm học sinh thân truyền, con mắt của Dư Thừa đỏ lên.
Cố ý đánh cược với thiên tài, chính là bức bách bản thân, để mình một tiếng hót lên làm kinh người!
Hắn ở dưới tình huống bị Linh thú cướp bóc, có thể được hơn hai ngàn điểm, tài năng xuất chúng như thế, chẳng lẽ Mi trưởng lão không nhìn thấy?
Dựa vào cái gì thu một người thua mình làm học sinh?
- Ngươi thắng? Dư sư, ngươi có biết điểm tích lũy của Trương sư là bao nhiêu không?
Thấy tâm tính của hắn sắp mất cân bằng mà nổi điên, một lão sinh thực sự nhịn không được, đầy đồng tình nhìn qua.
- Bao nhiêu? Không phải chư vị học trưởng quên chứ? 2580 điểm?
Dư Thừa nhịn không được nói.
Vừa rồi rõ ràng như vậy, ít hơn mình cùng Phong Ngô 78 điểm, chẳng lẽ một cái chớp mắt liền quên?
- 2580?
Lão sinh kia xùy cười một tiếng, lắc đầu:
- Nếu chỉ như vậy, ngươi cảm thấy có thể được Mi trưởng lão ưu ái, chỉ đích danh muốn thu làm học sinh?
- Vậy...
Dư Thừa nháy con mắt.
Trương Huyền kia đi theo mình, cùng một chỗ xét duyệt, làm sao lại không phải hơn hai ngàn điểm?
- Nói thật cho ngươi biết, hắn tổng cộng là... 43724 điểm!
Lão sinh nói xong, trong mắt còn mang theo hoảng sợ.
- Hơn 43000 điểm? Cái này... Cái này... Làm sao có thể?
Dư Thừa giật nảy mình, thiếu chút nữa ngất đi, bờ môi run rẩy:
- Hắn chẳng phải lấy được nội đan của Lạc Dương thú, Thanh Yên thú, Thất Tu thú... sao? Tại sao có thể có điểm số cao như vậy?
Không chỉ hắn kỳ quái, chung quanh rất nhiều Danh Sư cũng nghi ngờ nhìn qua.
Cảnh tượng Trương sư kiểm nghiệm nội đan, bọn họ đều nhìn ở trong mắt, hơn hai ngàn điểm, làm sao biến thành hơn bốn vạn?
Cái này khác biệt cũng quá lớn đi!
Bốn vạn điểm, một Linh thú Kiều Thiên cảnh sơ kỳ một trăm điểm, nói cách khác... Ít nhất phải săn giết bốn trăm Linh thú Kiều Thiên cảnh sơ kỳ mới có thể làm được...
Làm sao có thể?
- Vì sao cao như vậy? Trương sư chỉ bằng vào lực lượng cá nhân, ở Nhất Tuyến Thiên cứu hơn hai trăm vị Danh Sư bị nhốt, thuần phục hơn bốn trăm Linh thú Hợp Linh cảnh, Kiều Thiên cảnh, làm sao không chiếm được bốn vạn điểm tích lũy?
Thấy hắn không tin, lão sinh hất ống tay áo lên:
- Ngươi hẳn phải biết, thuần phục còn khó hơn săn giết nhiều lắm!
- Thuần phục hơn bốn trăm Linh thú?
- Cái này... Hơn bốn vạn điểm? Chẳng lẽ Trương sư kia, chính là tuyệt thế thiên tài mà vừa rồi các học trưởng nói?
Nghe được đối thoại, rốt cục có người kịp phản ứng.
Trước đó liền nghe những học trưởng này nói, buổi trưa liền ra một cái cao điểm nhất, ánh sáng loá mắt, để cho người ta không thể tin được, vốn cho rằng có hai ba ngàn điểm là tốt lắm rồi, không nghĩ tới hơn bốn vạn điểm!
Hơn nữa còn là vị Trương sư này, thoạt nhìn cực kỳ khiêm tốn, không tranh quyền thế!
- Không sai, chính là Trương sư, thành tích của hắn ở giữa trưa liền đi ra... Mi trưởng lão cùng Mạc Cao Viễn đường chủ tranh nhau muốn gặp, hai ngươi khoảng mấy nghìn điểm liền nghĩ chiến thắng... Cảm thấy có khả năng sao?
Nghe được lời của mọi người, lão sinh gật đầu, lần nữa hừ một câu.
Thật không biết tự lượng sức mình!
Vừa rồi một mực nói Trương sư, bọn họ cũng không kịp phản ứng, dù sao hơn ba vạn tân sinh, họ Trương không có một ngàn cũng có tám trăm, tất cả mọi người là Danh Sư, đều xưng hô như vậy.
Nhưng tên Trương Huyền, hơn nữa còn từ Huyễn Vũ đế quốc tới, liền không giống, chỉ có một người!
Chính là vị thiên tài phá vỡ tất cả ghi chép, để Mi trưởng lão cũng kinh thán không thôi kia!
Nghĩ tới sự tình buổi trưa, nói thật, đến bây giờ hắn cũng cảm thấy không thể tin được.
Vị Trương sư này, nếu như chỉ thuần thú lợi hại, thực lực mạnh mẽ ngược lại cũng thôi!
Mấu chốt nhất là hắn khiêm tốn và nội liễm, cùng thản nhiên với tiền tài, để cho người ta bội phục.
Hơn hai trăm Danh Sư, mang theo hơn bốn trăm Linh thú tới, mỗi người chỉ cần một điểm, nhất định phải quy điểm tích lũy cho Trương sư, cảm kích ân cứu mạng của hắn, loại tràng diện này, coi như bây giờ nghĩ lại cũng cảm thấy rung động không ngớt.
Nghe các Danh Sư trần thuật, càng cực kỳ bội phục.
Một Danh Sư, thuần phục nhiều Linh thú như vậy, không tham công, không phách lối, không yêu cầu những người khác báo đáp, xong chuyện phủi áo ra đi, không cầu công danh! Thậm chí ngay cả tên cũng không có lưu lại, phần lòng dạ cùng thái độ này, chính là rất nhiều Danh Sư dùng cả đời, cũng không thể với tới!
Bạn cần đăng nhập để bình luận