Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Xoay nôn

Nguồn: Truyện YY.
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực.
Biên dịch: Tiêu Dao.

- Trương sư, vị này là Thánh Nhân Tiết gia, tam công tử Tiết Ngưng!
Nhìn gia hỏa nói chuyện, Trương Cửu Tiêu truyền âm.
- Thánh Nhân Tiết gia?
- Ừm, mặc dù là quý tộc tam đẳng, nhưng cũng không thể khinh thường, nội tình so với Tiềm Xung đế quốc cũng không hề yếu.
Trương Cửu Tiêu tiếp tục nói.
Thánh Nhân quý tộc, dù là bất nhập lưu, cũng có truyền thừa lâu đời, có pháp quyết tu luyện thích hợp huyết mạch mình nhất, không phải đế quốc bình thường có thể so sánh được.
Vị Tiết tam công tử này, chỉ có nửa bước Xuất Khiếu, nhưng sức chiến đấu chân chính, cường giả Xuất Khiếu cảnh trải qua một lần lôi kiếp, cũng chưa chắc có khả năng chống lại!
- Đa tạ nhắc nhở!
Trương Huyền ngẩng đầu, nhíu mày:
- Ngươi cũng muốn uống ly Thiên Thần túy này?
- Không chỉ là Thiên Thần túy...
Tiết tam công tử hừ nhẹ một tiếng, trên mặt mang ngạo khí.
Vốn đây chỉ là một chén rượu, nhưng Nhạc đường chủ nói đưa cho người mạnh nhất, đã thay đổi chất, không riêng gì vấn đề về rượu!
Nếu thực lực tên này thật tài năng xuất chúng ngược lại cũng thôi, nhưng liên tục hai lần mưu lợi chiến thắng, thực lực của mình càng chỉ có Nguyên Thần cảnh trung kỳ...
Loại tu vi này, tùy ý uống rượu ngon, bọn họ những con cháu Thánh Nhân quý tộc này, mặt mũi để ở nơi đâu?
- Ngươi còn muốn làm gì?
Trương Huyền cực kỳ cảnh giác.
- Không làm gì, rất đơn giản, ta đồng dạng ra mười viên Linh Thạch, ngươi tỷ thí với ta, thắng, Thiên Thần túy về ta, thua, Linh Thạch về ngươi!
Tiết Ngưng nói.
- Cái này...
Trương Huyền dừng lại một chút, nói:
- Ta mới vừa chiến đấu hai tràng, chân khí đã tiêu hao hơn phân nửa... Như vậy đi, lấy ra mười lăm viên, liền so với ngươi!
- Hao tổn?
Tiết Ngưng nheo mắt.
Vừa rồi chỉ ném lô đỉnh ra, đập người nằm xuống...
Hao tổn chân khí gì a?
- Tốt, mười lăm viên thì mười lăm viên!
Biết cùng đối phương khua môi múa mép, sẽ tươi sống tức chết, Tiết Ngưng vẫy tay một cái.
Căn cứ Trương Huyền này toả ra lực lượng, cùng tốc độ phản ứng, hắn muốn chiến thắng cực kỳ đơn giản, không có lo lắng gì.
Lại nói, hàng năm Tiềm Xung đế quốc đều cùng gia tộc bọn hắn có sinh ý qua lại, mười lăm viên Tinh Nguyên thượng phẩm mà thôi, không tính là gì.
- Tốt!
Trương Huyền nhẹ gật đầu:
- Ngươi cũng muốn dùng binh khí?
- Ta không dùng binh khí, ngươi cũng không thể sử dụng lô đỉnh! Chỉ bằng vào thực lực, công bằng quyết đấu.
Tiết Ngưng vội nói.
Dù thực lực của hắn không yếu, nhưng gặp được lô đỉnh của đối phương, cũng chỉ có một đường chạy trốn, đã tỷ thí, vậy liền trước thời hạn xác định quy tắc.
- Cái này...
Nghe được không thể sử dụng vũ khí, tựa hồ Trương Huyền có chút sợ hãi.
- Muốn đi vào Thánh Tử điện, dựa vào là tu vi cùng thực lực của mình, mà không phải lực lượng ngoại lai, như thế nào? Cảm thấy không có thực lực, không dám đáp ứng?
Thấy bộ dáng này của hắn, Tiết tam công tử cười nhạo:
- Nếu như vậy, ta khuyên ngươi mau chóng để Thiên Thần túy xuống, loại thực lực này, không xứng nắm giữ!
- Tốt, tất cả mọi người đã không cần, cũng coi như công bằng!
Bị lời nói bức bách, Trương Huyền cắn răng, ngẩng đầu lên.
- Vậy thì bắt đầu đi!
Bàn tay lắc một cái, hộp Linh Thạch bay tới, Trương Huyền tiện tay trảo một cái, để lên bàn, đồng thời để rượu ngon xuống, lần nữa đi tới đại sảnh.
- A!
Hừ nhẹ một tiếng, Tiết tam công tử lười tiếp tục nói chuyện, bước chân vạch một cái, người lập tức biến thành hư ảnh, xông về phía trước.
Dù áp chế tu vi đến Nguyên Thần cảnh trung kỳ, nhưng tốc độ của hắn nhanh như thiểm điện, để cho người ta thấy không rõ lắm.
Mượn nhờ tốc độ, năm ngón tay tự nhiên rơi xuống.
- Cường đại hơn Lưu Sùng Tân cùng Vân sư không ít!
Vừa ra tay, Trương Huyền liền biết, thực lực gia hỏa trước mắt này, so với hai vị trước cường đại hơn không ít, lúc này co rụt về phía sau, ngón tay tiến lên đón.
Đại Tinh La Chỉ Lực!
Thấy tốc độ của hắn khá nhanh, Tiết tam công tử biến chiêu, năm ngón tay giống như đánh đàn.
Võ kỹ Thánh Vực trung phẩm: Do Bão Tỳ Bà Bán Già Diện!
Đôm đốp! Đôm đốp!
Thanh âm giòn vang, năm ngón tay cùng Đại Tinh La Chỉ Lực đối đầu, phát ra âm bạo liên tiếp, khuôn mặt của Trương Huyền tái đi, liên tiếp lui về phía sau mấy bước.
- Này!
Một chiêu đắc thủ, tốc độ của Tiết tam công tử nhanh hơn, ngón tay đạn tì bà tốc độ càng nhanh, từng dây đàn giống như chân khí, lôi kéo khắp nơi, bao vây bốn phía.
Thấy lực lượng của hắn lợi hại như vậy, ánh mắt của Trương Huyền lộ ra sợ hãi, mỗi lần song chưởng nâng lên, đều ly thể không quá nửa thước, tốc độ xuất thủ cực nhanh, ở chung quanh thân thể tạo thành một vòng phòng ngự.
Tiết tam công tử tiến công, đều bị ngăn ở ngoài vòng tròn, không có đưa đến bất kỳ tác dụng nào.
- Không nghĩ tới còn có chút bản lĩnh...
Thấy công kích bị chặn lại, vị tam công tử này nhướng mày.
Trận đầu, đối phương may mắn chiến thắng, trận thứ hai lại mượn vũ khí...
Trong mắt hắn, tên này chỉ là gia hỏa mua danh cầu lợi, có điều, chiến đấu một chiêu lập tức rõ ràng, đối phương yếu thế, khả năng chỉ là che giấu, mình vẫn còn có chút thực lực.
Nhưng mà chỉ biết phòng thủ, so với hắn vẫn kém rất nhiều!
Biến chỉ thành quyền, lật đổ hoàng long.
Võ kỹ Thánh Vực trung phẩm, Bách Khả Tranh Lưu!
Chiêu này lực quyền hung mãnh, so với Bát Tí Thông Viên của Lưu Sùng Tân chỉ mạnh không yếu.
Đối phương không phải phòng ngự giống như mai rùa sao? Vậy dùng nắm đấm đánh tan mai rùa!
Ba ba ba đùng đùng!
Lực lượng cuồng bạo, tốc độ nhanh chóng, thời gian nháy mắt liền đánh ra hơn trăm quyền, có điều, công kích của hắn mạnh, phòng ngự của đối phương mạnh hơn, liên tục công kích nhiều như vậy, cũng không có đánh tan, ngược lại mai rùa càng cứng rắn hơn!
- Cái tên này, tâm cơ đủ sâu!
- Rõ ràng thực lực không yếu, lại cố ý yếu thế, dẫn chúng ta tới chiến đấu, thừa cơ kiếm lấy Linh Thạch...
- Bất quá, thủ lâu tất thua, mặc dù ngăn được nhiều quyền của Tiết tam công tử, khẳng định cũng bị thương...
...
Những người khác, lúc này cũng nhìn ra, Trương Huyền không đơn giản như tưởng tượng.
Tất cả mọi người là người nổi bật trong Danh Sư đường, cố ý yếu thế một lần, hai lần ngược lại cũng thôi, liên tục ba lần, lại nhìn không ra, cũng không xứng xưng là tài tuấn.
Bất quá, mặc dù thực lực không kém như tưởng tượng, cũng không tính quá tốt, bằng không thì cũng không đến mức chỉ phòng thủ, ngay cả một chút năng lực phản kích cũng không có.
Thủ lâu tất thua, tiếp tục như vậy, sớm muộn gì cũng sẽ bị đánh bại.
- Chân khí của Tiết Ngưng vô cùng hùng hồn, hơn một trăm quyền, chỉ là làm nóng người... Ta nhìn hắn có thể thủ tới khi nào!
- Đúng vậy, trước đó ta cùng tam công tử tỷ thí qua một hồi, một quyền tiếp lấy một quyền, nương theo đánh ra quyền pháp càng nhiều, lực lượng liền càng lớn, Trương sư này, dù có tí khôn vặt, nhưng muốn vượt qua, gần như không có khả năng!
Trong đám người, hai thanh niên tài tuấn đồng thời nhẹ gật đầu.
Hai người này, đều đạt đến ngụy Xuất Khiếu cảnh, trong mọi người xem như mạnh nhất, liếc mắt liền nhìn ra ai mạnh ai kém.
Thực lực của Tiết Ngưng, so với bọn hắn khả năng còn không tính cái gì, nhưng ở trong ba mươi ba vị tham gia khảo hạch, xem như tương đối mạnh.
Thực lực như thế, đối phó một tiểu nhân vật Nguyên Thần cảnh trung kỳ từ Thanh Nguyên đế quốc tới, lại đánh không lại, bọn họ cũng không tin.
- Mau nhìn, tốc độ của Tiết Ngưng nhanh hơn...
Lại chiến đấu phút chốc, một vị tài tuấn ngụy Xuất Khiếu nói.
Ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy bộ pháp dưới chân Tiết gia tam công tử giống như quỷ mị, cả người lúc trái lúc phải, lúc trước lúc sau, khí lưu cuồng bạo trùng kích, không khí bốn phía không ngừng nổ tung.
Bởi vì tốc độ quá nhanh, để cho người ta thấy có chút hoa mắt.
- Như vậy cũng có thể phòng vệ?
Lại nhìn một hồi, chỉ thấy dù Trương Huyền một mực phòng ngự, thoạt nhìn như ngọn nến trong gió, bất cứ lúc nào cũng sẽ dập tắt, nhưng mỗi một lần đều chịu đựng, không có lưu lại sơ hở, làm cho đối phương hữu tâm vô lực.
- Coi như có thể phòng vệ, đoán chừng cũng không kiên trì được bao lâu!
Nhíu mày, vị ngụy Xuất Khiếu cảnh thứ hai nói.
Dựa theo tình huống bình thường, Tiết Ngưng công kích cuồng bạo, xem như hắn cũng chỉ có thể tạm thời tránh né, tìm cơ hội phản kích, cái tên này một mực phòng ngự, thế mà chặn lại toàn bộ...
Thật sự là họ rùa đen!
Bất quá, đoán chừng cũng không kiên trì được bao lâu.
Lực công kích của Tiết Ngưng, không chỉ lực lượng lớn, còn có ám kình, liên tục đánh nhiều quyền như vậy, lực lượng thẩm thấu, thực lực của hắn cũng chống lại không được, huống chi đối phương!
- Có thể ở trong tay ta kiên trì lâu như vậy, ta thừa nhận coi thường ngươi, có điều, đến đây là kết thúc đi!
Giống như hai vị kia đoán, Tiết tam công tử liên tục công kích, không có bất kỳ hiệu quả gì, cũng tức đến sắc mặt ửng hồng, hét dài một tiếng, lực lượng trong cơ thể nhanh chóng tăng vọt.
Đánh lâu không xong, trên tâm tính đã có chút vội vàng xao động, định dùng ra tuyệt chiêu.
Vốn chiêu này là chuẩn bị dùng ở thi vòng hai, nhưng gặp phải một mai rùa như vậy, cũng không khống chế được.
Ầm ầm!
Lực lượng tăng vọt, tốc độ của hắn nhanh hơn, như bảy tám cái huyễn ảnh xuất hiện ở bốn phía Trương Huyền, ngay sau đó chân khí giống như dây nhỏ kim sắc, tạo thành một vòng tròn, bao phủ Trương Huyền, không ngừng thẩm thấu.
- Đây là... Kim Ti trảm của Thánh Nhân Tiết gia!
Vẻ mặt vị ngụy Xuất Khiếu thứ nhất ngưng lại:
- Hắn luyện thành chiêu này!
- Kim Ti trảm?
Vị thứ hai tựa hồ có chút không rõ lắm.
- Ừm, Kim Ti trảm của Tiết gia, là mượn nhờ thân pháp cùng tốc độ cực nhanh, dùng chân khí hình thành đao, thi triển ra, Thánh khí trung phẩm cũng có thể cắt đứt thành hai nửa!
Vị thứ nhất xiết chặt nắm đấm:
- Chiêu này uy lực cực lớn, nếu như Trương Huyền tiếp tục phòng thủ mà nói, rất có thể bị tơ vàng quấn quanh, không chết cũng trọng thương!
- Lợi hại như vậy?
Vị thứ hai nuốt ngụm nước bọt, vội vàng nhìn lại, chỉ nhìn một cái, liền nhịn không được sững sờ:
- Trương Huyền đang làm gì?
- Ừm?
Nhìn sang, vừa xem xét, vị thứ nhất cũng kìm lòng không được ngốc tại chỗ.
Chỉ thấy Trương Huyền bị tơ vàng vây ở chính giữa, giống như uống say, kìm lòng không được lắc lư mấy lần, đồng thời khoa tay múa chân, làm một ít động tác rất kỳ quái, giống như nhảy múa, lại giống như sợ hãi không biết làm sao.
Phần phật!
Động tác vừa kết thúc, Tiết tam công tử đang thi triển Kim Ti trảm, tốc độ lập tức không bị khống chế, trở nên càng nhanh hơn.
Đột nhiên mất đi khống chế, thẳng tắp bay ra ngoài, đụng đầu vào cây cột, ngay sau đó vẻ mặt ửng hồng, nôn ra, thân thể run rẩy.
Phù phù! Hôn mê bất tỉnh.
- Cái này...
Không nghĩ tới Tiết tam công tử mới vừa rồi còn khí thế hung mãnh, lại nôn rồi choáng, vị ngụy Xuất Khiếu thứ hai kinh ngạc, có chút không dám tin tưởng:
- Chẳng lẽ xoay quanh quá nhanh, quá nhiều, làm mình buồn nôn...
Nôn?
Bạn cần đăng nhập để bình luận