Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Con lừa cũng điên cuồng

Ngưng tụ viện trưởng lệnh, là tập hợp ý niệm toàn bộ sư sinh học viện Danh Sư, trang trọng, thần thánh, trước đó, viện trưởng mới phải tiến hành khóa công khai.
Để cho toàn giáo sư sinh kiểm nghiệm năng lực giảng bài của hắn, nếu giảng bài không thể thuyết phục mọi người, thì sao có khả năng ngưng tụ ý niệm mọi người, tât cả phát huy ra càng tốt hơn.
- Để chúng ta nghe khóa của Trương sư!
- Đệ tử đều lợi hại, lão sư khẳng định càng mạnh. . .
- Quá tốt rồi, có thể làm cho toàn bộ viện trưởng đều tán thành, thật muốn biết giảng bài là sẽ thế nào. . .
Toàn bộ mọi người lộ ra vẻ mặt chờ mong.
Đệ tử Trương sư, giảng giải công pháp cơ sở, đều có thể làm cho người ta như si như say, thân là lão sư, tự nhiên càng cường đại hơn.
- Đã có yêu cầu này, ta sẽ cho mọi người một khóa cơ sở vậy!
Trương Huyền đi về phía đài cao bên cạnh.
Trước khi đến Mi trưởng lão đã nói qua lưu trình kế vị đại điển, biết khóa công khai, khẳng định phải lên, cũng không có gì phải chối từ.
Nói đến, lĩnh ngộ tâm sư giả, đối với sư đạo lĩnh ngộ càng sâu, biết chỉ có tri thức truyền ra ngoài, mới có thể càng thêm phát dương quang đại, cũng không có gì có thể giữ lại.
- Tu luyện giống như một tòa lầu, trụ cột cắm càng vững, lầu sẽ càng cao, ngược lại, chỉ là lâu các trong không trung, hoa nguyệt trong gương! Ta hiện tại nói một chút với mọi người làm thế nào từ Hợp Linh cảnh, đột phá đến Kiều Thiên cảnh. . .
Trương Huyền nhìn quanh một vòng, thanh âm nhàn nhạt vang lên.
Tuy không có cố ý phát lực, thanh âm trầm ổn lại lan truyền khắp bốn phía, để cho mỗi người ở đây, đều có thể nghe rõ ràng.
Cùng với lời nói của hắn, từng đoàn linh khí, từ trên trời giáng xuống, hội tụ lại, ở không trung hình thành từng đóa hoa trắng nõn, trông rất bắt mắt.
Ngôn tụ linh khí, miệng phun hoa sen!
Toàn bộ đệ tử nghe mà như si như say, không kềm chế được.
. . .
Đường phố bên ngoài học viện Danh Sư, ăn, ở, dùng, các loại vật tư, cái gì cần có đều có, sớm hình thành một chuỗi sản nghiệp, hết sức phát đạt.
Danh Sư, là chức nghiệp không thiếu tiền nhất đại lục, chỉ cần có thể ở trong này mở quán, cơ bản đều kiếm đầy bàn tràn bát, giàu chảy mỡ.
- Ông chủ, người khác tới gần học viện Danh Sư, kiếm tiền là phụ, quan trọng nhất là có thể tiếp xúc càng nhiều Danh Sư, một khi được chỉ điểm, thực lực có thể tiến nhanh. . . sao lại hai mươi năm qua, thực lực của ngươi, không có chút biến hóa?
Bên trong một tửu quán không lớn, một vị kiếm khách dáng vẻ hào sảng, bưng rượu ngon, lười biếng nhìn về phía ông chủ cách đó không xa.
Hai mươi năm trước hắn đã từng tới đây một chuyến, ở trong này mấy tháng, hai người đã sớm quen thuộc.
Người đứng không xa, chừng năm mươi tuổi, bụng phệ, một bộ dáng thương nhân, trên thực tế mấy chục năm trước, cũng là một vị kiếm khách nổi danh, thực lực bất phàm!
Chẳng qua, không biết vì nguyên nhân gì, rời khỏi giang hồ, đến nơi này bán rượu, hiện tại đã mấy chục năm, thương hộ chung quanh thay đổi liên tục, chỉ có hắn ở tại chỗ không nhúc nhích, thực lực cũng không có biến hóa gì.
Toàn bộ tràn đầy kỳ quái.
- Tôi cũng muốn tăng lên thực lực, đáng tiếc mấy năm nay, Danh Sư ở chỗ của tôi uống rượu, không có một vạn, cũng có tám ngàn. . . chỉ điểm giúp tôi, cũng có ít một hai, ba ngàn người, đáng tiếc. . . thiên phú của tôi chỉ giới hạn ở đó, không thể tiến bộ!
Cười khổ một tiếng, ông chủ lắc lắc đầu.
Làm một kiếm khách, phong kiếm quy ẩn, tự nhiên có khổ bất đắc dĩ của bản thân.
Bản thân bị trọng thương, lại không thể tu luyện, tu vi cả người hủy hoại chỉ trong chốc lát. . . Đến bên ngoài học viện Danh Sư mở tửu quán, đúng là mong có thể được chỉ điểm, một lần nữa trở lại đỉnh phong. . .
Đáng tiếc, mấy chục năm nay, gặp qua Danh Sư tuy nhiều, có thể giải quyết tai họa ngầm trong thân thể hắn để cho hắn có thể một lần nữa cầm lấy trường kiếm, lại không có một ai!
Vốn ôm tin tưởng thật lớn, lâu ngày, biến thành thất vọng, trường kiếm không có dùng làm dao chặt thịt đã là tốt rồi.
- Ài!
Kiếm khách dáng vẻ hào sảng cũng thấy được sự bất đắc dĩ của hắn, mở miệng uống ngụm rượu, thở dài một tiếng, đang muốn nói an ủi gì đó, đột nhiên cảm thấy linh khí chung quanh, toàn bộ cấp tốc hướng học viện Danh Sư thổi quét tới.
- Đây là chuyện gì vậy?
Nhíu mày.
- Nghe nói hôm nay là kế vị đại điển viện trưởng mới của học viện, dựa theo lưu trình bình thường, hẳn là đang mở khóa công khai! Danh Sư sáu sao, ngôn tụ linh khí, chẳng có gì lạ. . .
Ông chủ nhìn thoáng qua, lắc lắc đầu.
Danh Sư đạt tới năm sao, có thể làm tới ngôn tụ linh khí, miệng phun hoa sen, chỉ là phạm vi không đủ rộng mà thôi.
Đối phương nếu là viện trưởng mới, mở khóa công khai, linh khí hội tụ lại, cũng không có gì.
- Ồ. . .
Kiếm khách dáng vẻ hào sảng gật gật đầu, bưng lên chén rượu đang muốn tiếp tục uống, chợt nghe thấy xa xa một giọng nói vang lên ở bên tai:
- Tu luyện giống như một tòa lầu, trụ cột cắm càng vững, lầu sẽ càng cao. . .
Giọng nói lấy học viện làm giới hạn, tửu quán vừa vặn ở bên tường viện, cũng có thể nghe được, chỉ là loáng thoáng, không quá rõ ràng mà thôi.
- Cái này. . . giảng giải tuy là cơ sở, lại thẳng chỉ bản chất tu luyện. . .
Nghe một hồi, kiếm khách dáng vẻ hào sảng chén rượu không tự chủ được thả xuống, ánh mắt càng ngày càng sáng, chân khí trong cơ thể cũng cùng lời nói của đối phương, kìm không được nhảy lên, tựa như tùy thời đều sẽ đột phá cảnh giới.
- Lợi hại. . .
Khoảng cách xa như vậy, vẫn có thể làm cho thân thể hắn xuất hiện phản ứng, vị viện trưởng học viện Danh Sư đang giảng bài này, đến cùng đã đạt tới thực lực cùng cảnh giới nào?
Đây đã không phải đơn thuần là giảng bài, mà là gần như là đạo!
- Ông chủ, mau tới đây nghe một chút. . .
Thấy ông chủ đang rót rượu, kiếm khách dáng vẻ hào sảng nhịn không được hô một tiếng.
Đối phương thân thể bị hao tổn, không thể tiếp tục tu luyện, nghe loại khóa trình này, có lẽ có thể chữa trị thương thế trong cơ thể, một lần nữa trở lại đỉnh phong.
- Nghe cái gì? Trưởng lão học viện, cũng không phải chưa thấy qua, chuyên môn chỉ điểm, đối với tình huống của tôi cũng không có biện pháp nào! Một khóa công khai thì có ích lợi gì. . .
Ông chủ lắc lắc đầu, lơ đễnh.
Danh Sư chuyên môn chỉ điểm, cũng trị không hết chứng bệnh, nghe một khóa công khai, có thể lại tu luyện?
Đùa cái gì vậy!
Nhiều như vậy năm, đã sớm chấp nhận rồi!
Đối với Danh Sư, cũng không tin phục như trước nữa.
- Thật đó, ông tới nghe một chút đi, khẳng định có ưu việt. . .
Thấy hắn không tin, kiếm khách dáng vẻ hào sảng tràn đầy sốt ruột.
Hắn du lịch bốn phương, thấy qua không biết bao nhiêu Danh Sư, cũng nghe qua không ít khóa đường, nhưng so với khóa công khai này, thật sự kém quá xa, căn bản không có thể so sánh!
Tuy chỉ là nghe vài câu đứt quãng, lại làm cho hắn được lợi rất nhiều.
- Tôi không tin!
Ông chủ lắc đầu, tiếp tục rót rượu, lười đi tới.
- Không tin? Ông xem con lừa kìa. . .
Thấy hắn không có đến, kiếm khách dáng vẻ hào sảng lắc đầu, đang không biết nên khuyên như thế nào, đột nhiên nhìn thấy cái gì, ánh mắt trợn tròn, chỉ một con lừa trong viện.
Đúng là con lừa ông chủ dùng để vận chuyển rượu.
- Lừa?
Ông chủ nhíu mày, nhìn qua, chỉ nhìn thoáng qua, kìm lòng không được đứng ngẩn ra ở tại chỗ.
Chỉ thấy con lừa đã cùng hắn sống nương tựa lẫn nhau nhiều năm, đang dựng thẳng lên lỗ tai cao lớn, dán ở trên vách tường học viện, cẩn thận nghe, như si như say, thỉnh thưởng loại phát ra tiếng phì phì trong mũi, còn không gật đầu, tỏ vẻ tôn kính.
- Con lừa nghe giảng?
Đồng tử co rụt lại.
Truyền thuyết Danh Sư lợi hại, có thể dạy bất kể giống loài, mặc kệ là người hay là động vật, đều có thể truyền thụ tri thức chính xác, để cho có thể tu luyện.
Bất quá có thể đạt tới loại cảnh giới này, mười phần thưa thớt, ít nhất hắn ở bên ngoài học viện Danh Sư nhiều năm như vậy, cũng chưa từng thấy một ai.
Hiện tại viện trưởng mới kế vị, con lừa lại có thể nghe giảng bài. . . Đến cùng là nói cái gì?
Đang kỳ quái, đã thấy nguyên bản chỉ là con lừa bình thường, ngửa mặt lên trời kêu dài, khí tức trên người liên tục tăng lên, lực lượng càng ngày càng mạnh.
Răng rắc! Răng rắc!
Cảnh giới đột phá, từ động vật bình thường trước đó cái gì cũng không biết, biến thành man thú!
Ngao ô, ngao ô!
Đột phá cảnh giới, con lừa giống như một vị đại sư võ đạo, trên người mang theo khí thế cường đại, khiêu khích nhìn lại đây.
Tựa như mấy năm nay, đã bị áp bách, một khi giải thoát! Muốn dùng cái vó lừa của mình, đối kháng vận mệnh bất công.
- Con lừa cũng có thể đột phá. . . ông chẳng lẽ không thể? Không lẽ ngay cả con lừa cũng không bằng!
Kiếm khách dáng vẻ hào sảng nhìn lại.
Ông chủ sắc mặt trắng nhợt.
Con lừa mà hắn nuôi này, chỉ là mặt hàng bình thường, ngay cả một chút huyết mạch man thú cũng không có, chỉ nghe một hồi, đã đột phá. . . bên trong giảng đến cùng là lợi hại đến chừng nào?
Có lẽ nghe một hồi, thật có thể hóa giải chất cốc ở trên người. . .
Đang muốn tới gần tường viện, lại nhìn thấy con gà trống trong viện đang đợi làm thịt, đột nhiên nhảy ra lồng sắt, ngửa mặt lên trời bay đi, cánh vũ động, giống như phượng hoàng ngạo tiếu cửu thiên.
Một con gà nhà bình thường, nghe một khóa, lại có thể cũng biến thành man thú!
Ngay sau đó, heo đợi làm thịt, cá trong thùng nước. . . Tất cả đều nhảy lên, một đám trở nên càng thêm cường đại, tùy thời muốn chạy ra ngoài, thoát khỏi vận mệnh bị giết. . .
- Cái này, cái này. . .
Ông chủ dùng sức dụi mắt.
Vị viện trưởng mới trong viện này, đến cùng nói cái gì? Để cho những con vật sắp biến thành thức ăn này, tất cả đều thoát thai hoán cốt?
Cô cô dát dát!
Còn còn chưa tỉnh lại, chợt nghe thấy chung quanh một trận gà bay chó sủa, các dã thú động vật dọc phố, tất cả đều đột nhiên tăng mạnh, thực lực tăng nhiều, thậm chí không ít tiểu thương tiểu phiến nghe giảng bài, cũng tinh thần no đủ, đột phá cực hạn trước kia.
Một lúc ngắn ngủn, toàn bộ con đường, đã thay đổi cực lớn, hoàn toàn khác với trước kia.
- Nhanh. . . tôi cũng muốn nghe khóa. . .
Biết khẳng định nguyên nhân là đường khóa ở bên trong, ông chủ không dám do dự, vội vàng áp sát mặt tường, lỗ tai áp lên trên, muốn nghe một chút, bên trong đến cùng nói cái gì.
Nghe xong vài câu, ánh mắt liền mê ly hẳn lên, không thể tự kềm chế mà lâm vào bên trong ý cảnh đặc thù.
Oành đùng!
Không biết qua bao lâu, tu vi đình trệ mấy chục năm, rốt cuộc lại vận chuyển lên, nổ vang một tiếng, phá tan gông xiềng.
- Thành công rồi. . .
Nhìn thấy mình có thể lại cầm lấy trường kiếm, ông chủ thân thể kích động, tuy không biết giảng bài đến cùng là ai, vẫn kìm lòng không được mà quỳ xuống, vui vẻ mà phục tùng.
. . .
Một màn đồng dạng, phát sinh ở toàn bộ con đường xung quanh học viện.
Phàm là nghe giảng, tu vi đạt tới cảnh giới nhất định, mười đến tám chín đều nhận được ưu việt, thậm chí đột phá chất cốc!
Có rất nhiều động vật bình thường, đột phá thành man thú.
Bên trong hoàng thành.
Một sử quan tóc bạc, múa bút ghi lại. . .
Đế Quốc Hồng Viễn, thần thanh lịch, xuân năm thứ ba mươi ba.
Trương sư kế vị trở thành viện trưởng học viện Danh Sư, mở khóa công khai, linh khí hạ xuống, thiên hoa tán khắp, toàn bộ đồng loạt đột phá, các đệ tử đột phá vô số kể.
Vì nghe giảng bài mà toàn bộ man thú, Linh thú, tất cả đều dán ở trên tường học viện Danh Sư, trong lúc nhất thời, vạn thú tranh nhau, lừa kêu chó sủa. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận