Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 3670. Người xưa vẫn mặc hồng trang như cũ




Lúc này hai người, tất cả đều mặc quần áo màu đỏ nhạt, đứng ở trên cô phong.
Hô!
Hai người đồng thời di động, từng đạo lực lượng lan ra, bóng người màu đỏ tựa như thải hà, không ngừng nhảy múa.
- Các nàng tỷ thí?
Lạc Thất Thất cũng nhìn thấy đối phương, ánh mắt sáng lên.
Ngọc Phi Nhi là bằng hữu tốt nhất của nàng, vốn cho rằng kiếp này lại khó gặp mặt, không ngờ tới nàng đến Thượng Thương, hơn nữa tu vi giống như Hồ Yêu Yêu, đạt đến Ngụy Thần cảnh!
- Đang luận bàn!
Đỗ Thanh Diên nói:
- Các nàng vô cùng cố gắng, mười năm qua hầu như ngày ngày cũng tu luyện, nếu không cũng không thể ở trong thời gian ngắn như vậy, liền nắm giữ lực lượng cường đại như thế!
Trương Huyền gật đầu.
Bất luận tu vi của người nào, đều không phải một lần liền thành, cho dù là hắn, cũng tiêu phí vô số tâm huyết và cố gắng, huống chi người khác.
So tài phút chốc, hai cái bóng màu đỏ ngừng lại, trên khuôn mặt tinh xảo không gì sánh được, tất cả đều lộ ra vẻ cô đơn.
- Không cần uổng phí công phu, không có Thần Linh chi khí, không cách nào đột phá Ngụy Thần ràng buộc, vĩnh viễn không tiến vào Thần giới được!
Một thanh âm vang lên, ngay sau đó một thanh niên chừng ba mươi tuổi đi tới.
Lạc Huyền Thanh!
Lúc này Lạc Huyền Thanh cũng đạt tới Ngụy Thần cảnh, một thân lực lượng so với hai nữ hài chỉ mạnh không yếu.
- Đúng vậy, không đột phá nổi!
Tú quyền xiết chặt, trong mắt Ngọc Phi Nhi tràn đầy không cam lòng.
- Dựa theo ý tứ của ta, không cần đột phá, chúng ta trực tiếp đi vào, coi như nguy hiểm, chí ít còn có một chút hi vọng, một mực chờ ở nơi này, sẽ thành vĩnh biệt...
Lạc Huyền Thanh nói.
- Thật vĩnh biệt...
Ngọc Phi Nhi lẩm bẩm nói.
Thần giới và Thượng Thương, không hề giống Thượng Thương và Danh Sư đại lục, cố gắng thoáng cái có thể qua lại, một khi đi vào Thần giới, không nói cái khác, chỉ nói thời gian gấp trăm lần, liền có thể hạn chế
chết hết thảy.
- Tuy không biết đẳng cấp tu luyện ở Thần giới, nhưng có thể đi vào trong đó, đều là thiên tài và tu luyện giả đỉnh phong nhất của vạn giới, muốn tu luyện đến tình trạng có thể phá vỡ xuyên qua không gian, trăm năm, ngàn năm cũng chưa chắc có thể làm được!
Lạc Huyền Thanh nói:
- Mà Thần giới trăm năm, ở Thượng Thương mà nói, chính là vạn năm...
Chúng ta đã sớm không còn nữa!
Cho dù Ngụy Thần, cũng chỉ có hơn ngàn năm tuổi thọ mà thôi.
Gấp trăm lần thời gian... Bọn họ còn muốn nhìn thấy người đi vào Thần giới, căn bản không làm được.
- Ta biết đạo lý này...
Ngọc Phi Nhi gật đầu.
- Vậy còn do dự cái gì? Chúng ta đều đạt đến Ngụy Thần đỉnh phong, lại không cách nào đột phá nữa, kế trước mắt chỉ có thể nghĩ biện pháp đi vào Thần giới, dù lại nguy hiểm, cũng phải mạo hiểm thử một lần!
Không thành công, cùng lắm thì chết...
Lạc Huyền Thanh nói.
- Ta đồng ý...
Ngọc Phi Nhi gật đầu.
- Phi nhi, Đỗ cung chủ nói qua, muốn tiến vào Thần giới, nhất định phải đến Thần Linh cảnh, mới có cơ hội tương đối, nếu không chắc chắn phải chết...
Nghe được hai người nói chuyện, một bên Hồ Yêu Yêu nhíu mày.
Thượng Thương, đi đến Ngụy Thần cảnh liền trì trệ không tiến, chỉ cần là tu luyện giả, ai không muốn tiến thêm một bước, đáng tiếc... Không có Thần Linh chi khí, thì không cách nào bước ra.
Không trở thành Thần Linh, liền không có cách nào đi vào Thần giới, cái này phảng phất như cái vòng lặp lại vô hạn, giam cầm người ở
Thượng Thương.
- Lúc trước bỏ qua, không đuổi kịp bước chân của hắn, sống sót cũng không có ý nghĩa!
Ngọc Phi Nhi xiết chặt nắm đấm.
Nếu như lúc ấy giống như đám người Triệu Nhã, có lẽ hiện tại đã đi theo sau lưng đối phương, đi vào Thần giới, mà không giống như hiện tại, chỉ
có thể ở lại chỗ này, cơ hội gặp mặt lần nữa như hy vọng xa vời.
- Được rồi, ta cũng đáp ứng đi cùng các ngươi... Nói thật, tên vô lại kia quả thực có lực hấp dẫn đặc thù...
Hồ Yêu Yêu cũng làm ra quyết định, khẽ mỉm cười.
Thời điểm đó tu vi của Trương Huyền kém xa nàng, thời điểm bị nàng trêu chọc, ngược lại để nàng vô cùng khó chịu.
Từng cảnh tượng lúc trước hiện lên ở trước mắt, tuy không có xích mích quá sâu với đối phương, nhất cử nhất động của thanh niên này, lại như
ấn ở trong óc, rất lâu không cách nào rời đi.
- Nếu xác định, chúng ta tìm ngày, mau chóng lên đường...
Thấy hai người đồng ý, Lạc Huyền Thanh thở phào nhẹ nhõm, vừa định tiếp tục nói chuyện, liền nghe bên ngoài vang lên tiếng đập cửa, ngay sau đó một bóng người xuất hiện.
Chính là Ngột Thần.
- Ba vị, có người nhờ ta tặng thứ này cho các ngươi!
Nói xong cong ngón tay búng một cái, ba bình ngọc bay đi.
- Cho chúng ta?
Ba người Lạc Huyền Thanh nghi ngờ nhận lấy bình ngọc, vừa định nói chuyện, lại cảm thấy thân thể trầm xuống.
Trọng lượng của bình ngọc này, vậy mà lớn đến bọn họ khó mà bắt được.
Cái này có chút đáng sợ!
Bọn họ là Ngụy Thần cảnh, một trong những người mạnh nhất ở đây...
Một cái bình ngọc cũng không tiếp nổi, chuyện gì xảy ra?
Đầy hơi nghi hoặc, Lạc Huyền Thanh mở nắp bình, cúi đầu nhìn, chỉ
thấy trong đó yên tĩnh nằm một giọt máu.
- Huyết dịch này nặng như vậy, là... Thần huyết?
Đồng tử co rụt lại.
Rốt cuộc minh bạch tại sao lại nặng như vậy!
Trong bình ngọc chứa đựng lại là... Thần huyết!
Huyết dịch Thần Linh chân chính.
- Trong máu ẩn chứa Thần Linh chi khí, sau khi dùng, có thể trực tiếp đột phá Thần Linh...
Sau khi rõ ràng, cảm thụ thoáng cái, thân thể Lạc Huyền Thanh run rẩy.
Ngọc Phi Nhi cùng Hồ Yêu Yêu cũng kinh ngạc.
Có thể tiện tay đưa ra huyết dịch Thần Linh chỉ có một khả năng... Đối phương là Thần Linh!
- Là máu của hắn... Hắn ở đâu?
Ngọc Phi Nhi kìm nén không được, vội vàng ngẩng đầu, nhìn về phía Ngột Thần.
Khí tức trong máu, người khác nhìn không ra, nhưng nàng có thể cảm nhận được, không phải người khác, chính là vị kia!
- Mới vừa đi!
Ngột Thần gật đầu:
- Hắn nói, Thần giới gặp lại!
- Thần giới gặp lại?
Ba người đồng thời chấn động.
Vừa đi, đã nói lên từ Thần giới tới...
Vốn cho rằng lần nữa gặp mặt đã thành hy vọng xa vời, không nghĩ tới vị này đi Thần giới, còn có thể trở về, vì thế chỉ dùng ngắn ngủi mười năm... Đổi lại Thần giới, cũng chỉ hơn một tháng...
- Đúng rồi, Huyền Thanh, đây là đơn độc đưa cho ngươi, hơn nữa có một câu, để ta nói cho ngươi...
Ngột Thần đưa tới một vật.
Lạc Huyền Thanh tiện tay nhận lấy, chỉ liếc mắt nhìn, toàn thân bỗng nhiên cứng đờ:
- Đây là đồ vật của Thất Thất, nàng ở đâu?
Vật trong tay không tính trân quý, là kẹp tóc màu lam nhạt, chính là lúc trước muội muội còn nhỏ, mình đưa cho nàng.
- Nói lời gì?
Lạc Huyền Thanh kích động ngẩng đầu hỏi.
- Hắn nói, chuyện đáp ứng ngươi đã làm được, nhanh đột phá tới Thần giới đi!
Ngột Thần nói.
- Thần giới... Tốt, ta đi tìm hắn, tên này mới đi hơn một tháng, tu vi khẳng định tăng thêm không bao nhiêu, chờ ta đến, cố gắng một chút, xem ta không đánh tiểu tử ngươi răng rơi đầy đất...
Hốc mắt Lạc Huyền Thanh ửng hồng, cười ha ha nói.
- Chúng ta cũng sẽ tới, rất nhanh...
Ngọc Phi Nhi và Hồ Yêu Yêu cũng nhìn nhau, lại nhìn bình ngọc trong tay, từng cái xiết chặt bàn tay, ánh mắt lộ ra hưng phấn và hi vọng.
Trương Huyền, chờ chúng ta... Rất nhanh sẽ tới!
Hết chương 3670.

Bạn cần đăng nhập để bình luận