Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Ngươi đến cùng là ai?

Trên thư tịch viết nội dung, để cho người ta khiếp sợ, coi như Trương Huyền kiến thức rộng rãi, cũng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
- Mặc kệ...
Biết giờ phút này rầu rĩ nhiều hơn nữa cũng vô dụng, thu thư tịch về, để nội dung trong đó chảy xuôi ở trong óc, sợ xuất hiện sai lầm, lúc này chân khí trong cơ thể mới vận chuyển, ngừng ở trên không trung.
Hất ống tay áo, chắp hai tay sau lưng, cũng không quay đầu lại, cả người ngự phong mà đứng, như một Tiên Nhân sắp lăng không mà đi.
- Đạo hữu sau lưng, đi theo lâu như vậy, cũng đủ rồi chứ?
Thanh âm thản nhiên lạnh lùng.
- A, ta cảm nhận được khí tức của bằng hữu, đặc biệt tới tìm kiếm, nhìn thấy đạo huynh đạp không mà đi, liền không nhịn được nhìn xem... đạo hữu cực kỳ lạ lẫm, hình như chưa bao giờ thấy qua!
Thấy người phía trước dừng lại, Mộc sư cười cười.
Mặc dù hắn hoài nghi người trước mắt này có quan hệ tới Tử Dương thú biến mất, nhưng không có chứng cớ xác thật, không thể tùy ý vu oan, đành phải bắt chuyện hai câu, nhìn xem có dấu vết gì để lại hay không.
- Ngươi từ phong hào đế quốc đến, cường giả ở Hồng Viễn thành lại nhận biết mấy cái?
Cũng không xoay người, Trương Huyền khẽ nói.
- Ngươi biết ta từ phong hào đế quốc tới?
Mộc sư sững sờ.
Hắn chỉ phi hành, cũng không biểu hiện ra thực lực, đối phương ngay cả mặt cũng không xoay, làm sao biết hắn từ phong hào đế quốc đến?
- Chân khí hội tụ nghiệp hải, chảy qua ba huyệt kỳ môn, niết không, vô vi, đỗ nhượng. Hấp thu linh khí thiên địa Mộc thuộc tính, tẩm bổ toàn thân, nhưng lại từ bỏ Hoài Hải, Long Chân... Loại công pháp tu luyện cổ quái này, Hồng Viễn thành không có, thậm chí Thanh Nguyên đế quốc cũng không có, nếu như ta không nhìn lầm, có lẽ ngươi đến từ Thánh Nhân quý tộc Mộc gia a!
Thanh âm trước mặt mang theo thản nhiên.
- Ngươi là ai?
Mộc sư sững sờ, lập tức híp mắt lại.
Hắn đến từ Thánh Nhân Mộc gia, chuyện này không người biết được, ngay cả rất nhiều bằng hữu ở Thanh Nguyên đế quốc Danh Sư đường cũng không rõ ràng, nhưng đối phương nói ra, thuộc như lòng bàn tay, thật hay giả?
Nhất là đối phương mới vừa nói phương thức vận chuyển chân khí, là pháp quyết bí mật bất truyền của Mộc gia, người trước mắt này, làm sao biết được?
Chẳng lẽ... Hắn cũng là người Mộc gia?
Trong lòng nhảy một cái, thần thức lan tràn qua, muốn dò xét đối phương, nhưng cảm thấy khí tức đối phương như vực sâu biển lớn, xem như hắn cũng dò xét không ra, tra không rõ.
Một người nhìn ra thân phận cùng tu vi của hắn, mà hắn lại nhìn không ra đối phương... Chẳng lẽ, thực lực của người trước mắt này, còn cường đại hơn hắn?
Loại địa phương như Hồng Viễn thành này, lúc nào toát ra người mạnh như thế?
- Ta là ai?
Bóng người phía trước nghe nói như thế, như lâm vào nhớ lại, lắc đầu:
- Xem ra ta nhiều năm không xuất thế, rất nhiều người đã không nhận ra được!
Nói đến đây dừng lại một chút, nhàn nhạt hỏi:
- Hiện tại Mộc gia gia chủ là ai?
Nghe đối phương hỏi thăm, Mộc sư vốn không muốn trả lời, chần chờ một chút, vẫn mở miệng:
- Hiện tại gia chủ, là gia thúc Mộc Nghiêm. Đạo hữu, chẳng lẽ nhận biết gia thúc?
Thánh Nhân quý tộc, chỉ cần đến phong hào đế quốc, không khó hỏi thăm, Mộc gia gia chủ đương đại Mộc Nghiêm, uy danh hiển hách, cũng không có gì phải giấu diếm.
Nói ra, vừa vặn có thể hiện rõ thân phận, làm cho đối phương biết thân phận của hắn.
- Loại vãn bối này, ta không nhận ra!
Bóng người phía trước lắc đầu:
- Nhưng ta cùng phụ thân hắn, ngược lại có duyên gặp mặt một lần!
- Phụ thân? Ngươi nói là Mộc Thiên lão tổ?
Mộc sư sững sờ, giật nảy mình.
Phụ thân của Mộc Nghiêm, cũng chính là gia gia hắn, Mộc Thiên lão tổ, là lão ngoan đồng tuổi tác vượt qua một ngàn ba trăm tuổi.
Coi như đạt tới Thánh giả, cấp độ sinh mệnh lần nữa phát sinh biến hóa, một ngàn năm cũng đến cuối cùng, chưa từng nghe nói qua, có vị Thánh giả nào vượt qua hai ngàn năm tuổi.
Do đó, có thể sống trên ngàn năm, đều là cấp bậc lão tổ, không thể tuỳ tiện xuất thế.
Người trước mắt này, cùng Mộc Thiên lão tổ từng có gặp mặt một lần, chẳng lẽ... là lão quái vật thời đại kia?
Không có khả năng ah!
Người thời đại kia, coi như còn sống cũng không dám ra ngoài, vì duy trì sinh mệnh không xói mòn, dùng hết đủ loại thủ đoạn, nếu không... Không cần ra tay, cũng sẽ bị ông trời giết chết.
Người trước mắt này, mặc dù nhìn không thấu thực lực, nhưng trong cơ thể sinh cơ bừng bừng, hoàn toàn khác biệt những lão quái vật kia.
- Không sai, chính là tiểu tử Mộc Thiên kia...
Đang nghi ngờ, liền nghe thân ảnh phía trước cảm khái một tiếng, trong giọng nói lộ ra lịch sử tang thương.
- Tiểu tử kia...
Mộc sư nhíu mày.
Mộc Thiên lão tổ là lão ngoan đồng sống trên một ngàn ba trăm tuổi, ở trong miệng đối phương chỉ là tiểu tử?
Đang nghi ngờ lời nói của đối phương, thanh âm lạnh nhạt kia vang lên lần nữa.
- Mộc gia chân khí của các ngươi, coi trọng hòa bình công chính, khí tức che giấu bản tâm, mà ngươi, khí tức không ổn định, kinh mạch cứng ngắc, nếu như ta không nhìn lầm, có lẽ rất nhiều năm không về gia tộc a!
- Cái này...
Mộc sư dừng lại.
Đối phương nói không sai, thật sự là hắn rất nhiều năm không trở về, thậm chí không ít người Mộc gia đã quên hắn.
- Khí tức yên lặng, không có Mộc thuộc tính nhẹ nhàng, ngược lại có Kim thuộc tính nặng nề, nếu như không nhìn lầm, ngươi là bị trục xuất gia tộc, mà không phải không muốn trở về!
Thanh âm tiếp tục vang lên.
- Ngươi, ngươi... Làm sao biết?
Mộc sư giật nảy mình, suýt chút nữa từ không trung rơi xuống.
Lời của đối phương, không có sai lầm chút nào, ngược lại cực kỳ đúng đắn.
Hắn nhiều năm như vậy không về gia tộc, cũng không phải không muốn về, mà là bị đuổi ra ngoài, không mặt mũi nào quay về.
Chỉ là... Đây là bí mật thuộc về hắn, chưa hề nói với người khác, Mộc gia càng xem là nhục nhã, không có khả năng tiết ra ngoài, người trước mắt này, làm sao biết được?
Chẳng lẽ chỉ nhìn tình huống bản thân vận chuyển chân khí, liền có thể đoán được?
Thật như vậy, cũng quá nghịch thiên đi!
Làm sao có thể có người cường đại như thế?
- Tu luyện lực lượng Mộc thuộc tính, dựa theo đạo lý bình thường, hai huyệt đạo Ưng Đài, Thiên môn của ngươi sẽ hiện màu xanh, mà bây giờ mang theo đỏ sậm, vừa nhìn liền biết, là lực lượng xung đột lẫn nhau gây nên, mà trong ngũ hành, mộc khắc thổ, thổ khắc thủy, thủy khắc hỏa, hỏa khắc kim, kim khắc mộc, chỉ có đ-ng đến lực lượng Kim thuộc tính, mới có tai ách này. Nếu như không nhìn lầm, ngươi là bị người trồng lực lượng Kim thuộc tính vào thân thể, từ đó áp chế tu vi cùng thiên phú!
Bóng người phía trước tiếp tục nói.
- Cái này...
Thân thể Mộc sư cứng ngắc.
Đối phương nói mỗi một câu, đều đâm vào bí mật hắn không muốn người biết, để hắn cảm giác được hoảng sợ.
Người trước mắt này nói không sai, thật sự là hắn bị gia tộc xua đuổi, nhưng sai không ở gia tộc, mà bởi vì hắn làm sai!
Cái kia là chuyện năm trăm năm trước.
Hắn thiên tư trác tuyệt, trẻ tuổi nóng tính, không đến bốn mươi liền trở thành Danh Sư lục tinh, thành thiên tài nổi danh gia tộc.
Vốn lấy loại tu vi này, khẳng định sẽ dũng cảm tiến tới, kém cỏi nhất cũng sẽ trở thành trưởng lão trong tộc, ghi tên sử sách, ai ngờ... ở trong một lần thí luyện, quen biết một nữ tử, tới sống chết gắn bó, rất nhanh rơi vào bể tình.
Bởi vì lần thứ nhất yêu, vốn cho rằng lâu dài, vĩnh viễn không xa, toàn tâm toàn ý, cực kỳ yêu thương nàng, thậm chí công pháp gia truyền cũng nói ra.
Về sau lại phát hiện, đối phương là đang lợi dụng hắn, muốn tìm gia tộc bọn họ báo thù.
Chuyện này bị tộc nhân phát giác, bởi vì tiết lộ cơ mật gia tộc, dẫn sói vào nhà, bị trưởng lão hội phê bình, đuổi ra khỏi gia tộc!
Rời khỏi gia tộc, lúc này mới phát hiện, trong cơ thể chẳng biết lúc nào bị nữ tử kia trồng lực lượng Kim thuộc tính, tu vi bị áp chế.
Năm trăm năm, cũng chỉ từ Danh Sư lục tinh, tấn cấp đến thất tinh trung phẩm, còn muốn đột phá, gần như không có khả năng.
Chuyện này, vẫn là đau đớn trong lòng hắn, đối phương chỉ từ nhìn huyệt vị, nhìn chân khí, liền dò xét điều tra ra... Cái nhãn lực này... Danh Sư thất tinh cũng không làm được!
Chẳng lẽ... Là bát tinh?
Cái này sao có thể!
Danh Sư đạt tới lục tinh trở lên, mỗi tấn thăng một cấp, đều gian nan như trèo đèo lội suối, giống như hắn, vây ở trong thất tinh trung phẩm đã tròn 300 năm, không có gì bất ngờ xảy ra, kiếp này khó có khả năng lại tấn cấp.
Nếu đối phương thật là Danh Sư bát tinh... Khẳng định nghe nói qua, tại sao lại xuất hiện ở chỗ này?
- Kim khắc mộc, lực lượng của ngươi bị áp chế, cũng chỉ có thể giam cầm ở cấp bậc này, biết tấn thăng vô vọng, cũng không muốn tiếp tục tiềm tu, gửi gắm tình cảm ở sơn hà... Đã nhiều năm như vậy, chẳng lẽ ngươi không muốn về gia tộc, một lần nữa trở lại Thánh Nhân môn đình?
Thân ảnh trước mắt tiếp tục nói.
- Ta... coi như ta muốn về, lại có mặt mũi gì trở về?
Khuôn mặt Mộc sư đỏ lên.
Thân là hậu nhân của Thánh Nhân quý tộc, bị đuổi ra ngoài, có thể nói là vô cùng nhục nhã, những năm gần đây, không có một ngày không muốn trở về.
Nhưng làm sao trở về?
Không nói trước thực lực càng ngày càng kém, chân khí bắt đầu tán loạn, chỉ nói sự kiện kia, có lỗi với gia tộc, cũng không mặt quay về.
- Ta cùng Mộc Thiên có duyên gặp mặt một lần, hiện tại lại cùng ngươi gặp gỡ, cũng coi như có duyên phận, như vậy đi, liền chỉ điểm ngươi một chút, để ngươi không đến mức yên lặng như thế!
Bóng người phía trước khoát tay áo.
- Chỉ điểm?
Mộc sư sững sờ.
- Không sai, trong cơ thể ngươi nắm giữ lực lượng Kim thuộc tính áp chế công pháp, mặc dù khó khu trừ, nhưng cũng không phải không cách nào phá giải, hiện tại ta truyền cho ngươi một bộ pháp quyết, chỉ cần siêng năng tu luyện, loại bỏ tai hoạ ngầm, không tính là việc khó!
Bóng người nói.
- Truyền ta pháp quyết? Ngươi... Đến cùng là ai?
Mộc sư híp mắt lại.
Danh Sư cấp cao thăm dò thiên địa quy tắc, bình thường không dễ dàng chỉ điểm người, trừ khi có nhân quả gì dây dưa.
Thật giống như lúc trước Thiên Nhân Khổng sư, mặc dù mệnh danh đệ tử ba ngàn, nhưng chân chính được chân truyền chỉ có bảy mươi hai người mà thôi!
Hai người chỉ là lần đầu tiên gặp mặt, vì sao đối phương phải chỉ điểm?
Hắn lúc tuổi trẻ là thiên tài, nhưng bây giờ thân thể suy yếu, lực lượng suy giảm, đã không có tiềm lực, mục đích của đối phương làm như vậy là vì cái gì?
Lúc tuổi còn trẻ trải qua một lần, lần này không nguyện ý lại đến.
- Ta là ai?
Bóng người cười nhạo:
- Ngươi hoài nghi thân phận của ta?
Ầm ầm!
Tiếng nói kết thúc, một cỗ khí tức cường đại từ trong cơ thể truyền ra.
Cảm nhận được cỗ khí thế này, toàn thân Mộc sư xiết chặt, huyết dịch băng lãnh.
Ở trước mặt cỗ lực lượng này, thực lực hắn lấy làm tự hào, lại như sâu kiến nhỏ yếu, tựa như lúc nào cũng sẽ bị nghiền thành mảnh vỡ, sống chết không do bản thân.
Ầm ầm!
Ngay thời khắc cảm thấy cỗ thực lực đỉnh thiên lập địa này, khó mà chống chọi, khí tức trong người đối phương lần nữa xoay một cái, cho người ta một loại cảm giác dung nhập thiên địa, khó mà cự tuyệt.
Loại cảm giác này, thật giống như hắn đã hóa thân thiên địa, nhận được thiên địa công nhận, không thể phản bác.
- Thiên Nhận Danh Sư? Ngươi là... Thiên Nhận Danh Sư?
Con ngươi co rụt lại, Mộc sư nhớ tới một việc, toàn thân run lên, cứng ngắc tại chỗ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận