Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Thật giả quản gia (1)

Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
----------------
Qua thật lâu, Tôn Cường ngừng lại, tràn đầy lưu luyến không rời. Cũng không phải không muốn thí nghiệm, mà là thiếu gia lưu tại chân khí trong cơ thể, vốn cũng không nhiều, không thể chỉ thí nghiệm loại chuyện nhỏ nhặt này, còn phải lưu một chút bảo vệ tính mạng.
Hô hô!
Bên này dừng lại, đám người Chiêm sư lần nữa bay lên, nhìn về người béo trước mắt, lộ ra vẻ kinh hãi.
Loại thủ đoạn đo lường này, cần phong bế tu vi, như rất nhiều tiên tổ chết đi, dùng ý niệm cảm giác, dựa theo tình huống bình thường, chỉ cần người lưu lại chúc phúc, thực lực không phải vượt quá xa bọn họ, nhiều nhất cảm thấy bội phục, muốn để bọn hắn cứng ngắc thân thể, từ không trung rơi xuống, tuyệt đối không thể nào làm được!
Nhưng bây giờ, thật sự phát sinh!
- Các ngươi nhìn thấy cái gì?
Rụt cổ một cái, một vị trưởng lão thấp giọng hỏi.
- Một cái bóng lưng, đỉnh thiên lập địa, quán triệt thiên địa, như là... Thiên Đạo!
Một trưởng lão khác nói.
- Ta nhìn thấy cũng thế...
- Chẳng lẽ, Dương sư đã đạt tới loại thực lực này?
Đồng thời nuốt ngụm nước bọt, mọi người đều hít khí lạnh.
Thực lực phải đạt tới cảnh giới gì, lưu lại chúc phúc, mới có uy lực như thế?
- Dương sư cùng lão tổ của tam đại gia tộc quan hệ không tệ, đặc biệt là Trương gia, Lạc gia... Sở dĩ thông gia, chính là bởi vì hắn làm người mai mối! Thực lực ở rất nhiều năm trước, cũng đã vượt qua Thánh Vực cửu trọng, đạt đến tình trạng quỷ thần khó lường! Hơn nữa, hắn đối với linh hồn cùng huyết mạch, có cảm ngộ rất sâu, gọi là đương đại thứ nhất cũng không quá đáng.
Chiêm sư chậm rãi lắc đầu:
- Có thể để cho Phong Sư điện biến thành như vậy, chúng ta không có bất kỳ lực lượng gì chống lại... trừ hắn, thực sự nghĩ không ra những người khác!
Đối với vị Thái Thượng trưởng lão thần long thấy đầu mà không thấy đuôi này, những người khác biết không nhiều, nhưng hắn thân là Thánh Tử điện quyền điện chủ, vẫn biết không ít, thực lực sớm đã đạt đến cảnh giới hắn cũng không thể phỏng đoán.
Trừ vị này, thật nghĩ không ra người khác, ai còn có thể để cho bọn họ không có lực phản kháng chút nào, trực tiếp từ không trung ngã xuống.
- Nói như vậy... Hắn đích xác là quản gia của Dương sư?
Thân thể Cát trưởng lão cứng đờ.
- Tám chín phần mười là thật!
Chiêm sư khoát tay áo, tràn đầy không vui:
- Dương sư địa vị kính trọng, thân là quản gia, có chút ngạo khí là cực kỳ bình thường, nếu không, uy nghiêm của Danh Sư ở đâu? Nghi ngờ đối phương, chuyên môn bắt đến Phong Sư điện đo lường... Cũng khó trách mất hứng, cả Phong Sư điện đều biến thành như vậy! Cát trưởng lão, ngươi gây họa rồi, vẫn là suy nghĩ xin lỗi thế nào đi!
Quản gia như của Dương sư, cũng dám tùy tiện giả mạo?
Chỉ cần hơi có chút đầu óc, thì hẳn rõ ràng, tội danh giả mạo có bao lớn, ngươi hết lần này tới lần khác nghi ngờ, hiện tại tốt rồi, toàn bộ Phong Sư điện bị hủy, Thánh Tử điện vài vạn năm tôn nghiêm, hủy hoại chỉ trong chốc lát.
- Vâng...
Cát trưởng lão cười khổ, cắn răng một cái, cất bước đi tới trước mặt Tôn Cường, chỉ thấy người sau dường như biết “thực lực” của mình, hai tay chắp sau lưng, mặt mũi ngạo nghễ:
- Thế nào? Có thể xác nhận thân phận của ta hay không?
- Vâng!
Cát trưởng lão gật đầu.
- Hừ, học sinh của ngươi, muốn ném ta ra, ngươi càng bảo hắn bắt ta tới, chuyện này làm sao bây giờ?
Bàn tay lớn vẫy một cái, Tôn Cường nâng đầu lâu lên.
May mắn thiếu gia cũng lưu lại một đạo chân khí, nếu không, ngày hôm nay khẳng định sẽ xấu hổ!
Đương nhiên, chân khí của thiếu gia, khẳng định không có lợi hại như vậy, hắn thấy, sở dĩ có uy lực này, nhất định là lão gia còn để lại thủ đoạn gì, mà hắn không biết.
Đường đường quản gia của đương đại đệ nhất nhân, địa vị kính trọng, thế mà bị một tiểu nhân vật khó xử... Càng nghĩ càng giận!
- Tôn quản gia, Cát trưởng lão người không biết không tội...
Chiêm sư vội vàng tiến lên.
- Ta đã nói với hắn, lão gia nhà chúng ta là ai... Không những không nghe, còn đủ loại nghi ngờ, Tôn Cường ta, từ Thiên Huyền vương quốc đi tới bây giờ, gió to sóng lớn gì chưa thấy qua, còn lần đầu tiên thấy nhân vật phách lối như vậy!
Tôn Cường cười lạnh:
- Nếu như người người đều như vậy, uy nghiêm của Dương sư ở đâu? Uy nghiêm của Tổng bộ Danh Sư đường ở đâu?
- Cái này...
Chiêm sư rầu rĩ.
Danh Sư, mặc dù không cần đùa nghịch uy phong, nhưng thân là chưởng khống giả thực tế của đại lục, thủ lĩnh nhân tộc, phải có địa vị cùng uy nghiêm. Người người đều không tôn sư trọng đạo, không có chỗ kính sợ, cái gọi là sư đạo tôn nghiêm, sẽ không có ý nghĩa gì nữa.
- Trừng phạt như thế nào, Tôn quản gia cứ mở miệng là được, chỉ cần ta có thể làm, nhất định sẽ không chối từ...
Biết lần này quả thực trách hắn, dù ai cũng không cách nào từ chối, Cát trưởng lão cắn răng.
- Ngươi thân là Danh Sư, ta chỉ là quản gia, mặc dù thay lão gia làm việc, nhưng cũng không có tư cách xử phạt ngươi, nếu không nhất định sẽ trách cứ ta!
Mí mắt vừa nhấc, Tôn Cường khoát tay áo:
- Như vậy đi, thiếu gia nhà chúng ta vừa vặn cần Linh Thạch tuyệt phẩm, nếu như ngươi có thể tìm được, chuyện này coi như thôi! Yên tâm, ta sẽ cho các đồ vật giá cả tương đương, tiến hành hối đoái, sẽ không cưỡng ép mua bán, càng sẽ không bắt chẹt!
Đi theo sau lưng thiếu gia, tiếp xúc cấp bậc Danh Sư càng ngày càng cao, đối với một chút quy củ cũng biết.
Hắn dựa dẫm uy danh của lão gia, mặc dù có thể để cho Danh Sư bát tinh tôn trọng kính sợ, nhưng bản thân không phải Danh Sư, còn không có tư cách xử phạt loại cường giả cấp bậc này.
- Cái này đơn giản...
Nghe được đồng giá hối đoái Linh Thạch tuyệt phẩm, Cát trưởng lão lập tức thở phào nhẹ nhõm, cổ tay khẽ đảo, một cái hộp ngọc xuất hiện ở trong lòng bàn tay:
- Đây là năm viên Linh Thạch tuyệt phẩm, coi như ta thay hành động của nghiệt đồ xin lỗi, xin Tôn quản gia nhận lấy, còn sau này muốn giao dịch, trực tiếp tìm ta là được, chỉ cần số lượng không cao hơn năm mươi viên, hẳn là đều có thể giải quyết!
- Ngươi rất thức thời!
Nhận lấy hộp ngọc, Tôn Cường thoả mãn nhẹ gật đầu.
Lần này đi ra, mục đích đúng là vì Linh Thạch tuyệt phẩm, đối phương không chỉ đưa tặng, còn tùy tiện giao dịch, để hắn rất thỏa mãn, đồng thời trong lòng cảm khái lão gia tên tuổi vang dội. Không phải tra ra lão gia chúc phúc, đừng nói linh thạch, chỉ sợ ngay cả cửa cũng không ra được.
- Tôn quản gia, không biết Dương sư đạt đến thực lực gì, người lại ở chỗ nào?
Thấy đã hóa giải mâu thuẫn, Chiêm sư cười cười, đi tới trước mặt.
Vừa rồi nhìn thấy bóng lưng, đỉnh thiên lập địa, thực sự là đáng sợ, chẳng lẽ Dương sư thật đạt đến loại cảnh giới quỷ thần khó lường kia?
- Lão gia nhà chúng ta, từ trước tới nay thần long thấy đầu mà không thấy đuôi, xem như ta, muốn gặp được cũng rất khó, thực lực cụ thể, mặc dù không biết, nhưng sâu không lường được... Không người có thể địch!
Nói đến lão gia, con mắt của Tôn Cường có ánh sáng bắn ra bốn phía, tràn đầy kích động. Lão gia thực lực mạnh, mấu chốt người còn hòa ái, để hắn tràn đầy tôn sùng.
- Dương sư quả thực khiến người khâm phục...
Chiêm sư nhẹ gật đầu, đang muốn nói chuyện, chỉ thấy một vị trưởng lão giống như nhận được tin tức, vẻ mặt kỳ lạ vội vàng đi tới.
- Chiêm sư, bên ngoài có người muốn gặp ngươi...
- Gặp ta?
Chiêm sư nhíu mày:
- Người nào?
Thân là Thánh Tử điện quyền điện chủ, cường giả Thánh Vực cửu trọng, cũng không phải người nào cũng có thể tùy tiện thấy. Liếc mắt nhìn Tôn Cường, khóe miệng vị trưởng lão này co quắp một cái, mang theo xấu hổ:
- Hắn nói là... quản gia của Dương sư!
Bạn cần đăng nhập để bình luận