Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Trị liệu Linh Đằng

- Ta...
Sắc mặt Tiết vườn chủ đỏ lên, muốn tức giận, lại nói không ra lời.
Làm vườn chủ vườn thuốc đứng đầu Vạn Quốc Thành, lĩnh ngộ đối với dược liệu, tuyệt đối không kém gì Lưu lão, Lư lão, thậm chí còn có phần hơn.
Chính vì vậy, sau khi biết được nàng đối với Địa Mạch Linh Đằng cũng không có cách nào, mọi người không dám lên tiếng trả lời.
Linh dược, linh khí, tuy rằng đều có "linh", nhưng với linh hồn của con người lại hoàn toàn khác nhau. Nghe nói qua linh dược đặc biệt có thể tẩm bổ linh hồn, nhưng chưa từng nghe qua, hấp thu linh tính trong đó, có thể bổ sung hồn phách bị hao tổn.
Hai bên bản chất khác nhau, thật giống như con hổ đói bụng, bảo nó ăn cỏ giống như con dê núi, làm sao có thể!
- Điều này...
Mọi người xung quanh đều giật mình nhìn qua.
Tiết vườn chủ ở trong mắt bọn họ, lại là người trồng thuốc, làm sao có thể phạm phải loại sai lầm này?
Thảo nào, mấy năm nay trồng nhiều dược liệu như vậy, cũng không bán ra. Thậm chí minh chủ phủ mua cũng không cho. Hóa ra nguyên nhân ở chỗ này!
Nàng mong chờ linh tính của dược liệu có thể bổ sung linh hồn, tất nhiên càng nhiều càng tốt. Một khi bán ra, dược liệu giảm bớt, loại linh tính này cũng lại tự nhiên vì vậy mà ít đi.
Đối với người tu luyện mà nói, chỉ cần có thể đột phá Hợp Linh cảnh, tốn cái giá lớn hơn nữa cũng đáng!
Chỉ là, những thứ này đều là cơ mật... Người này làm thế nào biết được?
Mọi người quan sát lâu như vậy, cũng không phát hiện ra vấn đề của Địa Mạch Linh Đằng, càng không nghĩ tới Tiết vườn chủ muốn làm như vậy... Người này chỉ sờ dây leo và mặt đất một chút, lại nhìn một bộ quyền pháp, liền biết...
Có cần khoa trương như vậy hay không!
Đám người Lư Trạm và Tống Siêu cũng trợn tròn mắt.
Biết hắn là danh sư, nhưng không nghĩ tới lại lợi hại như vậy.
- Sau khi Tiết vườn chủ vào cửa, ta đã nhìn qua. Chân khí trong cơ thể tinh thuần, lực lượng mười phần. Nhìn tuổi tác, chắc hẳn là cũng mới qua một trăm. Nữ nhân đều yêu thích bảo dưỡng. Dựa theo tình huống bình thường, thực lực như vậy, lại thêm tuổi tác, diện mạo sẽ không có già nua như thế mới đúng. Trừ khi... có biến cố đặc biệt nào đó!
Trương Huyền không dừng lại, mà là thản nhiên nhìn qua, tiếp tục nói:
- Vì vậy, ta cẩn thận quan sát. Vừa rồi nàng thi triển quyền pháp, nếu như không nhìn nhầm, là Đại Nhật Quyền, cứng rắn mạnh mẽ chính đại, lực lượng mười phần. Bộ quyền pháp này, dựa theo tuyến đường vận chuyển bình thường, chân khí chắc hẳn là từ bách tâm huyệt tuôn ra. Nàng lại để cho nó vòng qua khoảng cách một phần năm, từ chương tâm huyệt tuôn ra.
- Cường giả Hóa Phàm tứ trọng, đối với tu luyện từ lâu khống chế thành thạo. Xuất hiện loại tình huống này, chỉ có một loại khả năng... Đó chính là tuệ minh huyệt bị hao tổn, khiến cho nàng không có cách nào chính xác công nhận sự sai biệt rất nhỏ giữa các huyệt đạo! Tuệ minh, hiểu thông tuệ, là những một trong huyệt đạo quan trọng của linh hồn hoàn chỉnh. Nếu nó bị hao tổn, linh hồn bị hao tổn cũng là chuyện đương nhiên!
- Về phần gốc cây Địa Mạch Linh Đằng này, các vị đều quan sát qua, không có chứng bệnh, không có sâu bệnh, nhưng đã rơi vào tình trạng héo rũ. Thuốc và kim châm cứu không có tác dụng. Lúc mới bắt đầu, ta không nghĩ tới là linh tính bị hấp thu. Mãi đến khi nhìn thấy được mặt đất nơi Tiết vườn chủ tu luyện.
Nói đến đây, Trương Huyền đưa ngón tay chỉ.
Mọi người đồng loạt nhìn lại, chỉ thấy chỗ Tiết vườn chủ vừa tu luyện, cỏ xanh cao lên có thể thấy được, có vẻ xanh mượt, so với nơi khác mọc cũng muốn tốt hơn rất nhiều.
- Cỏ xanh chỗ này mọc tốt hơn so với nơi khác. Vừa so sánh, mọi người liếc mắt là có thể nhìn ra. Tu luyện tập trung linh khí lại, thực vật sinh trưởng tươi tốt cũng có thể hiểu được. Chỉ có điều... các ngươi nhìn cái này liền hiểu!
Đi tới trước mặt, Trương Huyền đưa tay về phía bụi cỏ.
Vù!
Bụi cỏ giống như là nhìn thấy chuyện đáng sợ, không gió tự lay động, đều tránh né.
- Những có Thanh Hoa bình thường nhất, trên mặt đất khắp nơi đều có, là không có linh tính. Mà bây giờ, chúng lại có thể tránh né bàn tay của ta... Bởi vậy có thể phán đoán, chính là có người hấp thu linh tính của thuốc tiết ra, khiến cho những cây cỏ bình thường nhất, cũng ẩn chứa năng lực tránh dữ tìm lành!
Trương Huyền khẽ cười:
- Nhìn thấy được những điều này, suy nghĩ tiếp, cũng lại thuận lý thành chương!
- Điều này...
- Không hổ danh là danh sư, năng lực quan sát thật mạnh...
Nghe được giải thích, tất cả mọi người đều bội phục không thôi.
Sớm nghe nói danh sư có năng lực quan sát kinh người, am hiểu từ manh mối nhìn ra vấn đề. Hiện tại xem ra, quả nhiên danh bất hư truyền.
Chỉ dựa vào một bộ quyền pháp, một mảnh cỏ xanh, lại đoán được chứng bệnh của Địa Mạch Linh Đằng, biết vấn đề trong tu luyện của Tiết vườn chủ... Không phải tận mắt nhìn thấy, bọn họ tuyệt đối không thể tin được.
- Điều này...
Tống Siêu nuốt nước miếng, sắc mặt trở nên trắng bệch.
Đối phương phân tích nhịp nhàng ăn khớp, không có bất kỳ vấn đề gì.
Những cái này nói thì đơn giản, trên thực tế lại khó như lên trời. Cho dù hắn là danh sư tứ tinh, cũng làm không được!
Thậm chí, không chỉ hắn, ngay cả lão sư của hắn, trưởng lão tông môn, chỉ sợ cũng không có khả năng chỉ dựa vào quan sát một chút, lại suy đoán ra những điều này.
Căn cứ từng chút vết tích, tìm ra nguyên nhân... Lấy điểm suy diễn ra đường, lấy đường suy diễn ra mặt, lấy mặt suy diễn ra toàn bộ, còn không có sai... Người này mở quẻ sao?
Cho dù danh sư ngũ tinh cũng rất khó làm được!
Chẳng lẽ... Vị trước mắt này, là vị danh sư ngũ tinh?
Thảo nào hắn liên tục vài lần đều bị sư ngôn thiên bẩm mê hoặc, ngay cả năng lực phản kháng cũng không có. Hiện tại hắn mới hiểu được, so sánh với vị Trương Huyền này, hắn còn kém xa!
- Xem ra cái linh thạch trung phẩm này không thể trở lại. Nếu thật sự qua đòi, ta sợ... Ngay cả những linh thạch hạ phẩm này cũng không bảo vệ nổi...
Vẻ mặt hắn chán nản.
Đi một lần bị mê hoặc một lần, hắn lo lắng đi đòi cái linh thạch trung phẩm này không thành, tài phú trên người thật vất vả tích góp được, cũng sẽ bị lục soát cạo sạch sẽ, một cái lông cũng không còn sót lại.
- Thôi đi. Tốt nhất mang cái quan tài này về. Nếu may mắn khiến cho trưởng lão cao hứng, còn có thể bù đắp tổn thất...
Thấy được thủ đoạn của Trương Huyền, Tống Siêu thật sự sợ hãi.
Chỉ có điều, ở sâu trong nội tâm hắn cũng thật sự bội phục không thôi.
Chỉ dựa vào một chút manh mối, lại suy luận ra những điều này. Không hổ danh là danh sư có thể mê hoặc hắn.
...
Mọi người chấn động kinh ngạc, thân thể Tiết vườn chủ cũng run rẩy loạn, có chút không dám tin tưởng:
- Phương pháp này ta xem được ở trong một quyển sách cổ. Mấy năm nay, thương tổn linh hồn cũng thực sự chữa trị được một ít...
Trước đây linh hồn bị hao tổn, bị kết luận cả đời vô vọng với Hợp Linh cảnh.
Nàng không tin tà, tìm đọc vô số sách cổ, cuối cùng ở trong một quyển sách tìm được phương pháp này, hấp thu linh tính của dược liệu, bổ sung linh hồn mình...
Tuy rằng trong lòng nàng cũng có nghi ngờ, nhưng đối với nàng mà nói, đây là biện pháp không có cách nào.
Lại nói, mấy năm nay nàng kiên trì không ngừng, hồn phách bị tổn thương, cũng thực sự khôi phục không ít.
- Khôi phục một ít?
Trương Huyền lắc đầu:
- Cách hoàn chỉnh có phải còn kém rất xa hay không? Nàng còn có thể sống thêm một lần tám mươi bảy năm sao?
Tiết vườn chủ thoáng lảo đảo một cái.
Cường giả Hóa Phàm Cảnh tuổi thọ có hạn. Hơn một trăm tuổi tự nhiên đã quá nửa. Nàng có thể sống một lần tám mươi bảy năm, nhưng lần thứ hai?
Cho dù chữa trị được cũng đợi không được.
Vậy... chữa trị, còn có ý nghĩa gì?
- Ta sai rồi...
Cho tới nay, nàng đều nghĩ làm thế nào khôi phục linh hồn bị tổn thương, sau đó trùng kích Hợp Linh cảnh, hiện tại mới hiểu được, tất cả cố gắng đều một mộng.
Hợp Linh cảnh, dĩ nhiên cả đời vô vọng.
Lắc đầu, toàn thân nàng trong nháy mắt giống như là già yếu hơn mười tuổi. Trước đây thoạt nhìn như khoảng năm mươi tuổi, hiện tại giống như bà lão bảy, tám mươi tuổi.
Thấy bộ dạng này của nàng, tuy rằng trong lòng mọi người có chút ưu tư, nhưng cũng biết, không có cách nào ngăn cản.
Niềm tin kiên trì suốt hơn tám mươi năm, thoáng cái bị đâm phá, đổi lại thành ai cũng sẽ không chịu nổi.
- Trương sư, lại có phương pháp nào cứu chữa gốc cây Địa Mạch Linh Đằng này không?
Không biết qua bao lâu, Tiết vườn chủ hòa hoãn, nhìn về phía người thanh niên trước mắt.
Nếu đối phương liếc mắt có thể nhìn ra vấn đề, có thể lại có biện pháp trị liệu.
Nàng không có hi vọng đột phá, cũng sẽ không giãy dụa nữa. Nhưng vườn thuốc này theo nàng hơn phân nửa cuộc đời. Nàng không hy vọng mất đi lúc này.
- Nàng quanh năm ở chỗ này tu luyện, cắn nuốt linh tính của nó. Hiện tại gốc cây Linh Đằng này chỉ là một thứ trống rỗng, muốn khiến cho nó khôi phục, khó khăn! Chỉ có điều, cũng không phải không có cách nào. Có khả năng cần phải tiêu tốn một ít giá lớn!
Trương Huyền nói.
Đổi lại thành trước khi đi tới mộ vu hồn, hắn đối với linh hồn không hiểu nhiều, loại thực vật bị cắn nuốt linh tính này, cứu chữa như thế nào, hắn vẫn thật không biết.
Nhưng hiện tại có được tất cả tri thức của Mặc Hồn Sinh, hiểu biết đối với linh hồn rất nhiều. Cho dù linh tính của Địa Mạch Linh Đằng bị huỷ diệt, hắn cũng có thể trị liệu. Chỉ có điều tốn thêm chút thủ đoạn mà thôi.
- Chỉ cần có thể cứu sống, tốn giá lớn thế nào, ta cũng nguyện ý!
Nghe thấy còn có thể cứu được, Tiết vườn chủ vội vàng nhìn qua.
Những người khác cũng đồng loạt nhìn qua.
Linh dược mất đi linh tính, cũng có thể cứu chữa. Cho dù bọn họ là người trồng thuốc, cũng chưa từng nghe qua, đều muốn học tập một chút.
- Thật ra nói trắng ra thì rất đơn giản, đó chính là... chiết cây!
Trương Huyền nói.
- Chiết cây?
Mọi người có chút nghi ngờ.
Làm người trồng thuốc, chiết cây cũng không xa lạ gì. Chính là lấy nhánh hoặc mần của một loại thực vật, chiết đến trên rễ hoặc cây của một loại thực vật khác, khiến cho hai bộ phần tiếp xúc cùng một chỗ trưởng thành trở thành một cây hoàn chỉnh.
Rất nhiều giống linh dược mới, đều nghiên cứu ra được như vậy.
- Không sai. Thực vật có thể chiết cây, linh tính cũng có thể!
Trương Huyền cười khẽ:
- Chỉ cần tìm kiếm một gốc cây khác chứa mầm Địa Mạch Linh Đằng có linh tính hoàn chỉnh, chiết đến trên gốc cây Linh Đằng này, dựa theo trưởng thành, linh tính trên mầm cây sẽ dung hợp trong đó, hình thành một sự đồng nhất.
Mang mầm có linh tính, chiết đến trên gốc dây leo này, một khi sống, sẽ dung hợp làm một.
- Chỉ là, dựa theo tốc độ dung hợp bình thường, thời gian không mấy chục năm rất khó hoàn thành. Nếu quả thật chờ lâu như vậy, ta sợ cả vườn thuốc của nàng đã sớm chết sạch... Muốn cái tốc độ này nhanh hơn, cần phải tiêu tốn cái giá, không phải lớn bình thường!
Chiết linh tính cây, nói thì đơn giản, làm rất khó.
Đầu tiên, phải làm thế nào chuyển mần có linh tính hoàn chỉnh tới. Ngoại trừ vu hồn sư ra tay, không có phương pháp khác.
Thứ hai, thời gian dung hợp, vẫn phải nghĩ biện pháp khiến cho nó không bài xích.
Thật giống như đoạt xác, cho dù lúc này Địa Mạch Linh Đằng giống như Vô Hồn Kim Nhân, không hồn phách, một mầm có linh tính, đã muốn hoàn chỉnh cắn nuốt lấy thân thể lớn như vậy, cũng rất khó.
Giống như con kiến muốn kéo xe ngựa.
Muốn khiến cho loại linh tính yếu ớt này, nhanh chóng trưởng thành, không bỏ ra một ít giá phải trả là không có khả năng.
- Cần gì, ta đây liền chuẩn bị!
Tiết vườn chủ cắn răng.
Địa Mạch Linh Đằng chết, toàn bộ dược liệu trong vườn thuốc đều sẽ chết, tổn thất chỉ biết sẽ lớn hơn nữa.
- Một gốc cây Địa Mạch Linh Đằng non, 50 gốc cây dược linh dược liệu vốn có một trăm năm, mười thùng nước không có nguồn...
Trương Huyền nói ra những thứ cần thiết một lần.
Nghe đến mấy cái này, mọi người đưa mắt nhìn nhau, sắc mặt khó coi. Thảo nào trước đó đã nói là cái giá phải trả lớn, quả nhiên là như thế.
Đổi lại thành gia tộc bình thường, sợ rằng lấy cũng không lấy ra được, càng đừng nói tới cứu chữa một gốc cây thực vật.
- Được, ta đây liền chuẩn bị!
Nghe xong vật phẩm, lông mày Tiết vườn chủ cũng thoáng giật. Chỉ có điều, đối với tài sản của nàng mà nói, còn có thể tiếp nhận được.
- Không vội...
Nàng đang định đi chuẩn bị vật phẩm, liền nghe được giọng nói của người thanh niên tiếp tục vang lên.
- Lại đi chuẩn bị một gốc cây hoa Trầm Tình, năm trăm năm trở lên. Nếu như còn có linh thạch trung phẩm, càng nhiều càng tốt!
Bạn cần đăng nhập để bình luận