Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Trần Trúc

Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
------------------
Chử Kiện căn bản là không nghĩ tới, có thể đánh bại đối phương.
Thực lực của người này, vừa rồi cũng thấy được, Kiếm Khí tung hoành, chiêu số tinh xảo, coi như là ba cái hắn, chung vào một chỗ cũng không phải đối thủ, vốn cùng đối phương chiến đấu cũng không có lòng tin xuất thủ, là nhớ tới Viện trưởng giảng giải, mới vội vàng ứng đối.
Viện trưởng nói qua cùng loại người nhục thân, Kiếm pháp, phản ứng... đều cơ hồ hoàn mỹ này, phải chiến đấu như thế nào, chỉ là hắn cảm thấy, không có cơ hội gặp phải, không có coi là chuyện quan trọng, nằm mơ cũng không nghĩ đến, dựa theo giảng giải nói đi tiến công, lại có kỳ hiệu như thế!
Một ngón tay liền điểm nằm trên mặt đất... Thật hay giả, đây cũng quá dễ dàng đi?
Gia hỏa này thật sự là cường giả vừa rồi ngay cả Triệu Trung Xuyên, ba chiêu cũng kiên trì không được?
- Xảy ra chuyện gì vậy? Xảy ra chuyện gì?
- Ta cũng không biết, giống như Hứa Đài Chiến Sư bị đánh bại rồi...
- Chúng ta nhiều người như vậy, ngay cả ba chiêu của hắn cũng không kháng nổi, gia hỏa này lại đánh bại?
- Không phải nói đệ tử của Hồng Viễn học viện thực lực rất kém cỏi sao? Đây là... cái tình huống gì?
Hắn ở trên đài ngẩn người, có chút không rõ ràng cho lắm, dưới đài cũng điên rồi.
Từng cái trợn mắt há hốc mồm, như là gặp quỷ.
Vân Hư Học Viện, La Thanh Học Viện, Thanh Trúc Học Viện, vừa đến liền tiến hành qua biểu hiện, mọi người đối với thực lực của mình, đều có hiểu được nhất định.
Chử Kiện này, trong 80 người, không xếp được vào trước 50, kết quả sau khi lên đài, một ngón tay liền đâm lật Hứa Đài... Chênh lệch này, không khỏi có chút quá lớn đi!
- Ngươi ăn gian!
Nhổ ra mấy ngụm máu tươi, lúc này Hứa Đài mới trì hoãn qua, đứng dậy lạnh lùng nhìn chằm chằm vào thanh niên trước mắt, giống như hung thú.
Đường đường Chiến Sư, lại có thể bị một người Chân Khí, lực lượng, tốc độ phản ứng... không bằng hắn, một ngón tay đâm lật, trong lòng phẫn nộ có thể nghĩ.
- Ta...
Chử Kiện ngẩn ngơ, muốn nói cái gì, rồi lại nói không nên lời.
Không có ăn gian, nhưng làm sao đánh bại đối phương, thực không biết rõ.
Muốn nói ăn gian, tất cả mọi người ở trên lôi đài công bằng quyết đấu, hơn nữa đối phương còn dùng trường kiếm, tính như vậy, tuyệt đối là chiến thắng không thể thật hơn...
- Có dám cùng ta tỷ thí lần nữa hay không!
Hứa Đài nghiến răng.
- Tốt, có gì không dám!
Chần chừ một chút, Chử Kiện gật đầu.
Kỳ thật không chỉ Hứa Đài cho rằng như vậy, rất nhiều người ở dưới đài cũng nghĩ như vậy, nếu như hiện tại đã nói đối phương thua, chắc chắn sẽ không thừa nhận, thắng cũng sẽ không quang vinh.
- Bắt đầu đi, lần này ta sẽ không hạ thủ lưu tình...
Nghe được đáp ứng, Hứa Đài thét dài một tiếng, thân thể nhoáng một cái, trường kiếm hóa thành Cự Long, thẳng tắp bắn tới.
Lần này vừa ra tay liền dùng lực lượng mạnh nhất, còn đáng sợ hơn vừa nãy, trường kiếm còn chưa tới trước mặt, Kiếm Khí liền xé rách mặt đất tỷ thí đài.
- Giống như tình huống vừa rồi... Viện trưởng đối với loại công kích này, cũng đã tiến hành giảng giải...
Nhìn một kiếm của đối phương uy lực vô cùng, trong đầu Chử Kiện lâm vào nhớ lại, lần nữa nhớ tới Viện trưởng truyền thụ.
Thân thể nhẹ nhàng chuyển một cái, hợp chỉ làm kiếm, nhắm một phương hướng điểm qua.
Phốc xuy!
Đầu ngón tay vào thịt, Chân Khí như dao găm.
Sau một khắc, Hứa Đài khí thế hung hăng, lần nữa nằm trên mặt đất, sắc mặt trắng bệch, từng ngụm từng ngụm thổ huyết.
Bộ dáng còn thảm hơn lúc trước vài phần.
Tựa hồ trong cơ thể có máu tươi nôn không hết.
- Lại thất bại?
- Lần này hắn dùng ra toàn lực, cũng bị một chỉ đánh bại, chẳng lẽ Chử Kiện này vẫn giấu kín tu vi?
- Ta cũng xem không hiểu, chiêu số của hắn thật sự quá thâm ảo rồi...
Dưới đài hoàn toàn yên tĩnh, tất cả mọi người đều nói không ra lời.
Đệ nhất danh của ba đại học viện, tất cả đều liếc mắt nhìn nhau, trên đầu ứa ra mồ hôi lạnh.
Lúc trước, bọn hắn căn bản không có để Hồng Viễn Học Viện vào mắt, cảm thấy tuyển chọn ra trước 20, đối phương khả năng ngay cả một cái cũng không có, nằm mơ cũng không nghĩ đến, gia hỏa bài danh cũng không gần phía trước của đối phương, dễ dàng liền đánh bại Chiến Sư của Chiến Sư Đường.
- Ngươi... Ngươi...
Giãy giụa đứng dậy, Hứa Đài nghiến răng.
Nói thật, hắn cũng không biết vì sao mình bại!
Đường đường Hợp Linh Cảnh, tồn tại hầu như không có địch thủ, bị người đánh bại cũng không biết, khiến hắn có chút phát điên.
- Được rồi, Hứa Đài, còn ngại mất mặt chưa đủ?
Thấy hắn không phục, Trác Thanh Phong hừ lạnh.
- Đội trưởng, ta...
Hứa Đài vội vàng quay đầu.
- Vị tiểu huynh đệ này, Chân Khí cùng lực lượng đích xác không bằng ngươi, nhưng hắn lý giải võ kỹ cùng nắm chắc thời cơ chiến đấu, là ngươi xa xa không sánh bằng, vừa rồi một chỉ kia, thoạt nhìn đơn giản, trên thực tế đối với Kiếm pháp cùng tình huống vận chuyển Chân Khí của ngươi, lại rõ như lòng bàn tay mới có thể làm được!
Trác Thanh Phong nhãn lực kinh người, nhìn ra chỗ mấu chốt, giải thích một câu:
- Lấy chỉ làm kiếm, hấp dẫn ngươi lộ ra kẽ hở, sau đó lại tiến hành công kích... Phần nhãn lực này, đủ làm Chiến Sư!
- Vâng...
Thấy đội trưởng lên tiếng, Hứa Đài không dám nhiều lời, đành phải gật đầu lui xuống.
- Ta... Thông qua được?
Vốn cảm thấy hoàn toàn không có hy vọng, nghe được thông qua tuyển chọn, vẻ mặt Chử Kiện tràn đầy không thể tin được.
- Chúng ta khảo hạch, là chỉ cần có thể tiếp được ba chiêu, liền được thông qua, ngươi đánh bại Chiến Sư của chúng ta, không tính thông qua mà nói, ai có thể thông qua?
Trác Thanh Phong cười cười.
- Vâng!
Chử Kiện gật gật đầu, từ trên đài cao nhảy xuống.
- Tốt rồi, Hứa Đài, ngươi nghỉ ngơi một chút, Trần Trúc, tiếp tục khảo hạch!
Tuy Chiến Sư cường đại, lại cũng không phải chân chính vô địch, ít nhất hắn ở lúc đồng cấp, cũng không phải đối thủ của Hứa Đài.
Bởi vậy, tứ đại học viện ngẫu nhiên xuất hiện một thiên tài đánh bại hắn, cũng không coi vào đâu, Trác Thanh Phong không có ngoài ý muốn quá lớn, để khảo hạch tiếp tục tiến hành.
- Vâng!
Trần Trúc gật đầu nhảy lên, ánh mắt rơi xuống:
- Còn có ai dám cùng ta chiến đấu không? Đồng dạng... Chỉ cần tiếp được ba chiêu của ta, có thể trở thành Chiến Sư!
Hắn dùng là một thanh trường đao, đao mang sắc bén, phối hợp Chân Khí cùng khí thế, làm cho người ta còn chưa chiến đấu, liền không rét mà run.
Gia hỏa này thoạt nhìn còn muốn đáng sợ hơn Hứa Đài, thậm chí thực lực càng mạnh hơn nữa!
- Sớm biết hắn lợi hại hơn như vậy, vừa rồi nên lên...
- Lên cũng không được a, ba chiêu của Hứa Đài Chiến Sư, ngay cả Triệu Trung Xuyên cũng tiếp không được, coi như đi lên, cũng là uổng công!
- Đúng vậy, không biết lần này ai có thể ở trong tay hắn vượt qua ba chiêu...
...
Chứng kiến Trần Trúc phóng thích lực lượng, vô cùng cường đại, trên mặt mọi người có thần sắc lo lắng.
Hứa Đài cũng khó đối phó như vậy, huống chi người này.
- Ta tới!
Một thanh niên nhảy lên.
- Là xếp hạng đệ nhất của La Thanh Học Viện, Trương Thanh Sơn!
- Thực lực của hắn rất mạnh, có lẽ có thể ngăn cản ba chiêu...
Chứng kiến người này, người dưới đài ánh mắt tập trung.
Trương Thanh Sơn, người mạnh nhất trong đệ tử năm nhất của La Thanh Học Viện, lúc trước Triệu Trung Xuyên kia, ở trong tay hắn ngay cả hai chiêu cũng tiếp không được.
Có hắn xuất thủ, khẳng định có thể thành công.
Vù vù vù!
Trong tiếng nghị luận, ở trên bục tỷ đấu đã bắt đầu, Trương Thanh Sơn mở ra năm ngón tay, Chân Khí rơi vãi, như Trường Giang nước lớn, lao nhanh không thôi.
Đổi lại những người khác, khẳng định ngay cả một chiêu cũng nhịn không được, sẽ bị Chân Khí cuồng bạo như thế xé rách, nhưng Trần Trúc ở đối diện lại giống như thuyền nhỏ trong sóng biển, vô luận phong bạo lớn hơn nữa, cũng nước chảy bèo trôi, sẽ không chìm nghỉm.
Trong nháy mắt, hai chiêu tức qua, hai người chiến ngang tay, không ai nhường ai.
- Muốn thông qua ba chiêu, nào có dễ dàng như vậy!
Thấy hai chiêu không có kết quả, ánh mắt Trần Trúc híp lại, hừ lạnh một tiếng, trường đao đột nhiên rời khỏi tay, hóa thành một đạo thiểm điện, thẳng tắp bổ về phía trước.
Rầm ào ào!
Tốc độ quá nhanh, không khí trong nháy mắt vỡ ra, Trương Thanh Sơn còn không kịp phản ứng, liền cảm thấy một cỗ sóng khí nóng rực kéo tới, tựa hồ muốn chém hắn thành hai khúc.
- Nguy rồi...
Đồng tử co rụt lại, thân thể kìm lòng không được lui về sau đi, đồng thời binh khí trong tay khẽ đảo, tiến lên nghênh đón.
Bành!
Trường đao cùng binh khí va chạm, khí kình cường đại, lôi đài lấy hai người làm trung tâm, chấn vỡ một mảng lớn, sắc mặt Trương Thanh Sơn đỏ bừng, phun ra máu tươi, bay ngược xuống dưới đài.
- Thua? Ta làm sao có thể thua?
Nằm trên mặt đất, Trương Thanh Sơn mặt như giấy trắng, không thể tin được.
Hắn là đệ nhất danh của La Thanh Học Viện, thực lực cường đại như thế, thậm chí ngay cả ba chiêu cũng không tiếp được... Khảo hạch Chiến Sư thất bại, cảm giác bị thất bại mãnh liệt, khiến hắn khó có thể tiếp nhận.
- Trước khi đến ta giao phó thế nào? Không cho phép sử dụng cấm chiêu, Trần Trúc, ngươi làm cái gì đó?
Đang phiền muộn, liền thấy sắc mặt của Trác Thanh Phong trầm xuống, lớn tiếng quát lớn.
Nếu như ba chiêu bình thường mà nói, Trương Thanh Sơn tất nhiên có thể nhẹ nhõm chiến thắng, ai ngờ vị thuộc hạ này của mình, lại ở thời khắc mấu chốt sử dụng cấm chiêu, quả thực không theo quy tắc.
- Ta...
Sắc mặt Trần Trúc đỏ bừng.
Tận mắt thấy Hứa Đài bị đánh bại, trong lòng của hắn đã có chấn động, dưới tình thế cấp bách dùng ra cấm chiêu.
- Ngại ngùng, Thẩm viện trưởng, là thuộc hạ ta dùng sai chiêu số, Trương Thanh Sơn của học viện ngươi, tuy thất bại, nhưng cũng có tư cách trở thành Chiến Sư!
Quát lớn đối phương xong, Trác Thanh Phong quay đầu nhìn về phía Thẩm Bình Triều nói.
- Vậy làm phiền Trác chiến sư rồi!
Nghe được học sinh của mình còn có cơ hội trở thành Chiến Sư, Thẩm Bình Triều nhẹ nhàng thở ra, nhịn không được ôm quyền.
Đối phương làm như vậy, rất rõ ràng cho hắn mặt mũi, không thể không lĩnh nhân tình này.
- Tiếp tục tiến hành đi!
Xử lý xong sự tình của Trương Thanh Sơn, Trác Thanh Phong tiếp tục nói.
Trần Trúc nhìn quanh một vòng, mang theo ngạo nghễ:
- Ai nguyện ý đi lên?
Vừa rồi một đao đánh bay Trương Thanh Sơn, thực sự quá khí thế, vốn mọi người cảm giác mình còn có chút hy vọng, giờ phút này từng cái rụt đầu.
Bọn hắn cũng không có tốc độ phản ứng cùng lực lượng như Trương Thanh Sơn, đối phương thật muốn thi triển ra đao pháp cuồng bạo như vậy, chỉ sợ ngay cả phản ứng cũng không kịp, bản thân sẽ bị trọng thương, thậm chí... Bị đánh chết ngay tại chỗ!
- Thế nào? Lại không ai lên? Ta không nhìn lầm, Hồng Viễn Học Viện, cả buổi chỉ đi lên một người a! Còn có người dám cùng ta chiến đấu không?
Ánh mắt tập trung, Trần Trúc lạnh lùng nói.
Hảo hữu Hứa Đài bị đệ tử của Hồng Viễn học viện đánh trọng thương, hắn tính toán trả thù thoáng một phát, cho đối phương một hạ mã uy, để đối phương biết rõ, thực lực chân chính của Chiến Sư, coi như chỉ dùng ba chiêu, cũng không phải là các ngươi có thể chống lại.
- Cái này...
Nghe được hắn ngang nhiên mở miệng, khiêu chiến đệ tử của Hồng Viễn học viện, tất cả mọi người đều chần chờ.
Một lát sau, một thanh niên cắn răng đứng lên.
- Ta tới!
Nói xong liền muốn nhảy lên đài cao.
- Chu Hi... Ngươi là đếm ngược thứ nhất trong tham gia tuyển chọn, đi lên, không phải là tìm chết sao?
Trong đám người, không biết người nào hô lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận