Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Lần nữa chém giết Thần Linh

- Đệ đệ?
Nhìn thấy trước mắt bất ngờ xuất hiện một người giống nhau như đúc, khí tức linh hồn giống nhau như đúc, Thần Linh sửng sốt:
- Đây là phân thân của ngươi? Có thể để cho phân thân cùng bản tôn thực lực tương đương, tuyệt đối là bảo vật hiếm có, quá tốt rồi, cũng thuộc về ta!
Thượng Thương cũng có người luyện chế phân thân, nhưng phần lớn đều là khôi lỗi, hữu hình mà vô thần.
Trước mắt cái này cùng bản tôn giống nhau như đúc, thậm chí còn có linh tính đặc biệt, chứng minh bảo vật luyện chế phân thân, coi như ở trên Thượng Thương, cũng thuộc về đứng đầu nhất, loại bảo vật này, chiếm được, luyện chế thành phân thân của hắn, tương đương với có thêm một tính mạng, rốt cuộc không cần lo lắng nguy hiểm!
Tròng mắt đỏ hoe, hai tay nâng lên.
- Từ hôm nay trở đi, ngươi là của ta...
Ầm ầm!
Lực lượng mãnh liệt cuốn tới phân thân, chẳng qua còn chưa tới trước mặt, ánh mắt kìm lòng không được hoa một cái.
Phân thân chẳng biết lúc nào đã xuất hiện ở trước mắt hắn, một cước đạp vào trên mặt:
- Muốn luyện hóa ta? Ngươi cho rằng ngươi là ai?
- Ngươi...
Khóe miệng Thần Linh co giật, vừa định nói chuyện, lại cảm thấy mắt tối sầm lại, chân thứ hai của đối phương cũng đạp tới.
Bành!
Cả người bay ngược ra.
- Điều đó không có khả năng...
Còn ở trên không, Thần Linh phát điên.
Không phải là bị đánh, mà là khó tin.
Phân thân của người khác, đều yếu hơn bản tôn, không phải đối thủ của bản tôn, phân thân tên này, làm sao mạnh mẽ hơn bản tôn nhiều như vậy?
Có thiên lý hay không?
- Không có gì không thể nào, bản tôn chính là một con gà yếu, ở đâu vượt qua ta...
Phân thân cười lạnh một tiếng, lần nữa lao đến, lại một cước đá ra!
Trương Huyền một mực áp chế tu vi, hiện tại cũng chỉ là Bất Hủ cảnh đại viên mãn, phân thân không giống, bản thân là thần vật, không cần áp chế, sớm ở hơn một tháng trước, liền mượn Cổ Thánh lực đột phá đến Cổ Thánh cảnh, tu vi tích huyết trùng sinh!
Thực lực tương đồng, Trương Huyền cũng không phải đối thủ, kém ba đại cấp, càng không khả năng so sánh, cũng chỉ có tay cầm Long Cốt Thần Thương mới có thể chiến đấu một hai chiêu.
- Như vậy càng tốt, luyện hóa ngươi, phân thân ta cũng càng thêm mạnh mẽ...
Liên tục bị đạp mấy cước, Thần Linh cũng không tức giận, ngược lại càng ngày càng hưng phấn, rít lên một tiếng, bỗng nhiên vọt tới, vừa định thi triển tuyệt chiêu, chém giết phân thân trang bức kia, trước mắt lần nữa tối sầm lại, một quyển sách phá không bay tới, sau đó bên trong một bàn tay đen thui đánh ra, mạnh mẽ đập vào trên mặt.
Đùng!
Chỉ thoáng cái, liên tục trúng hai quyền, phun ra một ngụm máu tươi.
- Đây là cái gì?
Thần Linh là thật muốn điên rồi.
Trong tay tên này đến cùng đều là dạng át chủ bài gì? Viên gạch, phân thân... Hiện tại lại làm ra một quyển sách...
Mấu chốt trong quyển sách này che giấu lực lượng, rõ ràng cảm nhận được, so với hắn cũng không hề yếu!
Hô!
Đang choáng váng, Trương Huyền ở một bên tay trái cầm thương, tay phải cầm kiếm, lần nữa lao đến, trong nháy mắt thương mang như rồng, kiếm khí như biển.
Đồng thời phân thân, Ngoan Nhân đồng loạt vây công.
Thình thịch thình thịch bành!
Không đến mười cái hô hấp, trên người Thần Linh liền trúng mấy trăm chưởng, nội tạng lệch vị, xương cốt vỡ vụn, toàn thân không một chỗ hoàn hảo.
- Không...
Thần Linh cảm thấy sợ hãi.
Vốn cho rằng thừa dịp khe hở xông ra, có thể ở đây được vô tận chỗ tốt, nằm mơ cũng không có nghĩ đến, bất cứ lúc nào cũng sẽ tử vong!
Một cái Trương Huyền, liền đánh có chút mệt mỏi, lại thêm hai cái thực lực tương đương, thậm chí mạnh hơn, hoàn toàn không có cách nào!
Ở sâu trong nội tâm, tuôn ra từng cơn khủng hoảng, vừa định chạy trốn, viên gạch lần nữa từ trên trời giáng xuống.
Cái tên này, hình như một mực ở trên trời, bất cứ lúc nào cũng sẽ đập vào trên mặt.
Bành!
Bị đập trúng đầu, sau một khắc, trường thương cùng trường kiếm đồng thời xuyên thấu lồng ngực, ngay sau đó một cái nắm đấm đầu đập xẹp lép, một bàn tay bóp nát trái tim.
Phù phù!
Vẻ mặt không cam lòng từ không trung rơi xuống, Thần Linh cắt đứt sinh cơ.
Tới hạ giới, chủ ý là cướp đoạt, cuối cùng mất mạng.
- Máu tươi cùng thi thể của loại cường giả này là đồ tốt...
Chém giết hắn, Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm, bàn tay trảo một cái, liền thu thi thể vào không gian gấp.
Vị này chính là cường giả phá toái hư không thực sự, lưu lại thi thể cùng máu tươi, đối với hắn đột phá Cổ Thánh, tuyệt đối có trợ giúp thật lớn.
Để phân thân cùng Ngoan Nhân cũng đi vào không gian gấp, lúc này mới nhẹ nhàng nhoáng một cái, lần nữa bay về.
...
Đài cao.
Điều chỉnh rất lâu, Nhan Thanh Cổ Thánh giẫy giụa đứng lên, nhìn về phía không gian nơi xa không ngừng nứt ra, mang theo vẻ lo lắng.
- Nhan Thanh Cổ Thánh, vị kia chính là Thiên Nhận Danh Sư của nhân tộc ngươi nói, Trương Huyền?
Khổng Thi Dao bay tới.
Liên tục vận chuyển huyết mạch, sắc mặt nàng trắng xám, dù có thể phi hành, nhưng cũng đã dùng hết toàn bộ lực lượng.
- Ừm!
Nhan Thanh Cổ Thánh gật đầu.
- Quả nhiên bất phàm...
Ánh mắt lộ ra bội phục, Khổng Thi Dao gật đầu.
Nàng trời sinh huyết mạch mạnh mẽ, từ nhỏ đã không có người vượt qua, vốn cho rằng dưới Cổ Thánh, không thể phủ nhận mạnh nhất, không nghĩ tới vị này càng hơn một bậc.
Trước đó nghe nói đối phương, liền sinh ra tâm tò mò tỷ thí, còn nghĩ sau khi đột phá Cổ Thánh, đi gặp một hồi, thậm chí chiến đấu một hồi, hiện tại xem ra đã không cần.
Nàng hao phí lực lượng huyết mạch, cũng không thể ngăn cản Thần Linh nửa bước, nhưng đối phương có thể chiến đấu, thu hút hắn đi, chỉ bằng vào điểm ấy, liền mạnh hơn nàng rất nhiều.
- Tuy hắn rất mạnh, nhưng so với Thần Linh, vẫn kém một ít, ta sợ... sẽ có nguy hiểm!
Một vị Cổ Thánh trong giọng nói mang theo lo lắng.
Hắn hiện tại đã bị tước đoạt thành một khung xương, tạm thời sẽ không chết, nhưng không có Cổ Thánh lực khôi phục, không bao lâu, đồng dạng sẽ lực lượng hao hết, hồn phi phách tán.
- Tình huống của húng ta bây giờ, không chỉ cứu không được người, thậm chí ngay cả trận pháp cũng khó mà ổn định...
Nhan Thanh Cổ Thánh cũng biết điểm ấy, cười khổ nhìn về phía trên không.
Thần Linh bị Trương Huyền thu hút đi, nhưng không có nghĩa là nguy hiểm giải trừ, trên không phong ấn do thi thể Tử Uyên Cổ Thánh duy trì đã phá vỡ, loại lực lượng như thủy ngân kia không ngừng lan tỏa, không nhanh khống chế, toàn bộ tu luyện giả ở Côn Hư cảnh, chỉ sợ đều sẽ bị chấn vỡ kinh mạch, từ đó phá thể mà chết.
Cái này đã liên quan đến diệt tộc.
- Loại lực lượng này là thay đổi một cách vô tri vô giác, không có nhanh như vậy, việc cấp bách là trước đánh giết vị Thần Linh kia, nếu không ta sợ không đến nửa ngày, Côn Hư cảnh sẽ bị lây nhiễm...
Khổng Thi Dao nói.
Lực lượng như thủy ngân hạ xuống, chỉ cần không hấp thu, trong thời gian ngắn không có việc gì, nhưng Thần Linh kia không chết, khắp nơi giết người, Chư Tử bách gia không có người chống đỡ được, nguy hiểm càng lớn!
- Đúng vậy, liều chết cũng phải diệt người này...
Mọi người đồng thời cắn răng, vừa định dựa theo phương hướng không gian vỡ nát đuổi theo, chỉ thấy một thanh niên tràn đầy phiêu dật bay tới.
Toàn thân áo trắng, không nhiễm một hạt bụi, khóe miệng mang theo mỉm cười, trên người không có nửa điểm tổn thương, hình như không phải đi chiến đấu, mà là đi nghỉ mát.
Không phải Trương Huyền thì là ai!
- Ngươi... Không có việc gì? Chẳng lẽ... Thần Linh bị giết?
Tất cả mọi người đều nói không ra lời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận