Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Truyền Thế Thiên Phù!

Nguồn: Truyện YY.
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực.
Biên dịch: Tiêu Dao.

- Ta gọi ngươi tới, ngươi có lẽ rõ, chuyện này, không có khả năng tiết ra
ngoài, nếu không... người người đều sợ hãi, liên lụy thật quá lớn!
Biết rõ đối phương ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, Trương Huyền dặn
dò:
- Bất quá, phản đồ của nhân loại, phải điều tra ra, nếu không tai hoạ không
nhỏ! Vì vậy, ngươi phải ở sau lưng truy xét, tranh thủ nhổ tận gốc căn cơ mà
Thanh Điền hoàng lưu lại, phòng ngừa rắc rối có thể xuất hiện!
- Vâng!
Ngô sư gật đầu.
Trương Sư nói không sai, chuyện này liên lụy căn cơ của Danh Sư Đường, không
có khả năng phớt lờ.
Nếu không, Danh Sư Đường của Thanh Nguyên đế quốc, sẽ hủy hoại chỉ trong chốc
lát.
- Cái thi thể này lưu cho ngươi, ngươi nghĩ biện pháp xử trí, chờ người Tổng
bộ tới, coi là chứng cứ, báo cáo kỹ càng sự tình một lần là được!
Trương Huyền khoát tay áo.
Thi thể của Thanh Điền hoàng, tuy sức chiến đấu rất mạnh, nhưng với hắn mà
nói, không có ý nghĩa gì, không linh hoạt bằng dùng thân thể của mình.
Mấu chốt nhất là, còn liên lụy thân phận một vị Phó đường chủ, lưu cho đối
phương, có thể miễn đi không ít phiền toái.
- Đa tạ...
Ngô sư ôm quyền, thu thi thể vào Giới Chỉ, lần nữa nhìn về phía thanh niên,
tràn đầy cảm kích.
Nói thật, nếu không phải vị trước mắt này, căn bản không thể tin được, Điền
Thanh Phó đường chủ ban đầu cùng Dị Linh tộc đối chiến, chiến công hiển hách,
dĩ nhiên là Hoàng giả của Thanh Điền nhất mạch!
- Ngươi đi về trước đi, giày vò lâu như vậy, ta cũng cần nghỉ ngơi một chút!
Trương Huyền không nói thêm lời.
Ngô sư quay người rời đi.
Hắn vừa đi, Trương Huyền thu tế đàn vào Giới Chỉ, đồng thời lấy ra không gian
giới chỉ của Thanh Điền hoàng.
Gia hỏa này là Hoàng giả của Thanh Điền nhất mạch, tất nhiên có không ít bảo
vật.
Tinh thần lan tràn vào.
Vù vù!
Một bộ thư họa xuất hiện ở lòng bàn tay, đúng là họa quyển Bát Cảnh lúc trước
để cho hắn giám định kia.
Một lần nữa thu hồi, Trương Huyền tiếp tục nhìn sang.
Một lát sau, vẻ mặt mừng rỡ lấy ra mấy hộp ngọc.
Nhẹ nhàng mở ra, lập tức cảm thấy một đạo linh khí tinh thuần bay thẳng vào
đầu, khiến người ta vui vẻ thoải mái.
Tinh Nguyên thượng phẩm!
- Sáu cái hộp ngọc, mỗi hộp năm viên, lại có... Ba mươi viên Tinh Nguyên
thượng phẩm!
Trương Huyền kích động.
Từ trong tay Thanh Nguyên Hoàng Đế, cũng chỉ có 17 viên Linh Thạch, không nghĩ
đến Thanh Điền hoàng này, một hơi lấy ra 30 viên!
Có thể nói, so với Thanh Nguyên hoàng thất, còn muốn giàu có hơn rồi.
- Đã có 30 viên này, có lẽ có thể nhẹ nhõm đột phá đến Thai Anh cảnh!
Trương Huyền nhẹ nhàng thở ra.
Khảo hạch Danh Sư thất tinh, mục đích là vì kiếm càng nhiều Tinh Nguyên thượng
phẩm nữa, hiện tại Linh Thạch tới tay, cũng nên tăng lên thực lực rồi.
Mặc kệ làm cái gì, thực lực mới là vương đạo.
Chỉ có loại thực lực này, mới có tư cách đạt được danh ngạch đi Thánh Tử điện,
mới có cơ hội tấn cấp rất nhanh, mau chóng có được tư cách bàn điều kiện với
Trương gia!
Thời gian không đợi người.
Hắn cũng không muốn trơ mắt nhìn người mình yêu đến Thánh Nhân Trương gia!
Gả cho một thiên tài chó má từ nhỏ liền trang bức tới một mực không có xuất
hiện qua!
Tìm được Linh Thạch, không có tiếp tục xem, thân thể Trương Huyền nhoáng một
cái, đi vào Thiên Nghĩ Phong Sào.
Nơi đây tương đối yên tĩnh, không có người quấy rầy, có thể miễn đi không ít
phiền toái.
Khoanh chân ngồi xuống, Trương Huyền lăng không trảo một cái, ba mươi viên
Tinh Nguyên thượng phẩm vừa rồi xuất hiện ở trước mắt, tản mát ra linh khí
nồng đậm.
- Bắt đầu đi...
Tinh thần khẽ động, Linh Hồn lần nữa đi vào trước mặt Nguyên Thai, cũng không
có gông cùm xiềng xích như lúc trước, thẳng tắp chui vào.
Cùng thời khắc đó, linh khí trong Tinh Nguyên thượng phẩm lăn lộn đi vào kinh
mạch, cấp tốc trùng kích về phía Nguyên Thai.
Thai Anh cảnh, là linh hồn cùng Nguyên Thai hội tụ, phá thai thành anh, các
loại công pháp đã sớm chuẩn bị xong, kém chính là Linh Thạch, hiện tại Linh
Thạch tới tay, cấp tốc vận chuyển, linh khí nồng đậm lập tức trùng kích đến
Nguyên Thai.
Ầm ầm!
Một hồi nổ vang kịch liệt, Tinh Nguyên thượng phẩm hình thành linh khí, ở trên
đầu hắn tạo thành một vòng xoáy, Nguyên Thai ở dưới trùng kích kịch liệt, đột
nhiên vỡ ra một lỗ hổng, ngay sau đó, một bàn tay chậm rãi đưa ra ngoài.
- Phá cho ta!
Biết rõ đến thời khắc mấu chốt, không có ngừng chút nào, Trương Huyền nhướng
mày, linh khí tiếp tục trùng kích.
Hí... iiiiii á!
Nguyên Thai nổ tung, kèm theo bàn tay duỗi ra, một trẻ mới sinh chậm rãi leo
ra.
- Đây là... Thai Anh?
Chứng kiến Thai Anh trước mắt, khóe miệng hắn co quắp.
Thai Anh của người khác, đều giống như trẻ mới sinh, không kém bao nhiêu, tuy
hắn cũng là bộ dáng trẻ mới sinh, nhưng thân cao chừng... mười thước!
Trẻ mới sinh cao mười thước... Đây cũng quá kinh khủng đi!
- Cái này... Nên cần bao nhiêu năng lượng?
Lông mi nhảy dựng, trong lòng Trương Huyền toát ra dự cảm bất tường.
Thai Anh lớn như vậy, nhu cầu năng lượng tất nhiên cũng lớn... Người khác một
viên Tinh Nguyên thượng phẩm, có thể tu luyện toàn bộ Thai Anh cảnh, thậm chí
Nguyên Thần Cảnh... Bản thân cần bao nhiêu?
Vội vàng hấp thu linh khí trong Tinh Nguyên thượng phẩm, tăng lên thực lực.
Không biết qua bao lâu, một viên Linh Thạch cuối cùng vỡ vụn, Trương Huyền
chậm rãi mở mắt, tràn đầy bất đắc dĩ.
- Vừa mới đến Thai Anh cảnh trung kỳ...
Lắc đầu.
Vốn tưởng rằng đạt được ba mươi viên Linh Thạch, đủ có khiến bản thân trùng
kích đỉnh phong, nằm mơ cũng không nghĩ đến... Chỉ đạt tới Thai Anh cảnh trung
kỳ, liền tiêu hao sạch sẽ.
- Xem ra... Muốn trùng kích đỉnh phong, ít nhất còn cần năm mươi viên...
Xoa xoa mi tâm, Trương Huyền cảm thấy ưu sầu.
Tìm một viên Tinh Nguyên thượng phẩm, cũng cần tiêu phí công phu thật lớn, tìm
năm mươi viên mới chỉ có thể đạt tới Thai Anh cảnh đỉnh phong... Đi nơi nào
tìm nhiều như vậy?
Lật hết Thanh Nguyên Thành cũng không có!
- Mặc dù đối với Linh Thạch tiêu hao thật lớn, nhưng sức chiến đấu gia tăng
cũng cực kỳ kinh khủng!
Cho dù ba mươi viên Tinh Nguyên thượng phẩm nhanh như vậy liền tiêu hao sạch
sẽ, nhưng không thể không nói, thực lực tiến bộ, để cho hắn cực kỳ hài lòng.
Lúc trước chiến đấu với Cẩu Đường Chủ, không phải là đối thủ, chỉ có thể dựa
vào trận pháp kỹ xảo mới có thể chiến thắng, mà bây giờ, coi như Thanh Điền
hoàng đạt tới Xuất Khiếu cảnh chính thức, cũng có thể chiến một trận!
Nói cách khác, đạt tới Thai Anh cảnh trung kỳ, thực lực dĩ nhiên có thể so với
Xuất Khiếu cảnh sơ kỳ!
Loại thực lực này, ở toàn bộ Thanh Nguyên Thành, chỉ sợ cũng đạt đến đỉnh
phong nhất!
Thời điểm vừa tới Thanh Nguyên Thành, bất quá Thánh Vực nhất trọng đỉnh phong,
nhiều nhất chỉ có thể so sánh với Thánh Vực tam trọng, gặp được tứ trọng cũng
phải né tránh, mà bây giờ, Hình Đường chủ cũng không phải đối thủ... Thời gian
thấm thoát, năm tháng như thoi đưa...
Ngẫm lại cũng để người cảm thấy thổn thức.
- Đã tới Thanh Nguyên Thành tám ngày rồi...
Cảm khái một tiếng.
Từ khi đến Thanh Nguyên Thành đến bây giờ, trọn vẹn đi qua tám ngày.
Tám ngày, mới thăng chưa đủ hai đại cấp bậc, hơn nữa còn là dưới tình huống có
Thiên Đạo công pháp... Nghĩ đến điểm này, Trương Huyền liền vô cùng xấu hổ,
tràn đầy thẹn thùng...
- Nhìn xem tên kia có thể nói cái gì không...
Dứt bỏ tâm tình phiền muộn, ngón tay điểm một chút, một Vu Hồn xuất hiện ở
trước mắt.
Lúc này Thanh Điền hoàng bị Thiên Đạo chân khí ăn mòn, thực lực nhiều nhất chỉ
có một nửa, thoạt nhìn ốm yếu, tùy thời có thể tử vong.
Bất quá, vừa nhìn thấy Trương Huyền, lập tức lộ ra hận ý đậm đặc.
- Ta muốn ngươi chết...
Gào thét một tiếng, muốn xông lại, còn chưa tới trước mặt, liền chứng kiến một
ngón tay nghiền ép tới.
Lạch cạch!
Dính sát trên mặt đất, không thể động đậy được, vô luận giãy giụa như thế nào,
cũng không có biện pháp.
- Ngươi, ngươi... sao sẽ mạnh như vậy?
Đồng tử co rút lại, Thanh Điền hoàng tràn đầy không thể tin được.
Gia hỏa này ở một canh giờ trước, còn xa xa không phải đối thủ, có thể tùy
tiện chỉnh đốn, như thế nào nháy mắt đã mạnh như vậy rồi hả?
Một ngón tay, liền không cách nào phản kháng... thực lực gì đây?
- Thân là Dị Linh tộc, ngươi là làm sao đi tới nơi này? Tại sao biết Ngoan
Nhân, thành Vu Hồn Sư! Còn nữa, Danh Sư Đường tổng cộng có bao nhiêu người của
ngươi... Cẩn thận nói, ta có thể cho ngươi thống khoái, nếu không nên biết ta
khủng bố...
Chẳng muốn nói nhảm với đối phương, nhíu mày, Trương Huyền thản nhiên nói.
Lưu lại tính mạng của đối phương, không có để cho Ngoan Nhân thôn phệ, chính
là muốn biết những sự tình này.
- Muốn từ trong miệng ta moi tin, nằm mơ... Hoàng giả của Thanh Điền nhất
mạch ta, cũng không phải hạng người ham sống sợ chết...
Ngẫng đầu, Thanh Điền hoàng nghiến răng, bất quá, nói còn chưa dứt lời, liền
chứng kiến một bàn chân đập tới, dẫm đầu xuống dưới mặt đất.
Ngay sau đó chợt nghe một thanh âm lầm bầm lầu bầu vang lên:
- Ngoan Nhân, ngươi chỉ cần Nguyên Thần tiếp tế, Thanh Điền hoàng đã chết
cũng không sao cả a?
- Vậy là tốt rồi, ta liền không khách khí...
Tiếng nói chấm dứt, chỉ thấy bàn tay của đối phương lăng không trảo một cái,
một đoàn chân khí thiêu cháy Linh Hồn, xuất hiện ở trong lòng bàn tay, đè ép
xuống.
- Ngươi... A...
Một hồi đau đớn xé rách thiêu đốt ở trên thân thể, Thanh Điền hoàng lập tức
kêu thảm.
Đang muốn cắn răng kiên trì, thà chết chứ không chịu khuất phục, lại chứng
kiến đối phương búng ngón tay, từ trong hồn thể của hắn lôi ra một dây nhỏ.
- Sưu hồn...
Đồng tử co rụt lại, sắc mặt của Thanh Điền hoàng thay đổi.
Thân là Vu Hồn Sư, tự nhiên biết rõ, chiêu này của đối phương đúng là sưu hồn,
quá trình thống khổ không nói, càng trọng yếu là, một khi hoàn thành, coi như
không hồn phi phách tán, cũng kém không nhiều lắm phải đổi thành ngu ngốc.
- Ta nói...
Thanh Điền hoàng vội vàng hô lên.
- Ngại ngùng, đã chậm...
Chẳng muốn cùng đối phương nói nhảm, ngón tay dùng sức, Trương Huyền lập tức
rút dây nhỏ ra.
Vừa rồi đối phương nói, liền chẳng muốn động thủ, nếu như động thủ, liền không
muốn nghe rồi... Còn không bằng sưu hồn nhanh hơn, biết rõ cũng toàn diện hơn.
Xì xì xì xì...
Rút ra ký ức từ trong linh hồn của đối phương, tra xét rõ ràng.
Một lúc lâu sau.
Thở ra một hơi, Trương Huyền vuốt vuốt mi tâm.
Trải qua sưu hồn, tiền căn hậu quả của cả sự tình, đã biết được toàn bộ.
Vị Hoàng giả của Thanh Điền nhất mạch này, hơn hai nghìn năm trước tiến hành
tế tự, trong lúc vô tình câu thông ý thức của Ngoan Nhân.
Ngoan Nhân dùng bí pháp, lợi dụng lực lượng hiến tế, truyền tống đến nơi đây,
cũng truyền thụ hắn pháp quyết tu luyện Vu Hồn Sư.
Biết rõ nhân loại bây giờ, đã không phải ngu muội như lúc trước, có thể tùy ý
khi dễ, vì có thể chính thức chưởng khống lực lượng, hắn không dám tùy tiện
hành động, nghiêm túc bố cục, làm cho mình đoạt xá trẻ mới sinh, tiến hành
trùng sinh.
Cái bí pháp này, hết sức phức tạp, hơn nữa sẽ tạo thành thương thế rất nghiêm
trọng.
Mỗi mười năm mới có thể sử dụng một lần, trọn vẹn thí nghiệm hơn một trăm hai
mươi lần... Lúc này mới thành công sinh ra Điền Thanh.
Vất vả bố cục như thế, vì cái gì, thông qua ký ức của đối phương, coi như rốt
cuộc biết.
- Vì Truyền Thế Thiên Phù của Khổng Sư!
Thần sắc Trương Huyền ngưng trọng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận