Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Lại vào Khâu Ngô Cung

Nguồn: Truyện YY.
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực.
Biên dịch: Tiêu Dao.

Dù vị thiên tài kia của Trương gia nói ba hoa chích choè, thế gian hãn hữu,
nhưng có Thiên Đạo Thư Viện, hắn có được tự tin tuyệt đối, cấp bậc giống nhau
đụng phải, tuyệt đối có thể hành hạ đối phương kêu cha gọi mẹ, hoài nghi nhân
sinh.
Không vì cái khác, chỉ vì những năm này Nhược Hi bị ủy khuất!
Nữ nhân của Trương Huyền ta, ai dám chạm, ta liền giết kẻ đó!
- Dương sư, nếu như Trương sư này là học sinh của ngươi, ta sẽ không quấy
rầy, cáo lui trước...
Thấy ánh mắt của “Dương sư” nheo lại, sát cơ bắn ra, Lạc Thừa Tân run rụt
thoáng cái, cẩn thận từng li từng tí nói.
Sớm biết Dương sư ở trên người Trương Huyền lưu lại ý niệm cường đại như thế,
tuyệt đối không đến nhắc nhở a...
- Đi đi!
“Thanh niên” khoát tay áo.
- Đa tạ Dương sư...
Lạc Thừa Tân vội vàng xoay người, đi vài bước, ngừng lại, chần chờ một lát,
lần nữa nhìn qua:
- Mong Dương sư có thể nói cho Trương sư một tiếng, có thể buông tay thì
buông tay đi, tiểu công chúa từ nhỏ đến lớn, chịu khổ quá nhiều, ta thật không
muốn nhìn nàng... tiếp tục bị thương tổn!
Nghe nói như thế, “thanh niên” nhíu mày, thấy đối phương chân tâm thật ý, là
thật cân nhắc vì Lạc Nhược Hi, lắc đầu:
- Đi đi!
- Vâng!
Lạc Thừa Tân nhẹ nhàng thở ra, lúc này mới xoay người rời đi.
Thấy đối phương đi xa, lúc này “thanh niên” mới nhẹ nhàng thở ra, lúc trước
khí tức trên người như đâm rách thiên địa, trong nháy mắt tiêu tán, cả người
như bóng da xì hơi, toàn thân mềm yếu, tựa hồ nhấc không nổi cánh tay.
- Nguy hiểm thật... Thiếu chút nữa liền kiên trì không nổi!
Trương Huyền lắc đầu.
Vừa rồi để cho Ngoan Nhân thôn phệ bản chép tay của Khổng Sư, sinh ra khí tức
cường đại, mặc dù hiệu quả không tệ, nhưng trên thực tế kiên trì không được
bao lâu.
May mắn gần đây tâm cảnh khắc độ gia tăng, không kém đối phương nhiều, mới
không có bị nhìn ra, nếu không khẳng định lòi đuôi.
Đương nhiên, cũng may mắn vừa rồi một đường chạy như điên, nơi này ít ai lui
tới, nếu không khí tức cường đại như vậy để lộ, tất nhiên đưa tới vô số cường
giả.
- Nhanh chóng trở về, nếu như gia hỏa này phát hiện không đúng, tới nữa mà
nói, lại không có nhiều bản chép tay của Khổng Sư như vậy sinh ra khí thế...
Biết rõ bây giờ không phải là thời điểm ngừng, Trương Huyền vội vã bay vút về
phía Chiến Sư Đường.
Không lâu sau, trở lại chỗ ở của mình, lúc này mới cảm thấy cực kỳ buồn ngủ.
Dù mượn nhờ rất nhiều thủ đoạn chấn nhiếp đối phương, nhưng hắn biết rõ, ngụy
trang ở trước mặt cấp bậc cường giả này, không thể nghi ngờ là khiêu vũ trên
mũi đao, bảo hổ lột da, trong lòng thừa nhận áp lực có thể nghĩ.
Nếu không phải tâm lý tố chất vượt qua thử thách, khẳng định sớm đã bị đối
phương nhìn ra.
Khoanh chân ngồi dưới đất, điều tức một canh giờ, lúc này mới hoàn toàn khôi
phục.
- Nhất định phải ở trước tháng ba năm sau... Có được thực lực hoặc địa vị có
thể chống chọi Trương gia!
Nhớ tới lúc trước cùng Lạc Thừa Tân đối thoại, trong lòng Trương Huyền có cảm
giác áp bách nồng đậm.
Nghe khẩu khí của hắn, hôn ước này không riêng gì quan hệ thông gia, còn liên
lụy một chuyện rất lớn, không cho cự tuyệt, coi như là Lạc Nhược Hi là tiểu
công chúa được Lạc gia thương yêu nhất, cũng không được!
Dù mình là thiên tài, nhưng sự tình Thiên Nhận Danh Sư, Thiên Nhận Thánh Giả
không dám tuyên dương, đã định trước đối phương không có khả năng coi trọng.
Vì vậy muốn quang minh chính đại lấy Lạc Nhược Hi, để nàng không giống như Mộc
sư hối hận cả đời, chỉ có thể mau chóng tăng lên thực lực cùng địa vị!
Trước tháng ba năm sau, có được năng lực nói chuyện ngang hàng với Trương gia!
Như vậy đối phương mới có thể coi trọng, mới có thể cân nhắc đề nghị của mình.
Nếu không, tuyệt đối không có khả năng vì một cái gọi là “thiên tài”, mà đắc
tội Thánh Nhân quý tộc đệ nhất Đại Lục, đắc tội một siêu cấp thiên tài có thể
làm cho pho tượng Khổng Sư lơ lửng.
- Còn có tám tháng... Bây giờ là Thánh Vực nhị trọng đỉnh phong, muốn có được
năng lực thảo luận điều kiện với Trương gia, ít nhất phải vượt qua Lạc Thừa
Tân, vượt qua Thánh Vực thất trọng...
Trương Huyền trầm tư, đã có cảm giác áp bách nồng đậm.
Dù từ khi bắt đầu tu luyện, đến bây giờ Thánh Vực nhị trọng, chỉ dùng không
đến một năm, tốc độ cực nhanh, nhưng hắn rõ... Tu vi càng về sau càng khó!
Không chỉ công pháp càng ngày càng ít, càng ngày càng khó tìm, càng trọng yếu
là, tài nguyên tu luyện thiếu thốn!
Lúc trước, một Linh Thạch hạ phẩm, có thể để cho hắn từ Võ Giả đột phá đến Hóa
Phàm, liên tiếp mười đại cấp, mà bây giờ... Coi như là Tinh Nguyên thượng
phẩm, cũng chưa hẳn có thể để mình tiến bộ.
Càng trọng yếu là, tu luyện tới Thánh Vực, liên lụy đến Linh Hồn cùng Nguyên
Thần, không riêng gì linh khí sung túc có thể đột phá, còn có quan hệ tới tâm
tính, tâm cảnh, tuyệt đối không có khả năng giống như trước một thoáng mà
thành tựu.
Bởi vậy, dù chỉ là sáu cấp bậc, nhưng muốn trong vòng tám tháng hoàn thành...
rất khó! Coi như là hắn, cũng không có bất kỳ nắm chắc, chỉ có thể tranh thủ
thời gian, nắm chặt thời gian.
- Mau mau tu luyện... Nhược Hi, ngươi đợi ta, ta tuyệt sẽ không để ngươi bị
ủy khuất!
Xiết chặt nắm đấm, ánh mắt Trương Huyền kiên định.
Thông qua nói chuyện với Lạc Thừa Tân, hắn cũng biết, lúc trước Lạc Nhược Hi
có thể đáp ứng hắn, là đã trải qua loại dày vò nào.
Đối phương quyết định cùng mình ở chung một chỗ, thân là nam nhân, không thể
phụ lòng.
Vô luận như thế nào, cũng phải để nàng quang minh chính đại gả cho mình, không
chịu một chút ủy khuất.
Trương gia thật muốn ngăn trở, vậy... liền dẫm lên!
Trong lòng có quyết định, tâm niệm càng thêm thông suốt, Trương Huyền cảm thấy
linh hồn của mình đã nhận được lột xác, trở nên càng thêm tinh thuần, càng
thêm thuần túy.
- Tu luyện! Tranh thủ trước hừng đông trùng kích đến Thánh Vực tứ trọng...
Khoanh chân ngồi dưới đất, Trương Huyền xem qua công pháp Thánh Vực tam trọng,
tứ trọng một lần.
Lúc trước liền sưu tập xong, hiện tại vừa vặn có thời gian, thừa cơ tu luyện
một phen.
Cổ tay khẽ đảo, từ trong tay Sở Thiên Hành lấy được 17 viên Tinh Nguyên thượng
phẩm, xuất hiện ở lòng bàn tay.
Hiện tại hắn tu luyện, Linh Thạch bình thường đã không có hiệu quả.
Bình tâm tĩnh khí, chân khí vận chuyển trong người, ý thức trong nháy mắt đi
vào trước mặt Nguyên Thai.
Thánh Vực tam trọng, Thai Anh Cảnh, cũng gọi là Nguyên Anh cảnh, là để cho
Nguyên Thai cùng Linh Hồn dung hợp, hình thành trẻ mới sinh.
Cửa này, khó khăn nhất chính là nghiền nát Nguyên Thai, để cho nó phá kén
thành bướm, cũng chính là phá thai thành anh.
Không ít tu luyện giả, đều vây ở cửa này, không cách nào đột phá.
Đã có Thiên Đạo công pháp, dù không tồn tại bình chướng, nhưng Nguyên Thai của
hắn đã đạt tới cấp bậc hoàn mỹ, kiên cường dẻo dai, muốn phá vỡ, chỉ sợ khó
hơn người bình thường rất nhiều.
- Linh Hồn, ra!
Tinh thần khẽ động, hồn thể khổng lồ đi vào trước mặt Nguyên Thai.
Đột phá Thai Anh Cảnh, có hai bước.
Thứ nhất, Linh Hồn cùng Nguyên Thai dung hợp, thứ hai, Nguyên Thai phá kén
thành bướm, thai vỡ hóa anh.
- Dựa theo Thiên Đạo công pháp miêu tả, Linh Hồn đi vào Nguyên Thai cực kỳ
đơn giản, chỉ cần mở ra một cánh cửa liền có thể đi vào trong đó, dung hợp...
Cân nhắc pháp quyết tu luyện trong công pháp, Trương Huyền tập trung tinh
thần, trên Nguyên Thai quả nhiên chậm rãi xuất hiện một cánh cửa.
Hồn thể nhoáng một cái, thẳng tắp chui vào trong.
Rặc rặc!
Mới chui thoáng cái, lập tức đứng ở giữa không trung, hai chân liên tục run
rẩy.
- Không tốt... Kẹt rồi!
Hồn thể của hắn thật sự quá lớn, trải qua Phong Thánh, một lần nữa về tới mười
mét, dù Nguyên Thai ở trong đồng cấp, coi như là tồn tại nghịch thiên, nhưng
so sánh với hồn thể, còn kém quá nhiều.
Căn bản là chui không lọt!
Coi như Linh Hồn có thể biến hóa, có thể lớn có thể nhỏ... Cũng có hạn độ nhất
định, thật giống như để cho voi tiến vào hạt đào... Căn bản là nhiệm vụ không
thể hoàn thành.
Vùng vẫy nửa ngày, mới rút Linh Hồn bị kẹt ra, khóe miệng co giật, khuôn mặt
Trương Huyền xoắn xuýt.
Tinh Nguyên thượng phẩm đã có, Thiên Đạo công pháp cũng không có chút sai lầm
nào, nhưng hồn thể quá lớn, chui không lọt Nguyên Thai, làm sao tu luyện?
Vào không được, liền không có biện pháp dung hợp... Thì càng đừng nói Phá Thai
Thành Anh rồi!
- Cái này gọi là chuyện gì...
Lại chui mấy lần, đồng dạng bị kẹt, còn có một lần thiếu chút nữa không rút ra
được, Trương Huyền phiền muộn sắp khóc.
Vốn nghĩ rằng bị kích thích, tức giận phấn đấu, một hơi liên tục đột phá hai
tầng, đạt tới Nguyên Thần Cảnh lại nói... Hiện tại xem ra, nghĩ quá đơn giản.
- Thiên Đạo công pháp là không có bất kỳ sai lầm, nhưng mà ta tu luyện Vu Hồn
Sư, hồn thể cường đại, dĩ nhiên không thích hợp rồi...
Xoa xoa mi tâm.
Trước kia tu luyện, linh hồn là linh hồn, chân khí là chân khí.
Mà muốn trùng kích Thai Anh Cảnh, nhất định phải hoàn mỹ dung hợp hai thứ này.
Chân khí tu luyện giả, cùng Vu Hồn tu luyện giả, là hai phương hướng, hơn nữa
tu luyện tới cuối cùng, đều có thể đạt tới cực hạn.
Dưới tình huống bình thường, không ai có thể kiêm tu.
Trương Huyền mượn nhờ Thiên Đạo công pháp thành công cải tiến pháp quyết Vu
Hồn, để cho nhục thân cùng Linh Hồn cùng chung phát triển, giai đoạn trước
không có cảm thấy cái gì, nhưng đến thời điểm dung hợp, liền xảy ra vấn đề.
Hai loại đều đạt đến cực hạn... Như là nước mỡ, khó có thể dung hợp!
Tỷ như, đánh bóng một công cụ phức tạp, không có cấu tạo chỉnh thể tham khảo,
coi như chế tạo linh kiện đơn độc lại xinh đẹp, lại hoàn mỹ, gây chuyện không
tốt cũng sẽ lắp ráp không vào, lớn nhỏ không thích hợp.
Nguyên Thai cùng hồn thể của hắn, giống như ê-cu chỉ lớn chừng hột đào, lại
đối ứng một ốc vít đường kính mười mét... Có thể lắp vào mới là lạ.
- Nên làm cái gì bây giờ?
Tinh thần rời khỏi đan điền, Trương Huyền sầu muộn.
Còn là lần đầu tiên gặp được loại tình huống này.
Trước kia, có được kinh nghiệm tu luyện của tiền nhân, trực tiếp lợi dụng Thư
Viện dung hợp là tốt rồi, hiện tại... Không ai gặp được loại sự tình này, coi
như muốn mượn cũng không có biện pháp.
- Khó trách Khổng Sư nói, muốn đi xa hơn, cần phải đi ra con đường thuộc về
mình, một mực kế thừa trí tuệ tiền nhân, tuy có thể tiến bộ nhanh hơn, nhưng
đồng dạng sẽ gông cùm xiềng xích phương hướng cùng động lực tiến lên... Xem
ra, hắn đã phát hiện ta tu luyện tồn tại vấn đề!
Ban đầu ở Khâu Ngô Cung, Khổng Sư đã nói với hắn, tu luyện phải đi con đường
của mình.
Hiện tại mới hiểu được, có khả năng đối phương đã nhìn ra vấn đề của hắn, mới
cho nhắc nhở, đáng tiếc... Bản thân không có coi là chuyện quan trọng.
- Đi con đường của mình? Đi như thế nào?
Loại tình huống này, đã không còn mục tiêu có thể tham khảo, Trương Huyền nhíu
mày, trong lòng trầm tư.
Đi con đường của mình, nói đơn giản, trên thực tế khó càng thêm khó... Có thể
nói, là không thể nào hoàn thành.
- Đúng rồi, đi Khâu Ngô Cung nhìn xem, có lẽ có thể tìm được Khổng Sư lưu lại
cái gì, sinh ra dẫn dắt!
Trầm tư hồi lâu, cũng không có tìm được phương pháp giải quyết, trong lòng khẽ
động.
Cổ tay khẽ đảo, một Thủy Tinh Cầu xuất hiện ở lòng bàn tay, phía trên điêu
khắc hoa văn đặc thù, tựa như địa đồ.
Lúc trước luyện hóa thủy tinh, liền thu toàn bộ Khâu Ngô Cung vào trong đó,
tùy thân mang theo... Chỉ là chưa bao giờ đi vào mà thôi.
- Vào xem!
Thân là chủ nhân, có được phương pháp đi vào, tinh thần khẽ động, trong nháy
mắt Trương Huyền biến mất khỏi tại chỗ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận