Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Xông đường thành công!

Nguồn: Truyện YY.
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực.
Biên dịch: Tiêu Dao.

- Như thế nào, nói ngươi sai, còn không tin? Vậy thì hiện tại ta nói cho
ngươi một chút!
Thấy bộ dáng đối phương, rõ ràng sai nhiều như vậy, còn không biết học hỏi,
Trương Huyền hơi không vui, trong giọng nói mang theo mùi vị giáo huấn:
- Trước tiên là nói về thiếu sót lớn nhất, bộ Thu Phong Triền Ti Thủ này, xem
gió thu quét lá mà sáng chế, gió thu mang theo khí tức tiêu sát, mà ngươi chỉ
có quấn quanh, không có ý cảnh, hữu lực vô ý, là vì hư nhượt, cố ý vô lực, là
vì không! Nếu như chỉ là võ kỹ Linh cấp, không có thì thôi, nhưng thân là
tuyệt chiêu chỉ cường giả Thánh Vực mới có thể thi triển, lại ngay cả ý cảnh
cũng không có, dĩ nhiên rơi xuống hạ phẩm!
- Cái này...
Triệu Chân sững sờ.
Võ kỹ Thánh Vực, cũng có không cần ý cảnh có thể thi triển, bất quá có ý cảnh
lại càng dễ lĩnh ngộ, uy lực cũng càng mạnh mẽ.
Cẩn thận nói tiếp, đúng là một thiếu sót.
Lúc trước sáng chế chiêu này, vừa mới khảo hạch xong Danh Sư bát tinh, chứng
kiến gió thu cuốn hết lá vàng, chẳng những không có đìu hiu, ngược lại tâm
mang sung sướng, lúc này mới dẫn đến uy lực chiêu này rất lớn, nhưng không có
ý cảnh.
- Thiếu sót thứ hai, chiêu Kim Ti Triền Tuyến này phóng thích chân khí quấn
quanh đối thủ, hoàn toàn chính xác có thể làm cho đối phương tay chân trói
buộc, nhưng mà cũng chỉ nhằm vào một ít đồng cấp, hoặc là cao thủ bình thường,
nếu như là ta, chân khí đâm vào nơi đây...
Thân thể Trương Huyền khẽ động, bàn tay lăng không trảo một cái, đầu ngón tay
bắn ra chân khí, tựa như bao phủ toàn bộ sợi tơ ở bốn phía.
- Ngươi...
Con mắt của Triệu Chân trợn tròn.
Chiêu này của hắn chưa bao giờ truyền ra, chỉ ở trước mặt đối phương thi triển
một lần, liền học được?
Không thể nhanh như vậy a!
- Không đúng, chiêu này của ngươi cùng vừa rồi ta thi triển có chút không
giống...
Đột nhiên sững sờ, vội vàng cắt ngang động tác của Trương Huyền.
Chiêu này của đối phương cùng của hắn, cho dù thoạt nhìn giống như đúc, nhưng
có thay đổi rất nhỏ, là không thể gạt được người sáng tạo như hắn.
- A, cảm thấy chiêu này của ngươi quá bỏ đi, nên cải biến thoáng một phát!
Trương Huyền khoát tay áo:
- Không nên cắt ngang ta, nghe ta nói xong...
- Quá rác rưới? Tùy tiện cải biến thoáng một phát?
Thân thể run lên, ý thức của Triệu Chân lần nữa lắc lư, vội vàng nhìn thanh
niên thi triển chiêu số, bề ngoài giống như... hoàn toàn chính xác còn tốt hơn
hắn, uy lực càng mạnh hơn nữa...
Phần phật!
Đang khiếp sợ, chỉ thấy đối phương duỗi tay ra, nhẹ nhàng vỗ một chút.
Rầm ào ào!
Toàn bộ mạng lưới chân khí, như bị đánh trúng tiết điểm quan trọng nhất, thời
gian nháy con mắt cuộn mình chung một chỗ, chân khí tuôn ra như bị sợ hãi, cấp
tốc bay trở về.
- Kim Ti Triền Tuyến, lại để cho chân khí cùng địch nhân đụng vào, liền tự
động co rút, cho dù có thể làm địch nhân không cách nào đào tẩu, nhưng mà
thiếu sót cũng hết sức rõ ràng, một khi chỗ mệnh môn này bị phát hiện, chỉ cần
đối phương nhẹ nhàng chỉ một cái, sẽ khiến chân khí bắn ngược, gây ra cắn trả!
Như vậy chẳng những không có đả thương người, trước chơi chết mình rồi...
Đồng tử của Triệu Chân co rụt lại.
Chiêu này hoàn toàn chính xác có thiếu sót đó, nhưng mà có thể liếc thấy ra
thiếu sót ít nhất cũng phải đến bát tinh trung phẩm thậm chí thượng phẩm...
Loại Danh Sư này, hắn không có khả năng dùng chiêu đó tới đối công a!
- Chiêu thứ hai, Tuyến Quyển Phong Vân, một đạo tơ bạc bắn ra, khống chế đại
thế bốn phía, đối với người có tác dụng khống chế, nhưng mà nếu như đối phương
cầm binh khí trong tay, có thể đơn giản chặt đứt, không chỉ có thể thuận lợi
đào tẩu, còn sẽ làm bị thương đến thần hồn của ngươi...
Trương Huyền tiếp tục nói.
- Chậm đã...
Thân thể Triệu Chân nhoáng một cái:
- Bề ngoài giống như... ta còn không có thi triển qua chiêu thứ hai, cũng
không nói qua, làm sao ngươi biết tên, hơn nữa còn biết rõ thiếu sót...
- Đã nói không được cắt ngang ta, chiêu số đơn giản như vậy, chứng kiến một
chiêu, suy diễn ra cũng không khó...
Trương Huyền có chút không kiên nhẫn khoát tay áo:
- Chiêu thứ ba, Lạc Diệp Thiền Minh... Mùa thu âm thanh ve sầu lạnh lẽo,
chiêu này là sóng âm công kích, thiếu sót nhiều nhất, ba mươi bảy chỗ, chiếm
trọn vẹn tám chỗ, theo thứ tự là...
Lời của hắn êm tai nói ra, mỗi một chỗ đều nói cực kỳ cẩn thận, khuyết điểm
trong võ kỹ, pháp môn vận dụng, cùng với phương pháp phá giải, toàn bộ miêu tả
kỹ càng, nghe xong vài câu, Triệu Chân đã biết rõ, nói đều đúng, giống như ở
trong võ kỹ này lắng đọng không biết bao nhiêu năm.
Khóe miệng co giật, chỉ cảm thấy toàn thân suy yếu, Triệu Chân tùy thời có thể
tan vỡ.
Nếu không phải Danh Sư bát tinh, tâm cảnh trầm ổn, chỉ sợ sớm đã điên rồi.
Chỉ nhìn hắn tu luyện một chiêu, không chỉ đẩy diễn chiêu số đằng sau, ngay cả
tên cũng giống như đúc... Như thế nào cảm giác mình đang nằm mơ vậy?
- Tốt rồi, đây chính là thiếu sót ta nói, đã nghe hiểu chưa? Biết rõ sai lầm
chưa?
Đang khiếp sợ không biết làm sao, chợt nghe thanh niên nói, trong giọng nói
mang theo quát lớn.
- Biết sai rồi, lần sau không dám nữa...
Thuận miệng trả lời, mới nói phân nửa, sắc mặt của Triệu Chân nghẹn đỏ lên.
Gia hỏa này thay vào nhân vật lão sư, kết quả mình theo quán tính mang vai đệ
tử...
Hắn là lão tổ hơn một vạn năm trước, hơn gia hỏa trước mắt này không biết bao
nhiêu thế hệ...
- Khục khục!
Nói phân nửa liền ngừng lại, vẻ mặt Triệu Chân ảm đạm:
- Đừng nói nữa, ngươi vượt qua kiểm tra rồi...
- Vượt qua kiểm tra? Xem ra ngươi còn không có ý thức được sai lầm của mình,
thân là Danh Sư của Danh Sư Đường Thanh Nguyên đế quốc, được không biết bao
nhiêu người kính ngưỡng, thái độ học tập có thể như vậy sao...
Trương Huyền nhíu mày:
- Ta đã thấy rất nhiều đệ tử, ngươi coi như là kém nhất ta đã thấy, một chút
cũng không chú tâm...
- ...
Triệu Chân phát điên.
Ta là người khảo hạch, lúc nào thành đệ tử của ngươi rồi hả?
Ba!
Vẻ mặt tràn đầy phiền muộn, rút cuộc không kiên trì nổi, ý thức lắc lư, trong
nháy mắt biến mất.
- Ai!
Chứng kiến ý thức của đối phương biến mất, Trương Huyền lắc đầu.
Còn Danh Sư bát tinh, một chút khí độ ch không có... Khó trách toàn bộ Thanh
Nguyên đế quốc đều chướng khí mù mịt, Danh Sư Đường càng cực kỳ lộn xộn.
Biết rất rõ ràng ta bị ủy khuất, còn không lập tức cho đi... Không nói chết
ngươi thì nói người nào?
Dù sao cũng là tới đây xông đường, vậy xông các ngươi tâm phục khẩu phục.
...
Ngoài Danh Sư tháp.
- Tầng thứ hai đèn sáng, nói rõ Trương Sư gặp Triệu Chân Danh Sư!
Ngẩng đầu nhìn trong tháp cao để lộ ra ngọn đèn, trong lòng Ngô sư phỏng đoán:
- Triệu Chân Danh Sư, nắm giữ võ kỹ đạt đến tình trạng nghe rợn cả người, hắn
khảo hạch võ kỹ, coi như là Trương Sư có thể thông qua, sợ rằng cũng phải tiêu
phí không ít thời gian...
Thân là Danh Sư Đường Phó đường chủ, ở chỗ này chờ đợi không dưới mấy trăm
năm, hết sức quen thuộc cửa ải Danh Sư tháp, còn nhìn thấy tận mắt.
Vù vù!
Đang tính toán, chỉ thấy ngọn đèn tầng thứ hai lập tức phá diệt.
Xông Danh Sư tháp, gặp được cửa khẩu, sẽ tự động thắp sáng, một khi thông qua,
ngọn đèn sẽ tắt.
- Cái này... Thông qua được?
Nhịn không được sững sờ.
Vừa rồi còn đang suy nghĩ, coi như có thể thông qua, khẳng định cũng cần tiêu
phí không ít thời gian, nằm mơ cũng không nghĩ đến... Nhanh như vậy!
Nhiều nhất ba phút, liền thông qua... Đường đường Danh Sư bát tinh, làm sao sẽ
dễ dàng thuyết phục như vậy?
- Hả? Mau nhìn, lại sáng?
Không biết người nào hô một câu.
Ngẩng đầu nhìn lên, Ngô sư sửng sốt.
Chỉ thấy tầng thứ hai vừa mới tắt đèn, chẳng biết tại sao đột nhiên lại sáng
lên.
Đèn sáng, đại biểu không có vượt qua kiểm tra, chẳng lẽ... Trương Sư không có
thông qua?
- Không đúng, đây là ngọn đèn của Hàn Sư ở tầng thứ ba, màu sắc không
giống...
Đang kỳ quái khó hiểu, chợt nghe thanh âm của Cẩu Đường Chủ vang lên.
Vội vàng nhìn lại, Ngô sư quả nhiên cũng phát hiện không đúng.
Lần này ngọn đèn sáng lên, hoàn toàn chính xác có chút bất đồng, lúc trước màu
da cam, lần này lại là màu trắng sữa.
- Đây là cửa ải Hàn Sư thủ, không sai a, Hàn Sư là Danh Sư tám ngàn năm trước
đi ra, tuy là bát tinh hạ phẩm, nhưng so với Triệu Sư thì cường đại hơn không
ít, vốn trấn thủ tầng thứ ba, như thế nào xuất hiện ở tầng thứ hai?
Thanh âm của Cẩu Đường Chủ tiếp tục vang lên.
Ngô sư nhíu mày.
Những người khác cũng có chút kỳ quái.
- Dưới tình huống bình thường, đơn thuần xông cửa, chỉ cần thông qua, sẽ dập
tắt, vị trí cửa khẩu sẽ không di động...
Cũng có chút khó hiểu, Cẩu Đường Chủ nói một nửa, thân thể đột nhiên cứng đờ,
trong mắt tràn đầy không thể tin được:
- Chẳng lẽ... ý thức của Triệu Sư ở cửa thứ hai tiêu tán?
- Ý thức tiêu tán?
- Phải, truyền thuyết nói ý thức tổ tiên trấn thủ Danh Sư tháp, một khi tiêu
tán, Danh Sư thủ hộ cửa khẩu phía trên sẽ tự động tới đây thay thế...
Yết hầu của Cẩu Đường Chủ phát khô:
- Chỉ là xông đường, nhiều nhất khảo hạch thoáng một phát, ý thức làm sao sẽ
tiêu tán?
Tổ tiên đối phó xông đường, nhiều nhất khảo hạch, chỉ cần có thể thông qua, sẽ
không quá khó xử...
Ý thức tiêu tán... Đến cùng xảy ra chuyện gì?
Đang không biết làm sao, chỉ thấy quang mang bạch sắc lắc lư một cái, trực
tiếp biến mất, ngay sau đó, một hào quang màu lam nhạt ở tầng thứ hai sáng
lên.
- Ý niệm của Hàn Sư cũng đã biến mất...
Cẩu Đường Chủ lần nữa ngẩn ngơ, đột nhiên mãnh liệt nhảy dựng lên:
- Nguy rồi, nhanh ngăn cản Trương Sư tiếp tục... Danh Sư Đường của Thanh
Nguyên đế quốc, hơn một vạn năm qua, tổng cộng chỉ ra mấy vị cường giả này, để
lại vài đạo ý niệm, một khi tất cả đều biến mất, Danh Sư Đường chúng ta thật
sự xong đời...
Những ý niệm tiền bối này, lưu lại Danh Sư tháp, bọn hắn đạt tới đỉnh phong,
nếu có cái gì không hiểu, còn có thể học tập... Tất cả đều biến mất, Danh Sư
Đường cái gì cũng không có, thật sự tương đương với triệt để xong đời.
- Ngăn cản? Trương Sư xông đường, hơn nữa Tổng bộ đồng ý, dựa theo tình huống
bình thường, là không cho phép ngăn cản...
Ngô sư sửng sốt một chút, hiểu rõ tính nghiêm trọng của sự việc, tràn đầy sốt
ruột, nhưng cũng biết quy củ, vội vàng nói.
- Ta biết không có thể ngăn cản... vậy chúng ta nhận thua còn không được sao?
Cẩu Đường Chủ sắp khóc.
- Danh Sư Đường của Thanh Nguyên đế quốc chúng ta nhận thua, thừa nhận hắn
xông đường thành công, có lẽ có thể ngăn cản...
Cẩu Đường Chủ khẽ đảo cổ tay, lấy ra lệnh bài đại biểu Đường chủ, bàn tay dựng
thẳng lên, cắn nát đầu ngón tay, mãnh liệt đừa vào.
Ô...ô...ng...
Một đạo hào quang bắn thẳng đến bầu trời.
Ầm ầm!
Ngay sau đó một cỗ lực lượng khổng lồ từ trong Danh Sư Đường bốc lên, làm cho
người ta cảm giác uy áp đậm đặc.
Một thanh âm hùng vĩ chậm rãi vang lên.
- Danh Sư Đường của Thanh Nguyên đế quốc thừa nhận Trương Huyền xông đường
thành công, chủ động nhận thua, mời đình chỉ xông đường... A, không cần, đã
xông xong rồi...
Tiếng nói còn không có chấm dứt, chợt nghe két... một tiếng, Trương Huyền từ
trong Danh Sư tháp đi ra, vẻ mặt nghi hoặc.
- Danh Sư tháp này của các ngươi, đến cùng xảy ra chuyện gì vậy, sao tất cả
người khảo hạch, đều chạy đến tầng thứ hai làm gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận