Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Đột phá, Tằm Phong cảnh!

- Lộc huynh...
Ngô Hư vội vàng lao đến đỡ lấy hắn, đưa vào một viên đan dược chữa thương.
- Ngươi, ngươi...
Bán Thánh dùng đan dược, vận chuyển chân khí mấy chu thiên, mới hơi thanh tỉnh một chút, lần nữa nhìn về phía Trương Huyền cách đó không xa, cảm giác sắp khóc. Ngươi một tiểu gia hỏa Đạp Hư cảnh, có Thánh thú Thần Thức cảnh làm thú sủng thì cũng thôi, còn có một Thánh khí... Ngươi là con riêng của thầy Khổng sao? Nếu không làm sao có nhiều đồ tốt như vậy?
- Thế nào? Ngươi nói chỉ cần không dùng A Tử là được, thủ đoạn khác mặc ta tuyển, ta cũng không có vi phạm quy định a!
Trương Huyền nói.
- Phốc!
Một hơi không có đi lên, Lộc huynh phun ra một ngụm máu tươi. Chuyện này là sao! Hắn vốn cho rằng đối phương chỉ có Tử Dương thú, cái khác không có gì, chỉ cần hạn chế, liền có thể nhẹ nhõm đánh một chầu, nằm mơ cũng không nghĩ tới... còn có một cái đỉnh! Con mẹ nó! Ta là muốn luận võ với ngươi, mà không phải giao thủ với Thánh khí... Quy củ là không có vi phạm, nhưng này làm sao đánh? Căn bản không có cách nào đánh a?
- Ta nói, là không mượn bảo vật, không mượn Thánh thú, ngươi có dám tỷ thí với ta không? Chính là dùng thực lực bản thân ngươi chiến đấu với ta...
Lộc huynh cắn răng một cái nói.
Sợ đối phương lấy thêm ra pháp bảo lợi hại gì, hắn nói thẳng dùng thực lực chiến đấu.
- A, ngươi muốn luận võ với ta?
Trương Huyền híp mắt.
- Không sai, ngươi có dám đáp ứng không?
Lộc huynh cắn răng.
Hắn luôn kiêu ngạo, kết quả hôm nay chịu đến khuất nhục, còn nhiều hơn cả một đời trước đó, nếu không phát tiết ra ngoài, về sau đoán chừng sẽ dừng bước ở đây. Mặc dù đường đường là Bán Thánh khiêu chiến Đạp Hư cảnh có vẻ lấy lớn hiếp nhỏ, nhưng đối phương thủ đoạn phong phú, tầng tầng lớp lớp, xem như hắn cũng cảm thấy chưa chắc có hoàn toàn chiến thắng.
- Cá cược gấp bội!
Trương Huyền nhàn nhạt nhìn qua.
Muốn luận võ với hắn, cũng không phải không thể được, chỉ cần đủ tiền, mọi chuyện đều dễ thương lượng.
- Tốt!
Lộc huynh mắt sáng lên, gật đầu.
- Nhớ kỹ, vừa rồi ngươi thua, đã nợ ta một trăm viên linh thạch thượng phẩm!
Trương Huyền nói.
- Yên tâm, chỉ cần ta thua, linh thạch sẽ giao, đương nhiên, nếu ngươi thua, cũng hy vọng có thể thực hiện cá cược!
Lộc huynh khẽ nói.
- Không có vấn đề, như vậy đi, ta cũng không khi dễ ngươi, cho ngươi điều tức một canh giờ, đợi thương thế không sai biệt lắm lại chiến đấu, nếu không, ta sợ ngươi thua không thừa nhận!
Trương Huyền nói tiếp.
- Ngươi...
Đối phương rõ ràng là có hảo ý, nhưng chẳng biết tại sao nghe vào trong tai hắn, lại giống như đang cười nhạo, Lộc huynh tức thiếu chút nữa lại phun ra một ngụm máu, chậm cả buổi, lúc này mới hít sâu một hơi:
- Tốt!
Sức chiến đấu của hắn mãnh liệt như vậy, là trải qua vô số chém giết mới ma luyện ra, biết thời khắc mấu chốt không thể hành động theo cảm tính, một canh giờ, mặc dù thương thế không thể hoàn hảo, nhưng có thể để cho sức chiến đấu khôi phục lại 95% trở lên. Đối với hắn, cái này là đủ rồi!
- Ngô Hư, đưa cho ta hai viên Tiểu Hoàn đan!
Quay đầu nhìn về phía Ngô Hư.
- Vâng!
Ngô Hư gật đầu, mặc dù có chút không nỡ, nhưng biết Lộc huynh là vì hắn mới bị thương, lấy ra hai viên thuốc đưa tới. Tiểu Hoàn đan là đan dược cấp sáu, Thánh giả dùng khôi phục thương thế cũng có hiệu quả trị liệu cực lớn, dùng hai viên, coi như không thể hoàn toàn khôi phục, cũng có thể tốt hơn rất nhiều. Tiếp nhận Tiểu Hoàn đan, há miệng nuốt xuống, dược lực hòa tan, sắc mặt nguyên bản trắng bệch khôi phục nhanh chóng.
- Chủ nhân, tên này có thể chống đỡ một kích của ta còn không chết, thực lực không đơn giản a!
Nhìn hắn khôi phục thương thế, Kim Nguyên đỉnh nhìn về phía Trương Huyền, Tử Dương thú cũng nhìn lại. Một thú một đỉnh đều giao thủ qua với Lộc huynh, mặc dù thoạt nhìn giống như chà đạp hài đồng, nhưng chúng nó biết, thực lực của người này không đơn giản, mặc dù chủ nhân cũng không yếu, nhưng so sánh với nhau, chỉ sợ còn kém không ít.
- Ta biết!
Trương Huyền gật đầu.
Thông qua Minh Lý Chi Nhãn cùng Thiên Đạo thư viện, hắn tự nhiên biết thực lực của đối phương cực mạnh, hắn đích xác không bằng. Nhưng chiến đấu chân chính cùng lực lượng mạnh mẽ là một chuyện, tùy cơ ứng biến cùng phán đoán, lại là một chuyện khác. Mặc dù hắn tự nhận là chắc chắn sẽ không thua, nhưng để cho an toàn, vẫn phải chuẩn bị một chút, nguyên nhân chính là như thế, mới cho đối phương khôi phục một canh giờ. Thời gian này, cho đối phương khôi phục thương thế, cũng cho hắn thời gian giảm xóc.
- Các ngươi có công pháp tu luyện Đạp Hư cảnh không? Càng nhiều càng tốt!
Trương Huyền nhìn về phía đám người Hồ Yêu Yêu. Phương pháp tăng thực lực lên nhanh nhất, chính là tu luyện. Một canh giờ, đối với người khác không tính là gì, nhưng đối với hắn, chỉ cần gom góp Thiên Đạo công pháp, hoàn toàn có thể nhanh chóng tấn cấp!
- Có!
Đám người Hồ Yêu Yêu gật đầu.
Các nàng thân là cường giả Tằm Phong cảnh đỉnh phong, nên có không ít công pháp Đạp Hư cảnh, một là tự mình tu luyện, thứ hai, cũng tiện giảng giải cho thuộc hạ, mỗi người đều sao chép không dưới mấy trăm quyển. Tập hợp lại, con mắt của Trương Huyền đảo qua, lập tức thu vào trong óc.
- Tằm Phong cảnh thì sao?
Tinh thần khẽ động, tạo thành một bản Thiên Đạo thư tịch, Trương Huyền hỏi lần nữa.
- Công pháp bí tịch Tằm Phong cảnh không nhiều, ta chỉ có hai mươi bản!
- Ta cũng chỉ có hơn hai mươi bản! Đổng Hân so sánh cẩn thận, có thể có nhiều hơn một ít!
- Ta có một ít, nhưng chỉ có hơn bốn mươi bản!
...
Rất nhanh công pháp Tằm Phong cảnh của bốn người cũng góp lại, đại khái chừng một trăm bản. Tiếp tục thu vào, sửa soạn xong hết, lúc này Trương Huyền mới nhìn sang. Giống như suy đoán, Thiên Đạo công pháp Đạp Hư cảnh nhẹ nhõm góp đủ, Tằm Phong cảnh thì rõ ràng còn kém một đoạn rất lớn.
Nhưng phương pháp đột phá Tằm Phong cảnh, ngược lại cực kỳ hoàn chỉnh. Nói cách khác, Thiên Đạo công pháp từ Đạp Hư cảnh sơ kỳ, đến Tằm Phong cảnh sơ kỳ, toàn bộ gom góp!
- Thay ta thủ hộ, ta muốn tu luyện!
Mặc dù không có sưu tập được công pháp Tằm Phong cảnh đỉnh phong, nhưng tới Tằm Phong cảnh, Trương Huyền cũng cảm thấy rất hài lòng, cười cười, phân phó đám người Hồ Yêu Yêu một câu.
- Vâng!
Mọi người gật đầu, cả đám liếc mắt nhìn nhau, khắp khuôn mặt là vẻ cổ quái. Muốn tỷ võ, ngươi lại tu luyện... nước tới chân mới nhảy, có phải có chút quá muộn hay không?
Mặc dù trong lòng nghi ngờ, nhưng đối phương đã nói, mấy người vẫn gật đầu, chặn hắn ở phía sau, nhìn chằm chằm Ngô Hư cách đó không xa, sợ hắn thừa cơ làm loạn.
Nhưng bất kể Ngô Hư hay Lộc huynh, đối với Xích Huỳnh quả có chút chỉ vì cái trước mắt, nhưng ở trên tỷ thí, lại cực kỳ kiêu ngạo, không hể qua tới quấy rối, tất cả đều toàn lực khôi phục thương thế. Tranh thủ một canh giờ sau, thực lực có thể phát huy đến cực hạn.
Thấy thái độ của bọn họ như vậy, Hồ Yêu Yêu thở phào nhẹ nhõm, đang muốn hỏi thăm Tử Dương tiền bối, thầy Trương có thể chiến thắng nắm chắc bao lớn, liền nghe Đổng Hân kìm lòng không được ồ một tiếng.
- Làm sao vậy?
Mấy người đều nhìn sang.
- Các ngươi nhìn... thầy Trương!
Thân thể Đổng Hân cứng ngắc, nhịn không được chỉ chỉ.
- Thầy Trương?
Đám người Hồ Yêu Yêu nhìn sang, tất cả đều sững sờ.
- Tại sao ta cảm giác... thực lực của thầy Trương, hình như là... Đạp Hư cảnh trung kỳ?
Long Thương Nguyệt có chút nhịn không được nói.
Vừa rồi thầy Trương ra tay, bọn họ nhìn rõ rõ ràng ràng, chỉ là Đạp Hư cảnh sơ kỳ, vì sao mấy người thủ ở phía trước, cảnh giác đám người Ngô Hư vài phút, liền cảm giác thực lực của người này có vẻ như... đột phá?
- Không phải hình như, mà quả thực là Đạp Hư cảnh trung kỳ!
Hồ Yêu Yêu gật đầu:
- Hẳn là thầy Trương đột phá Đạp Hư cảnh sơ kỳ rất lâu rồi, tích lũy đầy đủ, đến tình trạng sắp đột phá!
Đột phá một tiểu cấp, không tính là gì, nếu như trước đó liền đến điểm tới hạn, tu luyện đột phá là rất bình thường, không có gì ngạc nhiên.
- Đúng vậy, hẳn là như vậy, khó trách thầy Trương dám đáp ứng tỷ thí với đối phương, nguyên lai lập tức liền muốn đột phá đến Đạp Hư cảnh trung kỳ, nhưng chênh lệch một tiểu cấp không tính là quá lớn... A?
Tiết Chân Dương gật gật đầu, đang lầm bầm lầu bầu, đột nhiên thét lên.
- Ngươi lại làm sao?
Thấy bộ dáng này của hắn, Long Thương Nguyệt không vui nói.
Bất kể nói thế nào, bọn họ đều là học sinh đỉnh phong nhất của Danh Sư học viện, thấy qua rất nhiều tràng diện, vì sao hôm nay đi theo sau lưng thầy Trương, lại nhất kinh nhất sạ, giống như nhà quê chưa thấy qua việc đời vậy?
- Ta làm sao... cảm giác thầy Trương hình như là Đạp Hư cảnh hậu kỳ? Chẳng lẽ ta nhìn lầm...
Vẻ mặt Tiết Chân Dương trắng bệch, dùng sức dụi mắt.
Vừa rồi hắn nhìn kỹ, thầy Trương là Đạp Hư cảnh trung kỳ ah, làm sao hiện tại lại cảm thấy giống như là hậu kỳ? Coi như ảo giác lại lớn, cũng không lớn thành như vậy a!
- Hậu kỳ? Ngươi nói đùa gì đó, mấy người chúng ta đều nhìn, quả thực là trung kỳ...
Long Thương Nguyệt cười một tiếng, đang muốn chế giễu hắn nhãn lực không được, con mắt cũng trợn tròn:
- Bọn ta đều…
- Dường như... thật đúng là hậu kỳ!
Hắn cũng sắp muốn khóc.
Thấy hai người này giống như điên, Hồ Yêu Yêu, Đổng Hân vội vàng nhìn lại, không ngừng dụi mắt. Dường như... thầy Trương thật đúng là Đạp Hư cảnh hậu kỳ! Chẳng lẽ trước đó thật nhìn lầm? Không đến mức như vậy đi! Bốn người đồng thời nhìn lầm? Nhưng hiện tại bất kể nhìn thế nào, cũng là Đạp Hư cảnh hậu kỳ, không có một chút vấn đề ah!
- Hình như... Không phải Đạp Hư cảnh hậu kỳ, là... Đạp Hư cảnh đỉnh phong!
Mấy người khiếp sợ còn không kết thúc, Đổng Hân dùng thanh âm khàn khàn nói.
- Đỉnh phong?
Ánh mắt mọi người hoa lên, vẻ mặt Hồ Yêu Yêu muốn khóc:
- Tại sao ta cảm giác, hắn đang trùng kích Tằm Phong cảnh? Hình như chính là đang trùng kích... Ách, không đúng, đã là cường giả Tằm Phong cảnh...
Ba người khác lần nữa ngẩn người, quả nhiên phát hiện, thanh niên sau lưng đã là Tằm Phong cảnh sơ kỳ! Từ Đạp Hư cảnh sơ kỳ đến Tằm Phong cảnh sơ kỳ, trọn một đại cấp... tên này mới dùng nửa canh giờ... Coi như tận mắt nhìn thấy, cũng cảm thấy choáng váng.
- Đổng Hân, ngươi từ Đạp Hư cảnh sơ kỳ đến Tằm Phong cảnh sơ kỳ, dùng bao lâu?
Cảm giác ba người suýt ngã trên mặt đất, Hồ Yêu Yêu nhịn không được hỏi.
- Hai năm lẻ bốn tháng... loại tốc độ tu luyện này của ta, đã sắp xếp thượng đẳng ở trong Danh Sư học viện...
Thanh âm của Đổng Hân khàn khàn.
Lúc trước nàng dùng hai năm lẻ bốn tháng liền tăng lên một đại cấp, hào hứng phấn chấn, lòng tin to lớn, cảm giác anh hùng thiên hạ ngoài ta còn ai... Nhìn thấy thanh niên trước mắt này mới hiểu được, nàng như vậy cũng gọi tốc độ? Quả thực không khác rùa đen!
Khó trách ở trưởng lão viện, tên này nói gần đây bận quá, tốc độ tu luyện chậm, lúc ấy còn cảm thấy đối phương khoác lác, tận mắt thấy mới biết được, căn bản không phải khoác lác, còn khiêm tốn không muốn sống nữa...
Nghĩ đến cái này, nàng nhịn không được run rẩy. Nếu như chạy tới chỗ thập đại trưởng lão nói, thầy Trương thật rất khiêm tốn, rất biết điều... Những trưởng lão kia có thể cảm thấy nàng đang khoác lác, trực tiếp nàng ném đi hay không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận